Thằng Đực ( Loạn Luân Mợ Cháu ) - Chương 65
Dù đã được thằng Đực ngỏ lời xin lỗi và đưa tay mời gọi, nhưng xem ra mợ Xoan vẫn chưa nguôi cơn giận. Mặt mợ vẫn hầm hầm, thằng tửng phải nhắc đến mấy lần, mợ mới lệt bệt nhích lần tới. Đến khi thằng chó vít được mợ dựa sát vô vai nó thì mới nghe mợ thút thít khóc.
Thằng Đực sốt ruột vì cái tật ưa khóc làm nũng của các bà, nhưng nó cũng hiểu ra rằng nếu cứ nạt nộ thì chẳng bao giờ làm hòa được, nên nó bô lô ba la : tôi biết rồi, khổ lắm, có tí ti thế mà cũng dỗi, hờn dai. Mợ Xoan nguây nguẩy hai vai khiến hai vú đỏng đảnh mà nói lụ bụ : đàn ông các anh độc tài vô cùng, anh mắng tôi như mắng chó, chửi hay như chửi con, rồi lại nịnh nọt ngay được.
Thằng cún làm vẻ ngu ngơ không nghe ra, trái lại nó che miệng cười đến gập cả người. Mợ Xoan nghĩ nó nhạo mình nên hét toáng lên : anh chưa làm tôi hạ hỏa, lại còn cười điên khùng nữa là sao. Thằng Đực nước mắt nước mũi muốn đổ ghèn, cố nén tràng cười mà giảng cho mợ hiểu : giời ơi, tôi cười là cười cặp vú bà nó nhông nhông như quả bóng bị đá mạnh, dẫu bà có giận cách mấy mà bà lắc đến hai vú tung tăng thì bố ai nín nổi.
Mợ Xoan lỡ bộ nên nạt rần : kệ tôi, vú mớm to thì rung rinh người nó thế chứ, anh bảo tôi phải làm sao bây giờ. Thằng Đực gật gù : thôi đủ rồi, đừng giữ bộ mặt hay gây như vậy nom xấu lắm, bọn mình chẳng có bao nhiêu thời gian, quáng quàng còn dzọt để bà mợ về bắt gặp thì rầy rà lắm.
Chưa gì nó lại đưa thẳng hai cánh tay ra rủ rê : nào ghé nằm cạnh anh đây, tụi mình tâm sự chẳng hay hơn là quặc nhau cả ngày sao. Mợ Xoan ké né rồi cũng nhẹ nằm xuống, thằng tửng gác choàng một chân sang quặp lấy mợ, cái dùi cui của nó đâm loạng choạng vào đùi làm mợ muốn điên cái đầu.
Thằng Đực lôi tai mợ sát vào miệng, nó thỏ thẻ : chuyến này tôi để bà làm chồng thích nhé, tôi sẽ phục tùng bà hết cỡ để chuộc lại lỗi lầm, bà chịu không ? Mợ Xoan giẫy nẩy lên xua tay vung vít : thuở nào tới giờ tôi phận đàn bà, có biết cư xử theo cánh đàn ông các anh ra sao mà anh cắc cớ đưa tôi vào khó khăn lạ lẫm.
Thăng nhóc cười xòa : chả cần biết, chả cần học cũng làm ngon ơ. Tôi hỏi bà nhỏ lớn có ai bày bà địt nhau là thế nào mà sao bà làm tăm tắp thế. Làm là tự học hỏi lần ra kinh nghiệm thôi. Mợ Xoan nhíu con mắt lại cố hình dung một lúc rồi cương quyết : chịu thôi, tôi không có khả năng đó, đừng bắt tôi làm chuyện tréo cẳng ngỗng đó, dzị òm.
Trông cái vẻ nhăn nhó của mợ Xoan, thằng Đực đến chết cười, song nó lại lảng đi được. Nó sửa thế nằm ngửa ra và vời mợ Xoan ngồi lên. Nó hướng dẫn mợ cách để mông sao cho đúng nơi đúng chốn rồi nó từ từ điều khiển để lồn mợ ngám với cu nó. Mợ Xoan làm mà ké né vì thấy cặp mắt thằng Đực nhìn chăm chăm vào cái lồn làm mợ nhồn nhột cả người.
Thấy vậy, thằng Đực phải hơi xoay nghiêng mặt đi để mợ được tự nhiên. Nó giống như tay thợ cả đang hoạch định đóng cừ đúng sách vở. Nó ngọt ngào chỉ vẽ : thế, thế, xích tới trước một chút, lùi ra sau một tẹo, nhích bên phải, lố rồi, chuyển sang trái, thế thế, bây giờ từ từ hạ xuống nào. Nó dõng dạc đếm : một… hai… ba, đúng rồi, nào hạ xuống.
