Tạo Vật Của Tiến Hóa - Chương 3
, 255, 0)”>Chương 3: Hợp nhất
Màn đêm buông xuống, phía trên bầu trời cao ánh trăng sáng chiếu rọi xuống khu rừng phía dưới thung lũng.
Từng tia sáng lấp ló trong màn đêm tối khiến Trần Việt lúc này đã nhận phải đa chấn thương vô cùng nặng nề lay động con mắt.
Mặc dù đã hơn 1 giờ đồng hồ từ khi bị ném xuống dưới nơi này bởi gã Huyết tộc, thế nhưng là dựa vào ý chí sống mãnh liệt của mình thì giờ đây Việt vẫn chưa chết.
Nhưng dù ý chí của hắn có mạnh hơn đi chăng nữa thì cơ thể này cũng sắp không thể trụ vững lâu hơn được nữa rồi.
– Khụ…khụ, urgg!! hừ.
Trần Việt ho nhẹ vài tiếng vì lúc này đã không còn một chút sức lực nào nữa rồi, hắn mở mắt ra sau khi đã để bản thân thiếp đi trước đó.
Cảm nhận trạng thái hiện tại của cơ thể, Trần Việt biết mình không thể nào sống lâu hơn được nữa rồi.
Vì khi này không chỉ xương cốt vỡ vụn mà ngay cả những phần nội tạng quan trọng ở bên trong cơ thể cũng đã dập nát hết rồi.
Đấy là còn chưa kể tới việc hiện tại, con Huyết Quỷ dưới mệnh lệnh của chủ nhân đã và đang truy lùng dấu vết của hắn ở trong khu rừng này rồi.
– Chẳng lẽ mình sẽ chết ở đây sao?
Đôi mắt Trần Việt nặng chĩu, gương mặt đã xanh xao, nhợt nhạt không còn một chút sức sống nào.
Trong lòng thầm tự hỏi bản thân liệu mình sẽ chết ở đây và ra đi mà chẳng thể làm gì hay sao?
Thế nhưng là thù hận trước đó cùng với rất nhiều thứ liên quan không cho phép hắn bỏ cuộc dễ dàng như vậy.
Hắn biết rằng khả năng cao mình là kẻ duy nhất còn sống đến hiện tại sau khi cả lớp phải đối diện với tên quái vật đó.
Bọn họ vẫn còn đang chờ hắn báo thù rửa hận, mẹ và chị gái ở nhà vẫn còn đang chờ tin tức hắn trở về, Trần Việt hắn không thể dễ dàng chết ở đây như vậy được.
Căng đôi mắt ra và ép buộc bản thân phải tỉnh táo bằng mọi giá, dù cho có phải cắn đầu lưỡi đi chăng nữa thì cũng không thể bỏ cuộc.
Trần Việt liên tục đảo mắt xung quanh quan sát tình hình, vì trước đó hắn cảm nhận được có thứ gì đó đã va chạm với mặt đất rồi tạo ra dư chấn đánh thức hắn.
Bằng không khả năng cao là hắn có thể đã chết ngay ở bên trong tiềm ý thức của mình rồi.
Cái cảm giác như bị chìm ở dưới đáy biển sâu, nhưng tay chân lại bị chói chặt mà chẳng thể nào vùng vẫy để thoát ra được khiến cho hắn ngạt thở.
Một cảm giác khó lòng để có thể diễn tả thành lời nhưng hắn sẽ không bao giờ quên được mình đã bất lực như thế nào.
Đảo mắt thôi là chưa đủ vì hắn đang nằm ngửa, rất khó để có thể nhìn ra được phía ở phía trên đầu mình có gì.
– Ách, urggg!!
Trần Việt cắn răng mà rên rỉ thành tiếng đầy thống khổ rồi dùng chút sức mọn còn sót lại mà quay người.
Để rồi hắn chứng kiến một cảnh tượng khó tin ở trước mặt, một cái hố lõm xuống không quá sâu xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.
Khói bụi sau đó cũng từ từ tiêu tán đi mà hiện ra một sinh vật kỳ lạ giống như một tảng thịt tươi sống nằm ở chính giữa.
Và tưởng chừng như nó chỉ là một thứ gì đó kỳ quặc từ trên trời rơi xuống và không đáng để lưu tâm thì Trần Việt bị nó làm cho giật mình.
Nó đột nhiên mở ra một con mắt màu đỏ ở chính giữa cái thứ có lẽ là chút cơ thể còn sót lại của nó.
Tuy nhiên khác với Trần Việt thì tiêu cự và ý chí sống còn của nó dường như đang vô cùng yếu ớt.
