Thành Phi Truyền Kì - Chương 80: Cậu là ai?
hứa với be Hân là dẫn nó cùng với chị nhung đi chơi nên tôi cùng hai mẹ con chị đi bắt taxi đến ROYAL CITY chơi,,bé hân là trẻ con nên rất thichs đi chơi ở những khu vui chơi như này nhưng bé hân lại không có ba, mẹ thì bận công việc nên chẳng mấy khi là dẫn bé hân đi chơi những nơi như này cả…hôm nay được đi nên nó rất thích.
taxi vừa dừng ở cổng của Royal city thì bé hân đã cầm tay tôi kéo vào mà không cầm tay của chị nhung, bé hân quá dễ bị mua chuộc,,,bỏ rơi luôn cả mẹ mình.
tôi dẫn hai mẹ con chị đi vào khu vui chơi, hôm nay không phải ngày lễ hay ngày nghỉ nhưng người ở đây vẫn rất là đông.
bé hân kéo tay tôi đến sân trượt batin và nói.
– con thích chơi trượt batin với ba.
– được, ba với con lại mua vé nhé…
tôi dẫn bé hân lại quầy bán vé, quay đầu về hỏi chị nhung.
– chị có muốn chơi không?
– chị không !…Hôm nay chị mặc váy không chơi được, em với bé hân cứ chơi đi, chị ngồi ghế xem cũng được.
chị nói xong giờ tôi mới để ý đến cách ăn mặc của chị, ai đời đi chơi ở khu vui chơi lại mặc váy boddy ôm sát người thế kia thì chơi sao được…tôi cũng kệ nên dẫn bé hân lại quầy mua vé và nói.
– chị ơi, cho em mua hai vé.
– em mua hai vé à, 50k một vé em ạ…
– vâng, cho em theo luôn giầy với đồ được không ạ.
– được em ạ, em đeo cỡ bao nhiêu để chị lấy cho….
– cho em một đôi cỡ 42 với một đôi cho trẻ em, cho em luôn đò bảo hộ nữa nhé chị.
– CHo trẻ em á, chị tưởng mua hai vé cho hai vợ chồng em chứ, trẻ em từ 6t trở xuống được miễn phí em ạ…thế thì em mua một vé thôi chỗ đỡ tốn em ạ..tất cả mất 200k em ạ.
– vâng, em cảm ơn ạ…
tôi trả tiền và dẫn bé hân vào trong, khi chị bán vé hiểu nhầm mối quan hệ giữa tôi và chị nhung thì tôi có liếc một cái về phái chị nhung xem chị có biểu hiewenj gì không, nhung chị không giải thích nên tôi cũng lười giải thích, mình cũng có mất gì đâu chứ.
tôi dẫn bé hân vào sân rồi ngồi xuống ghế đeo giầy với đồ bảo hộ cho bé hân rồi cùng bé hân ra sân, tôi thì chưa bao giờ chơi cái trò này từ khi trọng sinh về thân thể này, nhưng trước kia có chơi nên không quá ngượng, đối với người tập võ thì giữ thăng bằng trên cái này là điều hết sức bình thường thôi…
tôi dìu bé hân ra sân và dạy bé cách trượt, tôidạy bé tận tình coi bé như một đứa con gái thật sự của miinhf vậy,, chị mai ở bên nhìn thấy tôi với be Hân chơi vui vẻ vậy cũng vui, chị đã có cái nhìn khác về tôi.
từ khi bé hân gọi tôi là cha, chị đã bắt đầu để ý hơn về tôi…chỉ không hiểu tôi có đặc điểm gì tốt để bé hân phải gọi tôi là cha…thực ra do bé hân không có cha, nó đã tự tưởng tượng ra hình ảnh người cha của nó trong đầu, khuôn mặt cha nó trả, đẹp là anh hùng trong lòng nó, biết chăm lo, cứa nó…nên từ khi tôi cứa nó ra khỏi tay bọn bắt cóc nó đã coi tôi là hình cha mình rồi. từ khi chị nhung bắt đầu để ý tôi hơn thì chị lại thấy tôi có rất nhiều điểm tốt, là người đàn ông nhỏ tuổi nhưng chín chắn, chững chạc hơn nhiều…nên cũng bắt đầu chấp nhận tôi vậy.
tôi và bé hân chơi cũng được 15p nên mệt quá đi ra ghế ngồi, thấy chị nhung đang thờ người ra suy nghĩ gì đó thì tôi lấy tay vẫy trước mắt chị và hỏi.