Mợ Xoan ì ạch như bê cột bê tông, nín cả thở. Vòng mông đã chạm vào thịt da của thằng cà lơ mà mợ còn rón rén mới chết. Thằng Đực phải kềm hai bên mông mợ ướm dẫn : đấy đúng vị trí rồi, thả đại người xuống đi, không sao đâu. Bất chợt mợ Xoan nhắm tịt mắt và e dè hạ bàn tọa.
Hai mu lồn mợ bị cái đầu nấm chọc đúng tách trề ra, mợ ì ạch hạ dần, nghe có vẻ trơn lu và thun thút. Thằng Đực vẫn tiếp tục hướng dẫn, cuối cùng nguyên khúc mía đã nằm gọn trong người mợ thì nghe thằng Đực nhắc : xong rồi, mở mắt được rồi, đấy có sao đâu.
Mợ Xoan lắng nghe, mợ nhận biết rõ cái khúc gân của thằng Đực nông vào phía trong sâu dần và nếu nhìn xuống mợ sẽ thấy cái lồn mợ như cái ổ ngàm ngậm kín cây láp của cỗ máy ô tô. Thằng Đực ra dấu bằng cách dấn hích lên, con cu đâm vùi làm mợ tê tái. Mợ còn ngờ ngợ thoáng cái và chừng thấy cái cây cứng và ấm xục xạo trong lồn thì mợ vội nhấn đà theo.
Lúc đầu mợ còn từ tốn, sau cái khúc gân quậy bạo quá thì mợ hết thẹn thùng, mợ chống hẳn hai bàn tay lên ngực thằng nhỏ làm điểm tựa và bào xủi không ngưng. Thằng Đực trông mợ quen dần thì buông hai tay bợ mông ra mà vò lên cặp vú vắt vẻo của mợ. Nó liến thoắng khen : đấy, bà làm chồng nghề rồi, bà bào láng cũng hay ra phết, thế mà vừa nãy cứ chối bay chối biến không chịu.
Mợ Xoan mắc cỡ, phân bua cho có : ai biết các ông lắm trò ma tịt đến vậy, nội có việc địt thôi mà ông cũng giở đủ ngón nghề ra. Chả trách các bà mê như điếu đổ, giành cướp chồng người ta, dù biết có ngày bị lột quần, gọt gáy bôi vôi mà chẳng ngán.
Thằng Đực cũng góp lời trêu : đến bà cũng thế còn nói ai, tôi mới địt vài phát đã rành sáu câu vọng cổ. Trông ra ủi lết nãy giờ tôi cũng muốn tản thần, bà xóc cái lưỡi gà của tôi băng băng, chẳng ngại cùn mẻ gì hết.
Mợ Xoan giống như người phải ôm giặt món chăn dầy quá khổ nên vất vả làm sao. Lồn mợ dù được giữ chặt bởi cái cọc mà mợ vẫn thấy liêu xiêu muốn đổ. Chẳng qua tại chơi kiểu này cu thằng nhỏ chui sâu vào trong, quậy muốn nát nước nên mợ mới hứng đậm. Mợ hí hửng ghi nhớ sẽ về sử dụng cho thằng chồng mợ sáng mắt ra. Chứ để nó luôn mượn cớ chê mợ nhà quê bê giái đi địt tầm bậy, bực cả mình.
Mợ nghĩ nó có ba đầu sáu tay về nằm châu hẩu như chó ngáp thì mợ cũng lột bố nó ra mà leo lên làm chồng cho nó biết lễ độ. Mợ thầm cám ơn thằng Đực và xứng đáng được tôn là bậc thầy. Chợt mợ đâm ghen ngang : kiểu này thằng cún sơi tái cả 3 mợ không phải chơi, hỏi nó nhông nhổng chối phăng chối phắc, nhưng ngó cung cách các bà khen thằng nhỏ thì thế nào nó chẳng chấm mút các mợ trước rồi.
Bởi thế mợ đang nhún nắc phây phây thì đâm khựng, thằng Đực phải giục : nắc đi chứ, sao ngưng. Mợ Xoan phán một câu khiến nó lạnh gáy : sư anh, anh vờ vịt khéo lắm, anh địt toang toàng toàng lồn của hai mợ kia rồi mà hỏi đến thì chối nguây nguẩy. Và bà nổi hung đáng sợ : bà thì rút lồn ra rồi nắm cắn cho mày một phát để hết vác giái đi đâm giấm đâm giúi mấy mụ.
Thằng Đực vội quặp hai giò giữ cứng lấy mợ Xoan và hai tay thằng giặc lia lịa nâng mợ lên lại dồn mợ xuống để mợ sướng mà không hành hạ nó.