Thằng Đực ( Loạn Luân Mợ Cháu ) - Chương 66
Lúc thoạt đầu chưa quen kiểu ngồi trên trái khoáy nên trông mợ Xoan có vẻ khổ sở và lọng cọng. Thế nên khi chính thức làm nài cưỡi ngựa thi thì mợ nhanh chóng thích nghi ngay. Mợ ra roi phải biết, nhảy nhún nhông nhông như ngựa đua sắp đến mức. Mợ ngả rạp người tới, mợ chễm chệ ngửa ra sau, hai vú hất tung tăng coi bắt đã.
Thằng Đực nằm ngửa nhìn mợ vi vút thì khen tận mạng : thích nhé, cho bà làm chồng hả hê, muốn vật kiểu nào cũng được, hết mặc cảm bị bọn đàn ông tớ đè mãn đời. Mợ Xoan đang tận hưởng cái cọc đâm cuống cuồng trong người, lái vặn thân hình bên này bên kia cho sự dẻo dai ma sát làm mợ nấc lên từng hồi nên gắt : im cho người ta lấy trớn, cứ đâm ngang còn làm ăn đếch gì được.
Thằng Đực vói lên bóp chịt chịt hai quả vú nghe bàn tay sượng òm thì biết là mợ cực hung sướng trong lòng, nên mỗi lần nó lao chao thì mợ vội xà cúi xuống ướm nhử nó : đấy cho dễ bóp kẻo than van là không được mò dzú.
Thằng Đực dùng phần da căng bên trong ngón tay cái khảy gẩy như người ta lẩy vẩy ghẻ, mợ Xoan ríu cả lại vì hai núm vú bị kích thích kịch liệt. Mợ hét inh tựa cái còi : dưới nắc, trên vò, sao mà đã thế không biết.
Trông mợ tíu tít, dù đã ưỡn lên cao tật lực để cái gù yên đâm thấu tuốt vô trong mà nó thấy mợ Xoan vẫn phóng như dại như điên. Mợ trợn tròn mắt, cắn bật máu cả môi mà cái con nứng vẫn rề rề theo phá mợ. Chưa bao giờ thằng Đực gặp hạng người dở khùng dở ngớ như cái bà chết dẫm đang ngồi vắt vẻo cưỡi trên bụng nó.
Đang cơn xi nẹt nó chửi toáng lên : làm cái đéo gì mà tru hồng hộc lên như chó, địt cũng phải từ tốn, có đâu đớp đớp như ăn cướp. Mợ Xoan nào vừa cũng gân cổ chửi lại : sư anh, tôi sướng thì cũng để tôi kêu lên cho khoái, anh độc tài cấm cả tôi rên thì đéo làm chi cho cực thân.
Thằng Đực nghe ra có vẻ xót xa nên ta thán : tội chưa, có lồn mà đếch được ai xài dùm nên trông nghệt ra. Và lẩm cẩm nó rót vào tai mợ : giờ bà biết nghề của tôi rồi, bận sau có ngứa, gọi tôi sang nạy gãi hộ, cam đoan không bật được cục nứng không nhận tiền công.
Mợ Xoan đang nghiến răng cứa nắc mà cũng phải phì cười. Mợ nói lảng : yên cho người ta đẽo, cứ nói làm xàm, người ta lo ra còn đốn gãy cây thế nào được. Thằng Đực dí dỏm pha trò : bà mà làm gãy lưỡi cưa thì lần sau lấy gì đốn tiếp, nội cái cục gu trên thân gỗ của bà, tôi chạm vô cũng đủ hóc, mẻ bố nó cưa của tôi.
Mợ Xoan thử lấy tay vạch ra xem thằng Đực nói liệu có trúng trật gì không, thấy cái khúc vẫn vào ra trơn tuột thì bà mắng : anh dọa tôi, chứ cưa anh mẻ thế chó nào được, dù gỗ tôi có u có sẹo thì nó cũng gọt phăng.
Hai mợ cháu đấu hót nhau mệt nghỉ. Mợ Xoan phi kiệu mấy lần, thằng nài xem chừng bở hơi tai mà ngựa vẫn nhẩn nha như vừa đua vừa dạo cảnh. Mợ Xoan lầm bầm : đúng là nó địt đi địt lại đến nỗi giờ đơ hết mửa ra nữa. Thằng Đực cười khành khạch : nó mà mửa thì chắc bà cũng lộn nhào xuống đường, họa may.
