Tạo Vật Của Tiến Hóa - Chương 5
, 255, 0)”>Chương 5: Thay Đổi và Hoan Lạc
Trở lại với chiến trường ở bên ngoài hang động, khi này thời gian cũng đã trôi qua hơn nửa giờ đồng hồ.
Các thành viên của đội Xích Vệ này gần như là đã kiệt sức khi phải chống chọi với một Huyết Tộc quá mạnh mẽ như Jeffield.
Một người đã chết từ trước đó mà hiện tại đã có thêm một người bị trọng thương.
Và quan trọng nhất đó chính là đã qua hơn nửa giờ kể từ khi tín hiệu cầu cứu được phát ra rồi.
Vậy mà đội Xích Vệ còn lại vẫn chưa chạy tới chi viện rốt cuộc là vì sao?
Lẽ nào bọn họ gặp phải vấn đề gì khi đang di chuyển?
Vì khoảng cách giữa 2 đội là không quá xa, cho nên nhiều nhất cũng chỉ mất 10-15 phút liên tục di chuyển mà thôi.
Hay là bọn họ biết tình báo phát ra là sai, còn đội trưởng sợ chết nên đã bỏ rơi đám người bọn họ?
Nhanh chóng loại bỏ những suy nghĩ linh tinh trong đầu, đám Xích Vệ tiếp tục lao đầu vào chiến đấu.
Bọn họ tin tưởng đội trưởng của mình và sớm thôi tất cả sẽ được cứu.
Hai bên cứ như vậy tiếp tục lao đầu vào giao tranh nảy lửa.
…
Trở lại với bên dưới khu rừng, cụ thể thì là vùng đất chết phạm vi 100 mét xung quanh cái kén.
Khi này những chiếc xúc tu trước đó giăng ra khắp cả khu rừng tìm kiếm dưỡng chất nuôi dưỡng cái kén, hiện giờ đã có dấu hiệu thu trở về.
Bên trong cái kén khi này Trần Việt đang có dấu hiệu sắp thức tỉnh trở lại.
Ở bên trong tiềm thức của chính mình, hắn có cảm giác bản thân đang trải qua vô vàn sự thay đổi.
Cảm thấy bản thân giống như đã chết đi rồi sống lại và thay đổi hoàn toàn về mọi mặt.
Nhưng lại không rõ là ở đâu, hắn cảm thấy mọi thứ mơ hồ vô cùng, cảm giác xung quanh thật ấm áp như ở trong bụng mẹ vậy.
Mẹ?
Đúng rồi, hắn có cảm giác như mình đang được tái sinh và sắp sửa sống lại.
Ở bên trong tiềm ý thức, chìm trong bóng đêm vô tận nhưng Trần Việt vẫn cảm thấy sự ấm áp rõ rệt ở xung quanh.
Và ở trong màn đêm vĩnh hằng ấy, hắn nhìn thấy phía trước mắt có một luồng sáng đang vẫy gọi hắn thức dậy.
– Trần Việt, giờ chúng ta đã là một, đừng để sự ấm áp này đánh lừa ngươi, hãy thức dậy đi, đây không phải là nơi chúng ta thuộc về.
– Mở mắt ra và tỉnh lại đi, thế giới bên ngoài vẫn còn đang đón chờ ngươi, hãy để cả vũ trụ này biết tới ngươi.
– Ta đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi, tất cả những gì còn lại đều trông chờ vào ngươi.
Nghe theo tiếng gọi ở cuối luồng ánh sáng, Trần Việt tiến về phía trước đó mà bỏ lại sự ấm áp và dễ chịu không muốn thoát ra ở phía sau.
Trần Việt con mắt vốn nhắm chặt đột nhiên mở mắt ra và khi đó cũng là kẻ thống trị mới được sinh ra.
Hắn không hoảng hốt khi biết bản thân đang được bao bọc ở bên trong một cái kén, vì hắn bây giờ đã biết hết tất cả.
Đã không còn như khi bị vây khốn ở trong tiềm ý thức của bản thân nữa rồi.
Mặc dù một phần ký ức đã bị phong ấn lại, nhưng hắn biết thứ sinh vật ngoài không gian trước đó hay bản thân hắn hiện tại cần phải làm như vậy.
