TÁN LẠI VỢ LẦN NỮA - Chương 2
Giữa đêm mùa đông Hà Nội, con phố nhỏ tấp nập với những hàng quán ven đường, những nhóm bạn tụ tập xì xào to nhỏ, những cặp tình nhân nhìn nhau đắm đuối, còn trong một góc nhỏ dưới tán cây trứng cá, một thằng con trai sầu đời đang cố gắng uống cạn những giọt cuối cùng trong chai rượu nửa lít… Là tôi chứ là thằng nào!
Vẫn đủ tỉnh táo để nhẹ nhàng đặt cái chai hết rượu xuống dưới đất cạnh máy cái trai trước đó… Vẫn đủ tỉnh táo để khều mấy con ốc ra làm mồi, vẫn đủ tỉnh táo để nhìn rõ vòng 3 chảy xệ của bà chị bán ốc luộc, vẫn đủ tỉnh táo để châm điếu thuốc… Rít một hơi thật sâu rồi thổi vào màn sương mù đang che phủ cả thành phố…
– Chị ơi cho em chai nữa…__ Bà chị quay qua nhìn tôi rồi nở một nụ cười hiền hậu…
– Chị hết rượu ngon rồi em… Uống ít thôi, say nằm lăn ra đấy ai đưa về nổi…
– Chị có thấy em say bao giờ chưa? Còn rượu gì mang ra chai nữa cho em…
Bà chị tiến lại gần nói nhỏ vào tai tôi như muốn dấu diếm không cho ai biết…
– Chị còn rượu cồn thôi, em không nên uống…
– Cứ lấy một chai cho em…__ Tôi hiểu vì sao bà chị không dám nói to mà phải thì thầm kiểu vậy…
Cố khều thêm mấy con ốc nữa bỏ vào trong chén nước chấm, trộng đều cho ốc ngấm gia vị… Bà chị mang chai rượu ra nhìn tôi lắc đầu ngao ngán…
– Cái này chị không tính tiền, em uống được thì uống, không thì bỏ đi cũng được…
Tôi rót ra chén lập tức mùi cồn xộc thẳng vào mũi khiến tôi nhăn mặt. Cầm chén đưa lên kê vào môi, dốc ngược một cái và… "PHỤT"… Cơn mưa xuân bắn thẳng vào đĩa ốc và bát nước chấm… Bà chị chủ quán cùng với mấy người khách nhìn sang tôi với ánh mắt dành cho một thằng nát rượu…
Biết là rượu cồn khó uống, nhưng vẫn không thể nghĩ là nó kinh khủng như vậy, ngửi thôi đã thấy nhức đầu…
– Chị ơi em gửi tiền…__ tôi đứng dậy không chút loạng choạng, chồng bà chị định sang đỡ tôi nhưng điều đó vô nghĩa.
– Của em 4 chai, 1 ốc… em hết 110k….
Đưa tiền cho bà chị rồi lại lang thang trên đường khi trời đã về khuya… Cái lạnh như cắt da cắt thịt không đủ để xoa dịu nỗi đau bên trong tâm hồn, không đủ để ngăn bước chân kẻ thất tình đang si tình, không đủ để khiến nước mắt thôi rơi, không đủ để đóng băng dòng cảm xúc thực tại… Không đủ để tôi thôi nhớ về một ai đó…
Gặp nhau đã là khó, yêu nhau được thì lại càng khó hơn, vậy sao phải chia tay, sao không cùng nhau cố gắng giữ lấy hạnh phúc. Sao phải chia ly, sao phải rơi nước mắt, sao phải hận thù nhau… Vì đời là những thương đau! Vì đời là những canh bạc may rủi và tôi là kẻ thất bại… ít ra là ở thời điểm đó…
————————————————————————
Sương đậm đặc thấm vào lớp áo mỏng, mọi thứ mơ hư ảo khi hơi men đã ngấm vào cơ thể, tâm hồn đã say giờ lại càng thêm say… Nhìn đâu cũng thấy bi ai, nhìn đâu cũng thấy đau thương bủa vây… Nhìn đâu cũng thấy sự ghen tuông đố kỵ mà tôi dành cho những cặp đôi đang hạnh phúc tay trong tay nói cười vui vẻ…
Bàn tay run rẩy rút điếu thuốc đưa lên miệng rồi châm lửa… Kéo một hơi thật mạnh để xua tan đi cái lạnh đang dần ngấm vào trong lồng ngực, một hơi nữa và thêm nhiều hơi nữa…
– T hả, mày đang ở đâu? Sang đây đón tao phát…
– Mày lại say à? Ờ đợi tao tí…
Mưa phùn rơi, từng hạt mưa li ti bay theo những cơn gió bắc lạnh lẽo, mưa không nhiều, mưa chỉ đủ làm ướt hạt bụi bám trên những chiếc lá khô.
