Thú Đội Lốt Người - Chương 8
Ông Lâm bực bội trong lòng khi nghĩ đến em thư ký của mình giờ này chắc đang phục vụ cho lão tổng giám đốc . Nhung từ một nhân viên trong đội sắp xếp kho hàng lọt vào cặp mắt háo sắc của Lâm nàng nhảy ngon ơ vào chân thư ký cho giám đốc , mỗi ngày chỉ chưng diện cho đẹp ngồi làm kiểng , những khi giám đốc đi đâu thì xách cặp theo ….còn thì biết quái gì đâu mà làm ….Đánh máy không biết , trình độ học vấn thì chưa xong tiểu học ….nhưng Nhung có nhan sắc , cặp vú no tròn , dáng đi theo kiểu ngực tấn công mông phòng thủ , cộng thêm giọng nói õng ẹo , cái liếc mắt lẳng lơ , cái môi xinh mọng đỏ thắm thổi kèn thịt điêu luyện . Sáng hôm lên gặp giám đốc nhìn hồ sơ lý lịch của mình trên bàn … Nhung phập phồng lo sợ nhưng khi thấy mắt Lâm dán chặt vào ngực mình , nàng trở lại tự tin trả lời câu hỏi :
– Cô…em bao nhiêu tuổi ? có biết tốc ký và đánh máy không ?
Thằng cha này hỏi thật dư thừa trong lý lịch có ghi rõ rang mà còn bầy đặt hỏi vớ vẩn ….Nhung chúm chím cười ánh mắt lẳng lơ õng ẹo nói :
– Dạ em 19 tuổi , không biết đánh máy , còn tốc ký thì lại càng không biết …nhưng em biết tốc cái khác …..
Vừa nói vừa giả bộ thẹn thùng cúi xuống cố tình cho cái cổ áo khoát sâu lộ ra một phần bầu vú căng phồng nổi bật màu trắng muốt che đậy bởi cái xu-chiêng đen . Nhung xuất thân trong xóm nghèo . Năm Nhung 16 tuổi mẹ nàng đi thăm bà con ở dưới quê , Nhung bị ông bố ghẻ say rượu cưỡng hiếp , tan nát đời hoa , khóc lóc mấy ngày nàng hận đời . Nhung quyết chí trả thù ông bố ghẻ …sau mấy ngày liên tục bị nàng bỏ thuốc cường dương với liều lượng cao trong rượu , thuốc này Nhung đánh đổi thân xác hai ngày cho lão chủ tiệm thuốc Bắc dày vò …..Ông bố dượng lúc nào cặc cũng dựng cứng ngắc , Nhung cưỡi lên xàng ngoáy nhấp nhổm ….mày muốn đụ bà cho mày đụ….chơi liên tục sáng trưa chiều tối …thâu đêm suốt sáng ….chỉ khi nào Nhung mệt mới nghỉ , còn lão mệt thì mặc cha lão . Dương vật khi bị tay sục , khi thì miệng trên bú , miệng dưới ngậm , khí bắn hết đợt này đến đợt khác mới xìu một chút lại bị Nhung đổ thuốc vô miệng cặc lại ngỏng lên ….Làm cho thần kinh lão căng thẳng quá độ ….bựt …giây nứng và mạch máu não bị đứt , lão bị bán thân bất toại , cặc lão trở thành một phế vật ….không thể nào ngỏng đầu lên nhìn ….lồn nổi ……Khi mẹ Nhung về đến nhà thì mọi việc đã hỡi ôi ….
Hai mẹ con bán căn nhà dột nát , bỏ mặc sự sống chết của lão phế nhân …Tuy là trả thù nhưng một khi đã biết mùi đời thì làm sao nhịn được, Nhung cặp bồ lung tung để giải quyết sự đòi hỏi của thể xác và bắt những kẻ háo sắc cung phụng vật chất cho nàng ….Nhung cũng đi làm như người ta để che đậy cái kiểu kiếm tiền giống như làm đĩ của mình ….
Ông Lâm thích thú nghe cái kiểu nói úp mở đó liền hỏi :
– Vậy chứ em biết tốc cái gì ….em giỏi về cái gì nhất …?
– Dạ giám đốc muốn em tốc cái gì thì em tốc cái đó …..em giỏi nhất là làm cho người ta thoải mái …
– Hề …hề …Hay vậy sao ….đâu em làm thử coi …em tốc hết mấy thứ đang mặc trên người đi …để anh coi em đủ tiêu chuẩn làm thư ký không ….?
– Giám đốc nói kỳ quá hà ….nghe mắc cỡ thấy mồ….em đóng cửa lại nhen …
Lâm nóng ran cả người khi Nhung uốn éo thân hình nhún nhẩy y chang vũ nữ nhảy thoát y , từng mảnh vải trên người rơi xuống tới đâu thì dương vật ông ngỏng lên tới đó . Cặp môi Nhung dính đầy nước nhờn từ cặc Lâm rỉ ra ỏn ẻn hỏi :
– Em làm thư ký được chưa…..
