Thủ Dâm - Chương 1
Mấy ngày hôm nay thằng Liêm cứ hoang mang lo lắng vì nó đang đang trãi nghiệm một chuyện cực kỳ lạ lùng mà nó không biết cách nào tìm được lời giải. Chuyện là vầy : mỗi buổi sáng, khi vừa tỉnh giấc thì nó thấy con cặc của nó đứng nhổng lên mà chào cờ một cách hùng dũng ! Lần đầu tiên khi thấy chuyện đó thì nó sợ đến tái mặt, tưởng là con cặc của mình trong đêm bị bịnh mà sưng phù lên. Cơn kinh hoàng nhanh chóng giảm đi vì khi nó run run nắm con cặc thì lại không thấy đau đớn gì, không thấy khó chịu gì hết. Nó tự nhũ :
– Nếu mình bị bịnh làm con cu bị sưng lên thì phải bị đau lắm chứ !
Tần ngần nắm con cặc mà rờ bóp thì nó lại còn cảm thấy hình như lại còn thấy hơi hơi dễ chịu nửa chứ !
Khi nó bước vào phòng tắm để rửa mặt thì thằng Liêm tò mò thấy con cặc vẫn chĩa thẳng ra một lúc lâu nữa trước khi xìu xuống. Cả ngày hôm đó nó cứ hoang mang, đi đứng không yên vì cái chuyện lạ lùng này. Nó không biết hỏi ai vì Ba Mẹ nó thì vừa nghiêm khắc, vừa cả ngày đi vắng vì công việc, với lại nó tự nhiên lại thấy ngượng nghịu trong chuyện này, nó không biết là mình có nên đi hỏi Ba Mẹ hay không ?
Ngoài Ba Mẹ ra thì biết hỏi ai đây ? con em nó, con Trinh thì ngu như bò vì con nhỏ mới có 13 tuổi, nhỏ hơn nó 2 tuổi. Còn trong nhà thì người làm chủ yếu là đàn bà con gái : mấy chị người làm trong cửa hàng bán quần áo của Mẹ, hay là chị Năm làm bếp hoặc con Nhi làm tạp vụ. Ngay đến Cô Tâm, người được Ba Mẹ nó mướn để chu toàn chuyện học hành cho nó và con Trinh cũng là đàn bà ! Tất cả đều là đàn bà con gái thì làm sao mà nó dám hỏi han họ, mắc cỡ chết.
Đêm đó trước khi ngũ, thằng Liêm nằm chấp tay trong giường mà thầm khấn Trời Phật phò hộ cho nó tai qua nạn khỏi, cho con cặc của nó trở lại trạng thái bình thường, không còn có vấn đề nữa. Giấc ngũ của nó đầy mộng mị … khi vừa tỉnh giấc thì nó lo lắng kéo tấm chăn ra, tuột quần sá lỏn mà nhìn xuống … nó thiếu điều bật khóc vì thất vọng khi thấy con cặc mình lại chỉa thẳng lên như cột cờ, giống y như sáng hôm qua. Thằng Liêm vừa buồn, vừa sợ … nó lằn người qua nằm sắp, đè lên con cặc căng cứng. Nó bực dọc đập tay xuống nệm :
– Tổ cha mầy, sao tự nhiên lại sưng to lên vậy, làm tao biết làm sao bây giờ.
Con cặc bị đè ép lên cái nệm … nhưng thằng Liêm tự nhiên lại thấy hơi hơi thoãi mái lạ kỳ. Nó thử hảy mông đít để đè con cặc chặt hơn, như để trừng trị nó cho đỡ bực bội… cảm giác thoãi mái hình như lại tăng thêm thì phải làm nó càng hoang mang hơn, nó ngồi bật dậy, thẩn thờ đi vào phòng tắm, đển mặc con cặc đong đưa theo nhịp bước của nó.
Mấy ngày kế tiếp theo, thằng Liêm quen dần với trạng thái lạ lùng của con cặc nó khi vừa thức ngũ. Nó bớt căng thẳng khi thấy không có biến chứng nào khác hơn. Nó thầm nghỉ :
– Chắc không phải là bịnh đâu ! mình không bị đau chổ đó mà, với lại trong người mình đâu thấy gì mệt mỏi đâu ! con cu tuy có sưng lên nhưng sau đó nó lại xẹp xuống, mà lại không thấy chảy máu, chảy mũ gì hết. Lạ thiệt !
