Thằng đểu và gái điếm. - Chương 11
Tối hôm đó đang ngồi trong phòng nói chuyện với Nhi thì điện thoại rung lên. Là Huyền.
– Alo.
– Anh đang làm gì ấy.
– Anh đang ngồi chơi thôi.
– Em buồn quá.
– Sao buồn thế bé?
– Nhớ anh!
– Ẹc. Thế anh biết phải làm gì?
– Đơn giản lắm, mình đi chơi đi… Mà chỉ 2 người thôi nhé.
– Nhưng…
– Không nhưng gì hết, em đi thay đồ luôn đây.
– Này
…
Cái con bé này chỉ tự động là nhanh, chưa biết người ta có đồng ý hay không cơ.
– Nhi, anh ra ngoài chút bạn anh gọi.
– Em biết bạn nào rồi.
-… (chột éo biết nói gì luôn)
Nhi đến bên cạnh tôi vịn đầu tôi xuống đặt vào môi tôi một nụ hôn. Tay em mân mê khắp ngực tôi, một tay em luồn xuống thẳng nhỏ tôi xoa ngoài quần, cu cậu bắt đầu dựng đứng… Tôi đẩy nhẹ em ra… "Xin lỗi em… anh đi chút thôi rồi về… tối mai mình cùng đi chơi nhé". "Dạ" – mặt Nhi xị xuống. Tôi hôn lên trán em rồi chạy xuống nhà.
Phi xe đến trước cửa nhà Huyền, nháy điện thoại 1 cái là em đã có mặt. Em đã vốn xinh đẹp rồi, tối nay em trang điểm thì càng đẹp hơn. Cách trang điểm của em làm toát lên vẻ sắc sảo của gái Hải Phòng. Tôi đang ngây người ra ngắm thì em lên tiếng.
– Mặt em dính nhọ hay sao mà anh nhìn khiếp thế… hi…
– Làm gì mà đến nỗi khiếp… mà nhìn cũng cấm à?
– Ai cấm anh… mong còn không được…
– Thế thích đi đâu nào?
– Đi ăn kem xong đi đạp vịt đi anh…
– Vãi l… (tý thì tôi phun ra từ còn lại)… lạnh thế này mà em bắt anh phải làm 2 cái việc đấy á?
– Nhưng em em muốn, đi mà anh… (em chu cái mỏ ra làm tôi chỉ muốn cắn cho phát)…
– Được rồi… chiều cô vậy.
Tôi chở em tới quán kem tôi hay ăn. Nhiệt độ ngoài trời là 10 độ, quán kem độc có 2 đứa hấp ngồi ăn. Vừa ăn tôi vừa run… còn Huyền cứ bình thản như ăn món gì nóng nóng vậy. Ăn xong trên đường chở Huyền đến chỗ đạp vịt, tôi run như cày sấy vậy. Huyền vòng tay ôm lấy eo tôi thủ thỉ "anh lạnh lắm à…?". Tổ sư bắt ông mày nốc 3 cốc h mày hỏi đc câu đấy à… cũng may biết điều ôm nên ông tha. he he. Chỗ đạp vịt chả khác quán kem là mấy, chả có ma nào luôn. Chắc chủ quán tưởng 2 đứa này mới trốn trại. Ngồi giữa hồ gió vi vu cùng dư âm của 3 cốc kem nên tôi sun hết cả vòi vào. Huyền thì vừa đạp vừa hát, rất yẻu đời…
– Em đẹp nhưng em bị khùng – tôi trêu em.
– Em muốn sống thật khi bên cạnh anh, hi.
– Em thích đạp vịt lắm à.
– Cũng bình thường, nhưng cảm giác ngồi giữa hồ nước mênh mông bên cạnh anh làm em thích lắm.
– Em đúng trẻ con.
– Trẻ con với anh thôi…
…
– Anh Tuấn này.
– Hả.
