Tám - Chương 37
Hai đứa đi dang dưới cái nắng Saigon. Tám coi bèo nhèo quá cỡ. Tôi phải nhắc chừng : em đi sát vô anh, cầm lấy tay anh cho vững để té. Tám nhìn tôi trách móc : người ta mệt ứ nhựa mà ông cùng đè bằng được, giờ còn bày đặt lo toan.
Tôi mặc cảm hết sức. Nói nào ngay cũng tại vọc khan Tám suốt đêm nên làm sao nhịn cho nổi. Tôi nắm xiết lấy bàn tay Tám và kéo chị nàng lại gần. Bất đắc dĩ Tám phải dựa lấy tôi.
Đưa Tám về hai bác, cũng may bác gái thấy vẻ mệt mỏi nên thuận cho Tám nghỉ mai mới bắt đầu lo cơm nước. Tôi mừng vì ít ra Tám cũng khỏe được tới sáng mơi. Tôi quáng quàng nháy nhó Tám vô chỗ đi văng trong bếp rồi rút dù liền, sợ mọi người để ý.
Tôi đã tẩy sạch được cục nhớt trong bụng nên cảm thấy phơi phới tâm hồn, tôi đi cà nhỏng khắp phố, chỉ muốn hát tầm xàm lên để ai cũng thấy nỗi vui của tôi. Sực nhớ tới mấy mối tình lẻ tẻ, tôi định đảo một vòng coi có ai rảnh, dẫn đi bát phố cho sướng, nhưng thấy giờ giấc này ai cũng đi làm nên lết lê mình ên.
Tôi xuống bến Bạch Đằng, ba quán cóc chưa chi đã dọn lùm xùm gần cột cờ Thủ Ngữ. Thấy tôi bận đồ lính, mấy em giỡn chọc lia : anh ơi, lâu lâu dzìa thủ đô, vô nghỉ chưn chút đi, ngắm phố xá rùi đi tiếp.
Tôi cũng ba trợn chọc hớt lại : nghỉ khơi khơi còn mệt thêm, có em nào rảnh kiếm chỗ đấu hót thì mới dzui. Ai dè mấy nhỏ cũng trời ơi đâu kém : thì anh vô nghỉ đi, rùi muốn thứ gì cũng có đủ.
Tôi ê càng về mấy món ăn chơi đất Saigon, thầm nghĩ trong bụng để dành tối dzìa ấp Tám còn ngon và bảo đảm hơn. Bởi vậy tôi lầm lũi đi một nước, mặc cho mấy em í ới rồi mắng : mới dọn hàng mà gặp thứ thổ tả. Tôi nhợn khi thấy có em đang rục rịch đốt phong long.
Bát qua đường này đường kia mỏi mỏi giò, tôi trở về, Tám đã có vẻ khỏe ra. Chị nàng lừ lừ nhìn tôi lén hỏi nhỏ : đi đâu mất hút từ lúc đó tới giờ. Tôi nói lăng xăng lít xít, nhưng Tám có vẻ không tin.
Tối ăn cơm xong, tôi đi nằm sớm, một là để Tám thấy tôi ngoan, hai là dưỡng sức để tối quậy. Tôi thiếp đi vì nhọc, khi tỉnh dậy thì nghe mọi chuyện êm ru. Tôi lừ đừ ngồi lên, chắc là khuya vì đèn tắt hết.
Tôi rọt rẹt bước ra sân sau, ngang chỗ nhà bếp tối thui tối lù. Tôi tằng hắng nho nhỏ đánh tiếng mà hổng nghe Tám ừ hử. Tôi cẩn thận vòng một vòng thăm thú tình hình rồi lỏn vô cái bồn tiểu phía góc đứng thiệt lâu nghe động tĩnh.
Yên chí vì những tiếng thở sâu, nên tôi lụ khụ bước vô bếp. Tôi dùng chưn đá vô cửa lưới, thấy không gài chốt bên trong, tôi biết Tám cũng có ý đang trông. Tôi nhẹ nhàng lách cửa bước vào và gài luôn cái chốt.
Tôi căng mắt nhìn trong tối, thấy Tám lờ mờ nằm thu lu một đống, lưng xoay ra phía tôi. Từ từ tôi ghé nằm xuống, có lẽ Tám biết, song giả lơ ngủ. Tôi choàng tay ôm lấy Tám, chị nàng thở lên như bất ngờ bị ai chọc ghẹo.
Tôi vòng ôm Tám vô lòng, hẳn nhiên chủ ý chiếm ngay luôn cặp vú làm điểm tấn công trước nhứt. Tám trở mình, chắc chắn là để tôi gom gọn lấy chị. Tôi lẳng lặng xục tay vô dưới áo, Tám hổng bận cooc xê, tôi vun lấy vú Tám day day như gọi thức. Tám lè nhè nho nhỏ : để yên người ta ngủ mà, phá hoài.
