Tháng Năm Nào Trên Đôi Môi Thanh Xuân - Chương 2
Hắn giật mình thức dậy vì bị tiếng điện thoại làm phiền. Thấy chị đang trong lòng hắn ngủ ngon lành, hắn đưa tay vén vài sợi tóc, khuôn mặt tròn tròn, đôi môi cong mọng. Hắn khẽ hôn xuống trán và nói nhỏ:
– Xin lỗi chị…
Hắn nhẹ nhàng bước xuống giường ra cửa sổ nghe điện, hắn nghĩ: Mọi người chúc tết thôi mà, mới hơn 5h làm phiền quá… Nghe điện xong, quay lại vẫn thấy chị ngủ ngon lành. Từ giờ hai chị em sẽ đối xử ra sao, hắn hôm qua đã đi quá, trở thành một tội lỗi, đối diện với với chị ra sao… Lòng hắn uất nghẹn… Hắn thích chị, đúng, từ rất lâu rồi, nhưng hắn đã đi quá xa tình chị em…
Hắn lại giường ôm chị thật chặc, chị giật mình đẩy hắn:
-Chị: Tránh ra cho người ta ngủ
-Hắn: Em xin lỗi
Bốn mắt nhìn nhau, không biết nói gì hơn, hắn chỉ biết ôm chị thật chặc… Chị uất nghẹn lên tiếng, có vài giọt nước mắt rơi rơi
-Chị: Chị rất yêu em, yêu cái cách lạnh nhạt, một chút mơ màng hiện trong ánh mắt, hôm ở SG, em ngồi trong phòng sách, gác chân lên cửa sổ, hớp rượu, đôi mắt nhìn xa xăm, từng làn khói thuốc chờn vờn. Hôm ấy lòng chị rất rộn ràng. Có lẽ…
Hắn hôn xuống mắt chị, đôi má chị, rời đôi môi chị, hắn khẽ khàng lên tiếng.
-Hắn: Đêm qua em không được cảm xúc đã đi quá giới hạng.
-Chị: Chị biết rất khó đối diện, rất khó xử, và không biết cuộc tình này sẽ đi đến đâu…
Hắn thỏ thẻ bên tai “em yêu chị” rồi gặm luôn vành tai chị.
-Chị: ưm, thôi đi, người ta đi tắm, đêm qua ôm người ta chặc cứng, có tắm được đâu, xả đầy cả bên trong, không sợ sao?
Chị vừa nói vừa bung dậy chạy vào toilet, hắn chỉ biết thầm than trời…
Hắn xuống giường, kéo ghế ngồi bên cửa sổ hút thuốc, không gian hừng sáng, cảnh vật êm đềm, pha lẫn chút lành lạnh…
Chị từ toilet bước ra, vẫn cái quần cụt, ngồi trên đùi hắn vừa chải mái tóc, vừa nói:
-Chị: sáng nay đi đâu, hôm qua bỏ rơi người ta ở nhà hàng thuỷ tạ, đi đến khuya, lại còn say…
Hắn lơ đểnh với khói thuốc.
-Hắn: Sớm mà, tý nữa đi dạo Đà Lạt, gọi điện cho mẹ đi, hôm nay mẹ vào chưa?
-Chị: ừ, tý nữa gọi…
Nói đến mẹ, không hẹn mà bốn mắt nhìn nhau, chắc chị cũng có cùng suy nghĩ, chị đứng lên gọi điện mẹ… Tắt máy, vẫn lại ngồi trên đùi hắn. Chị thủ thỉ, mắt nhìn lơ đãng xa xăm…
-Chị: Chị được bố cả mẹ thả tự do, nhưng chưa hề sống buông thả. Em biết không, chị nay 29t rồi, chị đã yêu 2 người, cả 2 người em đều biết, nhưng ở bên họ chị chưa từng được thoải mái, cũng bàn đến chuyện cưới xin, nhưng từ khi bố mất tình càng lạnh, cảm càng nhạt. Nên xa nhau từ đó.
Hắn đứng dậy bế chị, thuận thế chị quàng tay qua cổ hắn, hắn cúi xuống hôn chị, đi lại chiếc giường, hắn lại lao vô chị.
Ưm, tiếng chị khẽ khàng khi hắn hôn xuống đôi bầu ngực, vờn thoả thê hắn hôn từ từ xuống, hắn rất thích hôn cặp đùi chị, nõn nà trắng trẻo, cửa động là nơi hắn tìm đến, có chút phản kháng của chị, hắn nhìn lên mắt chị, tay xiết lấy tay chị, và rồi hắn cuối xuống, hắn thám hiểm mọi ngõ ngách chỉ bằng một chiếc cái lưỡi… Chị chỉ biết ưỡng người lên, rên khe khẽ, tay vẫn xiết chặc tay hắn
– ưm, ư…ư….ư….ư….
