Tập viết truyện dựa trên chuyện 'có thật' - Chương 4
BI KỊCH CON BẮT MẸ LÀM TÌNH
Đi làm về chưa kịp tắm rửa gì, thì Tuyến Mai – cô bạn thân của tôi chạy đến với bộ dạng tiều tụy, đau khổ. Không phải hỏi thì tôi cũng biết đã có chuyện hệ trọng xảy ra với Tuyết Mai. Vì từ trước tới giờ, Tuyết Mai được đám bạn chúng tôi tôn vinh là “phụ nữ ba đảm đang”; “người phụ nữ sắt”.v… Vậy mà vừa mới thấy tôi, Tuyết Mai đã òa khóc nức nở: “Anh ơi!… Cứu mẹ con em!… cứu mẹ con em với… không thì em chết mất…”. Tôi phải dỗ dành, động viên mãi Tuyến Mai mới chịu kể cho tôi nghe câu chuyện đau lòng giữa hai mẹ con.
Tuyết Mai sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, nhưng trời phú cho sắc đẹp mặn mà. Phải cố gắng lắm chị mới tốt nghiệp Trung cấp Tài chính và tìm được một việc làm ổn định tại thành phố Bắc Ninh. Cứ tưởng “thần hạnh phúc” đã gõ cửa cuộc đời Tuyết Mai khi chị lên xe hoa về làm vợ Tuấn – trưởng phòng của một công ty tư nhân đang ăn nên làm ra.
Nhưng hạnh phúc “ngắn chẳng tày gang”, Tuấn đã mãi mãi ra đi sau một vụ tai nại giao thông thảm khóc, để lại cho chị một đứa con trai chưa đầy hai tuổi. Vì quá yêu thương chồng, Tuyết Mai quyết ở vậy để nuôi giọt máu của anh khôn lớn, trưởng thành; bỏ qua tất cả các đám dạm hỏi khác và để mặc tuổi xuân trôi đi theo năm tháng.
Ngọc Bảo – con trai của anh chị lớn nhanh như thổi và trở thành một thanh niên cường tráng. Chưa đầy 17 tuổi Bảo đã cao một mét bảy hai, nặng 75 ki-lô-gam. Nhưng Bảo càng lớn thì sự phát triển sinh lý càng sớm và một hôm dọn phòng cho con trai, Tuyết Mai đã thấy rất nhiều sách, đĩa sex. Chị bắt đầu lo lắng và sự lo lắng của chị đã không thừa. Sau một thời gian theo dõi, một hôm Tuyết Mai đã thấy Bảo vào nhà nghỉ để tìm gái điếm. Chị đưa con trai về trong nước mắt giàn giụa. Tối hôm đó, hai mẹ con đã nói chuyện với nhau. Bảo khẳng định:
– Con lớn rồi, đó chỉ là chuyện sinh lý thôi mà mẹ.
– Mẹ hiểu! Nhưng không có nghĩa là vì sinh lý, mà con ngủ với gái điếm. Rồi mang bệnh, mang tật vào thân.
– Vậy thì con phải làm gì đây? Mẹ có biết, vì chuyện đó mà người con lúc nào cũng bứt rứt, khó chịu, học hành sa sút?
Mai vừa giận lại vừa thương con trai và trong lúc đang túng bấn, không biết trả lời con như thế nào, chị đã đè Bảo xuống, cởi quần và làm cho Bảo xuất tinh. Làm xong chị đứng dậy, nói với Bảo:
– Từ nay về sau con không phải đi đâu, lo học hành cho tốt. Khi nào “khó chịu” mẹ làm cho con thỏa mãn.
Bi kịch bắt đầu từ đó, hằng tuần Tuyết Mai phải làm tình với chính đứa con ruột của mình. Cho đến khi Bảo đi học đại học ở Hà Nội và có người yêu rồi vẫn không thể quên mẹ, cậu vẫn thường về nhà vào dịp cuối tuần để “yêu mẹ”. Bảo còn khẳng định xanh rời: “Những cô gái trẻ ngày nay, không ai bằng mẹ cả”. Lúc đầu thì Tuyết Mai thấy lo lắng, sau rồi hoảng sợ với những suy nghĩ và hành động thú tính của cậu con trai. Tuyến Mai đã làm mọi cách để thoát ra mà không được. Nỗi đau thể xác và lương tâm đã biến Tuyến Mai từ một người phụ nữ hương sắc mặn mà thành một người thân tàn, ma dại.
Tôi biết, khi đã bất lực và tuyệt vọng, Tuyết Mai mới đến cầu cứu tôi, vì không dễ dàng gì nói ra được những chuyện đó. Đây là bài học đau xót cho sự nuông chiều, giáo dục con cái một cách sai lệch. Hình thành những suy nghĩ, thói quen và lối sống bệnh hoạn cho con ngay từ nhỏ./.
NGUYỄN ANH SƠN