Thời máu lửa ta đã yêu - Chương 7
Chương III.Yêu và yêu…Thằng điên
Tôi và chị cứ nhùng nhằng như thế.Chỉ mãi là người tình.Chị chạy đến tôi mỗi khi cô đơn,phần tôi,chỉ xác định mình là một sân ga nhỏ trong cuộc đời chị.
Nhưng cuộc đời,dù thế nào vãn phải hít thở và sống.Trái tim tuổi đôi mươi đủ thanh xuân để tôi bước tiếp.
Tôi yêu Hà Nội.Một phần lây nhiễm của chị,một phần Hà Nội đủ bao dung với một trái tim đang rỉ máu.Tôi thích lang thang Hà Nội phố,ngao du để khám phá và bồi đắp.Dù cuộc đời tôi đã đi nhiều,nhưng tới tận bây giờ,tình yêu Hà Nội trong tôi vẫn chưa bao giờ phai nhạt.
Giống kẻ bộ hành cô độc,tôi lang thang trong lãnh địa của mình.Mỗi sáng thứ 7,tôi có thể ngồi hàng giờ trên nguyễn hữu huân,trưa lại đi bộ ra Ô quan chưởng ăn vằn thắn.Chiều lang thang dọc hồ gươm ngắm phố phường tấp lập.
Trong những ngày cô đơn ấy,tôi gặp em-người em Hà thành thanh xuân và tươi đẹp.Em tên Ly.(Lúc tối em này gưỉ mình clip của em Linh Mai trên youtube,quả thật trên đời sao có người giống nhau tới vậy.Em tôi duyên dáng và tươi mới đày sức sống như thế).
Tôi gặp em ở quán bún móng giò.(quán này giờ vẫn bán và cực nổi tiếng).Đang nngồ nhồm nhoàm gặm móng với thằng bạn(Tôi tham ăn,ăn gì tôi cũng gọi nhiều thịt để riêng một bát,sau em gọi tôi là trư bát giới..)
-Các anh cho em ngồi cùng bàn nhé?
-ok em.em đi mmý người để anh đuổi thằng bạn anh cho bọn em ngồi?
Thằng bạn tôi nhanh nhảu.Nó chơi với tôi từ bé.Tán gái không giỏi nhưng độ đốt tiền cho gái thì thành thần.
-hihi,anh vui tính thế.em đi với mẹ em thôi.
Ngẩng đầu lên,tôi ngỡ ngàng vì em rất tây.Mũi rất cao,dù miệng rộng nhưng cân đối.
-Cô và em ngồi đi.quán chật chịu khó ngồi chung vậy ạ.
-Cám ơn cháu.
Lần đầu tôi gặp em như thế.Chả lãng mạn,cũng chả nên thơ,giữa cái ồn ã nơi phố xá,2 kẻ xa lạ bỗng lướt qua nhau.
Hối hả cứ trôi đi,tôi gặp em lần thứ 2 ở quán cà phê trên Mã Mây.Quán này tôi ấn tượng vì bài trí rất phong cách.Hơi cổ kính,nhưng thiết kế đúng chất hà nội xưa.Uống cà phê,tôi chỉ uống đen không đường.Có lẽ thói quen này nên đời tôi luôn đắng chát.
Em đi cùng một vài người bạn.Sinh viên trường báo,họ nói chuyện hay lắm.Cách vào đề luôn khiến người khác phải chú ý.Hội nghị bàn ttrò của các em đang sôi nổi,một vị khách người Nga(tôi không nhớ người gì,nhưng họ nói tiếng Nga) đến bàn em:(đỡ mất công viết tiếng nga,tôi viết tiếng việt anh em nhé)
-Xin lỗi,bạn(chỉ Ly) có thể làm người mẫu ảnh cho tôi ko?
Các bạn này đều ngớ ra ngơ ngác.Tôi đứng dậy nói với vị khách người nước ngoài(tát nhiên bằng tiếng Nga):
-Xin lỗi ông,có lẽ họ không hiểu ông nói gì,nếu cần giúp đỡ tôi có thể phiên dịch giúp ông.