Cả hai cá thể sống là Trần Việt và sinh vật tới từ ngoài không gian kia hiện tại đều có một đặc điểm chung là bị thương nặng.
Nhưng điểm khác biệt lớn nhất đó chính là Trần Việt hắn bây giờ đã sức cùng lực kiệt, nếu như bị công kích thì chắc chắn là không thể hoàn thủ.
Và đúng là như vậy, thứ gì mà ta càng không biết rõ thì nó càng trở lên nguy hiểm, nhất là đối với một sinh vật tới từ bên ngoài không gian.
Nhìn từ bên ngoài tưởng chừng nó chỉ là một khối thịt yếu ớt nhưng không, Trần Việt đã lầm khi thu hút sự chú ý của nó.
Grù Grìu grù phù pfu pfu~
Gần như ngay tức khắc, từ trên vũng thịt nhỏ bé tưởng chừng như vô hại đó mọc lên chiếc xúc tu dài và ở đỉnh đầu là một cái miệng đầy những chiếc răng sắc bén.
Và chỉ trong một cái chớp mắt, cái miệng đầy răng nanh ấy tiếp cận rồi cắm chặt vào trên lưng hắn.
Nó sau đó khoan thủng một lỗ rồi tận dụng chiếc xúc tu như là một sợi dây cáp để tiến vào trong cơ thể Trần Việt.
Nhằm đạt được ý định cướp xác hắn để làm vật chủ nuôi dưỡng bản thân sau này.
Trần Việt không có sức chống trả chỉ có thể nằm im một chỗ mà bất lực nhìn sinh vật lạ xâm nhập vào trong cơ thể.
– Arghhhh!!
Hắn gào lên đầy thống khổ, gương mặt nhăn lại dữ tợn vô cùng khi có thể cảm nhận được trái tim đang bị cuốn chặt bởi thứ gì đó.
Rất nhanh sau đó, Trần Việt liền có thể cảm nhận được sinh vật lạ đang cố gắng chiếm lấy quyền kiểm soát cơ thể bằng cách loại bỏ ý thức của hắn.
Tuy nhiên làm gì có chuyện dễ dàng như vậy được, Trần Việt hắn có thể không có sức phản kháng thật, nhưng ý chí sống còn khi này lại bị kích thích mà gia tăng thêm một bậc.
– Argghh! Cút ra khỏi cơ thể của tao, thứ khốn kiếp!
– *#!@$$ Giết…giết…tiến hóa…báo thù!@$$@ các ngươi…32#@!# sẽ phải trả giá@#…
Việt Trần cơ thể như bị phân ra làm hai nửa, một nửa đang được hắn cố gắng giành giật lại quyền khống chế cơ thể.
Còn một nửa đang bị con quái vật ngoài không gian tìm cách kiểm soát và khống chế.
Nó tìm mọi cách để xóa đi ý thức của hắn và đồng thời dùng chính cơ thể hắn phát ra những âm thanh kỳ quặc.
Tuy nhiên vì trước đó nó đã chịu phải thương tổn quá nặng nề, rồi lưu lạc ngoài không gian rộng lớn đã không biết bao lâu.
Để rồi khi rơi xuống Hải Lam Tinh thì nó thực sự đã quá yếu ớt rồi, ngay cả ham muốn được sống của bản thân cũng đã chẳng thể nào mãnh liệt được bằng Trần Việt nữa.
Chưa kể vừa rồi nó đã phải dùng đến thủ đoạn cuối cùng bằng chút sức lực còn sót lại rồi, thời gian bị Trần Việt phản kháng càng lâu.
Sự công kích nhằm xóa đi ý thức của hắn lại càng suy yếu đi rất nhiều lần, nó biết mình đã sắp hết thời gian rồi.
Nhưng nó không thể dễ dàng biến mất mãi mãi khỏi thế giới này như vậy được, nó hiện tại đã là cá thể cuối cùng của giống loài rồi.
Chút ý thức hệ cuối cùng khiến nó lựa chọn phương án biến thành một phần của Trần Việt và đặt chút hy vọng cuối cùng lên đối phương, hy vọng hắn còn có thể tiếp tục sống.
Tiếp tục trưởng thành và tiến hóa để dành lại đòi lại những gì đã mất cho cả hai và cũng là chính nó.
– @#@$Sau này…#@@sẽ trở thành một phần của ngươi$#$…hy vọng ngươi có thể tiếp tục trưởng thành và tiến hóa$#$#…Mọi thứ của ta…#@# chúng ta đều đã dành cho ngươi…niềm hy vọng cuối cùng#@3…bảo trọng và…ĐỪNG CHẾT!