– Em luôn muốn gặp anh lâu rồi. Từ ngày mẹ anh sang nhà em chơi… mẹ anh nói chuyện của anh với mẹ em… mẹ anh bảo anh tốt nghiệp cấp 3 xong tự ý xin làm việc trên tàu bất chấp mẹ anh ngăn cản. Từ đấy em đã ấn tượng với anh… một người chỉ mới 18 tuổi đã có ý chí như vậy… em bắt đầu tìm fb anh qua fb của mẹ anh. Em đã kết cái vẻ thư sinh của anh rồi.
– Anh tuyệt thế cơ à… nghe em nói mà anh ngại. Hì.
– Nhưng em đã rất buồn khi biết anh có bạn gái… Nhưng hình như Nhi không phải là cô bạn gái mà anh quen trên tàu.
– Uhm. Bọn anh mới chia tay.
– Vì anh có Nhi à.
– Không… vì cô ấy có người mới.
– Thế còn Nhi?
– Anh mới quen.
– Mới quen mà đã làm bạn gái anh?
– Uhm. Anh cũng thấy nhanh.
– Haiz… em có nên tự trách mình là xuất hiện muộn hơn Nhi không nhỉ?
– Trách gì chứ… duyên số mà em.
– Thôi kệ… em vẫn cứ thích anh… chắc anh cũng biết em thích anh.
– Sau tối hôm trước là biết rồi.
– Thế anh có thích em không?
– Em hỏi khó đấy… nhưng anh có Nhi rồi.
– Chán nhỉ… mà anh nói thế chắc không có Nhi anh sẽ chọn em.
– Có lẽ.
Dù hơi phũ nhưng vẫn muốn dứt khoát với Huyền. Chở Huyền về, không như lúc đi, bây h em chả nói câu gì. Về đến cửa nhà em , khi em xuống xe thì bất ngờ trao cho tôi một nụ hôn vào má. Em nói là thay lời cảm ơn vì tối nay đã đưa em đi chơi. Và một sự bất ngờ nữa xảy đến, có lẽ điều này đã tạo nên tiêu đề truyện " Thằng đểu và gái điếm"… Tôi kéo Huyền lại về phía mình và trao cho em một nụ hôn. Huyền khá bối rối trước nụ hôn đầy bất ngờ của tôi. Mặt em đỏ rần và mất đi vẻ tự tin vốn có. Tôi cũng bất ngờ về hành động của mình, bộc phát như bản năng và đánh mất ý chí. "Anh… xin lỗi nếu việc đó em giận…" – tôi nói. "Không… giận gì chứ… cảm ơn anh vì buổi tối nay…". Nói xong em chạy vào nhà…
Trên đường về tôi sờ lên môi mình… cảm giác mềm mại của môi Huyền vẫn còn y nguyên. Chợt nhớ đến Nhi… bỏ mẹ mình làm clg thế này. Mình có bạn gái rồi cơ mà. Một thoáng lơ đãng bị vẻ đẹp của Huyền thu hút và mất kiểm soát. Tính háo sắc di truyền từ ông già bộc phát éo đúng lúc rồi… H tính sao h… Thôi kệ…
Về đến nhà thì cả nhà đã đi ngủ hết, cũng muộn rồi mà. Về phòng thấy Nhi đang ở phòng tôi, em đang dùng máy tính.
– Em chưa ngủ à? – tôi hỏi.
– Em chưa, anh về muộn thế (hỏng, bình thường thấy tôi em chào và lao vào tôi ngay…)
– Uhm.
– Anh Tuấn.
– Hả???
– Anh có yêu em không… em và chị Huyền anh chọn ai?
– Em sao thế?
– Người sao phải là anh chứ, em chưa bao giờ nghe thấy tiếng yêu từ anh. Anh đối với em chỉ là lòng thương thôi phải không. (em nói chuyện với tôi nhưng mắt vẫn nhìn máy tính)
Tôi tới chỗ Nhi xoay em lại. Mắt em đỏ hoe rồi. Ôm lấy em, tôi vỗ về.
– Em nói đúng, hiện giờ anh đối với em mới chỉ là tình thương. Anh đã thề rằng sẽ không để em chịu khổ nữa.