– chị sao vậy?
– chị không sao!…- chị giật mình nói.
– Bé hân mệt quá nên tụi em nghỉ một chút…chị ở đây để em ra mua nước nhé.
tôi quay lại hỏi bé hân.
– con thích ăn kem gì ba mua cho nè?
– con thích ăn kêm dâu tây.
– ok. đợi ba một chút nhé…
tôi chạy ra quán mua vài chia nước . cũng không quên mua nước câm vì tôi có nhớ hôm đầu tiên vào nhà chị chị đã mời tôi uống nước cam, nếu chị không hichs uống nước cam thì chắc chắn trong nhà chị không có nước cam đâu. mu thêm 3 cây kem mang vào.
tôi chạy vào để túi lên ghế rồi lôi ra một chai nước rồi mở nắp dưa cho bé hân và nói.
– con uống đi…
Sau đó lại mở một chai nước cam đưa cho chị nhung. chị cũng hơi bất ngờ…tại lúc nãy tôi chạy ra quán mau mà cũng chẳng hỏi chị thích uống nước gì, thichs ăn kem gì nên trong lòng chị có hơi buồn một chút..nhưng thấy tôi mua nước cam vào cho chị, trong lòng lại thấy vui làm sao đó, chị nghĩ: ” sao cậu ấy lại biết mình thích uống nước cam nhỉ, hay là bé hân nói, hay chỉ vô tình thôi”
tôi thấy chị cầm chai nước cam tôi đưa mà không uống nên hỏi chị.
– chị không thích uống nước cam à, hôm trước vào nhà chị thấy nhà chị có nước cam, em nghĩ chị thích uống nên mua, nếu chị không thích thì thôi, để em mua chai khác cho.
vừa nói xong câu đó thì hảo cảm của chị với tôi lại tâng lên một bậc, chị không ngờ cái chi tiết nhỏ như vậy tôi cũng nghĩ tới…
– không, không…chị chị đnag nghĩ linh tinh thôi…- chị lắc đầu liên tục rồi uống một hơi hết lưng chai, nhưng uống được nửa chừng lại bị sặc nên tôi đã đứng dậy vuốt lưng cho chị ân cần nói.
– chị uống từ từ thôi kẻo sặc.
chị nhung thấy hành động thân mật đó của tôi liền đỏ mặt cúi đầu xuống khôm dám nhìn tôi, tôi lại mác túi vừa mua ra hai cây kem đưa cho chị với bé hân..tôi bóc vỏ cây kêm ra đưa cho bé hân,,,trả con mà..nó rất thichs ăn kem…
chị nhung cũng bóc ra ăn, tôi cũng bóc cây kem của tôi ra ăn….con trai mà, với cây kem bé xíu này tôi cắn vài miếng là hết. nên tôi ăn hết cây kem rata snhanh. nhìn xuống bé hân ăn kem dính đầy ra miệng tôi mới láy tay lau qua cho bé rồi nói nhẹ.
– con phải ăn cẩn thận chứ, để bám hết lên miệng vây.
– mẹ còn để kem bám trên mặt, con là trả con bị bám là bình thường mà…- bé hân nói rồi chỉ tai về miệng chị nhung.
tôi quay lại thấy ria miệng bên trái của thị nhung dính kem ở đó, vì chị ăn châm nên kem nó chảy ra nên lúc cắn nó đính lại ở mép. chị nhung thấy vậy lấy tay phải lau mép nhưng vẫn không sạch nên tôi đưa tay lên lau cho chị.
khi tay tôi vừa chạm vào môi chị, tim chị bỗng đạp nhanh hơn, cái cảnh lãng mạn này ,,,haz…khi tôi lau xong mặt chị ngãi ngudng rồi đỏ dần lleen, bé hân thấy vậy hỏi.
– mẹ sao vậy, sao mặt mẻ đỏ vậy ạ?
– mẹ không sao, chắc tại trời nóng đó.
bé hân không hỏi nữa, sau khi ăn xong tôi mang rác vứt vào thùng rác rồi cùng hai mẹ con chị đi xem phim. vì đi với bé hân nên tôi và chị nhung đã chọn một bộ phim hoạt hình để xem, lúc xem phim thì bé hân cười xuốt…phim hoạt hình này cũng vui lắm..trong phòng xem phim cũng có rất nhiều người lớn … xem xong phim tôi dẫn chị và bé hân đi về nhà…
Khi taxi về đến cổng nhà chị nhung, tôi xuống xe và vào nhà với chị…vào nhà ngồi xuống ghế bé hân nói.