Trong phòng tắm, trong khi nó xúc miệng thì con cặc vẩn căng cứng ra đó, đến khi nó mặc quần vào thì con cặc mới từ từ xẹp xuống. Nó khám phá là nó phải chờ con cặc xìu xuống thì mới đi đái dễ dàng được, chứ nếu không thì thật khó đái vô cùng, mà có đái được thì nước đái cứ cà giựt, cà giựt … lại khó nhắm cho đúng lỗ toilet, cứ vung vãi bên cạnh làm nó lại phải lấy khăn chùi lại bồn cầu.
Mấy ngày tiếp sau đó thằng Liêm cứ vụng về khám phá ra những kiến thức cơ bản về sinh lý của nó. Nó cảm nhận là nếu nó nằm đè mạnh lên con cặc căn cứng thì càng lúc càng thấy dể chịu… Nếu nó tiếp tục một cách khờ khạo như vậy thì chắc đến tuổi trưởng thành nó cũng vẫn còn ngu đặc như bao nhiêu đứa thanh niên Việt Nam khác ! May cho nó là một tình huống đã giúp nó giãi quyết được một số vấn đề. Số là ngày chúa nhật qua, hai vợ chồng của chị Hai nó về nhà ăn cơm trưa với gia đình. Chị Hai nó vừa lấy chồng cách đây một năm và hai vợ chồng vẫn lâu lâu về thăm nhà. Thằng Liêm rất ăn ý với Minh, anh rể của nó. Minh vừa lịch lãm, vừa vui tính nên rất được lòng gia đình bên vợ.
Sau bữa cơm, thằng Liêm kéo Minh qua bên mà nói nhỏ :
– Anh Minh, anh có rãnh không ? em có chuyện cần hỏi anh.
– Chà có gì vậy mà mặt em nghiêm trọng quá vậy ?
– Em cần anh tư vấn chút.
– Vậy anh em mình ra quán cà phê tuốt xa ngoài kia cho yên.
Quán cà phê giữa trưa nên vắng tanh, chỉ có cô người làm ngồi ngáp ruồi sau quầy. Kêu hai ly nước giãi khát xong, thằng Liêm ngượng ngùng kể chuyện làm nó lo lắng cả tuần nay. Nó rất tin tưởng nơi Minh nên dù mắc cỡ nhưng nó cũng nói thẳng thắng hết mọi chuyện. Minh mỉm cười thú vị, chàng thấy thương mến thằng em vợ hết sức, chàng hiểu những khó khăn của nó, được sống trong một gia đình nề nếp nhưng cũng chính vì vậy mà lại không được nhận những kiến thức cơ bản trong một lãnh vực mà một gia đình nề nếp cho là « nhạy cảm ». Chàng nhớ lại ngay Loan vợ chàng, khi mới về nhà chồng cũng tịt mù về chuyện sinh lý, chàng phải bỏ ra một thời gian mới rèn luyện được cho vợ để rồi bây giờ Loan thành một người đàn bà hoàn toàn cởi mở, lúc nào cũng háo hức tình dục.
Minh vổ vai thằng Liêm :
– Em đừng có lo ! Em nứng cu cũng là chuyện tự nhiên đó thôi. Anh chúc mừng cho em đã trở thành một người đàn ông con trai, không còn là con nít nửa !
Rồi Minh chu đáo giải thích cho thằng em vợ hiện tượng nứng cặc nơi người con trai mới lớn, kèm theo những lời khuyên bảo thiết thực. Thằng Liêm thở phào nhẹ nhổm, bao nhiêu lo lắng như được trút ra hết.
Minh hỏi nhỏ :
– Nè, anh hỏi thiệt em, em có biết sự khác biệt giữa đàn ông và đàn bà chưa ? em có nhìn thấy bộ phận kín của đàn bà chưa ?