Và chìa khóa để mở ra chúng nó chính là “Tiến hóa”, cảm nhận các giác quan của cơ thể một lượt và cảm thấy không có vấn đề gì.
Bùm!
Từ bên trong cái kén bị một bàn tay đâm xuyên ra ngoài khiến những dung dịch lỏng ở bên trong bắn ra bên ngoài.
Rồi sau đó là hai bàn tay chui ra khiến cho nữ nhân đang bị trói chặt ở bên cạnh có chút khiếp vía vì sợ hãi.
Nàng thân thể vô cùng run rẩy khi không biết thứ trước mắt mà mình sắp đối diện rốt cuộc là thứ gì.
Chỉ thấy từ bên trên bề mặt của cái kén đã bị rách ra một đường thẳng dài bởi hai bàn tay kia. Tiếp đó từ bên trong cái kén khổng lồ ấy, một thiếu niên thân hình vô cùng cao lớn ngồi dậy rồi chui ra.
Hắn cao tới tận 1m90 với thể trạng cực kỳ cân đối và lực lưỡng vô cùng, các bắp thịt múi cơ dường như được hình thành một cách vô cùng hoàn hảo.
Cả về vị trí của chúng lẫn độ rắn chắc, giống như thể một bộ áo giáp sinh học không thể bị xuyên thủng bởi bất kể thứ gì.
Trần Việt hoàn toàn bước chân ra khỏi cái kén mà cảm nhận sự thay đổi rõ rệt tới từ cơ thể mới của chính mình.
Và không chỉ có như vậy, việc hợp nhất với một cá thể ngoài không gian không rõ nguồn gốc. Cùng với việc đã hấp thụ vô số những sinh vật khác khi vẫn còn ở trong cái kén đã thay đổi tính cách Trần Việt rất nhiều.
Gương mặt điển trai lúc trước giờ đây đã trở lên băng lãnh và trưởng thành rõ rệt và tất nhiên là cả dung nhan đã trở nên hoàn hảo hơn rất nhiều lần so với trước đó.
Không chỉ có như vậy, việc hấp thụ chuỗi gene của con Huyết Quỷ kia, mặc dù chỉ mang trong mình một nửa huyết thống của đám Huyết Tộc.
Thế nhưng là không giống với đám tạp vật Huyết Quỷ kia, Trần Việt bây giờ ngoại trừ một số khả năng đặc biệt mà chỉ có Huyết Tộc cấp cao mới nắm giữ ra.
Thì hắn hiện tại đã chẳng khác nào một Huyết Tộc chính thống cả, thậm chí còn mạnh mẽ hơn nhiều lần so với bọn chúng nếu chỉ so sánh về sức mạnh.
Và chắc hẳn cũng vì lẽ đó mà huyết tính cùng với dục vọng trong người của Trần Việt cũng bị gia tăng rất nhiều.
Cứ thử nhìn phía dưới thân thể đang trần truồng của hắn thì liền sẽ hiểu rằng tại sao lại như vậy.
Một cây dương vật dài 20cm lại gân guốc đầy mình đang ngạo nghễ mà cương cứng trước mặt nữ nhân đang nằm dưới đất.
Nhìn Trần Việt đang chậm rãi nhưng cũng đầy ung dung bước về phía mình, nữ Xích Vệ mặc dù nhìn thấy đối phương là nhân loại.
Nhưng trong lòng đầy sự sợ hãi thay, mặc dù vẻ ngoài của đối phương nàng không chê vào đâu được.
Chỉ là nàng vẫn còn nhận thức được những chuyện vừa mới xảy ra trước đó, cái cách mà đồng đội bị giết bởi đối phương như thế nào.
Thân thể nữ Xích Vệ run lên cầm cập khi Trần Việt đứng trước mặt nàng cùng với cái bóng phản chiếu của cây côn thịt to lớn trên gương mặt nàng.
– Ừng ực~
Nữ Xích Vệ hoảng hốt khi thấy cái thứ ngạo nghễ ấy đang vươn dài ở trên đầu mình, trong nội tâm thầm tưởng tượng tới viễn cảnh bị cái thứ đó đút vào thì liệu nàng còn sống được không.