Hắn buôn khe động vực sâu của chị, ôm eo chị, giở giọng không thể nào đểu hơn:
-Hắn: Sao ra nhiều nước vậy
Chị đánh thùm thụp vào ngực hắn, hắn đưa tay lật người chị lại, hắn thỏ thẻ vào tai chị “ chỏng mông lên”
Ngượng ngùng của chị làm hắn hứng thú, hắn liếm từng chỗ, từng chỗ trên bờ mông cong nhọn ấy, chị chỉ biết oằn mình, rên rỉ. Hắn quỳ thẳng dậy, đem cây hàng căng cứng “ót” một phát. Tiếng chị thở hắt. Hắn khom người liếm một đường dọc sóng lưng chị và thỏ thẻ “em yêu chị”
-Chị: nhẹ thôi, của chị chưa quen với em đâu…
Hắn từ từ nhẹ nhàng, nhấp từng cái, chỉ còn nghe tiếng rên xiết của chị….
Sau khi hắn xả vào người chị những thứ nên xả, hắn ôm chị, chị hất hắn ra, nhìn hắn nhe kẻ tội đồ, quấn cái khăn tắm đi vào toilet
-Chị: Người ta mới tắm, veaf vừa phải phải thôi, đói rồi
-Hắn: hehe
Nụ cười không thể không nham nhỡ hơn…
Hai người bước ra khỏi khách sạn, hắn và chị tản bộ đi ăn và cà phê. Tận hưởng không khí của thành phố ngàn hoa…
Hắn và chị chẳng nói vơid nhau câu gì kể từ lúc bước ra khỏi khách sạn, chỉ lẳng lặng nhìn nhau….
Vừa hớp vị ca cao nóng chị khẽ nói
-Chị: ăn xong đi đâu nữa?
-Hắn: về khách sạn
Chị liếc như dao cạo, còn hắn thì giở giọng cười nham hiểm
-Hắn: Nói chứ đi chơi tham quan thành phố…
-Chị: ừm
Xong cà phê, hắn và chị về khách sạn lấy xe đi dạo khắp nơi, ăn trưa và mua ít đồ, rồi điểm cuối cùng là hồ Tuyền Lâm…
Chị vẫn trang phục đầm trắng, giầy cao gót, hình như thời trang của chị chỉ toàn là đầm. Thanh tao, trang nhã, nhưng không kém phần quyến rũ…
-Hắn: điểm cuối cùng hén, chiều nay về hén, em còn phải đi chúc tết nữa…
-Chị: ừm, nay về hay mai về có khác gì đâu, ở lại tốn tiền KS
Từng ngày lại trôi, thế là cũng hết tết, đến ngày phải bắt đầu công việc cho 1 năm đầy bộn bề, sương gió…
Hôm nay hắn đưa chị đi làm cùng, hắn bước vào phòng làm việc của bố, hắn đã làm ở đây 1 thời gian rồi, nhưng hắn không hề thay đổi, chỉ thay cái máy tính bàn bằng cái lap của hắn, trên bàn vẫn còn tấm hình chụp cả gia đình. Chị hắn theo vào phòng làm việc…. Hắn bảo:
-Hắn: Em chuẩn bị mở rộng và phát triển tại SG, ý chị như thế nào? Còn xưởng này vẫn để hoạt động. Chị có ý kiến gì không?
-Chị: Cho chị xem sơ bản kế hoạch, bản kế hoạch chi tiết đầu tư…
Hắn mở máy lên, và xoay về phía chị…
-Hắn: Hiện tại trong tài khoản cá nhân em khoản độ 8 tỉ. Chưa tính tài sản sở hữu… Em đầu tư 2 căn nhà làm khách sạn mini 6 lầu, 1 cái bên Nguyễn Thái Bình TB, 1 cái bên Nguyễn Văn Linh Q7, Đem 2 cái sổ quăng vào ngân hàng, chắc vay cũng được ít.
À 8 tỉ đó có 3tỉ của chị haha
Chị nhìn hắn rồi nói:
-Chị: Em còn rất nhỏ, chưa đủ sức ra thương trường, tạm thời cứ quảng cái xưởng nhỏ này để lấy kinh nghiệm, quyết định của em chị luôn ủng hộ, nhưng em còn quá trẻ để bước đi những bước dài. Kinh nghiệm thực tế cái mà em đang cần.