– Hức… anh là thằng đểu… một thằng đểu tốt bụng… em yêu anh…
– Rồi rồi cô bé của anh… nín đi…
Một lúc em cũng xuôi xuôi.
– Đồ đểu… trên mặt anh vẫn còn vết son kìa…
– Hả…
– Em sẽ biến tình thương của anh thành tình yêu…đó sẽ là mục tiêu số 1 của em. (vừa nói em vừa lấy tay xóa xóa đi vết son trên má tôi)
– Anh xin lỗi…
– Anh chỉ biết nói thế thôi à… em giờ không buông anh ra đâu… anh tạo điều kiện cho em với cái cửa hàng to thế cơ mà… em sẽ làm bà chủ… kiếm thật nhiều tiền cho bố mẹ và em gái… không phải làm cái nghề dơ bẩn kia nữa… đến với anh em được nhiều hơn là mất nên em sẽ không buông anh ra đâu… và em sẽ khiến anh nói ra 3 chữ "anh yêu em" nữa (tôi cứ để em nói hết những điều em muốn)
– Ha ha… em đang lợi dụng anh đấy à…
– Chứ còn gì… vì anh tốt bụng mà… em sẽ lợi dụng lòng tốt của anh để kiếm thật nhiều tiền…
– Sao em thật thà thế?
– Thật thà chứ… ai như anh… đồ đểu.
– Thế sao mà em biết chuyện anh làm tối nay???
– Mặt thì đầy son… quần áo đầy mùi nước hoa phụ nữ… hơn nữa là cái kia kìa… (em chỉ vào màn hình máy tính)
"Cảm ơn anh đã cho em một buổi tối tuyệt vời… nụ hôn của anh ngọt như kẹo ấy…"… Định mệnh con điên này… chưng cả lên fb thế này thì giết người rồi… Mà éo ngờ Nhi add fb Huyền. Có vẻ như Huyền post stt là cố tình cho Nhi biết… Haiz…
"Viên kẹo này sao anh dám cho người khác… nó là của em mà" – Nhi vịn đầu tôi xuống môi em quấn lấy môi tôi… nụ hôn của Nhi cũng ngon và ngọt lắm.
Đêm đó tôi ôm Nhi ngủ… một giấc ngủ khá mộng mị… tôi mơ những hình ảnh không rõ ràng… chập chờn chập chờn… tôi ra mồ hôi lạnh… cổ họng khô khốc. "Anh… sao người anh nóng thế…" – tiếng của Nhi gọi. Người tôi lả đi không trả lời được. Cổ họng tôi khá đau. Nhi chạy vào nhà tắm lấy khăn mặt thấm ướt đắp lên trán tôi. Em lau mồ hôi trên trán tôi. "Để em gọi mẹ" – em chạy ra ngoài. Chưa đầy 5 phút mẹ tôi chạy sang. Bà sờ trán tôi… "Con sốt cao quá, ngồi dậy uống viên thuốc đi con". Tôi cố gượng dậy uống thuốc. Tôi ở một mình mỗi lần sốt là tôi lâm vào tình trạng y vậy, nhưng toàn phải tự bò kiếm thuốc hạ sốt mà uống. H có người bên cạnh chăm sóc thì cũng sướng thật. Cổ họng tôi sưng khá to… đkm đúng rồi… chơi 3 cốc kem xong đi hóng gió thì có mà trâu đỡ. Tôi nằm xuống, mẹ về phòng, trước khi về bà dặn Nhi chăm sóc tôi, lấy kẹp nhiệt độ kẹp cho tôi, nếu không đỡ phải gọi bà ngay. Nằm xuống tôi lại mê man tiếp… mồ hôi lấm tấm trên trán. Nhi lau mồ hôi cho tôi… em nắm tay tôi… sụt sịt… em đang khóc… đù má, anh ốm chứ em ốm à mà em phải khóc. Tôi thiếp đi… người tôi hóng hừng hực… có tiếng khóc rõ hơn của Nhi… tiếng mẹ tôi… còn có tiếng ai nữa…
– Alo.
