Thủ Dâm - Chương 23
Nhân dịp cưới của thằng Liêm với con Thanh, chị Loan cũng có về lại Việt Nam để dự đám cưới thằng em trai của mình. Tiệc cưới được tổ chức thật linh đình mấy đợt liên tiếp mới đủ để đãi khách. Thằng Liêm lăng xăng vui vẻ chạy từ bàn này sang bàn khác … nhưng nó cũng thoáng thấy chị Hai của nó kín đáo lẫn ra phía vườn cây sau nhà. Nó ngạc nhiên chạy theo … tìm kiếm một lúc nó mới thấy chị Hai đang ngồi tư lự trong góc vườn. Gương mặt chị buồn xo làm thằng Liêm e dè hỏi :
Uả, chị Hai sao chị ra đây ? xem chị có vẻ không được vui, tụi em có làm gì phật ý chị hay không ?
Loan cố cười để trấn an thằng em :
Không có gì đâu mà … chị ra hóng gió mà thôi.
Thằng Liêm ngồi xuống bên chị :
Chị dấu em sao nổi ! chị buồn hả chị Hai ?
Loan đã cố kềm giữ từ mấy ngày nay nên bây giờ được thằng em quan tâm, nàng không chịu nổi nữa mà úp mặt vào hai tay òa lên khóc ngon lành. Thằng Liêm rất tinh tế nên nó chỉ đặt tay lên vai chị Hai nó mà vổ về … một lúc sau Loan xã được hết niềm tâm sự của mình, nín khóc và nhìn thằng Liêm ráng mỉm cười :
Chị xin lỗi em … em tốt với chị quá.
Thì chị có tâm sự gì, kể cho em nghe. Nói ra được thì sẽ bớt ưu sầu.
Loan ngập ngừng :
Nói ra thì em sẽ cho chị là ích kỷ, nhưng mấy ngày hôm nay nhìn hạnh phúc của tụi em, chị … tủi thân cho mình… chị mới 30 tuổi mà cuộc đời như đã đóng băng rồi, không còn cơ hội để vui vầy với gia đình của chính mình.
Loan lại không cầm được nước mắt của mình, òa lên khóc ròng làm thằng Liêm kéo nàng vào vai nó để cho Loan khóc ngon lành. Nàng thổn thức :
Chị buồn quá … nên có ý định … đi vào chùa tu cho được thanh thản tâm hồn.
Thằng Liêm giật mình ôm xiết chị Hai mà vổ về.
Chị đừng làm chuyện điên rồ đó. Chị sẽ gặp một người đàn ông yêu thương chị …
Loan càng tủi thân thêm :
Chị là người đàn bà không vẹn toàn, vì chị không có con được … thì ai mà thèm đoái hoài đến chị … cuộc đời chị thật không đáng sống. Chị chỉ muốn chết mà thôi …
Thằng Liêm thất kinh hồn vía, nó biết chị Hai nó không nói đùa. Nó lắp bắp :
Chị Hai, chị đừng nói bậy. Chị mà có mệnh hệ gì thì em sống sao nổi !
Loan gục mặt vào ngực thằng Liêm mà thút thích :
Chị biết em tốt với chị nhưng chị không đáng cho em nói câu đó đâu.
Thằng Liêm biết mình phải cố thuyết phục chị Hai để chị bỏ đi cái tư tưởng chán đời đó, nó nói :
Chị Hai, em nói thiệt đó. Từ nhỏ em đã thấy gần gũi với chị. Thấy chị vui là em vui, thấy chị buồn em cũng buồn theo. Chị em mình cách nhau đến 7 tuổi nhưng em thấy gần chị như gang tấc.
Nghe mấy lời chân tình của thằng em, Loan thấy mát dạ, nàng từ từ nín khóc. Vẫn nằm dụi mặt vào vai thằng Liêm, nàng nhỏ nhẹ nói :
Chị thích nghe em nói như vậy, em nói nữa cho chị nghe đi.
Em thấy mình thật gần với chị, đến độ có nhiều khi em nằm mơ thấy chị.
Loan chợt thấy vui vui, nàng quẹt nước mắt mà cười nhỏ :
Thiệt hông ? mà là giấc mơ đẹp hay là ác mộng ?
Thấy chị Hai cười, thằng Liêm mửng lắm, nó hăng hái :
Lẻ dỉ nhiên là giấc mơ đẹp … mà còn là lãng mạn nữa …
Loan chột dạ :
Lãng mạn là sao ?
Là trong mơ em thấy được chị cưng chìu thương yêu làm em thấy thật sung sướng. đến ứa nước mắt.
Loan nghe lòng lâng lâng dễ chịu. Phần nàng thì thật ra nàng cũng thấy mình rất gần gũi với thằng Liêm từ nhỏ. Những biến cố, bão táp trong đời nàng càng làm nàng thấy mình cô đơn, bây giờ được nghe những lời thân tình của thằng Liêm, nàng càng thấy quý mến nó. Ngay ngày đám cưới của nó mà thấy mình bỏ đi ra vườn, nó cũng bỏ hết tiệc tùng mà chạy theo chăm sóc cho mình. Loan rút mình vào người thằng Liêm như để cám ơn nó. Mùi đàn ông quyện vào mũi nàng làm Loan thấy ngây ngây thích thú. Lâu lắm rồi, nàng không được ai ôm xiết trong lòng như vầy, mà đó lại là một người đàn ông. Ý nghỉ người đó là thằng em của mình cũng thoáng qua óc của Loan nhưng nàng tự nhũ : đời mình vắng lạnh quá, mình cũng có quyền được ích kỷ một chút, được một người đàn ông ôm trong tay vài giây phút cũng làm mình mãn nguyện. Mình cũng có quyền được hưởng thụ … nó là thằng em của mình cũng đâu có sao, miễn là nó thương yêu quí mến mình thật tình và nếu mọi chuyện đừng đi quá xa làm rạn nứt tình nghĩa chị em …
Nghỉ sao nói vậy, Loan ngập ngừng diễn tả những suy nghĩ của mình. Thằng Liêm mừng rỡ, ôm xiết chị Hai của nó mà không ngần ngại nắm bàn tay của Loan mà vuốt ve âu yếm. Loan cười :
Nắm tay như vậy có là đi quá xa không đó !
