Thằng Đực ( Loạn Luân Mợ Cháu ) - Chương 63
Đây là lần thứ 2 thằng Đực đè mợ Xoan ra chơi nên nó rất tự tin, đĩnh đạc. Nó nhấn đầu mợ cúi thấp xuống, vỉnh cao mông lên để nó phịt vô lồn mợ mà giập. Mợ Xoan suýt chúi nhủi mấy lần vì thằng chó nắc mạnh quá. Mợ phều phào mà rất hài lòng, phụ la ông ổng mỗi khi nó bợ hai bên hông mợ mà đục : anh nắc cẩn thận cho tôi nhờ, tôi đang điên tiết vì thằng chồng bất nhân của tôi. Địt sướng thế này mà nó đéo thích, chỉ đi vơ bậy lồn thiên hạ.
Thằng Đực mím môi mím lợi mà giã như giã cám. Hai tay nó hết vố đét đét vào mông mợ, lại lôi ngược một cánh tay mợ làm mợ chúi chúi. Nó xàng tròn tròn, cái hến mợ nghiến trèo trẹo, mợ sướng muốn hét inh lên. Đã thế, thỉnh thoảng nó lại phóc lên lưng mợ mà loi choi dện, còn hai tay thì mò tìm hai vú mợ vặt phụ vào.
Mợ Xoan quên cả trời đất, giá giờ mợ chủ có đột ngột về ngang thì mợ cũng cóc cần nữa. Mợ đang sướng, bà ấy có ghen gọt đầu bôi vôi hay đem bêu trần truồng ra chợ, mợ cũng chịu, miễn là đừng bắt Thằng Đực rút buồi ra.
Phần thằng nhóc nghe mợ xiết răng, kêu lên nhong nhỏng thì nạt : bà làm đéo gì mà la nhăng nhít điếc cả tai. Tôi cáu lại rút bố nó ra cho chổng mông mà gào. Mợ Xoan hơi chột dạ, song phận thua thiệt thì biết nói làm sao. Chẳng qua lồn mợ thất nghiệp lâu quá, nay vớ phải thằng buối to, dài, chơi lâu, chơi dữ nên mợ đã.
Mợ ỏn ẻn than vãn với nó : anh địt tôi sướng thì cũng để tôi hả hê một tẹo. Anh cấm đoán gì tôi, thử hỏi anh sướng, anh có hét lên như ma dại không. Thằng Đực nghe mợ nói cũng có lý, nhưng với lối gia trưởng nên quặc lại : đàn ông người ta sướng thì người tru lên cũng được, còn đàn bà sướng mà kêu ầm lên người ta bảo đồ nứng lồn, bà nghe có ổn không.
Mợ Xoan cay chua cái sự đời, nhưng trước mắt lồn mợ được cứa cho lại gan thì mợ đành câm cho xong việc. Khốn nỗi cái thằng nó địt sát sàn sạt lại phụ họa bằng những cú bóp vú, móc lồn làm mợ tê tái cả lên. La to thì nó cấm mà rít khe khẽ thì lại chưa đủ đô, mợ cuống như con cào cào bị dính cứt.
Thằng Đực nhìn mợ loay hoay, đít xàng bên này, mông đảo bên kia, hai vú xật xừ dưới bàn tay nó thì ra vẻ thông cảm nên khật khưỡn : được rồi, tôi cho phép bà kêu cho đỡ nứng, nhưng khi tôi lệnh im là phải ngưng tức khắc, không tôi ục cho thì vỡ bố nó lồn.
Mợ Xoan thở phào nên gào thật lực : bố mày, mày địt bà đến long cả óc, buối mày cứa lồn bà muốn rã tan ra. Thằng Đực bỗng dưng bị chửi thì nổi hận nên địt đùng đùng và bắng nhắng : này chửi, này nhiếc. Nó đâm sầm sầm và vùi cái lồn mợ Xoan đến méo cả mu, rụng cả lông và hai đầu vú nhức ôi là nhức.
Mợ Xoan đến đổ ghèn, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, thằng Đực thách thức : bà còn chửi nữa thôi. Mợ Xoan một mực hạ mình : ấy là em chửi yêu, chứ có phải phê phán đâu mà anh giận.
Thằng Đực giống ông tướng nhà giời càng hét toáng : chửi yêu cũng không được, đừng thấy người ta nới lệnh giới nghiêm rồi lên đời dạy dỗ. Nó lại nắc mợ cành cành, đít mợ Xoan vắt vẻo cụp lạc.