-Ồ,xin lỗi,tôi là lính Xô Viết sang Việt Nam năm 64,tôi nghĩ các bạn đều nói tiếng Nga rất tót.Xin làm phiền cậu phiên dịch giúp tôi nhé.Tôi là phóng viên ảnh của tạp chí &@&@&@.
Ông đưa tôi một danh thiếp.Trường tôi học tiếng Nga song song tiếng Anh,bé ông già bắt học tù nhỏ nên khả năng tiếng Nga của tôi khá tốt.Bắt đầu nhiệm vụ phiên dịch bất đắc dĩ cho người bạn lớn,nội dung chủ yếu là: ông nhà báo muốn thực hiện một bộ ảnh về vẻ đẹp Hà Nội truyền thống,muốn Ly làm người mẫu cho ông.
-Anh bảo ông ấy,em còn đi học,sợ không có thời gian,với lại em hơi sợ.
-Người bạn nhỏ,nói với cô ấy,tôi có 2 tuần ở việt nam,chỉ cần 2 ngày là tôi chụp đủ.Còn lý do an toàn,nếu có thể cậu đi cùng giúp tôi phiên dịch.
Tôi có ấn tượng rất tốt với người Nga,nhất là những người lính.Họ thẳng thắn,bộc trực và rất cởi mở.Sau một hồi lưỡng lự,Ly đồng ý.Vì lý do bận học,Ly chỉ thu xếp được thứ 7 và chủ nhật,điều này vô tình rất phù hợp với tôi.
2ngày vất vả đã qua.Em và tôi thêm gần hơn.Tôi ấn tượng với em vì tính quyết đoán,nhìn vấn đề rất nhanh.Đúng tố chất nghề báo của em.Và đặc biệt hơn cả,em mặc áo dài rất đẹp.(Bác nào yêu hội hoạ,lấy bức cô gái bẻn hoa huệ để hình dung nhé).
Trao nhau số điện thoại,tôi hẹn em cuối tuần đi uống cà phê.(Thú thật 33 tuổi đời,ngoài mời gái đi ăn đi cà phê,tôi chưa bao giờ đặt chân vào rạp chiếu phim.Có lẽ do tính tôi không chịu được không gian kín,dù trong huấn luyện,bọn tôi luyện rất nhiều,nhưng tôi luôn không thích)
Ly của tôi rất cao.Em là con lai mẹ người Việt,bố người Pháp,tôi luôn mê mẩn nghe rm nói tiếng Pháp khi có dịp.(Giờ 2 thằng con trai cũng quốc tịch Pháp,nhiều khi bực mình chúng nó ko chịu nói tiếng Việt).
Có lẽ,vì trong người Ly có dòng máu Pháp,nên em rất lãng mạn.Em yêu hoa tigon và cực thích ăn tối bên ánh nến.Mẹ em là người Hà nội gốc,ở em,vừa có sự lãng mạn đến cùng cực,vừa có nét hào hoa của người tràng an.Tôi say em như điếu đổ.
Yêu em,tôi mới biết đến sinh hoạt của người phương Tây.Em dậy tôi biết cầm dao dĩa,biết khiêu vũ và những chuyến đi xa.Tôi yêu em thuần khiết như thế.Chỉ là những nụ hôn vụng dại và những cái nắm tay thật chặt.Em thanh khiết,quả thật tôi không cho phép mình vấy bẩn em dù có nhiều cơ hội.
Nhưng giằng xé nhất là em theo đạo.(Tôi không đặt ra vấn đề tôn giáo,vì giáo lý của tôn giáo nào cũng hướng người ta đến cái chân thiện).Anh em nào trong lực llợng thì biết,vấn đề này tuyệt đối không được.
Ly cũng biết.Và chúng tôi cùng buồn,rất buồn.Em hay ôm tôi rồi nói: “giá như mình đừng quen.Anh lấy đi rất nhiều lần đầu của em,nhưng 2 ta đang đi về 2 phía song song.”
