Thắng...phiêu lưu - Chương 59
Mình đang viết mà.hi
Liên đi theo hướng tiều phu chỉ,cô thấy xa xa căn nhà vách lá nhìn rất đơn sơ.!
Liên đi theo hướng tiều phu chỉ,cô thấy xa xa căn nhà vách lá nhìn rất đơn sơ.!
Liên gào lên: Có ai nhà không,tui càn giúp đỡ,miệng cô gàn cổ họng khan cổ…
Gào gần một tiếng mà không ai lên tiếng…Liên mệt mỏi quá,nằm bệt dưới đất thiếp đi..
Một giọng khan khàn kêu cô:Cô ơi ,cô ooo…có sao không cô??????
Liên hé đôi mắt nhìn:ông cho tôi hỏi có biết thầy nào trị bệnh không?
TH: À có thì có.nhưng ông thày chết rồi,có chuyện gì không?
L kể lại chuyện mình cho ông thầy nghe.!!
Th: À tui là đệ tử của ổng,Cô dẫn tui đi xem nha.
Liên dù có mệt,nhưng cô cắn răng chịu đựng dẫn ông thầy xuống núi.
Đến khuya,Hai người mới tới chân núi..
Ông thầy xem bệnh xong ,thấy rất kỳ lạ trên người thanh niên nì…
Liên hỏi:Sao thầy??bệnh con tui chữa được không thầy????????
Th: được được,hahaha..đuọc mà cô yên tâm đi…