Nghe chị nói vậy hắn cũng cần phải suy nghĩ…
Hắn đi ra sau lưng chị, cuối xuống nói nhỏ vào tai chị “Mấy ngày tết phải là ngày an toàn không vậy”
Nói xong hắn cười haha, chị thì đỏ mặt, đập hắn một cái, xô cửa: Rầm!
Từ hôm ở Đà Lạt về, hắn với chị chả đá đọng gì, sợ mẹ nghi ngờ, hắn làm lơ, chị cũng làm lơ.
Hắn ra ngoài thông báo, họp đầu năm, chị nhìn thấy hắn liếc như dao cạo…..
Đầu năm, một phân xưởng sản xuất chuyên về tôm nên không có gì bận rộn, bộ phận sản xuất vẫn do Bác Tùng đảm nhiệm, nhân sự cốt cán vẫn không có gì thay đổi, chỉ tân trang một ít máy móc, cải tiến lại kho lạnh. Hắn sẽ cùng bộ phận chuyên nuôi trồng đi khảo sát vài thị trường để thuê thêm ao đìa, cải tạo ao đìa chuẩn bị thả mùa vụ mới.
Hắn về phòng làm việc khi họp hành xong, gọi chị vào:
-Hắn: Từ khi bố mất, xưởng cũng không xảy ra việc gì, hoạt động vẫn ổn định, lợi nhuận thì chưa đáng kể, vì quy mô nhỏ, lợi nhuận chủ yếu vẫn dựa vào nuôi trồng, em sẽ mở rộng kinh doanh và thành lập thành công ty cổ phần…
Với uy tín của bố và hoạt động hiện giờ thì gọi vốn không thành vấn đề, nhưng vấn đề là nhân lực… chị có ý kiến gì không? Có một vài nhà đầu tư tiềm năng họ muốn đi cùng em, khi em dự hội thảo doanh nghiệp ngành thuỷ sản hồi cuối năm…
-Chị: Chị đã xem bản kế hoạch em đề ra, vấn đề trước mắt là em chọn địa điểm để xây dựng phân xưởng, chứ ở đây không thể mở rộng được, xung quan nhà dân, nhà cửa chen chít…
-Hắn: SG là nơi em hướng đến, em sẽ mở riêng, nhưng vẫn giữ cơ sở ở đây hoạt động độc lập. Em đi khảo sát thị trường về, chị cùng em đi SH hén…
Thương thảo với chị một số vấn đề, chị ra ngoài làm việc. Hắn nhấc tay lên nhìn đồng, ồ mới 10h sáng, hắn gấp lap lại và ra ngoài gặp vài người.
Hơn 1 tiếng trở về, thấy chị vẫn ngoài trước máy tính, mọi người chắc đi ăn hết rồi.
-Hắn: Về nhà ăn cơm hay ăn ngoài. hắn hỏi
-Chị: Gọi mẹ thử đi xem có nấu không?
-Hắn: ừm
Hắn gọi cho mẹ…
-Hắn: Mẹ không ở nhà… qua Trần Phú B ăn gì đi, chạy xe cũng nhanh
-Chị: ừm
Từ khi sau cái đêm khuya hôm tết ở ĐL thì mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, ngoại trừ cái ánh của chị dành cho hắn nồng nàn hơn, đôi khi cười lại nhìn hơn. Hắn thì vẫn giữ cái lãnh đạm làm của riêng.
Ăn xong ngồi ngắm biển buổi trưa, phì phà điếu thuốc.
-Chị: Không bỏ cái khói thuốc lá được à
hắn chòm người tới tai chị khẽ nói:
-Hắn: nó ngon như đôi môi mỏng của chị á
Chị vừa liếc vừa rủa hắn, hắn cười một cách khoái trá.
-Chị: Đi khảo sát mấy ngày?
-Hắn: Tầm 2 ngày, rồi giao lại cho bộ phận nuôi trồng giải quyết.
-Chị: Em mua 2 khách sạn trong SG khi nào?
-Hắn: hơn 1 năm
-Chị: Tình hình kinh doanh ổn chứ?
-Hắn: Trừ chi phí cũng lời vài chục tháng. Nhỏ mà, mỗi cái có 20 phòng…
Hắn và chị nói vài ba câu nữa rồi về công ty…
Từ ngày làm chung với hắn, có khi 7h tối mới về tới nhà. Ăn bữa cơm nhà thật thoải mái, cơm xong hắn có thói quen làm tách cà phê ra ban công hóng gió biển.