– Anh đang làm gì ấy.
– Anh đang ngồi chơi thôi.
– Em buồn quá.
– Sao buồn thế bé?
– Nhớ anh!
– Ẹc. Thế anh biết phải làm gì?
– Đơn giản lắm, mình đi chơi đi… Mà chỉ 2 người thôi nhé.
– Nhưng…
– Không nhưng gì hết, em đi thay đồ luôn đây.
– Này
…
Cái con bé này chỉ tự động là nhanh, chưa biết người ta có đồng ý hay không cơ.
– Nhi, anh ra ngoài chút bạn anh gọi.
– Em biết bạn nào rồi.
-… (chột éo biết nói gì luôn)
Nhi đến bên cạnh tôi vịn đầu tôi xuống đặt vào môi tôi một nụ hôn. Tay em mân mê khắp ngực tôi, một tay em luồn xuống thẳng nhỏ tôi xoa ngoài quần, cu cậu bắt đầu dựng đứng… Tôi đẩy nhẹ em ra… "Xin lỗi em… anh đi chút thôi rồi về… tối mai mình cùng đi chơi nhé". "Dạ" – mặt Nhi xị xuống. Tôi hôn lên trán em rồi chạy xuống nhà.
Phi xe đến trước cửa nhà Huyền, nháy điện thoại 1 cái là em đã có mặt. Em đã vốn xinh đẹp rồi, tối nay em trang điểm thì càng đẹp hơn. Cách trang điểm của em làm toát lên vẻ sắc sảo của gái Hải Phòng. Tôi đang ngây người ra ngắm thì em lên tiếng.
– Mặt em dính nhọ hay sao mà anh nhìn khiếp thế… hi…
– Làm gì mà đến nỗi khiếp… mà nhìn cũng cấm à?
– Ai cấm anh… mong còn không được…
– Thế thích đi đâu nào?
– Đi ăn kem xong đi đạp vịt đi anh…
– Vãi l… (tý thì tôi phun ra từ còn lại)… lạnh thế này mà em bắt anh phải làm 2 cái việc đấy á?
– Nhưng em em muốn, đi mà anh… (em chu cái mỏ ra làm tôi chỉ muốn cắn cho phát)…
– Được rồi… chiều cô vậy.
Tôi chở em tới quán kem tôi hay ăn. Nhiệt độ ngoài trời là 10 độ, quán kem độc có 2 đứa hấp ngồi ăn. Vừa ăn tôi vừa run… còn Huyền cứ bình thản như ăn món gì nóng nóng vậy. Ăn xong trên đường chở Huyền đến chỗ đạp vịt, tôi run như cày sấy vậy. Huyền vòng tay ôm lấy eo tôi thủ thỉ "anh lạnh lắm à…?". Tổ sư bắt ông mày nốc 3 cốc h mày hỏi đc câu đấy à… cũng may biết điều ôm nên ông tha. he he. Chỗ đạp vịt chả khác quán kem là mấy, chả có ma nào luôn. Chắc chủ quán tưởng 2 đứa này mới trốn trại. Ngồi giữa hồ gió vi vu cùng dư âm của 3 cốc kem nên tôi sun hết cả vòi vào. Huyền thì vừa đạp vừa hát, rất yẻu đời…
– Em đẹp nhưng em bị khùng – tôi trêu em.
– Em muốn sống thật khi bên cạnh anh, hi.
– Em thích đạp vịt lắm à.
– Cũng bình thường, nhưng cảm giác ngồi giữa hồ nước mênh mông bên cạnh anh làm em thích lắm.
– Em đúng trẻ con.
– Trẻ con với anh thôi…
…
– Anh Tuấn này.
– Hả.
