Thằng Đực ( Loạn Luân Mợ Cháu ) - Chương 59
Lúc này thằng Đực đã vòng ra phía trước ghế mụ Tẽo ngồi, tiếp tục dùng hai tay bóp bả vai dài xuống cánh tay mợ, nhưng mắt thì không rời cặp vú to ình đang rung rung. Chợt nó nghe mợ Tẽo cuồi lăn cười lộn như mụ rồ, nó tưởng làm mợ nhột, không dè mợ cười mãi và nói như vãi cám : sư anh, nhóc con mà đánh lừa người lớn.
Thằng Đực chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao cả. Nó ngưng bóp và nhìn sững mợ. Nó nghĩ bụng : bà này đến hay, chả bà con gì mà nói năng cứ như người nhà. Mợ Tẽo lăn lộn cười một hồi thì nói trong nước mắt vã tèm lem : anh bảo hai mợ chẳng cho anh xơ múi gì mà anh bình luận các vú vanh vách như đã từng kinh nghiệm.
Thằng Đực oải mình, nhưng chống chế : cứ gì phải nhìn mới so sánh được, gớm, các bà vú vê bạ đâu chường ra đó, ai mà chẳng thấy. Mợ Tẽo lại càng cười nham nhở, vuốt nước mắt ròng ròng : tao van mày, mày câm bố nó đi cho tao nhờ, để tao cười vãi đái ra mất.
Thằng Đực buồn so, mợ Tẽo đợi lắng lắng mới hoạnh : này mày mở to tai ra mà nghe bà. Mày bảo các bà bạ đâu để vú ra, tao nhận là đúng, nhưng còn cái khoản mày rành rọt vú này to vú kia nhỏ, núm chè bè, núm thon thon, lại còn chạy gân xanh thì xin lỗi anh, trừ phi anh không sờ, không bóp, không mút như chó mút thì biết đéo đâu mà phán như ông cụ non.
Trông thằng Đực thảm não đứng ù một cục, mợ Tẽo hạ giọng ngay : nói thế thôi, tao chả trách gì mày. Con trai mới nhớn, các mợ cho ngậm không ngậm là ngu, tao mà như mày cũng làm văng ti lê lên, sợ cóc gì.
Rồi mợ ngọt nhạt bảo nó : thế tao hỏi thật, mày có thích tao không ? Thằng Đực sướng tít mắt nên vồ vập đáp : thích chứ, thích chứ. Mợ Tẽo liếc cái mặt thằng tửng nghệt ra trước hai vú mợ thì mợ trêu : thế mày thích gì ở tao ?
Thằng Đực cảm thấy hơi khó nói, song nhớ lại mợ vừa bảo mợ cho mà không ngậm thì ngu, nên nói toẹt ra : con thích nhất cặp vú mợ. Mợ Tẽo không ngờ thằng ông mãnh bạo mồm bạo miệng, song lại vờ vỉnh : vú tao thì đẹp chỗ nào mà mày thích.
Thằng Đực chợt ôn lại vú mợ nhà và vú mợ Lan nên tán có ngành có ngọn : con thích ở chỗ nó to và mềm ôi là mềm. Mợ Tẽo nghe bắt rùng mình, thử rung người, quả hai vú tung tăng thật. Mợ chờn vờn như người tập thú : nó mềm là vì tao lớn tuổi, còn các mợ kia trẻ nên rắn hơn. Chưa chi mợ bắt nọn thằng cu : anh lào khào khen để tôi cho ngậm chứ gì, lòng dạ anh tôi đi guốc vào còn lạ gì, mẹ ngậm châu hẩu như chó, nhả ra là lỉnh.
Thằng Đực nổi cau vì mợ Tẽo nói năng bừa phứa, xem thường nó quá. Nên nó lỉnh kỉnh vơ cái nịt lên đưa cho mợ, giọng dứt khoát : mợ cầm lấy mặc vào và về đi. Nghe mợ lằng nhằng, nhức cả đầu. Mợ muốn gặp mợ con thì chờ tối về, hai bà đến mà xì xụt, còn giờ để con ngáo một giấc, làm cụt hứng, mất thì giờ.
Mợ Tẽo trông cái dáng yên hùng của thằng kễnh thì phục, nên mợ quẳng bố cái nịt đi và giơ thẳng hai tay ra mơn trớn : người đâu dễ cục, mới nói chơi đã đỏ gay mặt ra. Nào lại đây, cậu ngậm thử tôi xem tài năng ra thế nào.
Chả lẽ vừa huênh hoang bất cần đời mà giờ xà ngay vào ôm vú mợ thì dở quá, nên thằng Đực khệnh khạng buông câu : thôi, tôi chả dại, bà giứ cho một tẹo lại réo ầm lên thì mợ chủ đuổi tôi đi mất.