Thằng Liêm mắc cỡ lắc đầu. Minh đưa ngón tay gõ lên mặt bàn, chàng muốn giúp cho thằng em vợ nhưng chưa biết phải làm sao … Chợt chàng nẩy ra một ý tưởng. Minh biểu thằng Liêm ngồi chờ rồi bước ra phía quầy. Chàng cười tươi, làm quen với cô nhân viên. Cô nàng đang buồn tình lại thấy một anh chàng đẹp trai đến bắt chuyện nên vui vẻ ngồi thẳng dậy mà tiếp chuyện. Nhìn cách son phấn của cô ta thì Minh đoán là không ít thì nhiều cô nàng chắc cũng đã từng là gái giang hồ. Bây giờ có lẽ hết thời rồi, hơi bị quá date nên phải đi làm cái công việc tầm thường này. Sau một lúc vui chuyện, Minh móc ra một tờ giấy năm chục ngàn đặt lên quầy, vừa nhìn cô gái, vừa cười cười :
– Cô có muốn tôi tặng cô tờ giấy bạc này không ?
Mắt cô gái sáng lên, nhưng cô ta nhìn Minh một cách nghi ngờ :
– Muốn lắm chứ … nhưng mà em biết anh đâu tặng không cho em … anh có ẩn ý gì đó, nói đi rồi em sẽ trả lời.
Minh cười sảng khoái :
– Ừ, tôi thích cô thẳng thắn vậy. Tôi cũng thẳng thắn với cô đây. Cô nhìn thấy thằng em của tôi ngồi đằng kia không ? Nó mới lớn còn khờ khạo lắm.
Cô gái liếc nhìn về phía thằng Liêm rồi nghi ngờ nói :
– Dạ, em thấy, em anh cũng dễ thương lắm đó, nhưng mà …
– Nó khờ khạo nên chưa bao giờ nhìn thấy bộ phần kín của đàn bà … tôi mong mỏi cô tạo cơ hôi cho nó được có kiến thức đó.
– Anh … anh nói vậy là sao ?
– Tôi mong là cô chịu cho nó nhìn thấy « chổ đó » của cô để nó khôn lên một chút vậy mà !
Cô gái thật bất ngờ, không tưởng tượng được là hôm nay mình lại đứng trước một tình huống quá ư là khác thường. Cô ta nhíu mày, suy nghĩ thật nhanh … rồi cô ngượng ngùng hỏi :
– Làm chuyện đó ngay giữa quán này sao ?
Nghe cô ta hỏi vậy thì Minh đã biết là mình đã thành công, chàng mỉm cười :
– Thì cô dẫn nó ra phía sau, nếu cô chấp nhận. Tôi ngồi đây giữ quán giùm cô.
Cô gái ổng ẹo, cười ríu rít :
– Chỉ cho thằng em anh nhìn mà thôi đó nhen !
– Thì lẻ dĩ nhiên rồi.
Minh trở lại bàn nắm tay thằng Liêm :
– Liêm nè, em ra đây với anh. Anh thuyết phục được cô nàng nhân viên kia chịu làm một chuyện mà anh bảo đảm em sẽ thích thú.
Thằng Liêm ngây thơ :
– Chuyện gì vậy anh Minh ?
– Thì cứ ra nghe theo anh đi mà, rồi sẽ biết.
Thằng Liêm lơn tơn đi theo Minh bước ra phía sau quán, nơi dùng để rữa chén. Nó hơi khựng lại khi thấy cô gái đang đứng đó nhìn nó mà cười. Nó càng bối rối hơn khi thấy Minh quay bước trở ra, để nó đứng đó một mình với cô gái lạ. Cô gái ngắm nghía thằng con trai, thấy nó đẹp trai hợp với mình nên cô ta vui vẻ nắm tay thằng Liêm mà cười nhỏ :
– Em trai nè, ông anh của em biểu chị giúp em khôn hơn một tí đó, có chịu không ?
Thằng Liêm ú ớ một cách vụng về, không biết trả lời ra làm sao. Thấy vậy cô gái thích thú kéo thằng Liêm ngồi xuống một cái ghế nhựa :
– Em trai ngồi đó mà ngắm nhìn chị gái đây nè.