– Em luôn muốn gặp anh lâu rồi. Từ ngày mẹ anh sang nhà em chơi… mẹ anh nói chuyện của anh với mẹ em… mẹ anh bảo anh tốt nghiệp cấp 3 xong tự ý xin làm việc trên tàu bất chấp mẹ anh ngăn cản. Từ đấy em đã ấn tượng với anh… một người chỉ mới 18 tuổi đã có ý chí như vậy… em bắt đầu tìm fb anh qua fb của mẹ anh. Em đã kết cái vẻ thư sinh của anh rồi.
– Anh tuyệt thế cơ à… nghe em nói mà anh ngại. Hì.
– Nhưng em đã rất buồn khi biết anh có bạn gái… Nhưng hình như Nhi không phải là cô bạn gái mà anh quen trên tàu.
– Uhm. Bọn anh mới chia tay.
– Vì anh có Nhi à.
– Không… vì cô ấy có người mới.
– Thế còn Nhi?
– Anh mới quen.
– Mới quen mà đã làm bạn gái anh?
– Uhm. Anh cũng thấy nhanh.
– Haiz… em có nên tự trách mình là xuất hiện muộn hơn Nhi không nhỉ?
– Trách gì chứ… duyên số mà em.
– Thôi kệ… em vẫn cứ thích anh… chắc anh cũng biết em thích anh.
– Sau tối hôm trước là biết rồi.
– Thế anh có thích em không?
– Em hỏi khó đấy… nhưng anh có Nhi rồi.
– Chán nhỉ… mà anh nói thế chắc không có Nhi anh sẽ chọn em.
– Có lẽ.
Dù hơi phũ nhưng vẫn muốn dứt khoát với Huyền. Chở Huyền về, không như lúc đi, bây h em chả nói câu gì. Về đến cửa nhà em , khi em xuống xe thì bất ngờ trao cho tôi một nụ hôn vào má. Em nói là thay lời cảm ơn vì tối nay đã đưa em đi chơi. Và một sự bất ngờ nữa xảy đến, có lẽ điều này đã tạo nên tiêu đề truyện " Thằng đểu và gái điếm"… Tôi kéo Huyền lại về phía mình và trao cho em một nụ hôn. Huyền khá bối rối trước nụ hôn đầy bất ngờ của tôi. Mặt em đỏ rần và mất đi vẻ tự tin vốn có. Tôi cũng bất ngờ về hành động của mình, bộc phát như bản năng và đánh mất ý chí. "Anh… xin lỗi nếu việc đó em giận…" – tôi nói. "Không… giận gì chứ… cảm ơn anh vì buổi tối nay…". Nói xong em chạy vào nhà…
Trên đường về tôi sờ lên môi mình… cảm giác mềm mại của môi Huyền vẫn còn y nguyên. Chợt nhớ đến Nhi… bỏ mẹ mình làm clg thế này. Mình có bạn gái rồi cơ mà. Một thoáng lơ đãng bị vẻ đẹp của Huyền thu hút và mất kiểm soát. Tính háo sắc di truyền từ ông già bộc phát éo đúng lúc rồi… H tính sao h… Thôi kệ…
Về đến nhà thì cả nhà đã đi ngủ hết, cũng muộn rồi mà. Về phòng thấy Nhi đang ở phòng tôi, em đang dùng máy tính.
– Em chưa ngủ à? – tôi hỏi.
– Em chưa, anh về muộn thế (hỏng, bình thường thấy tôi em chào và lao vào tôi ngay…)
– Uhm.
– Anh Tuấn.
– Hả???
– Anh có yêu em không… em và chị Huyền anh chọn ai?
– Em sao thế?
– Người sao phải là anh chứ, em chưa bao giờ nghe thấy tiếng yêu từ anh. Anh đối với em chỉ là lòng thương thôi phải không. (em nói chuyện với tôi nhưng mắt vẫn nhìn máy tính)
Tôi tới chỗ Nhi xoay em lại. Mắt em đỏ hoe rồi. Ôm lấy em, tôi vỗ về.
– Em nói đúng, hiện giờ anh đối với em mới chỉ là tình thương. Anh đã thề rằng sẽ không để em chịu khổ nữa.