"Mưa cứ đến muộn màng và bất chợt
Giữa đêm vắng chỉ còn tôi với mưa
Mưa ngày xưa, mưa lạnh nhưng thấy ấm
Mưa bây giờ lạnh lẽo và buồn tênh."
Chiếc xe sang trọng dừng ngay trước mắt tôi, là xe thằng T… Nó xuống xe nhìn tôi rồi lắc đầu… Bao nhiêu lần rồi nó phải đưa tôi về chắc nó cũng phát chán… Nhưng anh em chiến hữu thì để làm gì?
– Mày định như này đến bao giờ?
– Tao không biết nữa!!! Đưa tao đi đâu thì đưa, giờ tao không muốn về nhà!!!
– Về nhà tao vậy! Bố mẹ tao đi du lịch hết rồi…
– Cũng được… Ý hay!!!
Lên xe vớ được mấy chai nước uống lấy uống để vì đang khô cả họng rồi nằm uỵch xuống ghế… Chiếc xe chạy nhanh ra hướng ngoại ô tránh xa những ồn ào náo nhiệt nơi trung tâm thành phố…
Chiếc xe đỗ trong một gara của căn biệt thự sang trọng với đầy đủ tiện nghi, một bể bơi ngoài sân vườn và một bể bơi trên ban công tầng 2.
Tôi bước xuống xe lập tức có người chạy ra đỡ, mùi hương dịu ngọt xâm chiếm toàn bộ khứu giác, đưa tâm hồn bay bổng vào tận cõi thiên thai rồi đi qua thiên địa và sau cùng là nhà vệ sinh… Tôi nôn thốc nôn tháo, úp mặt vào bồn cầu và hít thở như một thằng bệnh hoạn…
Bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng mướt mồ hôi lạnh của tôi và lấy khăn ướt thấm từng giọt mồ hôi trên vầng trán. Cái sự quan tâm ấy từ lâu tôi đã chẳng còn có được. Nước mắt nước mũi giàn dụa chảy xuống, mùi hôi hám bốc lên khiến chính tôi còn khó chịu huống chi là người đứng bên cạnh tôi, ấy vậy mà người đó vẫn cố chịu đựng là lo cho tôi từng chút một… Hết lau mồ hôi rồi lại lấy nước cho tôi súc miệng, lau sạch mặt mũi cho tôi, ân cần dìu tôi vào phòng ngủ… Đâu chỉ đêm đó, còn nhiều đêm trước đó nữa, cũng chỉ có người ấy lo cho tôi.
Cũng chính giây phút ấy tôi thấy trái tim mình chợt lỗi mất một nhịp để cùng chung nhịp với người ấy… Người phụ nữ đoan trang hiền từ, phúc hậu, xinh đẹp, có học thức nhưng lại làm vú nuôi cho hai đứa trẻ trong một gia đình giàu nứt hố đổ vách… gia đình anh họ của người ấy.
Nàng nghẹ nhàng lột áo khoác trên người tôi ra, tiếp theo là chiếc áo lên lỗi mốt, tiếp theo nữa là chiếc sơ mi đã nhăn nheo, cuối cùng là chiếc quần jean chật chội… Nàng thực hiện điều đó không một chút ngượng ngùng, còn có phần mạnh dạn, nên vô thức tôi đã có suy nghĩ rằng nàng là một người đàn bà phóng khoáng và dễ dãi… Khi đó tôi đã tỉnh được đôi chút đủ để cảm nhận hết những gì đang sảy ra…
Và hỡi ôi thằng nhỏ nó phản chủ! Cậu bé to dài đang dần tự động tăng kích cỡ trong chiếc quần sịp chật chội. Khẽ hé mở đôi mắt và hình ảnh đầu tiên là khuân mặt ửng đỏ của nàng đang quay qua hướng khác trong khi hai tay vẫn đang cố gắng lột quần tôi ra ngoài. Vậy là những lần trước đó nàng cũng nhìn thấy những thứ như vậy sao?
Cuối cùng chiếc quần jean đã được lột hẳn ra ngoài chỉ còn lại trên người tôi chiếc quần sịp nhỏ để che đi hạ bộ bí bách. Cô lấy trên giường chiếc quần ngủ thằng T rồi nhấc chân tôi luồn vào để kéo lên mặc lại…
Tôi cố gắng nằm im dù trong lồng ngực đầy bứt rứt khó chịu… Cho đến khi bàn tay nàng áp nhẹ lên ngực tôi rồi vuốt ve hai bên má… Tôi bất chợt túm lấy tay kéo nàng lại , xoay người đè nàng nằm xuống giường và cơ thể tôi nằm úp lên tấm thân phơi phới của nàng.