Nhưng không để cho nàng phải chờ lâu, Trần Việt liền lay động bàn tay mà điều khiển đám xúc tu thả nàng ra.
Không phải là hắn muốn thả cho nàng có cơ hội chạy trốn mà chỉ đơn giản là để dễ bề hành sự hơn mà thôi.
Nữ Xích Vệ cũng thừa hiểu rằng mình không có thực lực để chạy thoát từ trong bàn tay của đối phương, cho nên nàng muốn mở miệng bàn điều kiện.
– Chúng ta không oán không cừu, tại sao ngươi lại giết người của Xích Vệ?
– Đúng vậy, chúng ta không oán không cừu là sự thật, nhưng Xích Vệ các ngươi chết cũng không sai đâu.
Trần Việt bình thản đáp lại câu hỏi của nữ Xích Vệ trong khi côn thịt vẫn cứ giật giật ở trước mặt nàng.
– Tại sao? Nếu đã không oán không cừu vậy tại sao phải xuống tay ác độc như vậy? Nghe giọng nói của ngươi ta có thể đoán ra người cũng là con cháu Xích Viêm, tại sao lại ra tay với đồng bào ác độc như vậy?
Nữ Xích Vệ dù sợ hãi cực độ khi phải đối diện với nam nhân trước mặt này nhưng vẫn tiếp tục mở miệng đặt câu hỏi.
– Tại sao ư? Tại vì các ngươi vô dụng, 36 người chết trước đó cộng với 43 người trên chuyến xe khách ngày hôm nay. Tổng cộng là đã có 79 người chết, nhưng các ngươi chỉ có thể khiến tên Jeffield kia bị thương thôi sao?
– Đây là cái cách các ngươi nói 2 chữ đồng bào với những người đã khuất ư? Cây cao chắn gió lớn, nhưng các ngươi không làm được vậy thì đừng mở miệng ra nói 2 chữ Xích Viêm với ta.
Những lời đáp trả của Trần Việt phát ra ngay sau đó khiến nữ Xích Vệ không biết phải đáp trả làm sao.
– Cứng họng rồi đúng không, nếu Xích Vệ đã không làm được vậy thì để ta đến làm đi. Còn ngươi bây giờ biến thành đồ chơi và hầu hạ ta đi.
Nói xong, Trần Việt nắm lấy mái tóc của nữ Xích Vệ mà kéo tới trước côn thịt của mình rồi đút mạnh nó vào trong miệng nàng.
– Ahh~…mmm…ư…nnnm…mm.
Nữ Xích Vệ muốn đưa 2 tay ra phản khác thì lại bị xúc tu dưới sự điều khiển của Trần Việt kéo lên rồi trói lại.
Hai tay bị trói cao lên, mái tóc bị đối phương nắm chặt lấy mà kéo ra kéo vào, khoang miệng bị hắn sử dụng như một món đồ chơi nhằm thỏa mãn dục vọng bản thân.
Ùng ục ùng ục~
Côn thịt của Trần Việt quá lớn nhưng vẫn cố nhét và đâm sâu xuống tận dưới cuống học của nữ Xích Vệ.
– Ahh~…khụ khụ…ho…haa…ahh~.
Được hắn lôi côn thịt ra cho thở dốc một chút, nàng ho sặc sụa trước sự điên cuồng và mạnh bạo ấy của Trần Việt.
Gương mặt tràn ngập sự sợ hãi còn ánh mắt đẫm lệ muốn cầu xin đối phương tha cho, nhưng chỉ mới được thở không tới 5 giây.
Trần Việt lại tiếp tục mạnh bạo mà nắc hết cỡ có thể vào miệng nàng và lần này đã có chút thông thuận cùng với dễ dàng hơn.
Côn thịt hắn đã xuống được sâu hơn chút nữa rồi, nhưng đổi lại là gương mặt vặn vẹo vô cùng khó coi của nữ Xích Vệ khi bị hắn thô bạo như vậy.
Cái trán nàng đổ mồ hôi, nước mắt nước mũi chảy ra đầm đìa không ngừng lại được vì khó thở tột cùng.
