Thằng Đực ( Loạn Luân Mợ Cháu ) - Chương 49
Thằng Đực khệnh khạng như ông tướng cầm quân. Nó phát vào đít mợ bộp bộp hỏi lỏng rỏng : sướng hôn ? Mợ Lan nhũn như tên quân hầu đi theo la rối rít : sướng, sướng ! Thằng Đực lại hỏi tréo ngoe : sướng ra sao ? sướng thế nào ?
Mợ Lan đã muốn nổi bực, chửi thầm trong bụng : bố anh, sướng là sướng chứ còn thế nào với ra sao thì ai định nghĩa cho nổi. Nhưng thằng Đực đã bụm ngay giữa háng mợ bóp một phát làm mợ động cỡn nhảy nhổm, phải nói nhăng nói nhít : sướng là sướng đến tê gân luôn.
Tưởng rằng nói thế cho xong, đâu ngờ thằng mặt mo nào có chịu tha, nó móc thêm cái lỗ lần nữa và khủng khỉnh nạt : tê gân thì còn biết đếch gì mà kêu nhắng lên sướng. Đầu mợ Lan quay mòng mòng, đến nước này thì chịu, phi ni lô đia. Mợ Lan nhìn ngước lên thảm não cách gì, nói rên rỉ van lơn : anh hỏi ác quá, tôi đơn phương chỉ biết sướng thì hét inh lên là sướng, còn thế nào hay ra sao thì mù tịt, anh tha cho.
Thằng Đực thích chí nên lầm bầm : sướng mà cũng đếch diễn tả được thì làm ăn ra chó gì nữa. Đây này, phải thừa nhận là nó sướng đến nổi điên nổi khùng lên, Lồn liếc gì trơ ệch ra, vú mớm cũng lần quần, đấy mới gọi là tận sướng biết chưa.
Miệng nói mà tay nó móc vớt trong cái lỗ nẻ như hớt bọt, hớt bùn làm mợ Lan nhún nhún lên mà nói nhịp theo : sướng teo lồn, chảy cả vú ra, được chưa ? Thằng Đực nghe mợ quính nói tầm bậy tầm bạ, nhưng quả thật là mợ đang muốn rụng rời vì nứng cồn nứng cào thì nó cũng nương lơi một tẹo cho mợ.
Nó khệnh khạng bảo ban : nhớ lấy, cứ đem bài bản này ra áp dụng khi lão ấy về, nhất định lão sẽ trố mắt ra vì ngạc nhiên mà mụ cũng sướng cẫng lên cho bõ thèm. Mợ Lan chỉ còn biết vâng vâng dạ dạ đều nhịp.
Thằng Đực huých thêm dăm cái để trút nốt cái mớ bòng bong còn sót trong ống dẫn thì đổ phịch ra. Nó phờ cả người, mợ Lan thì lóp ngóp nằm cố rặn để đùn cái mớ thổ tả trong lỗ đít ra cho bằng hết.
Mợ làm mà tay quầy quậy nên hai vú mợ vốn to đùng cứ nhẩy vung nhẩy vít lên, thằng Đực phải hét : đang mệt bỏ bu mà vú cứ nhảy chao chao, lại muốn giần thêm trận nữa chắc. Nó nói ra vẻ yên hùng thế thôi, chứ giờ thử mợ Lan có nói khích thì nó cũng phòi bọt mép ra mà lên hết nổi.
Nhưng mợ Lan lại nghĩ nó hung hăng thật nên mợ lào khào than : em cũng nổ đom đóm mắt ra rồi, anh mà dọng em phát nữa chắc em ra luôn nhị tì Quảng Đông quá. Thằng Đực cười rinh rich ra cái điều thú vị. Nó nói khơi khơi : thế cho hết rượng, đàn bà gì mà dâm tệ mạng, địt một phát lại muốn địt thêm, còn bày đặt thổi kèn lả lướt nữa.
Mợ Lan thẹn nhừ người, song tại thằng nhỏ nói có phần nào cũng đúng trường hợp mợ nên im thin thít. Thằng Đực nằm xoạc rộng hai chân ra mà ra lệnh dõng dạc : lo lau chùi cho sạch bà đi rồi sang mà rửa ráy cho tôi.
Trông tướng nó mà ghét, nó nằm bắt quyết hai tay đan nhau mà bẻ kêu rắc rắc. Nó lơ đãng nhìn mợ Lan dùng cái sịp miết nơi kẽ đít và cuộn tròn tròn lại. Nó dấm dẳng bảo mợ : chùi thì chùi, sau đó giặt sạch, hôm nào về tôi đem theo.