Nó dùng toàn bộ những thông tin và ký ức mà mình có được khi cố gắng chiếm đoạt cơ thể của Trần Việt.
Chọn lọc và chuyển hóa thông tin thành sự giao tiếp dưới dạng đơn giản cũng như dễ hiểu nhất dành cho hắn.
Rồi sau đó nó không còn cố gắng chiếm đoạt lấy ý thức và quyền kiểm soát cơ thể của Trần Việt nữa.
Hắn cũng cảm thấy được sinh vật bên trong cơ thể mình đã buông tha cho mình mà không tiếp tục nữa.
Tuy nhiên đó chưa phải là tất cả, bên trong cơ thể Trần Việt, sinh vật kia bắt đầu hòa quyện rồi hợp nhất vào trong từng tế bào của hắn.
Rồi sau đó một trận đau nhức vô cùng thống khổ lập tức ập đến với Trần Việt, hắn có cảm giác cơ thể như muốn nứt ra vì áp lực nặng nề vậy.
– Arrgghh!! Gruhhh!!
Ở ngay thời khắc này hắn cảm giác mình chỉ ngay lập tức muốn chết đi cho rồi, vì sự thống khổ đến mức tuyệt vọng này đang đánh thẳng vào tâm trí cùng với cơ thể vật lý của hắn.
Nó đau đến mức mà thân thể trước đó, dù cho đã thương tật phải đến 90 phần trăm rồi nhưng hắn vẫn có thể bò dậy chỉ để quằn quại.
Và không nằm ngoài dự đoán, trên cơ thể Trần Việt xuất hiện rất nhiều vết rách khiến huyết dịch bên trong chảy ra.
Tuy nhiên chúng nó không ở dạng lỏng mà thay vào đó trở lên đặc quánh khác thường, rồi dần dần toàn bộ chỗ huyệt dịch ấy hình thành một mạng liên kết với nhau.
Bọn chúng không ngừng tích tụ lại rồi bao phủ toàn bộ lấy cơ thể Trần Việt, bao bọc hắn ở bên trong một cái kén khép kín đối với thế giới bên ngoài.
Và từ trên cái kén đỏ ngòm một màu máu tươi đó bắt đầu mọc ra những sợi huyết dịch với đủ loại kích cỡ.
Có sợi chỉ bé như một sợi dây nhỏ nhưng cũng có những chiếc to lớn như những thân cây cao mà lan tràn đi khắp nơi.
Và chỉ cần ở trong bán kính 100 mét xung quanh vị trí cái kén ấy, mỗi nơi những sợi huyết dịch dài và loằng ngoằng như những chiếc xúc tu đó đi qua thì đều biến thành vùng đất chết.
Cỏ cây hoa lá, chim chóc, động vật nhỏ như côn trùng và thậm chí là cả mặt đất cùng những thảm cỏ xanh.
Toàn bộ bọn chúng đều bị những sợi xúc tu đó cắm thật sâu vào bên trong để hút hết toàn bộ chất dinh dưỡng cũng như sinh mệnh lực.
Chỉ trong một thời gian ngắn phạm vi 100 mét xung quanh ngoài những thân cây bị hút khô ra thì côn trùng, chim chóc.
Hay những động vật nhỏ đang sinh sống tại nơi này, đều đã bị hút đến cặn bã cũng chẳng còn mà trở thành chất dinh dưỡng bổ sung cho cái kén.
Ngay cả là con Huyết Quỷ của gã Huyết Tộc lúc trước sau khi định vị được vị trí của Trần Việt mà tìm tới nơi này.
Thì nó cũng không thể nào thoát khỏi số kiếp phải trở thành chất dinh dưỡng cho cái kén được.
Dù đã phát giác ra được có cái gì đó không đúng ở phía trước, nhưng vì là một giống loài ngu rốt chẳng khác nào một cái xác biết đi.
Và chỉ vừa đặt chân vào tới phạm vi 100 mét xung quanh thôi, một sợi xúc tu dài ngoằng như 1 thân cây cổ thủ vọt tới và tiếp cận nó rồi đâm xuyên qua.
Con Huyết Quỷ dù đã dùng toàn bộ sức lực của mình để dãy dụa nhưng chẳng thể nào thoát ra được.
Rồi sau đó…mà chẳng còn sau đó nữa, con Huyết Quỷ nhanh chóng bị hút sạch rồi biến mất như thể nó chưa từng tới nơi này vậy.