Thủ Dâm - Chương 12
Thằng con trai chỉ nằm yên được giây lát rồi thì anh ta cứ dao động liên tục, vì đứa con gái biết làm những gì để cho anh ta sung sướng. Khi thấy anh ta bắt đầu rên rỉ thì đứa con gái thò một bàn tay để xoa bóp hai hòn dái. Động tác đó đủ để làm anh ta gầm lên một tiếng rồi anh ta hẩy mông đít lên … con cặc co giựt vài cái rồi bắn khí ra dầm dề …
Thằng con trai kêu nhỏ :
– Trinh ơi … em làm anh … sướng quá … á … á …á …
Hai tay anh ta bấu vào thãm cỏ làm hằng lên những cơ thịt căng cứng.
Đứa con gái nhìn anh ta đang xuất khí mà cười rạng rỡ, hai tay nó vẫn tiếp tục xụt một cách dịu dàng để giúp con cặc bắn ra đến gịot khí cuối cùng.
Một lúc lâu sau, con Trinh nhỏ nhẹ nói với Minh :
– Anh, mình còn phải hái mận nữa, ở nhà đang chờ mình đó !
Bị rơi vào cạm bẫy tình dục một lần nữa, Minh bó tay đầu hàng, chàng không còn ý định tránh xa con Trinh nữa. Ngược lại cứ vài ngày là chàng gởi tin nhắn vào điện thoại lén lút hẹn nó ra sau vườn để được nó xụt cặc. Điểm duy nhất mà chàng giữ gìn được là quyết định không bao giờ đụng vào cơ thể con Trinh : một phần vì con nhỏ còn trẻ quá, một phần vì chàng sợ nếu để mối liên hệ đi quá xa thì khó biết cái gì sẽ xẩy ra.
Mà điều đó lại rất thích hợp với con Trinh. Gặp anh Minh, nó thích nhất là được nắm trong tay con cặc của anh, được xụt cặc anh làm anh rên rỉ sung sướng. Những lúc đó nó cảm thấy mình không còn là con nít nữa mà là một người đàn bà ban phát ân huệ cho một người đàn ông : cảm giác có quyền lực vô biên làm nó hãnh diện, làm nó tự tin lên. Thật vậy, từ lúc có mối liên hệ đặc biệt với Minh, con Trinh thay đổi một cách ngạc nhiên : không những nó xinh đẹp ra một cách quyến rũ, mà sự thu hút của nó đối với mọi người cũng đến từ cách đi đứng, ăn nói của nó. Đứa con gái tuy vừa 14 tuổi nhưng đi đến đâu cũng làm những thằng đàn ông quây đầu lại chú ý, chiêm ngưỡng, từ thằng con trai mới lớn đến người đàn ông có tuổi.
Với lại con Trinh còn có Cô Tâm để giãi quyết những đè nén về sinh lý của nó, khi nào nó cần thì Cô sẵn sàng ôm nó vào lòng mà nâng niu, vuốt ve khe lồn của nó. Cô Tâm còn có vai trò quan trọng nữa : nhờ có Cô mà việc học hành của con Trinh và thằng Liêm vẫn được tốt đẹp, làm cho Ba Mẹ chúng nó an tâm.
Ngoài ra còn có con Vy, con Phượng để nó tiếp tục cũng cố cái quyền lực mà con Trinh ưa thích : hai đứa con gái đó rất thùy mị dễ nghe, dễ bảo, con Trinh mà muốn gì thì hai đứa cũng râm rấp nghe lời, sẵn sàng để cho con Trinh tùy nghi sử dụng hai cơ thể của chúng nó, sẵn sàng phục vụ những trò chơi nhục dục của con Trinh.
Hai năm lặng lẽ trôi qua …
Mọi việc vẫn có vẽ như không có gì thay đổi.
Có thay đổi chăng là mối liên hệ giữa con Trinh và Minh. Họ không còn hẹn nhau độc nhất đằng sau vườn mà đã có dịp gặp nhau trong những tình cảnh khác hơn. Minh thuyết phục được con Trinh vào những ngày nghỉ, lấy xe đò lên tỉnh để gặp chàng tại đó. Ở tỉnh lớn, không cần phải e dè, canh chừng sợ gặp người quen. Ở đó chàng có thể dẫn con Trinh đi ăn kem, đi ci-nê hay đi nghe ca nhạc một cách thoải mái.
Lẻ dĩ nhiên mục tiêu chính của họ vẫn là tìm một chỗ vắng vẻ thích hợp để con Trinh thủ dâm cho Minh, có lúc ngoài công viên, có lúc trong rạp ci-nê, có lúc trong một tiệm cà-phê đèn mờ. Dạo sau này, Minh tìm được một nhà nghỉ cạnh bờ sông, có căn phòng rất thích hợp cho họ nên mọi việc lại càng tốt đẹp hơn, họ được thoải mái hơn nhiều, Minh không cần phải kềm chế tiếng rên rỉ của mình nữa … Chàng càng gắn bó hơn với con Trinh.
Minh nức nỡ khen con Trinh :
– Em thật là đệ nhất cao thủ trong môn phái Thủ Dâm. Anh nói thiệt đó, chưa bao giờ anh thấy người đàn bà con gái nào mà lại điêu luyện như em. Anh có phước ba đời để lại mới gặp được em. Anh lúc nào cũng sẳn sàng làm con mồi cho em luyện tập bộ môn nghệ thuật siêu phàm của em. Anh xin được phong cho em biệt hiệu giang hồ là Đệ nhất Thủ Dâm Nữ.