Mợ Lan tưởng thằng nhóc lên cơn man man nên nói như mếu : anh định đem cái giống hơi hám đàn bà về bên ấy làm gì. Thằng Đực nói rành rọt : đó là chiến lợi phẩm chứng tỏ tôi đã hạ được thành lũy địch. Đem về để hôm nào nhớ thì lấy ra hít cho đỡ.
Mợ Lan giẫy nẩy lên : anh chúa bẩn, ai lại hít cái của tanh òm vào mũi, nó ám cho thì hết ngóc đầu lên nổi. Thằng Đực cười khục khục : tôi cũng cầu nó ám để hết ngóc lên, chứ nó trùi trũi thế này, mệt bỏ mẹ.
Cũng may mà nó chỉ nói lơ lửng bấy nhiêu, chứ nó phổi bò lại khai toẹt là bà nào thấy cũng bắt địt thì bỏ mẹ. Ai chứ mợ Lan sẽ truy đến nơi để xem nó có xơ múi gì mợ bên nhà chưa.
Mợ Lan ngẩn tò te, phàn nàn nho nhỏ : đàn ông đến kỳ quặc. Địt đã đời còn túm lót với nịt vú để làm ma gì chẳng rõ. Mợ thành khẩn tìm hiểu xem sự thể ra sao, nên cà khịa hỏi : thế nó hay ho gì mà anh định mang về bên ấy.
Thằng Đực cười hô hố, nó làm ra vẻ nghiêm nghị giảng giải : bà nghe cho rõ, lót với nịt vú ủ những chỗ sâu kín nhất của các bà. Tự thân các bà chẳng nhận ra mùi mẽ gì hết, nhưng đàn ông chúng tôi cứ tưởng tượng cái chất lụa mềm này nó xoa xoa và khi các bà đi thì nó miết miết lên lồn với vú, bà tính đi, giặt có sạch mấy cũng còn vương hơi hướm ở đó. Vậy nên tay nào khó ngủ trằn trọc cứ úp nịt vú với sịp lót lên mũi là ngủ nhẹ tênh.
Mợ Lan đập giúi giụi vào tay thằng Đực mà hét : ôi, quỷ ma gì đâu, hèn gì thỉnh thoảng thấy lão nhà tôi cũng tha đâu về một vài cái, hỏi thì lão thề lia thề lịa là nhặt được ngoài đường. Bất đồ mợ trợn mắt, cắn môi, và khoa tay khoa chân thề thốt : con mẹ nó, dám đùa giai qua mặt, chuyến này nó về thì bà bẻ quẹo giái cho hết xun xoe đi đéo bậy.
Thằng Đực phải vội can : đừng, đừng nóng thế ! Giận thì thụi lão vài cái thôi, chứ bẻ quẹo đi thì lấy gì lão làm cho sướng tê gân. Mợ Lan cười xổ toet : ừ nhỉ, nhưng vẫn không nguôi cơn giận, còn cằn nhằn : mẹ nó, lồn nhà đéo địt, đi địt lồn người. Rồi mợ nhông nhổng đứng phắt lên chìa cái cửa háng ra thách thức hỏi thằng Đực : anh xem lồn này có khác lồn nào không mà nó ham đi ra ngoài thế ?
Thằng Đực tự dưng được xem một tấn tuồng dị kỳ miễn phí nên ra điều hòa giải : ậy, cơm nhà lâu cũng phải đổi món đi ăn phở, ăn thét cũng chẳng đâu bằng cơm nhà. Và để tỏ thiện chí nó vít kéo đầu mợ Lan xuống chỉ vẽ : mặc xác nó, nó đéo đâu thì đéo, khi nào bà cần lại mượn tôi sẽ sang thông nòng cho.
Mợ Lan thích bỏ bu mà ỡm ờ : thôi ông ơi, ông sang để chọc thủng bố nó tử cung tôi ra thì hỏng bét. Ông địt như trâu, cú nào tôi cũng lòi tỹ, ở đó mà kêu ông sang để khi ông về thì mu môi gì cũng không khép kín được.
Và như nửa than, nửa khen, mợ Lan nói tiếp : gớm, ăn với uống gì mà giái như giái bò, giái ngựa, đâm vào sâu mà kinh. Thằng Đực cũng không vừa nên chọc ghẹo : kêu thì kêu mà mới đút vào thì kéo đòi giập không kịp thở.
Mợ Lan thẹn quá nên chỉ còn biết đấm thùm thụp gỡ gạc. Thằng Đực phải ôm lấy mợ để mợ khỏi sáp vô tấn công. Mợ quá hăng, thằng Đực phải giở ngón bóp giữ lấy hai vú mợ mới đẩy được hai người cách ly nhau, hai tay mợ khua choi choi không đụng đến nó được.