Thằng Đực ( Loạn Luân Mợ Cháu ) - Chương 51
Không gì bực mình cho bằng cứ phải nghe những lời lải nhải vô vị bên tai, nên thằng Đực cáu tiết đổ quạu với mợ Lan : bà nói gì lắm thế, điếc cả mũi thiên hạ. Được ăn no lại được mắng vốn, sao bà tham thế.
Mợ Lan ngẩn tò te, không ngờ thằng nhóc hỗn xược đến vậy, nhưng rồi nghĩ lại cũng tại mình vì đem thân cho nó giày vò thì nó còn coi cóc ra gì nữa. Mợ nhỏ giọng nói với nó : tôi dấm dẳng với tôi, mắc gì đến anh mà anh lên tiếng.
Thằng Đực càng bặm trợn : khốn nỗi bà cứ nói oang oang ra thì bố ai đút nút tai để khỏi nghe. Bà muốn cắn đắn thì chui quách vào chăn mà thù thì thủ thỉ trong đó, đừng bắt ai phải rác tai.
Mợ Lan cáu lắm, nhưng chung qui cũng tại dưới cơ thằng bé nên giận tím ruột. Chả lẽ im nhận phần thua nên mợ còn cố thở than thêm : non nước này còn ngủ nghê gì được. Vừa chập chờn là anh lại dựng dậy, bã cả người ra chứ bộ chơi sao.
Thằng Đực hét lên : tui đã nói rùi, mợ cứ để tui nằm dưới sàn nhà như chó nằm hóng chủ, một hai mợ chẳng chịu, cứ bắt lên nằm chung, ma đâu chưa thấy chứ ma người thì sẵn, mợ muốn được cái này thì phải mất cái khác chứ, sao lại muốn vơ hết vào người.
Mợ Lan bày tỏ vô : khốn anh nằm mà có chịu yên đâu, bắt bẻ đủ chuyện, người ta ngủ thì mặc quần mặc áo, còn anh ra điều kiện phải để anh tô hô ra, anh bảo tôi cắn răng làm ngơ, như thế có ức hiếp tôi không ?
Thằng Đực xem chừng hơi thấm ý, song đã lỡ hoạnh họe nên nói tỉnh queo : tính tui tàng tàng như thế, ở bên nhà tui cũng đánh truồng quen rùi (xuýt nữa thì nó khai ra nằm với mợ ý cũng vậy thì bỏ mẹ) nên bà có bằng lòng tui mới nhận nằm cạnh bà, còn không thì dứt khoát từ đầu, ai phải bực ai.
Mợ Lan nhăn còn hơn cái bị rách, mợ than vãn : ai cấm anh ngủ truồng hay ngủ kín, nhưng anh nằm mà cứ chọt chọt làm sao bảo tôi yên. Trời đã nóng, anh còn nóng nực hơn, quơ ôm tôi cứ như gắp than hồng bỏ vào người. Đã thế, cán dù chẳng chịu xếp lại, mưa móc gì đâu, đêm tối lại ở trong nhà mà anh bật tanh tách thì lòng dạ nào mà xuội rơ cho nủi.
Thằng Đực cười hề hề : dù tui là dù ăng lê, nó giương ra xoành xoạch, có phải dù ba tàu đâu mà nay xài mai hỏng, mợ phải lấy thế làm mừng sao lại trách móc tui. Mợ xem dù của cậu nhà có bật được như tui không mà còn ấm ức.
Mợ Lan cũng xuề xòa theo : nhưng bật thì bật, lại cứ nhè mông đít tôi mà giụi thì khiếp, hết ngủ là cái chắc. Thằng Đực tiếu lâm : nó bật kệ nó, còn mợ ngủ cứ ngủ, có sao. Mợ Lan thở phào ngán ngẩm : nói như anh, chán bỏ mẹ. Thử hỏi cán dù nó chọc chọc liền tù tì, tôi có đúc bằng đá cũng thủng chứ đừng nói là da với thịt. Nó đã dài, to lại còn trùi trũi, trông mà khiếp.
Thằng Đực thích chí nên ưỡn bung người ra thách thức : thế này mà trùi trũi à. Mợ Lan chăm chú nhìn lấm lét, thằng Đực kêu toáng lên : đấy mợ cằn nhằn cẳn nhẳn mà tui mới hích ra mợ đã nhìn không chớp.
Mợ Lan chuế quá phải chống chế : thế mà cũng nói được, chả nhẽ anh chìa ra bào tôi nhắm tịt mắt lại à. Thằng Đực khề khà : vậy mới có chuyện và để vuốt ve mợ Lan, thằng Đực lôi nhẹ mợ sát vào tỉ tê nho nhỏ : thui, đừng cãi nhau nữa, để thì giờ ta đấu ván cờ nữa cho vui.
Mợ Lan ỏn ẻn như con dê non, chùi chùi cái sừng vào con dê cụ. Thằng Đực bỗng thấy mợ ngoan ngoãn thì hôn vội hôn vàng lên mớ tóc mai sau gáy mợ làm mợ nhột rúm người lại.