– hôm nay con rất vui, ước gì ngày nào con cũng bị bỏng để ba dẫn đi chơi.
Bé hân vừa nói xong thì chị nhung tức giận quát lên.
– con nói cái gì?
Tôi cưới và ôm bé hân vào lòng xoa đàu bé rồi nói.
– con không được nói bậy, chỉ cần con ngoan và nghe lời mẹ…ba hứa mỗi tuần sẽ dẫn con đi chơi, con chịu khpoong?
– ba hứa rồi nhé, không được nuốt lời như mẹ đâu?
Bé hân nói rồi nhìn về phái chị nhung, chị nhung thường xuyên hứa dẫn bé hân đi chơi nhưng toàn thất hứa. tôi cười nói.
– ba hứa, nếu con không tin ba với con ngoắc tay nào.
bé hân đưa tay ra ngoắc tay với tôi. chị nhung thấy vậy cũng không nói gì cả. đứng lên định đi lên lầu thì quay lại hỏi tôi.
– em ở đây ă tối luôn với chị, chị lên lầu thay quần áo một cái rồi xuống ngay.
– thôi ạ. em có việc phải về …để dịp khác chị ạ.
– ừ, vậy để dịp khác vậy…- chị thấy tôi từ chối trong lòng bỗng buồn nhẹ, nhưng cũng không sao…
tôi ra lấy xe và đi về,trên đường đi xe máy về có cảm giác như có người theo dõi mình vậy…cảm giác có gì đó nguy hiểm nhưng tôi quay đầu lại nhìn thì không có gì cả…
caius cảm giác nguy hiểm này lâu lắm rồi tôi chưa cmar thấy…quái lạ …
tôi cố đi đến một con đường vắng và dừng xe lại. dựng chân chống xuống và nói to về phía sau.
– ra đi, không cần nấp nữa.
Thực ra tôi cũng không chắc có người theo dõi tôi đâu, nhưng cmả giác đó làm tôi thấy sợ hãi..đành hét to để đánh đòn tâm lí vơi người đó.
bỗng nhiên có một lão già tầm 60-70t từ trên cái cây gần đó nhảy xuống, phủi phủi quần áo rồi tiến ljai chỗ tôi và nói.
– nhóc con cũng khá đấy, phát hiện ra cả ta cơ đấy…
– ông là ai, tại sao lại theo dõi tôi?
– tôi là ai không quan trong, hãy nói cho tôi biết tại sao cậu lại phát hiện ra tôi?
– tại sao tôi phải nói với ông điều đó.
– nhóc con, đừng ngoan cố với ta…xưa nay chưa có ai dám nói chuyện như vậy với ta đâu.
– chưa có thì hiện có, ông không nói thì tôi đi nhé.
– nhóc con …ngang bướng gớm.
lão già đó nói xong, lao nhanh lại chỗ tôi rồi tay phải nắm lấy bả vai tôi, tôi cmar nhận được lực của ông ta rất mạnh..nhưng nó không làm tôi quá đau..tôi lấy tay gạt mạnh tay lão ra và nói.
– ông bị điên à, tôi không muốn ra tay đành người già.
– thằng nhóc, tôi lại muốn xem cậu làm sao đánh tôi đó.
tôi tức quá lao đến vung quyền hết sức vào ngực ông ta, tôi rất tự tin với quyền này có thể đánh chết trâu, nhưng vẫn tung ra vì biết ông ta là người giỏi võ, chỉ thông qua lực ông ta bóp vai tôi là biết ngay,
nắm đấm đến ngực nhưng ông ta không tránh, chỉ lấy tay che trước ngực, quyền của tôi vào lão làm ông ta lùi ba bước…mặt ông ta có chút gì đó kinh ngạc mở to mắt không thể tin nổi…với ông ta đó là điều mà ông ta không thể tưởng tượng được. Ông ta biết nếu đánh nhau thực sự, lão ta chưa chắc đã thắng nổi tôi,,ban đầu ông ta dùng sức bóp vai tôi để có ý đe dạo tôi, nhưng không ngờ….ông ta thu quyền lại nhìn tôi với ánh mắt đăm chiêu hỏi.
– Cậu là ai?