Nàng muốn dùng răng cắn đứt côn thịt hắn nhưng lại phát giác mình không thể, nó quá cứng và với chút sức lực ít ỏi đó của nàng là vô dụng.
– Ọc ọc…mmm…mhmm…nnn~
Nữ Xích Vệ bất lực chỉ có thể nằm im chịu trận mà bú liếm cho đối phương nhanh chóng xuất ra thì nàng mới có thể được nghỉ.
Và quả nhiên sự chặt khít của khoang miệng cộng với sự phối hợp của đầu lưỡi, cũng không quá lâu sau đó nàng liền cảm thấy côn thịt hắn giật giật.
Gân xanh đột nhiên nổi lên dữ tợn không thôi rồi chỉ thấy Trần Việt gầm nhẹ một tiếng đầy nam tính.
– Hừ, nhận lấy hạt giống của ta đi!
Cuối cùng hắn đút sâu vào một phát gần như là lút cán rồi từ lỗ tiểu nơi đỉnh đầu của côn thịt.
Một dòng chất lỏng màu đục trắng vô cùng đặc quánh và nồng đậm phóng ra ồ ạt đầy mạnh mẽ xuống bụng nữ Xích Vệ.
Nàng chẳng còn cách nào khác mà chỉ có thể đón nhận toàn bộ rồi nuốt xuống bụng hết đợt tinh hoa này tới đợt tinh hoa khác.
Mãi cho tới khi Trần Việt chịu rút ra côn thịt thì từ trong khoang miệng nàng vẫn chảy ra không ít chất lỏng đục trắng còn vương lại ấy.
– Aahh…haa…haa…ha~
Nữ Xích Vệ thở gấp, nước mắt nước mũi vẫn còn vương trên gương mặt khá xinh đẹp của nàng.
Nàng cổ họng cảm thấy ghê tởm vì cái mùi vị nồng đậm đó và muốn nôn tất cả ra bên ngoài.
– Nếu như ngươi dám nôn ra ngoài, ta sẽ khiến ngươi phải trải nghiệm nó một lần nữa.
Tuy nhiên âm thanh của Trần Việt phát ra lập tức khiến nàng từ bỏ ý định đó mà có gắng kiềm chế sự khó chịu trong người.
– Tốt, ngươi rất biết nghe lời đó, nhưng bây giờ tiết mục chính mới bắt đầu.
Roẹt~
Hai tay Trần Việt nắm lấy quần áo trên người nàng rồi xé ngang một lượt khiến chúng nó tan nát.
– AH~ không…đừng mà…ta xin ngươi…không được.
Nữ Xích Vệ cảm nhận được điều gì sắp đến lập tức dãy dụa muốn ngăn cản Trần Việt tiếp tục trong sự bất lực của chính mình.
Hai chân trắng nõn láng mịn của của nàng nhanh chóng bị Trần Việt cầm lấy rồi banh rộng ra trong không gian.
Nàng thân thể bị treo giữa không trung bởi chiếc xúc tu còn nơi quan trọng và thần bí nhất của một người phụ nữ đang bị côn thịt hắn chĩa vào.
– Không…làm ơn…đừ…Ahhh~
Nữ Xích Vệ còn chưa kịp nói hết câu liền đã bị côn thịt của Trần Việt xuyên phá mà vào không một chút dạo đầu.
Hắn chỉ tận dụng sự ẩm ướt sẵn có tới từ huyệt dâm của nàng mà đâm vào, nhưng như vậy vẫn là không đủ vì kích cỡ quá khổ của hắn.
Đau đớn vì bị ngoại vật tiến vào một cách đột ngột khiến nàng thét lên vì đau đớn cùng với thống khổ tràn trề.
Bị côn thịt của hắn ma sát mạnh bạo rồi va chạm thật sâu vào đáy hoa tâm khiến cả thân thể nàng run lên.
Chẳng có một chút sướng khoái nào mà nàng có thể cảm nhận ở trong lần quan hệ này cả.
