Thảo - Chương 17
Một ngày cô nhận được cuộc gọi từ anh, trong giọng nói không giấu nổi sự vui mừng.
– Ngày kia là anh được về phép rồi đấy !
– Anh được về bao nhiêu ngày ? Ở đầu máy bên này cô cũng không dấu nổi xúc động.
– Được 12 ngày em ạ, anh đang mong từng này đây này. Giọng Sơn lại ấm áp vang lên trong tai cô.
– Sao đi cả năm trời mà được có mấy ngày vậy ? Về nhanh đi em nhớ anh gần chế rồi đây này !hí hí Nói xong cô ửng hồng đôi má vì không biết anh có hiểu từ nhớ mà cô dùng bao gồm cả "sex " nữa.
Chưa kịp nghe anh nói gì thì tiếng trong điện thoại đã im bặt. Chắc lại có một sỹ quan nào đó xuất hiện làm anh phải ngắt máy vội vàng không kịp nói một câu tạm biệt hay hôn gió chào qua điện thoại. Cô cũng khá quen với chuyện này rồi, ở nhà điện thoại tự do dùng bao nhiêu thì trong bộ đội lén lút dùng bấy nhiêu, những chiếc điện thoại từ thời cổ điển nào mà trên đấy vất vả lắm mới mua được với giá cũng đắt gấp đôi.
Những cái điện thoại và chủ nhân xấu số khi bị phát hiện thì một là tự tay đập vỡ, hai là biến thành món điện thoại ngâm nước muối ấm và sau đó là những hình phạt như lao động buổi trưa, gác 2 ca không liền nhau vào ban đêm, đang đêm thổi còi " báo động" bắt cả tiểu đội có người vi phạm dậy chạy vài vòng quanh sân hay bơi qua ao rồi trở lại phòng ngủ tiếp,…phạt là vậy nhưng dùng vẫn cứ lén dùng như thường.
Chỉ hai ngày thôi mà cả cô và Sơn đều mong ngóng, thi thoảng nghĩ tới sắp gặp anh mà cô lại tủm tỉm cười, đám học sinh bé xíu xiu nhìn cô giáo của nó cười tưởng cười với chúng nó vài đứa cũng cười híp cả mắt trong thật đáng yêu. Nhìn bọn trẻ cô lại nghĩ đến tương lai, cô sẽ có những đứa con thật xinh xắn đáng yêu như những đứa trẻ này cùng anh ( mà những lúc nghe anh nói đẻ ít nhất là 5 ÷ 6 đứa, nghe là thấy sợ rồi). Từ ngày yêu anh, cô đã xác định anh sẽ là người đàn ông của đời cô, không phải chỉ vì cái trinh tiết mà anh đã lấy đi mà vì tính cách của anh, quan sống của anh khiến cô rất an tâm nếu là vợ anh . Cũng không thể phủ nhận anh và cô rất hợp nhau trong khoản sex, cả hai cùng là những liều kháng sinh liều cao cực mạnh trị căn bệnh thèm khát làm tình cho nhau.
Nhiều khi cô tự hỏi, cô đang nhớ anh là đang nhớ điều gì ? Chẳng phải là khao khát được ngã vào vòng tay anh, muốn được anh liếm láp cơ thể mình, ngoáy sâu cái lưỡi vào cái bướm luôn căng phồng và nhiều nước đó, muốn cái chày vừa dài vừa cong đó đẩy đưa vào trong tận cùng những ngõ ngách sung sướng của mình hay sao.
Cô tự hỏi : Tình yêu là gì ? Rồi như tự mình tìm ra lời đáp.
Tình yêu phải chăng là sự đồng điệu của hai tâm hồn, là cảm thấy nhớ nhau khi không ở gần mặc dù vài phút trước còn vừa gặp nhau, ở bên nhau.
Tình yêu là hình bóng của nhau xuất hiện ở khắp nơi , mọi người được nhìn thấy đều được đem ra so sánh với người mình yêu và không ai có thể hơn được người mình yêu mặc dù sự thật là người mình yêu không phải là người đẹp nhất, giỏi giang nhất.
Tình yêu là toàn bộ thời gian đều được giành cho nhau cả ban đêm lẫn ban ngày và thậm chí còn len vào trong cả những giấc mơ, đội bạn thân sẽ bị gạt sang một bên. Bao nhiêu chuyện nói với nhau ngày đêm mà không biết chán.
Tình yêu là khi chiếc điện thoại không dời khỏi tay hay chỉ để chờ 1 tin nhắn khi vừa đi chơi về "anh về tới nhà rồi nhé" , và sau tin nhắn " chúc em ngủ ngon" vẫn nhắn hàng tá tin sau đó… Hoặc có tiếng cười khúc khích một mình như 1 con hâm khi nhận đc 1 tin nhắn hài hước và khuân mặt em luôn luôn rạng ngời vui vẻ.
Tình yêu là những lúc giận hờn vu vơ bởi những điều không đâu. Cái khuân mặt bí xị ,dễ nổi cáu và không tập chung được vào việc gì. Và dù sai hay đúng lúc nào anh cũng là người làm hòa, chọc cho em cười.
Tình yêu là nửa đêm khi mọi người đã ngủ anh chạy xe từ nhà anh đến nhà em chỉ để gặp và ôm em 1 cái rồi mới về.
Tình yêu là em thấy mình luôn trẻ con hơn trước anh, luôn muốn mình đẹp nhất trước mặt anh, thay đổi nhiều thứ để phù hợp hơn với anh.
Tình yêu là hai cơ thể hòa vào nhau cả thể xác lẫn tinh thần, khoảng cách giữa hai người là không còn, chỉ còn lại sự đồng điều của con tim.
Nếu như không có tình dục thì liệu có tồn tại tình yêu nữa không hay tình dục chỉ góp vai trò làm cho tình yêu trở lên thăng hoa hơn. Nhưng rõ ràng cô nhớ anh và nếu gặp anh cô vẫn muốn đụng chạm vào anh nhiều hơn thay vì chỉ ngắm nhìn. Cô không cần biết cái gì làm cho tình yêu nhiệm màu hơn, cô chỉ cần biết cô yêu anh và muốn có anh bên cạnh thế là đủ.