– Ờ…chắc được nhưng phải coi cái khác em làm giỏi không đã …
Lâm ngồi trên ghế cái quần bị tuột xuống ngang đầu gối , Nhung leo lên đu cổ ông đút cặc vô lồn nhấp nhổm thụt ngoáy , cặp vú đong đưa chờn vờn trước mặt khiêu khích mời mọc ….Lâm tê mê sờ bóp nhũ hoa thì Nhung lại hỏi :
– Giám đốc thoải mái không ….như vậy được chưa …?
Kể từ đó Nhung thành thư ký riêng cho giám đốc Lâm lương bổng tăng vọt như diều gặp gió …sáng sáng bưng ly cà-phê đen vào , kế đó ngồi trên lòng giám đốc để ông tự nặn lấy sữa pha vô ….Hôm lão tổng giám đốc ngỏ ý mượn Nhung một thời gian Lâm đau hơn thiến …. – Mẹ kiếp dễ gì lão trả Nhung lại …con nhỏ nước nôi đầy đủ quá mà ….nhưng vẫn nhe răng cười ruồi gật đầu đồng ý ….
Nứng cặc nên bực bội nhìn xấp hồ sơ trên bàn đâm ra giận cá chém thớt ….Lâm nhắc điện thoại nội bộ gọi phó phòng tổ chức ….. Đức khúm núm chào Lâm và hỏi :
– Giám đốc có điều gì sai bảo ạ…..
– Lúc này sao anh làm việc chậm trễ vậy , có cần phải nghỉ ngơi … không ?
Đức tái mặt , trong lúc này nghỉ ngơi đồng nghĩa với về vườn , bợ đít hối lộ dữ lắm mới lên được phó phòng ….còn đang cố gắng ngoi lên thêm . Đức ráng rặn ra nụ cười cầu tài lắp bắp nói :
– Dạ …thưa …không cần đâu giám đốc …tại em thấy giám đốc lúc này không vui …em suy nghĩ cách cho giám đốc giải khuây…. nên giấy tờ bị chậm chút ít ….
Thấy điệu bộ của Đức sợ hãi , mà nó lại biết nghĩ cho mình nên Lâm hạ giọng :
– Tôi nói vậy thôi , à này ….chú biết chỗ nào vui vẻ thì đưa tôi đi cho đỡ áp lực công việc …
Hừ ….áp lực công việc ….mày nứng cặc thì có , Đức đắn đo suy nghĩ cơ hội ngàn năm một thuở , hắn ước mơ chức trưởng phòng lâu rồi …phải nắm lấy mới được :- Dẫn đi mấy chỗ ăn chơi bên ngoài kiếm đĩ thì hắn quá nhàm đâu có gì đặc biệt …..hay là mời về nhà mình …Đức hạ quyết tâm nói lấp lửng :
– Thưa anh …đi chơi bên ngoài thì toàn là mấy thứ gì đâu ….hay là anh tới nhà em chơi ….uống sương sương , vợ em làm dê đã lắm …khéo tay vô cùng …mát da mát thịt hết chỗ chê …. Bảo dảm anh sẽ hài lòng…..
Nghe kiểu nói nhấn mạnh mấy câu sau của Đức ai mà không hiểu ngay hắn muốn dâng vợ cho chơi . Lâm từng nghe nhân viên xầm xì một thời gian cái chuyện Đức lấy đĩ làm vợ …. hình như trước đây vợ Đức làm gái ở Đệ Nhất Vũ Trường ….? Tướng tá chắc ngon lành lắm nên Đức mới rước về ….Lâm hít một hơi dài đè con heo lòng lại , nói bóng gió :
-Tôi chắc phải tìm người thích hợp giao chức trưởng phòng lại …một mình lo không xuể ….kẹt nỗi không biết phải lựa ai đây ….Tôi chưa thử… dê nhà làm bao giờ , chú đã có lòng tốt … thì tôi cũng thử coi xem sao ….Không chừng đầu óc thoải mái chọn người sẽ nhanh hơn …Bao giờ thì đi được …nghe chú nói mà thấy phát thèm …
– Dạ nếu anh thấy tiện thì bây giờ là tốt nhất ….làm sớm nghỉ sớm , anh còn phải về kẻo chị nhà đợi ….Lâm xuồng xã nói :
– Cơm nhà ….bà vợ thì ăn lúc nào mà chẳng được …còn ăn ở nhà chú….không ăn thì thôi ….chứ nếu hợp khẩu vị thì phải ăn tới bến mới đã chứ ….Thôi mình đi …nghe chú quảng cáo , tôi nóng cả người rồi ….