Thằng Đực chơi mãi mà không chịu ra. Nó lầu bầu : cái đéo gì mà lâu thế không biết. Mợ Xoan bấu chặt lấy đùi nó nói lắp bắp : kệ nó anh, nó ra thì ra chẳng ra thì cứ nắc cho em cũng được.
Bỗng thằng Đực nhớ tới mợ Bềnh. Trong đầu nó lờ mờ so sánh và mỉm cười khan. Mợ Xoan thấy thằng nhóc biểu diễn màn mím chi cọp thì tỏ vẻ thắc mắc : anh nghĩ gì mà cười vui thế.
Thằng Đực nói lái ngay được : tôi cười cái lồn bà, gớm chẳng răng chẳng cỏ mà nhai phải biết. Tôi xàng bên phải, nó nhai hàm phải, tôi xàng bên trái nó nhai hàm trái, tôi giụi vào sâu nó mút như điên, bà đúng là loại dâm có hạng, tôi phải trị để bà hết nứng xảng.
Mợ Xoan vừa ưng bụng vừa đợi chờ nhưng vờ vịt van xin : đừng, tội em mà. Anh làm em hết nứng thì em còn thèm gì nữa, vậy lấy đâu cho anh nắc. Thằng Đực nghe khoái rực nhưng ra cái điều bất cần : tôi hết chỗ đéo thì ngồi vọc cũng xong, còn bà mất cục nứng thì có mà ôm khư khư hét như ma dại.
Hai mợ cháu chửi cự nhau như chó với mèo mà cái khoản buối lồn đeo cứng nhau thì nhất định không nhả. Thằng Đực huých cái nào cái ấy nên thân mà buồi vẫn trơ trơ. Chẳng qua tại gần đây nó địt nhiều quá nên điếc, tựa như nòng súng bị rỗ đường khương tuyến nên đạn xỉa bậy xỉa bạ.
Nó vỗ chan chát vào mông mợ, dấu tay đỏ lừ mà mợ Xoan chẳng hé răng phàn nàn. Mợ nhẫn nhục để nó mặc tình thao túng, vần mợ như vần mớ rơm khô. Lắm lúc bùng lên lại tắt ngóm vì rơm có bao giờ đượm như than, như củi.
Mãi mãi rồi cơn cũng đến. Thằng Đực đang vắt va vắt vẻo thì thấy nhợn lên. Nó vít chặt mông mợ Xoan áp vào mà dện cụp cụp. Mợ Xoan cũng thấy khắp lồn nhộn tưng bừng thì vội bấu lấy cái ghế mà đùn hết đít ra cho thằng xỏ lá địt.
Nó kêu toang toang và nhoay nhoáy vơ lia vơ lịa. Nó vặt hai vú mợ Xoan đau thấu trời và kêu như nắc nẻ : này uốn, này xàng, tớ thì địt văng lồn ra mới hết tí toáy. Mợ Xoan im thin thít vì biết hở môi ra là thằng Đực cục đếch giập nữa thì mợ ăn cám. Mợ lẳng lặng gò lưng, chổng tĩ cho thằng bé huých chết thôi.
Đến khi nghe nó la hốt hoảng : xê ra, xe đổ dốc, đứt bố nó phanh rồi, không tránh nó kẹp chết ráng chịu thì mợ Xoan cũng a tòng theo : ép vô, ép vô, lạc tay bánh, nổ lốp rồi, xe trượt không chắn, không phanh.
Cả hai mợ cháu thi nhau ví von và thở hồng hộc. Thằng Đực kêu to nhất, nhưng mợ Xoan cũng chẳng nhịn nhường. Bục, bục, bục, xe chạy băm chạy vằm trên đường ổ gà, ổ qué rồi trườn vào lề, vào ruộng và xập xệ rớt xuống hố. Bấy giờ xe cộ xệu xạo hết trơn, tài lơ đều mồ hôi mồ kê tháo đổ, mợ Xoan cười hắc hắc ra cái điều ưng ý.
Thằng Đực nhìn bộ mặt nham nhở của mợ thì cự : cười vô duyên, mệt bỏ mẹ mà cũng cười được. Rồi nó chỉ trỏ vào háng mợ : xem nó đổ nhớt đầy không lo, ở đó mà đứng cười.