Bỏ học đến với em là điều tôi không thể vào lúc ấy.(Dù rằng bây giờ cũng bỏ,nhưng lúc ấy quả thật tôi không thể).Tôi là niềm hy vọng của bố.Nghề tôi đang theo là hoài bão của tuổi trẻ,ấp ủ hơn 20 năm.Dù rất yêu đi nữa,tôi cũng không thể vượt qua.
Nghỉ hè,tôi và hội bạn em đi phượt.Thời ấy Tây Bắc hoang sơ hơn bây giờ nhiều.Bao la.Bí Ẩn.và đầy mê hoặc.
Hội chúng tôi đi có 4 người(2 cặp đôi yêu nhau).Mượn được ông anh Tư con Everet,chúng tôi lên đường.
Chúng tôi cứ đi về phía trước.Không lịch trình.Không đích đến.Nhưng đến tối ngủ là cả vấn đề.Đôi kia đã sớm vượt qua giới hạn cuối cùng,nên luôn ở cùng 1 phòng.Ly chủ động thống nhất với tôi,2 đứa sẽ ngủ cùng phòng nhưng bắt tôi hhứ nếu em không đồng ý,tôi không được làm gì.Đang yêu,ý nguyện của người yêu là quân lệnh.Tôi chỉ biết gật đầu tuân thủ.(Gật lúc ấy thôi,vào phòng nghe gái có mà dở à-Sau này tôi nói như thế với em.nguyên văn)
Đêm đầu,chúng tôi nghỉ ở Kim Bôi Hoà Bình.Gà ở đấy rất ngon.Cá bống suối rất ngon.Măng thì theo mùa,mùa hè ăn ngon.Hồi ấy sinh viên,ăn uống cũng chỉ giới hạn đủ lo đủ biết,không được thoải mái như sau này.
Ăn uống,hát hò đủ kiểu,tôi và em về ổ tình yêu của mình.
-Mệt quá.Anh đi tắm đi,rồi em tắm.Tắm nước ấm ấy.Mùa hè mà đêm trên này hơi lạnh.
-Anh tắm trước nhé.Ăn thua gì,mùa đông bọn anh cũng toàn tắm nước lạnh.
(Không nói quá chứ,ông nào vào đặc công hay lính trực chiến thì biết,mie,mùa đông bắt bơi 5,10 km là chuyện bình thường.)
Tắm xong,Ly mặc đồ ngủ lên giường.Lấy gối nhỏ phân giường em bảo:
-Phân ranh giới,ai sang là con chó.
-Ngủ mới phân chứ,giờ đã ngủ đâu mà phân.
-Anh không mệt à?Mai còn đi Cao Phong.
-Anh khổ quen rồi,giờ sướng có khi không chịu được ấy.
Vừa nói tôi vừa nhoài sang hôn em.Chúng tôi đã quá quen với những nụ hôn,nhưng lần này thì khác.Ở một không gian chỉ riêng 2 người,em quyến rũ trong bộ đồ ngủ lụa,tôi cởi trần mặc quần đùi,sau những nụ hôn là những đòi hỏi đam mê.Cả em và tôi như say đi.Kệ tất cả mưa gió ngoài kia,tôi và em quấn lấy em.Bùng Cháy.
Ly hội tụ đầy đủ nét đẹp Á Âu.Vú to và ttrò.Bím lơ thơ và lông màu hung hung.Tôi ghì em đến khi em rên xiết.Tôi đủ kinh nghiệm để khiến em không quá đau cho lần đầu.Phải nói về khả năng tình dục,người Châu Âu khoẻ hơn người châu Á.Dù là lần đầu,nhưng cả 2 cũng dìu nhau đến bến bờ sung sướng.
Mưa gió qua đi,em còn đặc cách cho tôi một vết răng trên ngực đến toé máu.(Vết này thành sẹo,da tôi đen,nên trên ngực giờ có 4 chấm sẹo hình lưỡi liềm)
Đêm nay,bắt đầu chuỗi hành trình đầy nhục của chúng tôi trong suốt đoạn đường dài.
(Xin lỗi anh em vì dạo này mình hơi bận,sẽ cố gắng để gủi tới anh em câu chuyện của cuộc đời mình sớm nhất
Trân trọng và yêu thương!!)