Quá bất ngờ nên nàng không kịp phản ứng, khi định thần lại nàng bắt đầu kháng cự cố gắng đẩy tôi ra, cố gắng thoát khỏi vòng tay tôi nhưng không thể vì tôi quá to và khỏe so với nàng…
Tôi nhìn nàng mê say, nàng nhìn tôi oán hận, đôi mắt đỏ lòm vì nước mắt và sự tức giận. Tôi mặc kệ tất cả, hai tay giữ chặt khuân mặt nàng, mặc cho hai tay nàng đang đấm từng cú mạnh lên lưng tôi nhưng chẳng thấm tháp gì…
Nhanh chóng chiếm lấy môi nàng, đôi môi mềm mại khiến tôi như phát điên lên vì đã rất lâu rồi cảm giác ấy mới quay lại… Tôi mạnh bạo bấy nhiêu thì nàng khô khan và cứng nhắc gấp bội. Nàng chỉ như một khúc gỗ vô chi vô giác đang chịu sự giày vò của một tên biến thái khát tình dục…
Nước mắt tôi rơi, tôi biết chứ và trong vô thức tôi đã gọi tên người con gái mối tình đầu sâu đậm… Đôi mắt nàng cũng ướt, có lẽ là nàng đang khóc cũng có thể là do nước mắt tôi rơi xuống đọng trên mắt nàng… Tôi chẳng biết nữa…
Tôi dừng lại chẳng dám nhìn vào đôi mắt nàng, quay đi chỗ khác để những giọt nước mắt của kẻ khốn nạn không làm vấy bẩn khuân mặt thuần khiết của nàng… Rất khó để một người đàn ông có thể khóc và khi khóc là khi đàn ông đau đớn nhất, là khi đàn ông phải chịu đựng nỗi đau mà chẳng người phụ nữ nào chịu được… Đàn ông khóc vì tình yêu là khi đó họ yêu thật lòng.
Đôi bàn tay nàng nhẹ nhàng đặt lên lưng tôi kéo vào ôm chặt hơn, hai tay đưa về nâng mặt tôi lên rồi lau đi những giọt nước mắt đắng cay…
Thời gian dần chậm lại khi đôi môi chạm vào đôi môi, tiếng thở hòa lẫn vào tiếng thở, hai lồng ngực đè lên nhau để cảm nhận từ nhau nhịp tim chung nhịp đập.
Bàn tay hư hỏng tìm về với bản năng vốn có, những đường cong lần lượt được khám phá, những sự mới mẻ, những cái rùng mình đầy kích thích của nàng khi bàn tay thôi ráp vuốt ve điểm nhạy cảm. Hẩy nhẹ cậu bé nổi cộm trong chiếc quần lên mu bướm múp míp, cái cắn môi cũng thật khiến tôi đắm say… Nhưng nàng hôn vụng về quá, chỉ dùng môi, không có một cú đá lưỡi nào dù cho tôi đã nhiều lần khởi sướng. Phải chăng đêm nay sẽ rất tuyệt vời với tôi, với nàng.
Đan hai bàn tay tôi vào hai bàn tay nàng giữ nguyên hai bên đầu nàng để khám phá vùng cổ cao trắng ngần. Một nụ hôn thật nhẹ lên vành tai nhỏ nhắn, một nụ hôn nữa lên cổ nàng. Nàng nhắm mắt hưởng thụ khoái cảm, tôi thả tay nàng ra để rảnh tay vén chiếc váy nàng lên cho thuận tiện việc kích thích…
Khi bàn tay úp hờ lên gò mu qua lớp quần lót ren mỏng nàng bất ngờ giữ tay tôi lại…
– Không N ơi… Dừng lại thôi. Đi quá xa rồi… Cô không thể.
– Nhưng mà…__ Tôi dùng sức mạnh để khống chế nàng và tiếp tục thực hiện những thứ dơ bẩn của mình…
– Thả cô ra đi N. Dừng lại, đi quá xa rồi… N
Tôi mặc nàng van xin và chống cự, xâm chiếm môi nàng lần nữa. Có gắng tách môi nàng ra, có lúc nàng bất ngờ hôn lại, có lúc nàng chẳng có biểu hiện gì, tôi biết nàng đang đấu tranh nội tâm. Và cuối cùng lý trí của nàng đã dành phần thắng…
– N. Cậu thả tôi ra. Cậu N… "Pét" một cát tát đau đớn khiến tôi trở về với thực tại…
Cũng chính lúc này thằng T từ ngoài mở cửa bước vào và nhìn thấy cảnh tượng nó chưa bao giờ dám nghĩ tới… Cô họ nó bị thằng bạn thân nó nằm đè lên chuẩn bị làm tình…
– Cô ơi N ngủ chưa? Ơ hai người….????? Cô…
– T giúp cô…__ Thằng T chạy đến ôm lấy tôi lật qua một bên để kéo nàng dậy… Tôi mệt mỏi nằm vật vờ như một cái xác không hồn…
– Chắc tại nó say quá đó cô, cô thông cảm cho bạn cháu. Khổ cái thằng thất tình hơn năm nay mà chưa quên được, vài ba hôm lại say… Cô không sao chứ?