Thằng Đực chưa gì đã xoắn luôn hai tay vào hai vú măn xoe rột rột, mợ Lan nhỉnh lưng lên vì những nét nhột nhột lan chạy khắp nơi. Thằng Đực ghé sát tai mợ thở rột rột và ton hót : thích nhé !
Mợ Lan né lách người ra, song hai tay thằng chó như cặp ê tô kẹp cứng ngắc, mợ Lan nũng nịu khép nép. Thằng Đực chà đến sưng vều làm mợ Lan thả hồn lơ lơ lửng lửng, tay bắt quyết, chân đạp nhàu lên nhau.
Thằng Đực lại rủ rê : ta làm phùa nữa nhé. Mợ Lan chẳng biết nói làm sao, mợ vừa cằn nhằn với nó, chả nhẽ giờ lại thỏa hiệp nhanh lẹ, nhưng thằng cà nhỏng nó quần mợ riết quá làm mợ líu quíu như té giếng.
Cán dù của nó chọc luậy quậy nơi mông mợ và giũa lệt bệt vào cái khe đít, mợ muốn tá hỏa tới nơi. Hai bàn tay nó như thuồng luồng, hết nắn rồi bóp, vê cật lực đến nhão và tấy hết các đầu vú mợ ra. Nó ton hót vào tai mợ những lời ma mị làm mợ bứt rứt : bà vào hạng xúp pe, vú mềm thế mà xoe một cái đã vón như sỏi.
Mợ Lan bị lôi cuốn bởi những lời dụ dỗ của thằng bé, xun xoe như con giun. Thằng Đực gây kích thích bằng những nhát liếm sau vành tai và dọc theo gáy làm mợ Lan chao chao vô độ.
Một lát thì thằng Đực lật ngửa mợ ra, dùng gót chân dận vào chỗ háng. Mợ Lan bỗng như bị củ triện điểm vào, thằng Đực ngoáy cái gót làm mu môi nhào nhào, mợ muốn thét lên vì cộm.
Thằng Đực tăng cường xoe một bên vú còn một tay thì thọc vào miệng mợ để mợ mút mút cho đỡ rộn. Thằng Đực miết ngón tay lên răng, lên lợi mợ, bóp mạnh vú và dận mạnh chân làm cả 3 điểm nhạy của mợ đều thi nhau hứng đón.
Quần thảo một hồi thì thằng Đực lổm ngổm bò lui xuống, mợ Lan biết thằng nhóc lại sắp giở trò. Mợ cắn răng hồi hộp, thằng Đực lần tách hai giò mợ ra và ngắm nghía thật lâu. Mợ đinh kêu nó đừng nhìn, mợ tẽn mà nó như ngơ như dại.
Mợ bỗng nghe lẹp xẹp thì đã nhận ra thằng nhỏ đang bú lồn mợ rồi. Cái thằng chưa chi đã dùng lưỡi khều khều làm mợ muốn nín thở. Lưỡi nó vốn ráp lại chọc vét tứ tung làm hột, lỗ gì lăn xăng líu xíu, nhày nhụa cả.
Thằng Đực nút húp xoẹt xoẹt, mợ Lan thấy ghê nhợn cả người. Nó la lết liếm và làm cái gì đó mà mợ như bị ai đưa chót vót lên cao rồi bất ngờ vứt oạch xuống. Mợ Lan bỗng nhớ lại bữa học thổi kèn, mợ ngoe nguẩy kêu : anh bóc lá thì cũng để tôi chơi một bài xắc xô cho hòa vốn chứ.
Thằng Đực nghe hay nên vẫn liếm láp nhưng xoay dần phía đít lên khoảng mặt mợ. Bận này, chẳng cần chỉ vẽ, mợ Lan nhanh như máy lôi tuột hai giò nó gác qua hai bên tai và vội vàng ngậm ngay cái lá mía, nhép nhép vài cái và thổi cật lực.
Thằng Đực bú nút thì mợ Lan cũng nhẩn nha phồng miệng thổi, tay còn nhấn nút làm cây kèn chổng ca chổng kềnh trong cái miệng xinh xắn của bà cô. Thằng Đực vạch rộng cái lồn mợ ra và mợ cũng thủ ôm nguyên cây kèn mà nhí nha nhí nhảnh.
Thằng Đực làm hũ mắm bể miệng, nước trào lai láng thì mợ Lan cũng làm nhây nhớt kèn đến nỗi tịt luôn tiếng vì nghẹt lá mía. Thằng Đực liếm ào ào, móc sâu vào cái lỗ mà khua, còn chọc khều làm cái cục thịt lồi lật xật, mợ Lan thổi mà kêu chí chóe như bị hiếp.
Mợ Lan học ở đâu ra cái món miệng thì thổi mà hai tay bụm bưng lấy hai hột vò bóp như đãi đậu. Thằng Đực phải xục xịch vì nhột làm mợ đang xoắn ủ lấy bìu mà lắc như lắc bầu cua.
Cứ thế hai mợ cháu bú thổi nhau hay đáo để.