Nội dung truyện
Hơi thở trên nên gấp gáp hơn và tiếng rên rỉ cứ ngày một lớn dần và dồn dập hơn khi cái dương vật với cái đầu khấc to đùng đang miết đi trơn trượt trên cô bé của Thảo. Khi sự thèm khát của Thảo đã lên đến đỉnh điểm thì mắt Thảo mờ đi, những bông hoa với đầy đủ sắc màu hiện ra trước mắt Thảo , cô há hốc miệng ngáp vài ngụm không khí trước khi rên lớn khi khúc thịt ấm nóng của Phong đang lấp đầy mọi ngõ ngách trong cô bé của mình. Đúng là cảm giác mà Thảo mong chờ những ngày vừa qua giờ cô mới được thỏa mãn sung sướng như vậy.
– Ư……Ư…….Ư…..!
Thảo vẫn thét gào vùng vẫy khi những nhịp nhấp của Phong nhanh dần, mạnh dần như những vận động viên đang chạy nước rút về đích.
Có tiếng đấm cửa, có tiếng gọi mở cửa dồn dập ở bên ngoài, rồi một tiếng động lớn kèm theo đó là cánh cửa phòng bung mở. Cả hai cơ thể trần trụi rời nhau ra theo tiếng động ấy, Thảo vơ vội cái chăn che đi toàn bộ cơ thể mình, Phong cũng vơ cái gối để che đi phần dương vật đang bị xìu đi nhanh chóng vì ngoại cảnh. Cả Phong và Thảo tròn mắt hoảng sợ không còn nói nên lời.
Hai người vừa đạp cửa bước vào là Sơn chồng của cô và một người phụ nữ khác là vợ của Phong vì khuôn mặt đó cô đã nhìn thấy trên avatar facebook của Phong . Đi đêm lắm có ngày gặp ma, điều mà Thảo lo sợ nhất sau những phút giây hoan lạc có lẽ chính là giây phút này. Bị chồng bắt tại trận ngoại tình trai trên gái dưới trần nhồng nhộng.
Thảo ngước lên nhìn vào mắt Sơn đang đỏ ngầu giận dữ nhưng khóe mắt đang ươn ướt như có giọt lệ trực trào rơi. Có lẽ thêm vào sự giận dữ là một chút ít thất vọng cho niềm tin bị phản bội. Thảo chỉ dám nhìn thoáng qua rồi không dám nhìn vào đôi mắt ấy nữa.
Chỉ tính bằng giây từ lúc cánh cửa bị bật mở là màn cấu xe của vợ Phong dành cho Thảo . Bao nhiêu những clip đánh ghen mà Thảo đã từng xem giờ thì cô lại trở thành nhân vật chính. Không có màn xé áo quần vì Thảo hiện tại không có mặc. Chỉ có chiếc chăn bị giằng vứt xuống đất. Mái túc rũ rượi của Thảo bị nắm gọn trong bàn tay người phụ nữ kia, tay còn lại và mặt của Thảo va vào nhau liên tục tạo thành những âm thanh ten tét, tôm tốp vang dội khắp phòng.
Chỉ mấy phút trước mắt Thảo nhìn thấy là những bông hoa đầy đủ sắc màu của sự giao hoan đầy sung sướng thì nay mắt cô nhìn thấy một màu xám xịt, đen xì toàn những chấm sáng nhỏ mà người ta gọi là nảy “đom đóm mắt” .
– Choang….. !
Mắt Thảo và người phụ nữ đang cấu xé cô cùng căng ra hết cỡ và hướng về phía phát ra âm thanh ấy. Đập vào mắt họ là Phong đang đổ gập đầu thò qua cửa sổ bằng kính đã bị đầu Phong làm vỡ. Dòng máu đỏ thẫm của Phong phụt thành tia như tia nước từ chỗ cổ Phong làm người anh và xung quanh chỗ anh đang gục dần nhuốm màu đỏ. Cạnh đó là Sơn đứng như trời trồng vì hành động quá tay của mình.
– Không ! Anh Phong ơi ! Người phụ nữ kia buông Thảo chạy lại chỗ Phong kêu gào thảm thiết.
– Á…..Á…..Á….Á…..