Tám - Chương 45
Tôi choàng một cánh tay qua gáy và gác lên vai để giữ cho Tám nằm lọt gọn trong vòng ôm của tôi, hầu tôi có thể măn xe một bầu vú của em. Còn một tay tôi kéo xiết em vào theo kiểu phủ che khăng khít làm Tám càng thu mình nũng nịu trong sự yêu thương trìu mến của tôi.
Hai mắt em nhướn ngước lên, miêng giâu giẩu kêu như con mèo mun được ve vuốt : anh ! Tôi hôn đậm lên mắt lên môi, lên má Tám làm cô nàng bấn lên thấy rõ. Tôi vẫn gác đùi bẻ nạnh hai giò Tám ra để nhìn mãn nhãn cái sẹo thịt đùn đùn cao vút, trong khi hai tay nhón lôi đầu vú của Tám ra vê vê, cứa cứa và lăn đi lăn lại giữa các ngón.
Tám thu nhỏ người lại, giụi giụi dấu mặt vào nách tôi. Hai đầu vú trước mềm, sau dần cứng đanh lại như hai hòn sỏi. Tôi vê bên hông núm, giựt giựt kéo chuốt ra rồi giăm giặm lên cái lỗ sữa làm Tám xun xoe, nhúc nhích.
Tôi chêm bằng những cái hôn, kéo tuột lưỡi của Tám vào nút sâu khiến Tám vùng vằng muốn nghẹt thở. Song em vẫn tỏ ra ngoan ngoãn chịu đựng. Tôi ướm hỏi : anh hôn em có bực hôn ? Tám ngủng ngoẳng lắc đầu, tôi cám ơn bằng hôn chầm lên mí mắt và cạp bú lấy từng đầu vú kêu chách chách.
Tôi hành Tám rã rượi, thỉnh thoảng Tám kêu lên nho nhỏ : anh làm em hồi hộp hết sức. Tôi nhân cơ hội nói vô : anh nhớ em và Tám cũng hùa theo : em cũng nhớ anh. Tôi xiết cứng lấy Tám, thả một tay mò vú xuống vờn rờ quanh cái sẹo.
Tám nhột nhột nhưng doãi xỉa chưn ra. Tôi ịn nhè nhẹ lên từng cái mu, nhún nhún như thăm dò một mô mỏ và nhấn kẹp hai mu chặp lại. Tám rướn giở hổng đít lên vì sướng. Tôi nhắc Tám : em banh phụ hai mu ra để em giúp em thêm.
Tám vâng lời như một đệ tử đối với sư phụ. Em lấy ngón trỏ và ngón cái banh phía trên của góc húm làm cái hột le vỉnh hẳn ra. Tôi đè đè lên phần thịt nhạy cảm đó, ướm tới ướm lui nghe ngóng. Tám nín thở dõi theo. Tôi xoe xoe ngón tay như viền cái hột thịt le le tựa cái chót phao câu để Tám lừ đừ theo ngón nghịch của tôi.
Tám lơ mơ như người buồn ngủ. Tôi khọ khạy kiểu gỡ ghẻ và bất đồ tôi nhấn đè cái hột le lăn xe một chặp dài lăng lắc. Tám nhảy nhổm, há toác miệng ra bưng đít, bưng mông lên mà uốn éo tưng tưng.
Tôi nắm trúng trung tâm phản xạ của Tám nên búng lăn miết làm Tám rúc rich cuốn tròn trong vòng tay tôi. Nhấn tới mãi khiến Tám cố co hai đùi lên, tôi khoắng một hồi nữa thì Tám bật ngã ngửa. Tôi cảm thấy đầu ngón tay rít rịt, khí dâm của Tám trào lênh láng ra cả ngoài.
Tôi túm nắm lông giúi vào càng làm Tám nứng cong nứng cớn. Tám kêu huyên thuyên trong miệng : em nứng muốn chết luôn. Tôi chẳng đợi Tám nói năng hay dặn bảo chi mà lo đút nhét luôn hai ngón tay vào kiềng giữ lấy cái lỗ ì ọp mà bợ lên như bợ cái cối đá.
Hai giò Tám ngúc ngoắc lia lịa, tôi tăng cường vê một bên đầu vú và bàn tay úp giữ háng Tám cứ xóc giựt ngược lên làm Tám chí chóe la như bị hiếp. Dù nhìn thấy Tám đang thừ người ra, tôi cũng vọc xóc ọc ọc để Tám dấm dúi với cái nứng đang tàn phá tạng phủ em.
Tám bíu chặt cánh tay vọc phá của tôi, dè đâu như cái nơm úp chụp làm nó chúi sâu vào cái lỗ quậy tưng bừng, càng khiến Tám cong veo lên nhộn nhạo. Tôi lắc như lắc hột, nước dâm kêu lọp xọp vui tai.
Tám càng giãy, tôi càng vê, càng móc, em bò lê bò càng, loi choi trên ghế xe với hai giò lêu khêu bị chặn giữ. Tôi xóc đến đỗi Tám nói nhịu lưỡi : ôi, em nứng hết trơn, đừng móc nữa, em chết mất.