Mợ Xoan lần đầu được chơi bền, chơi lâu nên thư giãn hết mức. Mợ lóe tia hờn ghen bắt nọn thằng nhỏ : bộ anh đéo tàng lang nên không kịp sản xuất khí hả. Thằng Đực nắm được tẩy của mợ liền nên vờ làm mặt dài thuỗn ra mà cất tiếng than : ối giời, thèm bỏ bu, chỉ ao ước có ai cho xài một cái mà nào kiếm ra.
Trái lại, mợ Xoan xui khôn xui dại nó : tại anh nhát cáy, chứ mợ anh cũng léng phéng lắm, anh cứ ào ào đè đại, mợ ấy không phản kháng đâu. Thằng Đực lại nhẽo nhẹt kể : úi dào, mới liếc liếc cái nịt vú mờ mờ dưới áo, bà ấy đã chửi và vớ gậy đuổi chạy không kịp.
Mợ Xoan được nước nên phân bua : đời khốn nạn thế đấy, người hung thì anh sợ, còn tôi dễ thì anh ăn hiếp. Mợ thở dài sườn sượt : tại cái thằng chồng phải gió của tôi nó đếch địt nên tôi thèm mới phải hạ mình để anh xỉ vả, còn mợ anh chồng mợ địt từng tùng nên trông cái vẻ mặt ăn trộm của anh thì đuổi đi ngay.
Chưa chi mợ thút thít khóc, thế mà cái khoản nhồi lắc nơi cọc thì vẫn đều đều gõ. Thằng Đực phải gạt đi : này đây, mợ được địt sướng rồi, còn khóc gì nữa. Lo nắc cho đã kẻo mợ ấy sắp về lại tiếc hùi hụi.
Như nghe thủng lỗ nhĩ, mợ Xoan gò người, lắc cương, thúc gót vào hông, vỗ về xua ngựa chạy. Thằng Đực hùa theo ngoáy tít mông làm mợ khoái hả hê. Nó nhồi mợ lâng lâng làm mợ vừa tức vừa nhói lại vừa sướng rền khắp lồn mợ.
Mãi mãi thằng Đực vẫn không ra mà mợ thì thở hồng hộc vì phí sức. Thằng Đực mở lời gạ : tôi địt bà hai phát rồi, giờ bà có cù cưa thì nó cũng trơ ra thôi. Bà nghe tôi nhỏm lên rút ra đi, lết xích lên đây tôi bú phụ cho, cam đoan bà không đổ nhớt, đổ mỡ thì tôi là con bà.
Mợ Xoan lại chưng hửng vì đề nghị ác ôn của thằng bé. Mợ tẩm ngẩm nghĩ trong đầu, cái lồn đang thòm thèm, nó mà bú chắc chạy la như ma dại. Nhưng đối đế quá thì cũng đành để nó xổ khỏe cho rồi. Nên mợ lừ đừ nhấc mông lên và thằng Đực cười om vì cái mặt nhăn nhó của lồn mợ.
Tuy vậy, nó cũng phụ chỉ dẫn mợ ngồi cách nào để nó bú cho sướng. Mợ Xoan dịch từ từ theo hướng chỉ của thằng cà lơ. Rồi lúc thằng chó ướm môi nó vào thử giặm thì chưa chi mợ đã nghe thốn thốn nơi chỗ lỗ.
Thằng Đực bẹt mớ lông xồm xoàm của mợ ra, chép miệng cái chách rồi liếm lau vét sạch. Lưỡi nó tựa lưỡi lằn lưỡi mối nhọn hoắt chọc đùi đụi làm mợ muốn xiểng niểng chỏng càng.
Thằng Đực hun choẹt choẹt và nút tách tách làm mợ bấn loạn lên. Nó bú chóc chóc, rồi liếm và nút ạch ạch, bao nhiêu đầu dây thần kinh đều rúm ró cả lại, hồn phách mợ đang lênh đênh thì nó cắn một phát tưởng dứt đứt thịt ra được. Mợ Xoan hít hà, nhưng lại bưng chặt đầu nó mà giúi vào thay vì hất ngược ra.
Thằng Đực biết là nó vừa chạm vào cuộn dây nứng của mợ nên kềm chặt hai mông mà rúc vào bú, nút, liếm chết thôi. Mợ Xoan chỉ còn nước lềnh khênh kêu ông ổng.