Chị thu xếp đồ đạt dùm hắn, chuẩn bị mai hắn phải đi…
Mẹ thì chẳng hiểu gì mấy chuyện làm ăn, nên ít khi xen vào, mẹ hắn là vậy, ngót nghét cũng hơn 50t tuổi rồi, sắp về hưu rồi, lương giáo viên đủ mẹ đi đây đi đó, chuyện làm ăn xưa thì bố gánh, giờ thì 2 chị em đã lớn, nên mẹ chẳng phiền hà gì, tụ tập bô lão rãnh thì đi đây đi đó, không thì dạy thêm. Gia đình xem như êm ấm, có phần buồn tẻ. Cứ suốt ngày ra rả về phần chị chưa ai rướt… Để có cháu mà bế…
Hắn lại phải đi, vẫn giày nike đen, quần jean đen, áo thun trắng trông bụi bụi, cỡi con bán tãi của bố hắn. Về nuôi trồng có 2 anh kỹ thuật đi chung. Phan thiết hắn đến, đìa ao cũ, thuê thêm ít, hợp đồng tiền bạc xong, trao đổi với với 2 anh kỹ thuật để chuẩn bị mùa mới. Ở lại 1 đêm, chè chén vài người, sáng mai hắn về, 2 anh kỹ thuật ở lại sắp xếp về sau. Hắn dặn: Anh cần thêm người về kỹ ttuật cứ nói em, em sẽ tuyễn thêm, chứ hiện giờ mình nuôi trồng ba bốn nơi sợ anh quảng không hết, cần gì anh cứ đề xuất em sẽ duyệt, từ chỗ ăn ở cho em anh làm, đến máy móc …. Em thẳng thắng nhanh gọn. Miễn làm tốt em nào có hẹp hòi ai, cộng hưởng cùng có lợi…
Hai ảnh ok và cười, hắn về lại xưởng, để đi ký hợp đồng tôm giống, rồi thức ăn, rồi thuốc trừ bệnh vvvvv. Tối sẩm hắn mò về nhà như thằng đi bụi, thấy chị đang dọn cơm
-mẹ đâu rồi?
-bên nội á, tắm đi rồi ăn cơm
– Mai chị cho người kiểm tra dùm em máy móc để chuẩn bị thả mùa vụ mới nhé, máy oxi nào hư thì sửa hết hạn sử dụng thì bán quách đi, chứ em thấy cái kho ngổn ngang quá.
Hắn nói xong khon xuống kiếm cớ hôn chị
– Em đi mới 2 ngày mà nhớ chị quá hà
– Mẹ về cho bây giờ, tắm rồi ăn cơm
Chị cứ len lén đỏ mặt, cười khúc khích. Hắn đi tắm…
Cơm nước xong, hắn chế tách cà phê ngồi salon phòng khách ôm lap giải quyết công việc. Công việc còn bề bộn quá, chuẩn bị cãi tạo ao đìa từng nơi, để thả mùa mới mà, làm ăn có đạt kết quả hay không phải nhìn vào khâu chuẩn bị. Chị thấy vậy tới ngồi trên đùi hắn, dáng người mỏng manh… Hình như ngồi trên đùi là sở thích hay sao ấy…
-Mặc quần áo kiểu này là muốn giết người à (hắn cuối xuống tai thỏ thẻ, khà chút hơi nóng vào tai chị)
Chị khẽ rùng mình, đáp gọn lỏn
-Ở nhà mặc cho mát, làm việc đi…
Thấy hắn chẳng ngó ngàng gì, chị ngồi 1 lúc rồi đi ngủ, mẹ cũng về, 2 mẹ con nói vài ba câu chuyện, rồi ai cũng về phòng nấy
….
Chương 2.3
Hắn gấp laptop lại, cũng hơn 10h rồi, làm thêm tách cà phê ra ban công hóng gió, cái vị biển mằn mặn khắm khắm, có chút nồng nồng mang theo từ gió thổi lên, càng ngửi nhiều càng nghiện (giống mùi gì anh em nhỉ )))))
Ngày mai còn hàng tá công việc phải sắp xếp…
Tạm ổn công việc ngoài này, hắn chuẩn bị vào SG…
Vừa bước vào nhà, trời hơi tối, đang còn xuân nên không khí có phần hơi lành lạnh, mẹ và chị ngồi bên tivi thấy hắn về mẹ hỏi:
– Công việc ổn chứ? ăn gì chưa con
– Dạ ổn mẹ, chị chuẩn dùm em ít đồ, em đi SG luôn
-Chị đi nữa…
Mẹ lên tiếng:
– 2 Đứa lại đi à, nhà này lại quạnh hiu…
-Hắn: Con vào xem 2 khách sạn trong ấy rồi sắp xếp nữa, còn gặp vài người, làm hợp đồng thuê xưởng, tùm lum hà… Nhưng con có đi luôn đâu mà sợ, việc ngoài này con tạm giao cho bác Tùng vài hôm…
Nghe nói hắn đi là mẹ hắn khi nào cũng vậy. Chị chuẩn bị đồ đạt, hắn tắm rửa ăn uống, rồi 10h tối phải vào SG. Nhưng mẹ hắn chẳng bao giờ muốn đi xa cùng hắn, phần vì còn dạy, phần vì ở nhà cho có hơi ấm.
