THẢM KỊCH (REMAKE) - Chương 2 : Quỷ hiện hình (P1)
Sáng chủ nhật, hình như là ngày 16/09/1973 , Thư vẫn còn đang say ngủ trên giường, cuối tuần cô đều ngủ nướng đến trưa mới dậy.
Như thường lệ, Nông dậy rất sớm, từ lúc vào nhà khi nào gã cũng là người dậy sớm nhất nhà làm việc vặt đợi bà chủ đi chợ, vì thế rất được lòng người trong nhà.
Hôm nay trời mưa to, bà Lệ vẫn chưa thể đi chợ khiến Nông rất khó chịu, gã thầm hận ông trời sao mưa vào lúc này, chỉ cần bà Lệ đi chợ thì gã sẽ ngay lập tức lao đến phòng Thư mà dằn vặt cô gái trẻ. Cuối cùng trời cũng tạnh mưa, bà Lệ lên đường đi chợ, Nông tưởng như kế hoạch của mình sẽ thành công thì nào ngờ ngoài cổng có tiếng còi xe.
“Pin….pin”
Nông bực mình ra mở cổng, gã biết xe đến chơi thường là sĩ quan VNCH nên không dám không ra mở cổng.
Bước xuống xe là một sĩ quan đeo kính đen, không thèm liếc gã một cái bước hướng phòng của Thư, một lúc sau gã bước lên xe nổ máy đợi Thư ra.
“Chú nhắn dùm má là chiều tôi về!” Thư hối hả chạy ra xe nói vọng lại với Nông.
Gã bực bội, tức giận tưởng như miếng mồi ngon đã tới miệng thì kẻ khác tới phá bĩnh, không có cách nào, Nông đấm vào tường ầm ầm để giải tỏa cơn bực tức trong người. Gã biết mình chả là gì trong mắt viên sĩ quan kia, hắn là thiếu úy cảnh sát dã chiến Huỳnh Viễn Sơn, bị cụt một tay trong lúc nhặt một quả bom xăng, cứu đi nhiều người nên dù cụt một tay hắn vẫn được lòng sĩ quan lãnh đạo, tương lai rộng mở.
Sau vài cú đấm vào tướng, tay hơi tê nên Nông lấy lại bình tĩnh, gã cũng hiểu việc này không vội được, làm không khéo thì cái mạng nhỏ của hắn cũng kết thúc luôn.
Sau bữa trưa, Thư trở về rất vui vẻ, mặt mày phấn khởi yêu đời khiến Nông càng thêm căm tức viên sĩ quan, càng thầm lên kế hoạch lại một lần nữa
“Nông ơi”
“Dạ, bà chủ gọi tôi”
“Chuẩn bị xe đưa tôi đi chỗ này chút”
“Dạ”
Đang suy nghĩ nghĩ thần thờ thì Nông nghe bà Lệ nói. Hắn mừng rơn lên, vì bà Lê có thói quen tới nhà mấy bà bạn đánh bạc tới tận đêm khuya mới về, thậm chí là đến sáng, bà Lê rất quan trọng mặt mũi nên việc này bà rất kín tiếng, mỗi lần đi đều là bí mật, không nói địa điểm trước với gã, chỉ chỉ đường cho gã chạy.
Quả thật đúng như Nông đoán, hôm nay bà đi đánh bạc, xa ngay trên chợ Lớn, trước khi về bà sẽ gọi điện cho gã đến đón nên không sợ có gì bất ngờ. Nông mong hôm nay bà chơi thật lâu, thật hăng để hắn thỏa sức tung hoành ở nhà. Chở bà chủ tới nơi, gã nhanh chóng quay đầu xe, phóng hết tốc lực về nhà, săn con mồi thì phải thật nhanh, thật chuẩn xác không thì sẽ để tuột mất cơ hội.
Gia Thư lúc này đang tắm, cô không ngờ ở phía trên tường, qua cái lỗ nhỏ một con quỷ háo sắc đang nhìn chằm chằm vào thân thể cô. Nông đứng trên câu thang, bám vào tay vịn mà thưởng thức cơ thể của Thư từ phía sau, cặp mông trắng nở nang của cô làm hắn thèm thuồng nuốt nước miếng liên tục.
“Quá đẹp, quá ngon rồi…tí nữa thôi…tí nữa thôi..ựt”
Nông tưởng tượng cảnh được địt Thư, chỉ tí nữa thôi mà gã như sắp điên lên vì chịu không nổi nữa. Chịu không nổi nữa nên Nông tụt xuống, gã muốn hạ họa một tí không cứ thế bế tinh mà chết mất, tuy vậy cu gã vẫn dựng cứng độn ra ngoài quần.
“Bộp…bình tĩnh Nông….bình tĩnh…bộp bộp”
Nông vừa vỗ vào đầu vừa tự lẩm bẩm, gã muốn lấy lại bình tĩnh, không muốn có bất ngờ gì xảy ra khiến kế hoạch mình thất bại, với kinh nghiệm chơi gái hơn chục năm gã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh bước đi chuẩn bị các bước tiếp theo.
Nói về Gia Thư, hôm nay cô vui lắm, còn gì vui hơn khi được đi chơi với tình yêu của mình, từ ngày đầu tiên gặp anh, lần đó thúy úy Sơn đã cứu cô ra từ một cuộc truy quét của lính của VNCH mà không biết cô là con của vị đại tá lừng danh trong quân đội. Kể từ ngày đó, tình chàng ý thiếp, hai người bắt đầu đi chơi với nhau, nụ hôn đầu đơi của cô cũng đã dành cho anh, mối tình đầu của Thư đẹp như vậy đấy.
Mây đen càng kéo đến dày đặt, dự là một trận mưa lớn nữa sẽ trút xuống Sài thành, Gia Thư tắm xong rồi, cô vừa lau mái tóc ướt vừa nhớ về người yêu mà mỉm cười, cô không biết rằng mình sắp rơi vào tay quỷ dữ, cuộc sống của cô sắp tới là chuỗi ngày đen tối bị hanh hạ và chà đạp.