– Cô không sao… Thôi cô về phòng đây.
– Vâng cô về phòng nghỉ đi, còn nó để cháu lo nốt… Thằng nát rượu…
Tôi vẫn nghe thấy nhưng mặc kệ cứ giả vờ không biết gì một phần vì mệt thật, cũng một phần vì xấu hổ. Thằng T để tôi nằm xuống rồi đắp chăn cho tôi rồi nó ra khỏi phòng… Đó mới là anh em chiến hữu, nó sống trong sa hoa giàu có nhưng vẫn chơi với một thằng như tôi, cả thằng Đ và Thằng S cũng vậy.
Tôi loạng choạng bước xuống giường ra mở cửa phòng rồi bám lan can từng bước nặng nhọc xuống dưới… Cố gắng chạy ra ngoài cổng căn biệt thự khi trời đã quá khuya, những hạt mưa lạnh buốt rơi xuống thấm vào chiếc áo ngủ mỏng manh. Cánh cổng đã khóa, tôi đổ gục xuống cạnh cánh cổng sắt.
Mưa thì vẫn rơi nhưng không rơi vào người tôi vì nàng đã cầm theo chiếc ô đứng bên cạnh che cho tôi… Nàng ngồi xuống ôm lấy bờ vai run run khi tôi đang cố kìm nén những giọt nước mắt.
– N cậu vào đi, sao lại ra đây?
– Cháu xin lỗi…
Nàng dìu tôi vào phòng, lấy bộ quần áo khác cho tôi tự thay rồi nàng mới trở về phòng mình nghỉ…
Trong căn phòng lạnh lẽo cơn buồn ngủ kéo đến khi men say lại dần ngấm vào cơ thể tiều tụy. Mưa ngoài hiên cứ rơi, tiếng lòng tôi cứ ray rứt, mà nỗi cô đơn thì vẫn chẳng vơi đi bao giờ…
Ai đó cũng được, một người con gái 18 đôi mươi hay một người phụ nữ tứ tuần, ngoài 30, như thế nào cũng được. Chỉ cần họ chấp nhận, tôi sẽ cố gắng mở rộng cánh cửa trái tim vốn đã đóng băng để chào đón họ… Vậy nhưng tôi quá nhỏ bé giữa thế gian này, quá nhỏ để cho một người đàn bà có thể nhìn thấy…
Thức dậy khi ánh mặt trời đã rọi vào trong căn phòng, cơ thể mệt mỏi sau một đêm say sỉn đồi bại. Cạnh tôi nằm là bộ quần áo hôm qua tôi mặc đã được là ủi phẳng phiu và gấp gọn gàng xép chồng lên nhau… Là nàng chỉ có thể là nàng đã làm những việc này thôi… Tôi tự vả vào mặt mình mấy cái đau điếng, nàng đối sử tốt với tôi như vậy, thế những tối qua trong men say tôi đã suýt hại đời nàng… Ngu xuẩn thật sự ngu xuẩn… Làm sao tôi dám nhìn mặt nàng và cả người nhà thằng T nữa… Mất dạy, cực kỳ mất dạy…
Thay bộ quần áo bước xuống dưới tầng 1 đã thấy thằng T đang ngồi ăn sáng với cái tô bún thơm lừng…
– Tối qua làm phiền mày quá…
– Ưm! Tao quen rồi. Xuống đây ăn sáng đi.
– Cô Thục đâu rồi? Tao muốn xin lỗi cô ấy chuyện tối qua…
– Cô ấy đi siêu thị rồi. Mày cũng gan nhỉ, muốn làm chú tao à?
– Mày dở. Tại tao say nên làm bừa… Thôi vậy để hôm khác qua tao xin lỗi cô ấy sau…
Lại lững thững trở về căn nhà quen thuộc, ngày mai sẽ bắt đầu một trận chiến mới mà bắt buộc tôi phải thua… Còn bây giờ nghỉ ngơi để chiều đi học cho thoải mái đầu óc…
( Trận chiến ra sao và chuyện với cô Thục như thế nào mời đọc lại CHAP : BONUS – HẮC QUYỀN ở Những Cuộc Tình Một Đêm
link đây: https://lauxanhthiendia.com/diendan/threads/nhung-cuoc-tinh-mot-dem.1157256/page-40#post-29744032)
HẾT CHAP 2.
CHAP NÀY HƠI NGẮN, ANH EM ĐỌC TẠM.