– Ahh…mmm…đau quá…làm ơn…dừng lại đi…mm…không thì…ít nhất…aa…mm…ngươi có thể chậm lại sao?…aaha..mmm~
Nữ Xích Vệ tiếp tục than vãn cùng với cầu xin nhưng Trần Việt hắn có để ý sao?
Hắn đây chỉ là đang cố gắng thỏa mãn dục vọng của bản thân chứ không phải là đang yêu chiều phụ nữ.
Cho nên hắn ngày càng nắc mạnh bạo hơn, triệt triệt để để ma sát bên trong huyệt dâm của nàng.
Tàn phá nó một cách mạnh bạo, đáy hoa tâm nàng cũng không chịu nổi sự mãnh liệt và thô bạo đó mà sưng lên vì đau đớn.
Và càng như thế nó càng co bóp, ép chặt lên côn thịt hắn khiến cho hắn càng nhanh chóng bị kích thích mà lần nữa rơi vào sướng khoái tột độ.
Đầu rùa to lớn sau nhiều lần mà sát với hai bên thành huyệt, liên tục thúc mạnh vào hoa tâm thì nó cũng đã đạt tới giới hạn của mình.
Côn thịt của Trần Việt lại một lần nữa căng phồng lên hết cỡ mà gân xanh nổi đầy xung quanh.
Hắn tiếp tục thúc mạnh thêm nhiều phát nữa với tốc độ thật nhanh rồi đâm một phát thật sâu, đè ép lên bên trên hoa tâm của nữ Xích Vệ khiến nàng cả người giật giật cùng với côn thịt của hắn.
– Ahhhh~
Từ bên trong âm hộ của mình, nữ Xích Vệ như bị mất khống chế mà cuồng phún ra một dòng nước vô cùng mạnh.
Nó giống như nước tràn bờ đê mà điên cuồng dội thẳng lên côn thịt của Trần Việt làm cho hắn cũng bị kích thích theo.
Òm ọp Òm ọp~
Rồi điên cuồng mà phun sữa trắng vào bên trong nơi chứa đựng tinh hoa đàn ông của nàng, từ ồ ạt, điên cuồng cho tới nghiền ép.
Nơi chứa đựng thì có giới hạn mà số lượng tinh hoa lại không kể xiết khiến nó trướng lên rồi phồng ra rõ rệt.
Và rồi phải đào thải bớt số lượng tinh hoa có ở trong ra bên ngoài ngay cả khi côn thịt Trần Việt còn chưa rút ra.
Tinh hoa trắng đục hòa lẫn dâm thủy không ngừng rơi trên mặt đất sau khi cả hai đạt tới trạng thái thăng hoa.
Tuy nhiên chỉ có một mình Trần Việt là có thể thoả mãn sau cơn sướng khoái của mình mà thôi.
Ngay khi hắn lựa chọn xuất toàn bộ tinh hoa của mình vào hoa tâm nàng thì cũng là lúc hắn phán cho nàng án tử rồi.
Trần Việt giờ đã không còn là nhân loại bình thường nữa mà đã là một giống loài siêu phàm rồi. Và việc thụ tinh khi 2 cá thể đực và cái quá chênh lệch với nhau về mọi mặt sẽ xảy ra sự không tương thích.
Con đực quá yếu thì sẽ rất khó để có thể làm con cái mang thai, còn con cái quá yếu thì khi thụ tinh sẽ bị sự hợp nhất đó làm cho suy yếu rồi chết.
Giống như nữ Xích Vệ hiện tại vậy, một người bình thường chỉ luyện qua chút võ như nàng làm sao có thể mang thai đứa con của Trần Việt được chứ.
Kết tinh của 2 người sẽ từ từ ăn mòn nàng rồi dẫn tới cả hai cùng chết, nhưng đây không phải là việc Trần Việt quan tâm.
Kết quả sẽ thành ra như vậy hắn cũng đã biết trước rồi cho nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến tâm tình lắm.
Sau này hắn chỉ cần kiếm thật nhiều bạn tình và bọn họ đủ mạnh để giao hợp cùng hắn là được.
Hành sự xong, Trần Việt mặc tạm quần áo của đám Xích Vệ bị giết trước đó rồi phủi tay bỏ đi như chưa hề có cuộc chia ly.