– Hức… anh là thằng đểu… một thằng đểu tốt bụng… em yêu anh…
– Rồi rồi cô bé của anh… nín đi…
Một lúc em cũng xuôi xuôi.
– Đồ đểu… trên mặt anh vẫn còn vết son kìa…
– Hả…
– Em sẽ biến tình thương của anh thành tình yêu…đó sẽ là mục tiêu số 1 của em. (vừa nói em vừa lấy tay xóa xóa đi vết son trên má tôi)
– Anh xin lỗi…
– Anh chỉ biết nói thế thôi à… em giờ không buông anh ra đâu… anh tạo điều kiện cho em với cái cửa hàng to thế cơ mà… em sẽ làm bà chủ… kiếm thật nhiều tiền cho bố mẹ và em gái… không phải làm cái nghề dơ bẩn kia nữa… đến với anh em được nhiều hơn là mất nên em sẽ không buông anh ra đâu… và em sẽ khiến anh nói ra 3 chữ "anh yêu em" nữa (tôi cứ để em nói hết những điều em muốn)
– Ha ha… em đang lợi dụng anh đấy à…
– Chứ còn gì… vì anh tốt bụng mà… em sẽ lợi dụng lòng tốt của anh để kiếm thật nhiều tiền…
– Sao em thật thà thế?
– Thật thà chứ… ai như anh… đồ đểu.
– Thế sao mà em biết chuyện anh làm tối nay???
– Mặt thì đầy son… quần áo đầy mùi nước hoa phụ nữ… hơn nữa là cái kia kìa… (em chỉ vào màn hình máy tính)
"Cảm ơn anh đã cho em một buổi tối tuyệt vời… nụ hôn của anh ngọt như kẹo ấy…"… Định mệnh con điên này… chưng cả lên fb thế này thì giết người rồi… Mà éo ngờ Nhi add fb Huyền. Có vẻ như Huyền post stt là cố tình cho Nhi biết… Haiz…
"Viên kẹo này sao anh dám cho người khác… nó là của em mà" – Nhi vịn đầu tôi xuống môi em quấn lấy môi tôi… nụ hôn của Nhi cũng ngon và ngọt lắm.
Đêm đó tôi ôm Nhi ngủ… một giấc ngủ khá mộng mị… tôi mơ những hình ảnh không rõ ràng… chập chờn chập chờn… tôi ra mồ hôi lạnh… cổ họng khô khốc. "Anh… sao người anh nóng thế…" – tiếng của Nhi gọi. Người tôi lả đi không trả lời được. Cổ họng tôi khá đau. Nhi chạy vào nhà tắm lấy khăn mặt thấm ướt đắp lên trán tôi. Em lau mồ hôi trên trán tôi. "Để em gọi mẹ" – em chạy ra ngoài. Chưa đầy 5 phút mẹ tôi chạy sang. Bà sờ trán tôi… "Con sốt cao quá, ngồi dậy uống viên thuốc đi con". Tôi cố gượng dậy uống thuốc. Tôi ở một mình mỗi lần sốt là tôi lâm vào tình trạng y vậy, nhưng toàn phải tự bò kiếm thuốc hạ sốt mà uống. H có người bên cạnh chăm sóc thì cũng sướng thật. Cổ họng tôi sưng khá to… đkm đúng rồi… chơi 3 cốc kem xong đi hóng gió thì có mà trâu đỡ. Tôi nằm xuống, mẹ về phòng, trước khi về bà dặn Nhi chăm sóc tôi, lấy kẹp nhiệt độ kẹp cho tôi, nếu không đỡ phải gọi bà ngay. Nằm xuống tôi lại mê man tiếp… mồ hôi lấm tấm trên trán. Nhi lau mồ hôi cho tôi… em nắm tay tôi… sụt sịt… em đang khóc… đù má, anh ốm chứ em ốm à mà em phải khóc. Tôi thiếp đi… người tôi hóng hừng hực… có tiếng khóc rõ hơn của Nhi… tiếng mẹ tôi… còn có tiếng ai nữa…
Comments for chapter "Chương 11"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận