Thành Phi Truyền Kì - Chương 77
Đêm hôm đó tôi thức cả đêm ở bên cạnh chị mai…cô tuyết định bảo tôi về nghỉ để cô ở đây với mai nhưng tôi không chịu….tôi nói cô về nghỉ ngơi sơm mai vào nấu ít đồ ăn cho chị mai.
Căn phòng bệnh viện giờ chỉ còn tôi và chị mai…trong phòng toàn mùi thuốc làm tôi rất buồn nôn nhưng vẫn cố chịu đựng
Tôi ngồi một bên nắm lấy tay chị, truyền hơi ấm từ bàn tay tôi vào cho chị . tay traí của chị mai đang được băng một mảnh vải trắng quanh cổ tay…
tôi nắm lấy tay chị rồi nhìn khuôn mặt chị…tâm trạng tôi lúc này rối bời lắm…nó rối như tơ vò vậy..tôi nhìn thật kĩ cỗ nhớ lấy khuôn mặt chị ..tôi sợ nếu có một ngày tôi rời khỏi thế giới này thì không thể ngắm khuôn mặt chị nữa rồi …
– em ngốc lắm..anh xin lỗi..anh không nói những lời đó với em đâu…anh không muốn làm em tổn thương đâu..anh thật sự rất yêu em và anh biết em cũng yêu anh nhưng…(nói đến đây tôi lấc cục mấy cái , nước mắt chảy ra) …..nhưng anh có thể sẽ chết bất cứ lúc nào…nên anh mới muốn chia tay với em…đợi em kiếm được người khác tốt hơn anh..lúc đó anh có đi thì em cũng không phải đâu khổ quá nhiều..nhưng sao em lại làm như thế này hả…sao em lại biến anh thằng một thằng đàn ông tồi như vậy hả….
tôi nói mấy câu cuối xúc động quá như muốn thét lên, cảm xúc lúc này nó muốn bùng phát nên vậy….tôi đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt chị…có ai hiểu được cảm giác khi biết mình sắp chết rồi mới thấy quý trongj những giây phút bên gia đình và người thân…tôi đứng đậy cúi xuống hôn nhẹ một cái vào chán chị…
tôi thấy khóe mắt chị có những giọt nước mắt chảy xuống…tôi giật mình nhìn lại chị…hóa ra thuốc mê đã hết tác dụng chị đã tỉnh lại từ lúc tôi nắm tay chị rồi,,,
nhưng chị mai không muốn mở mắt ra, không muốn đối mặt với tôi…chị không muốn khi tỉnh dậy tôi sẽ đi mất…chị thật sự muốn ở bên tôi dù chỉ một lúc…
nhưng khi nghe những lời nói đó của tôi xong tim chị như co thắt lại từng cơn…không kiềm chế được mà nước mắt cứ chảy ra…
tôi thấy vậy bèn nói.
– em dậy rồi sao?
chị mai thấy vậy liền mở mắt ra, dôi mắt đẫm lệ nhidn tôi không nói lên lời.
– em đã nghe hết tất cả những lời anh nói rồi sao ?
– vâng…! Anh mắc bệnh gì?…- chị hỏi tôi với ánh mắt như mong chờ câu trả lời từ tôi. giọng nói mang trong đó sự lo lắng.
– anh bị ư não giai đoạn cuối rồi, bác sĩ nói nếu điều trị cũng chỉ có thể kéo dài thời gian thôi….
Nghe xong như vậy chị mai nước mắt dàn dụa ra, tim chị đau lắm …nó nhói lên từng cơn ,,như muốn xé nát tim chị ra vậy….chị không nói gì nhìn kĩ khuôn mặt tôi..người con trai chị yêu giờ sắp phải chết…nếu có thể thì chị thà chết để dành lại mạng sống cho tôi…
tôi thấy nước mắt chị dàn ra như vậy thì liền tiến lại lấy tay gạt đi nước mắt trên má chị va nói.
– đừng khóc….
chị nhìn tôi rồi ngồi dậy ôm lấy tôi, giúc đầy vào ngực tôi mà khóc một trận…tôi vuốt ve lưng chị an ủi chị….được một hồi chị nguôi ngoai đi liền hỏi tôi.
– đấy là lí do mà anh muốn chia tay với em sao?
– Ừ…..
– sao anh lại làm thế, anh nghĩ rằng làm như vậy thì lúc anh…anh đi thì em sẽ không đau khổ sao?
– anh xin lỗi, là do anh ích kỉ, anh độc đoán quá…anh quyết định mà chưa suy nghĩ kĩ..anh xin lỗi…
Chị mai nghe tôi nói vậy cũng không muốn trách tôi nữa, chị bỏ đầu áp ở ngự tôi ra nhìn tôi và hỏi.
– anh sẽ chữa trị chứ?
– Không..anh không muốn?
– Đừng như vậy được không? vì em anh hãy đi chữa trị được không?
– Anh không muốn, anh không muốn những người yêu thương mình phải nhìn thấy anh nằm đó bị cơn đau nó hành hạ..anh không muốn….
chhij mai cũng không khuyên ngăn tôi nữa, chị biết hiện tại tôi đang xúc động có khuyên kiểu gì thì tôi cũng không nghe….
tôi dìu chị nằm xuống rồi nắm tay chị và hỏi.
– tay còn đau không? sao em lại ngốc vậy?
– Không đau nữa..lúc đó em chẳng biết cái gì cả…em sợ lắm…em thật sự không dám tử tử đâu , em rất sợ…em đã đặt mảnh sành nên tay rồi hạ xuống mấy lần xong mấy hạ quyết tâm rạch mạnh một cái..
