Thắng...phiêu lưu - Chương 61
Th: Bà là ai,tui là ai,tui ở đâu,đây là chỗ nào???những câu hỏi liên tục lặp đi lặp lại…
L” ôm con vào lòng,: Mẹ là mẹ con đây ,mẹ sinh con ra..nuôi con khôn lớn ,cho tới bây giờ!!
Th: được liên ôm vào lòng,nó cảm giác như nằm trên gối ôm mà còn có một mùi thơm không chê vào đâu được..Giò đây nó mất hoàn toàn trí nhớ,..
Liên hỏi Thắng đói bụng chưa bà đi nấu cơm,mang ra cho Thắng 1 thố cơm..
Th: ăn rất nhanh ,ăn hết cả thố cơm,,miệng nói: ngon quá ,nhưng tui chưa no…bà nấu thêm đi
L: biết lúc này thắng mất trí nhớ hoàn toàn,nàng cũng không trách gì nó,mà còn vui ,vì không ngờ nó tỉnh lại.
Liên bất đầu dạy Thắng lại từ đầu…!!
Lúc này đây ,Thắng như đứa trẻ,Liên còn phải tắm cho nó,bà tắm từ trên đầu,rồi xuống dưới háng,Thắng hỏi,mẹ ơi khúc này là cái gì vậy??
L:ấp úng trả lời,: khúc này là cục thịt dư con à!!
Th: có ăn được không mẹ???
L ậm ừ: không ăn được!!!
Th: sao nó mọc tóc giống trên đầu con thế mẹ??
L: trời sinh sao thì nó vậy đó con!trả lời xong mặt bà ửng đỏ…
Buổi tối ,Liên đọc truyện cho Thắng nghe,chợt Thắng hỏi mẹ :Mẹ ơi,sao ngực mẹ to hơn con thế???
L: trời sinh sao nó vậy đó con!!!
Hơn ba tháng ròng,Thắng tìm tò thế giới xung quanh nó,như 1 đứa trẻ.
Buổi trưa hôm đó,gần nhà nó có bụi hoa,Th đang đi xung quanh chơi,vô tình nghe thấy tiếng động của hai người,đó là chị Hạnh ở kế nhà nó và trai lạ.
Nó suy nghĩ,tiếng của ai nghe quen giống tiếng chị Hạnh kế nhà nó.
Nói về chị Hạnh,người đàn bà đã có chồng có 1 đứa con con 5 tuổi,gia cảnh cũng khá,và thường hay cho Thắng tiền.
Về Thắng,nó rình mò lại bụi cây,trước mắt nó,là cảnh chị Hạnh đang ngồi trên người nam thanh niên lạ.Bầu vú Hạnh săn chắc đang nằ gọn trong tay gã kia.Hai bàn tay gã ra sức bóp nhào nặn.
H; a aaaa em sướng quá anh Tài..bóp vú em đi anh….
T; em hất đit mạnh nữa đi cưng..a phê con cu quá..
Thắng; mịa,cu mình xuội lơ..ước gì minh giống thằng cha này!nhìn them quá…