Hoàn toàn không !
Cả hai cùng cười vui. Chưa bao giờ họ thấy gần gũi với nhau đến mức đó. Đã dám nói những điều thật thâm tình như vậy làm cả hai thấy thật thoải mái. Họ biết là họ vừa chia sẻ được với nhau một điều mà không phải cặp chị em nào cũng chia sẻ được. Họ tự nhũ sẽ ráng hết sức gìn giữ trạng thái thăng bằng vô giá đó.
Thằng Liêm nắm tay của Loan đưa lên miệng âu yếm hôn làm Loan thích thú rùng mình.
Thằng Liêm hạ thấp giọng :
Chị có muốn em kể cho chị nghe một giấc mơ thật tuyệt vời mà trong đó chị đóng một vai trò thật không thể ngờ được hay không ?
Loan sung sướng cười nhỏ :
Bây giờ chị thấy cuộc đời mình ấm áp hẳn lên thì chị thích nghe em kể đủ mọi thứ chuyện.
Trong một giấc mơ lúc em đâu chừng 17, 18 tuổi, em mơ thấy em ngồi trên một cái ghế trong một căn phòng vừa tối vừa sáng với một không khí thật kỳ dị khó tã : tất cả đều im lặng, không một âm thanh, không một động tịnh … Một người phụ nữ ngồi trong bóng tối, em không thấy mặt nhưng trong giấc mơ em biết đó là chị. Chị ngồi trong bóng tối nhìn em …
Sao giống như phim kinh dị vậy. Mà em thì đang làm gì ?
Chị Hai, em kể nhưng chị đừng trách em nhe … lúc đó em đang thủ dâm trên cái ghế.
Loan im lặng bối rối, nàng đang mường tượng cái cảnh tượng đó. Mình ngồi trong bóng tối nhìn thằng Liêm thủ dâm …
Thằng Liêm tiếp tục với giọng đều đều :
Em nhớ rõ là lúc đó được chị nhìn, em sung sướng không thể tã. Em có cảm tưởng là lúc đó chị cổ vỏ em, chị muốn nói là em phải sướng đi, đừng kềm chế hạnh phúc của mình. Và nhờ cái nhìn của chị mà em đã đi đến cùng … đi đến tột đỉnh của hạnh phúc.
Loan nhắm mắt nhớ lại cái hạnh phúc của chính mình, khi mình còn là vợ của Minh. Loan nhớ là khi về nhà chồng, nàng là một người con gái còn trinh ! chính Minh là người đàn ông đã hướng dẫn nàng trong quá trình tiếp cận với tình dục. Chính Minh đã dạy nàng cách thủ dâm. Chính Minh đã giúp nàng cởi bỏ được những rào cản tâm lý để dám tự thủ dâm trước mặt chàng …
Giấc mơ mà thằng Liêm kể cho nàng thật ra đã là hiện thực cho nàng biết bao nhiêu lần rồi. Biết bao nhiêu lần nàng đã ngồi nhìn chồng nàng tự thủ dâm. Nàng biết cái nhìn của nàng là cái bước đệm giúp cho sướng khoái nhục dục của chồng nàng đạt được điểm cao chót vót …
Loan nhẹ nhàng nói :
Chị muốn được nhìn em đây …
Thằng Liêm mừng rỡ, tháo các nút quần … con cặc đã cương cứng vương lên thật hùng mạnh. Nó tựa mình vào lưng ghế, nhắm mắt lại. Loan ngã đầu vào vai thằng Liêm, chăm chú nhìn. Giấc mơ đã thành sự thật đây rồi. Thằng Liêm nắm con cặc và bắt đầu xụt nhè nhẹ… rồi cường độ tăng dần … tăng dần. Thằng Liêm hào hểnh :
Chị Hai chị nhìn em nhe !
Giọng của Loan nhẹ như gió thoãng :
Chị nhìn em đây …
Khi dòng khí nổ lên tung tóe thì thằng Liêm kêu lên mấy tiếng thất thanh, chưa bao giờ nó được sướng đến mức độ này, dòng khí cứ bắn ra liên tục … liên tục. Thằng Liêm cứ tiếp tục xụt cặc … đến khi không còn một giọt khí nào ứa ra nữa.
Bây giờ đến phiên nó gục đầu vào vai chị Hai nó mà cố lấy lại hơi thỡ…
Không biết bao lâu sau, Loan mới nhẹ nhàng hỏi :
Em có thiệt sướng không ?
Chị Hai, chị tốt với em quá.
Không chính em mới tốt với chị, chính em đã cho chị một món quà vô giá vì em đã xóa đi trong lòng chị sự buồn rầu, tuyệt vọng. Em đã cho chị thấy lại ánh sáng của sự sống. Nhìn em sướng chị mới hiểu đâu mới là sự sống thật sự.