– Ngốc lắm..không có lần sau nữa nhé…lúc anh đi rồi chỉ còn hai mẹ con em..hai người nhớ chăm sóc lẫn nhau..em mà có mệnh hệ gì thì mẹ em sống sao?
– anh đừng nói đến cái chết nưa được không?…- chị mai cứ nghe đến tôi nhắc đến mình sắp chết là trong lòng chị lại thấy nhói đau.
– Ưf, anh sẽ không nói nữa…em mau ngủ đi cũng muộn rồi mà…
– anh nên nằm ngủ với em được không? giường cũng rộng mà , em muốn ngủ trong vàng tay của anh..
– chỉ ngủ thôi sao?…- tôi nói xong nhìn xuống ngực chị mai.
– đáng ghét, em bị như này mà vẫn không tha …
– anh có nói gì đâu, là em nghĩ bậy đấy chứ…
chị mai nghe vậy khuôn mặt không hẹn mà đỏ lên, không nói gì nữa,,,,tôi chèo lên giường nằm bên cạnh chị…ôm chị mai vào lòng…tôi và chị đều mong muốn thời gian này nó trôi chậm lại…chị mai muốn mai mãi được bên cạnh tôi như thế này…
bỗng một lúc chị mãi thấy bên dưới mình có cái gì đó cứng cứng đâm vào phần hạ bộ, chị ngước mắt nên nhìn tôi…tôi cười.
– đáng ghét..mau cất ngay cái thứ ấy đi không em bóp nát đấy!
– anh xin lỗi, anh không kìm chế được…nằm cạnh một người đẹp như này sao anh kìm chế nổi chứ…
– không kìm chế được cũng phải kiềm chế..nó cứ chọc vào em vây em thấy khó chịu…
nói thật khi bị cái đấy của tôi nó chọc vào người , người chị bỗng giật lên một cái..chị va tôi đã lâu lắm rồi không có làm cái việc đó…tưởng tối nay về hà nội sẽ được làm với tôi nhưng không ngờ hôm nay nó xảy ra quá nhiều chuyện đến vậy….
– Vậy em làm cho nó xuống đi,, chứ giờ nó không nghe lời anh nữa rồi…- nói xong tôi nhìn chị cười,
chị cũng thật sự muốn nhưng hơi sợ…sợ vì trong đây là bệnh viện có nhiều người đi lại, nhỡ có ai thấy thì xấu hổ chết mất…với lại chị vừa mất máu quá nhiều nên cơ thể lúc này hơi mệt không còn sức mà phục vụ tôi nữa…lúc bình thường chị còn chẳng chịu nổi tôi chứ lúc này….nhưng chị không muốn tôi mất hứng nên nói,
– chị dùng tay thôi nhé?
– dùng cả miệng nữa chứ….
– biết rồi….em ra đóng cửa lại đi…
tôi biết chị sợ có người vào nên bảo tôi ra dóng cửa, nhưng tôi cũng nghe theo chạy ra đóng cửa lại rồi chở lại giường nằm ngửa ra giường, chị tắt bớ điện đi chỉ để một cái đèn bàn ở bàn bên cạnh thôi,,,ánh sáng mờ ảo đó…
chị ngồi dậy nhìn thấy con cặc tôi đang cương cứng một bọc ở đungc quần kia liền liếc mắt lườm tôi một cái rồi cúi xuống từ từ cởi quần tôi ra và cầm con cặc của tôi vuốt ve xoa nhẹ nhàng,,,chị lấy chăn chùm lên đầu rồi cúi xuống bắt đầu ngậm con cặc của tôi vào miệng rồi mút nhẹ nhàng…. tôi cảm thấy giống mấy phim jav địt mấy em đi thăm bạn trai ở bẹnh viện vậy…nhớ vậy tôi liền liếc mắt nhìn quanh phòng xem có thằng nào tí nữa sẽ phang người yêu tôi không nhưng quanh phòng chẳng có ai, vì đây là phòng đơn mà…
chị cứ ngậm và mút con cặc tôi hăng say, tôi hỏi chị.
– nhìn em mút anh thấy sướng quá/
– sướng mà không ra đi, em mút từ nãy đến giờ mệt lắm rồi…
– em dừng ngực đi…anh thích kiểu đó..
chị cũng đành chiều tôi, cúi xuống cởi cái áo bệnh viện ra rồi ciwr luôn cái áo lót ra, bộ ngực trắng tinh o tròn hiện ra,,,chị cầm con cặc tôi kẹp vào giữa rồi lấy hai tây ép hai bên vú vào thân cặc tôi rồi bắt đầu đi chuyển,,,
con cặc tôi được bao quanh bởi bộ ngực to tròn , mềm của chị làm tôi sướng lắm…..
chị bắt đầu nhất nhanh dần…làm tôi sướng không tả được…tôi chỉ muốn đè chị ngay ra mà đụ…
tôi ngồi dậy đẩy chị nằm ngửa ra rồi cúi xuống hôn lấy vú chị và nói.
– anh không chịu nổi nữa rồi…cho anh đút vào nhé…?
– nhưng nhẹ thôi…em hơi mệt…
– tuân lệnh vợ yêu…
tôi nói xong hông chị một hơi dài, chị cũng cảm thấy nứng lắm rồi,,,,tôi cúi xuống tụt cái quần của chị xuống đến đầu gối rồi kê con cặc vào lồn chị và ấn nhé vào trong và nhất nhẹ nhàng…
cứ thể một hồi lâu hai đứa mồ hôi nhễ nhãi, rên lên một tiếng rồi thở hồng hộc….
khi tôi đã bắn hết tinh vào lồn chị thì lấy khăn lau qua lồn chị rồi ôm chị trần truồng ngủ với nhau,,,,chị áp mặt vào ngực tôi và ngủ mất…đêm nay là một đem mệt mỏi với chị…