Đồ đạt chuẩn bị xong, xe khởi hành, chị hắn lại ngồi bên ghế phụ, hắn chạy được 1 đoạn, vừa đốt thuốc vừa hỏi:
– Chị mệt không, hay ra đằng sau nằm ngủ đi.
-Không mệt
Chị nhoẽn miệng cười….
Xe qua khỏi phan thiết…
hắn bảo:
-Ghé ăn gì nhé, em cũng đổ dầu
-Ừm
Ghé quán ăn đêm, hắn đi đổ dầu, còn chị thì gọi đồ ăn…
-Gọi cho em ly cà phê, với gói 3 số anh thôi, em không đói…
Hắn bảo.
Chị chỉ ừm, đổ dầu xong, hắn thấy chị đang ăn tô phở có vẻ rất thư thả, mái tóc ngắn xoã xuống, hắn vào thấy vậy vén vài lọn tóc cho chị…
-Chị đêm, tầm 8h sáng mới tới nơi, lát chị ra sau mà ngủ hén, có chị ngồi em phân tâm không chạy nhanh được.
Nói xong hắn cười haha
Còn chị chỉ liếc hắn, rồi ăn tiếp, hắn ngồi uống cà phê và ngắm chị ăn…
Thư thái và giản dị
Hắn mở cửa xe cho chị, chị ra sau nằm, hắn chạy có phần nhanh hơn, sợ sáng kẹt xe, nhìn gương chiếu hậu thấy chị đã ngủ rồi…
Tới căn chung cư hắn ở TB cũng đã 9h sáng, hắn và chị lên nhà…
-Em đi công việc xíu, siêu thị trước nhà chị có đi chợ thì đi
-Ừm trưa về ăn cơm, chị dọn dẹp chút xíu…
-Em đi gặp bạn bè, một vài đối tác chắc ăn trưa với họ luôn, chị làm gì làm đi, em đi đây…
Gần tối hắn mò về nhà có chút hơi say, thấy chị mặc cái đầm ở nhà loay hoay bên bàn bếp, hắn nhìn chỉ muốn bế chị lên…
-Ưm… để yên nấu ăn coi
Hắn chẳng quan tâm hắn hôn mạnh, tiện tay tắt cái bếp gas bế chị lên phòng…
Vừa hôn vừa tuột cái đàm xuống
-Chà không mặc đồ lót
-Ở nhà mặc làm gì, có ai vào đâu. Đi tắm đi, mới về người dơ dáy
Thế là hắn bế chin vào toilet luôn, dựa chị đứng vào tường, bắt đầu hôn, liếm từ trên xuống dưới. Nhấc một chân chị lên, cứ thế mà hôn vào cô bé chị…
-ưm… ư…. ư…ư…..ư….ư
– ơ…..ơ …ơ ….ơ….
Hắn đứng dậy lật người chị lại, chống 2 tay vào tường, chổng mông ra hắn đút của nợ của hắn vào…
-a…..aaaaaaaaaa
Hắn liếm nhẹ từ sóng lưng lên đến tai. Dập từ nhẹ sang mạnh, từ mạnh sang nhẹ…
-aaaa…..aaaaaaa…. chị ra
-ưm…….. em cũng ra
Out xong hắn có thoái quen vẫn ôm chị một lúc, rồi xối nưóc cho chị.
-Hư quá
Chị có phần đỏ mặt, đi ra ngoài, hắn tắm xong thay cái quần tà lỏn lên giường ngủ lúc nào không hay.
Nửa thấy tay có phần hơi tê, tỉnh dậy, thấy chị gối len tay hắn nằm ngủ ngon lành. Lại không mặc đồ lót. Hắn vén tóc chị, hôn nhẹ tráng chị rồi ôm mà ngủ…
Bình minh đến, hôm nay hắn dẫn chị đến 2 khách sạn giải quyết ít vấn đề…