Tiếng kêu của Tám như kèn thúc trận, tôi càng lấn lướt mạnh thêm, phụ bằng những cú chặn đè để em phải chịu khuất phục. Tôi nghe nóng rực ở hai ngón tay và tiếng xọp xọp của hai mu bị mằn xô lên sụp xuống.
Đến khi thấy Tám vã ra, tôi tạm ngưng thì hai đùi Tám kẹp cứng lấy mấy ngón tay tôi giữ rịt. Tôi cũng thở phì phò mà cố lên tiếng dò hỏi : sao em kêu nứng mà lại kẹp giữ lấy ngón tay anh.
Tám có vẻ quính, nói lọng cọng : nó khó chịu quá, em muốn hét toáng lên vì nó làm em bứt rứt cả người. Nó nôn nôn như người say rượu, nao nao như bị say sóng mà để anh rút tay ra chắc em cũng đổ nhào theo.
Tôi thương Tám tận mạng. Tôi nghe chao cả người, thờ thẫn một đỗi, mấy ngón tay vẫn ghim nơi cái lỗ. Tôi dịu dàng ghé sát tai em tỉ tê : để anh bú nút vú em đền lại lỗi làm em quíu xà cảng hết trọi. Tám ư ư chẳng nói gì.
Tôi úp miệng vào một bên vú, tay vê một đầu kia còn tay thì bịn ôm lấy đì Tám mà tạo cho em một cảm giác bằng an, thư giãn. Tôi rút ra rút vô mấy ngón tay, vét ngược lên xoa vào mớ lông rậm dầy, cốt cho Tám đê mê, khoái ngất.
Tám lào xào nói nhỏ : lâu ngày nhớ anh, đâu dè anh tiến bộ quá cỡ. Trước anh cũng móc, nhưng vì sợ nên đâu biết nứng tệ mạng ra sao. Nay yên chí, hổng lo ai bắt tình bắt tội nên em xả láng, mới biết anh tạo cơn nứng giỏi thiệt đa.
Tôi thưởng Tám bằng những cái mút sâu đầu vú phồng đầy miệng và nút nút như muốn lôi hết mọi dây thần kinh nơi bầu vú Tám nhão ra hết. Tám lại loắng thoắng nói rỉ rả : em chịu anh, móc đì đã khiếp mà ngậm mút vú còn ớn chè đậu luôn.
Tôi suýt cười phì nhả bật vú Tám ra, song phải vội ngoạm lại mà nhay nghe lạo xạo trong miệng. Đầu vú Tám thiệt nhạy, nó cứng đê và cuộn uốn trong răng lưỡi tôi, có cắn chỉ nghe căng căng, chớ không giòn hay dễ bể.
Tôi bú một hồi thì Tám than : hồi nãy em cứng ở háng thì giờ em cứng ở vú, anh làm trò trống gì mà ác ôn côn đồ, làm khổ làm sở em vậy anh ? Tôi đè bàn tay day day vú Tám, miệng vẫn mút và tay kia vẫn ôm bụm lấy con sò của em.
Một lúc sau, tôi mới nhả cái miệng mút vú, Tám nói xỏ : dữ hun, tưởng anh cắn nát luôn rồi. Tôi cười hì hì và cũng rút nhẹ ngón tay bụm háng của Tám ra. Nước dâm nhễu rong rỏng, tôi quẹt đến quẹt để lên mớ lông và xoa bè bè quanh cái sẹo.
Tám nằm yên mặc tôi làm. Tôi tách rộng hai giò của Tám để nhìn công trình tôi vừa nghịch. Mu đỏ rần, cái hột giữa lỗ lêu vêu nhô ra một đống, còn lông nhoe nhoét cái màu trắng đục như xỉ mũi. Tôi khen đại : em lắm nước quá.
Tám câu mâu trách cứ tôi : tại anh chớ bộ, xóc em muốn tê rẹc luôn, biểu sao có bao nhiêu nước hổng đổ lênh láng ra mà được. Rồi em ôm chầm lấy tôi gạ gẫm : anh làm em nứng tê người, hổng lẽ tới đó rồi thui.
Tôi nghe như có tiếng sơn ca líu lo bên tai, gật gù góp lời : có chớ, nhưng để anh bợ em vô nhà mình làm có chỗ có nơi, chứ ở đây bí rị, chơi sao sướng. Tám nheo nheo cặp mắt như thách đố.
Tôi đè lột mọi thứ ra, Tám lồng ngồng một giề coi đã điếu. Tôi mở cửa xe dẫn Tám đi, em rị rị lại cự nự đáng yêu : khi không lột truồng người ta rùi dẫn đi nghễu nghện coi cà chớn quá. Tôi nói chống chế : nhà anh, có ai đâu mà lo, em ở truồng suốt ngày cũng tiện, chớ để bận vô bận ra mất thì giờ hết trơn.