Con Trinh cười ngặt nghẹo mà đấm thùm thụp vào lưng của Minh.
Điều đáng nói là Minh vẫn giữ được lời thề của chàng là không xâm phạm đến cơ thể con Trinh : tuy ôm ấp nhau, gần gũi nhau đến mức độ đó nhưng chưa bao giờ chàng lợi dụng cơ hội để rờ mó con Trinh, chàng cũng chưa bao giờ hôn môi nút lưỡi con bé. Không phải là chàng không thèm thuồng nhưng chàng đã lấy quyết định đó vì biết là mình làm đúng.
Hể có dịp là Minh khôi hài với người lạ, với cô bán hàng rong hay với anh tài xế taxi, Minh giới thiệu Trinh là « Bà Xã » của mình làm con bé mắc cỡ bẽn lẽn. Chính con Trinh cũng không đủ kinh nghiệm đời để nhận ra là nó đã gắn bó với Minh trên mức bình thường.
Được thỏa mãn trên mọi phương diện, con Trinh càng ngày càng đẹp ra. Tình dục của nó trở nên cực kỳ phong phú. Nó khám phá ra là cũng như Minh, nó không thích gò ép chuyện tình dục duy nhất vào một căn phòng đóng kín cữa. Nó vui thích khi được dịp tiếp cận với tình dục trong thiên nhiên : vì vậy mà hễ có cơ hội là nó đòi được xụt cặc cho Minh ngoài trời, nơi công cộng … Ngay chính với chuyện tự thủ dâm, con Trinh cũng tìm cơ hội để thủ dâm ngoài thiên nhiên : khi ngồi dựa vào một gốc cây, khi nằm hóng mát trên sân thượng … Có lần nó còn rán mắc, dám trèo lên cây mận sau vườn rồi ngồi trên chảng ba mà thủ dâm. Khi xuất khí nó để cho dòng khí nhỏ giọt xuống gốc cây … Những lấn đó nó thấy sướng hơn là nằm thủ dâm trong giường.
Sự gắn bó giữa con Trinh và Minh đã dần dần kín đáo tràn ngập hai con tim mà cả hai bên đều không chú ý đã nổ tung ra khi con Trinh được 16 tuổi. Đùng một cái, gia đình được cho biết là Minh và vợ chàng đã được bảo lãnh đi định cư nước ngòai. Số là Ba Mẹ của Minh đã đi ra nước ngoài từ lâu, và họ làm thủ tục bão lãnh cho gia đình Minh được đoàn tụ với họ. Thời điểm đó hồ sơ bảo lãnh rất khó khăn, đại đa số đều bị gát lại nên Minh cũng không quan tâm cho lắm.
Nhưng rồi khi nhận được giấy chấp nhận cho xuất cảnh, chính Minh cũng bất ngờ, bối rối. Khi chàng đến bên nhà vợ mà thông báo thì ai nấy đều có lời chúc mừng cho chàng. Chỉ có con Trinh là đứng đó lặng người. Tin đến như sét đánh làm nó cảm thấy như có một luồng khí lạnh băng đang từ từ xâm chiếm cơ thể của nó ; luồng khí đi từ bàn chân và dần dần tràn lên đầu gối, lên bụng … Luồng khí đi đến đâu thì người nó co rúm đến đó … Cảm giác thật lạ lùng mà nó chưa bao giờ được trải qua … một cảm giác thật khó chịu … cảm giác của mất mát, của tang thương.
Nó đứng nép đằng sau cột nhà mà ráng nhìn Minh. Khi Minh quây đầu lại và bắt gặp ánh mắt của con Trinh thì chàng không khỏi thấy đau nhói trong lồng ngực.
Những ngày sau đó, luồng khí băng lạnh vẫn không rời khỏi con Trinh. Nó tiếp tục sống nhưng nó như là một người máy không hồn, Nó chỉ là một cái bóng mờ, không cười không giận, y như là tất cả tình cảm hỉ nộ ái ố đả rút khỏi nó.
Vài ngày trước khi lên máy bay ra đi, Minh nhận được tin nhắn của con Trinh :
– hảy đến gặp em lần cuối, nơi nhà nghỉ cạnh bờ sông –
Hôm sau khi Minh tất tả đến thì chàng ngạc nhiên thấy căn nhà đóng cửa sổ im lìm, như không có ai. Chàng kêu tên con Trinh cũng không thấy ai trả lời. Chàng rón rén bước đến gần cửa nhà thì nghe giọng con Trinh kêu tên chàng.
Minh bước vào phòng thì thấy trong bóng tối mờ mờ, con Trinh nằm trên giường trùm mền kín mít. Hai ánh mắt nhìn nhau thật lâu, không nói một lời.
Một lúc lâu sau, Minh mới bước đến ngồi xuống bên cạnh giường mà dịu dàng hỏi :
– Em bị bịnh hay sao vậy ?
Con Trinh lắc đầu cười buồn, rồi nó từ từ đẩy cái mền qua bên. Minh hoa cả mắt vì cả thân thể trần truồng của con Trinh đang phơi bày ra dưới mắt chàng. Một thân thể mà chưa bao giờ chàng được chiêm ngưỡng, với hai gò vú nhỏ xíu như hai trái mận, cái bụng phẳng lì và cái mu lồn gồ lên, lún phún lông đen. Một thân thể tuyệt mỹ của đứa con gái 16 tuổi.