Mợ Tẽo lại long trọng hứa và cầy cục mãi nó mới lè nhè bảo : đây là mợ tự nguyện nhé, sau lại bảo tôi cậy khỏe nên đè mợ ra, phiền phức lắm. Chưa gì mợ Tẽo lim dim mắt lại, hồi hộp chờ.
Thằng Đực nghiêng đầu bên này, nghển đầu bên kia, nhìn cặp vú mợ từ bên hông đến trực diện, chỗ nào cũng đầy ăm ắp. Mợ Tẽo thì có vẻ sốt ruột mà thằng nhóc còn lừng khừng.
Tới khi mợ thấy hai tay thằng nhóc chạm vào vú mợ, ngập ngừng, xoa nhè nhẹ thì mợ rộn ngay lên. Cái thằng nghề ra phết, tay chân giống như nhà nặn tượng làm mợ lơ mơ tận cùng đời. Nó vun vun hai vú mợ, đặp chỗ này, đùn chỗ kia và cái hơi thở ấm ấm của nó phả ùn ùn lên vú làm mợ muốn ngất ngưởng.
Hai ngón cái và trỏ của mỗi bên tay tóm lấy hai đầu vú mợ, nặn nặn nhẹ vài cái rồi xoe xoe y như người chơi dế xoe nhử. Mợ phải sửa thế ngồi lại, hai vú nhỉnh cao, thằng bé cũng rướn theo xoe bạo lên.
Mợ Tẽo thấy rõ hai đầu vú vừa mềm oặt xà lai đã vón hẳn lại, thằng tửng xoe và rên í a làm mợ lây cái vui của nó. Mợ nghe nó nói nựng : mày ngoan nhé, để cậu xoe cho sưng cứng lại. Mợ có cảm tưởng thằng Đực đang chuốt đầu vú mợ, thế rồi những đầu dây thần kinh chộn rộn, lỏng nhỏng ở đó vội lặn vào trong và chạy rần rần khắp nơi.
Mợ Téo vồ lây đầu thằng bé mà giúi vào ngực. Chót mũi nó giập vào cái đầu vú làm mợ buốt làm sao. Mợ bật kêu lên : nhột quá, anh. Thằng Đực nghe tiếng mợ như phát pháo lênh nên ập ngay miệng vào mà lết liếm cái đầu vú bật lẩy bẩy ở đầu lưỡi rám của nó.
Mợ Tẽo duỗi hệch người ra, hai vú căng lên, cao lền như ụ mối. Thằng Đực bóp mạnh hai bầu cho đùn ra thành lọn và liếm láp mãi, mợ Tẽo nhủn cả người. Nó còn nghịch búng lưỡi chóc chóc làm hai đầu vú mợ nở hoạnh và lật xật nơi miệng nó.
Đến khi mợ Tẽo gồng cứng người thì thằng Đực ngoạm đến tách từng cái vú, nút ột ột và cắn một phát, mợ Tẽo điếng ra để cái sướng rối cả lên. Mợ tóm lấy đầu dằn vô dằn ra cho nó cắn lôi từng cái đầu vú mợ, nhay nhay mới khiếp đảm.
Thằng Đực nhận ra đây là triệu chứng của mấy bà nứng lồn nên ra sức cắn nhay và thay nhau xoe hai đầu vú làm muốn nhão hết trơn. Mợ Tẽo hết còn tự chủ, líu ríu đánh bò cạp, hai tay hết vật ôm đầu thằng tửng lại xiết răng nói lung tung.
Chờ cho mợ Tẽo đổ ba vạ ra thì thằng Đực dọng đầy một mồm và nút sâu cái vú chách chách, khiến mợ ngã giúi muốn đẩy văng cái ghế ngả ra sau. Thằng Đực quì trườn tới đè giữ mợ dính vào ghế và bú nút say sưa, hai giò mợ phải xập xình như cánh bướm mới chịu đựng nổi.
Thằng Đực quậy cặp vú một hồi thì chính mợ Tẽo phải cất lời than vãn : ôi, nứng quá. Thằng Đực vờ như không nghe và cắn chặt lấy đầu vú mợ mà nhay chết thôi. Mợ Tẽo quơ hai tay và la như bị ai đổ nước sôi vào chân : anh làm tôi nứng rần rần, cha con mẹ anh, bú gì mà độc địa thế.
Thằng Đực nhìn mợ lên cơn, đẩy háng cao thì nó né lách người ra, tuồn ngay một bàn tay vào lưng quần mợ. Miệng nó nút, tay nó khoắng, mợ Tẽo chới với cả lên. Khi mợ thấy rêm hết người thì thằng chó nó đã cuỗm được lồn mợ từ lúc nào.