Tôi im lìm rê lấy hai đầu vú Tám, kẹp bằng hai ngón trỏ và giữa xe xe. Tám xục xịch rồi nằm im khe, tôi măn hai núm vú chẳng mấy chốc săn cứng lại. Tôi chuốt mấy cái hỏi tửng tửng : em hết mệt rồi hả, Tám hổng nói gì.
Tôi lật Tám ngửa ra và trườn nằm bắt ngang ngực Tám mà vê cặp vú, chen bằng những cái hun nóng bỏng. Tám co người cằn nhằn : ông sao nhây quá, rớ tới là bóp bóp măn măn. Tám chưa kịp nói nhiều hơn thì tôi đã lia lịa hun lên hai bầu vú Tám và nhanh nhảu ngậm luôn từng bên bú nút ạch ạch.
Tám cọ cựa, nhưng nhanh chóng xẹp de. Tôi nút chuốt vú Tám lao xao làm trong đêm tối mà thấy hai mắt Tám sáng rực. Tôi tấn công hai vú Tám bẹp phồng, tiện đà lại xoe cái núm tròn lễu và nhọn hoắt.
Tám rên e e, tôi nút vú Tám làm chị lùng bùng uốn éo. Tôi bú một hồi thì mò xuống lưng quần Tám. Dĩ nhiên điều mà tôi kịp nhận thấy ngay là lồn sưng thù lù từ hồi nào. Tôi biết vọc giỡn nãy giờ nên Tám đã rượng đực. Tôi dùng ngón tay vẽ tròn tròn quanh hai mu lồn và thụt vô ra nơi cái lỗ, đồng thời nút bú vú làm Tám quầy quả cả lên.
Tôi vừa bú, vừa day vừa hỏi lỡm : em sướng hôn. Trong bóng tối, chỉ thấy mắt Tám long lanh tóe sáng và người Tám dợn sóng từng hồi. Tôi mằn lồn Tám thất điên bát đảo làm Tám phải kẹp cứng ngón tay tôi cho đỡ nôn. Tôi cố đẩy giò Tám ra, hai bên cù cưa cú cứa.
Cuối cùng thì người chịu thua là Tám. Chị buông thả người ra và doãi rộng hai chưn. Tôi móc ngón tay vô xoáy vòng cái lỗ và chà lên cái hạt le nở phình một cục, Tám uốn éo theo ngón tay tôi. Khí dâm đã bắt đầu ra, tôi xóc cho nó tứa ra thêm và trây khắp lên lông và mu lồn Tám.
Chị nàng cắn răng xiết dữ, tôi nghe rin rít trong đêm. Tôi quần một hồi nữa thì nghe Tám kêu : nứng, nứng nữa rồi. Tôi bàng hoàng nên càng móc lồn và bú vú Tám thật mạnh, Tám nẩy lên dồn dập. Tôi thọc sâu ngón tay cọ tuốt bên trong lồn làm Tám chênh vênh dựng cao háng lên tựa bức tường sừng sững. Tôi cắn vú Tám và bụm nguyên tay lắc lồn Tám như lắc hột bầu cua, Tám vứt oạch người ra mà thở.
Tôi giỡn đùng đùng, chỉ nghe Tám líu ríu nói trong hơi thở : em nứng lồn quá rùi, đừng phá em nữa, em cho anh đụ đó, đụ đi, tha cho em. Tôi nghe cái tiếng kêu da diết mà càng mụ thêm nên càng hành cho Tám tởn.
Đến nỗi Tám phải đè chặn lấy bàn tay đang xục lồn của tôi mà nài nỉ : đụ em đi mà, em tức lồn quá rùi, chơi đi cho em sướng. Tôi khoắng thêm mấy đợt mới khệnh khạng leo lên nắc bưng bưng. Tám xoải hết mấy ngón chưn và thả lỏng hai đùi ra để tôi dọng té nhủi té ngửa.
Tôi nắc chừng nào thì Tám thở nhiều chừng đó, hai vú nâng cao lên, cái lồn xà quầy theo điệu nhún của tôi làm tôi cũng phờ râu tôm đâu kém. Tôi lặp cặp nắc, trong khi Tám kêu ra rả : bóp vú em nữa và nắc hết sức vô, em đang sướng. Tôi cắn răng mà phang tới nơi, Tám vẫn kêu ông ổng như nhà cháy.
Tôi ra ào ào, cả lồn Tám nhầy nhụa như cái hũ mỡ bị hun nóng. Nhớp nháp, lệt xệt mà Tám vẫn xiết cứng lấy tôi hô hào : nắc nữa vô, nắc chết thôi, nắc cho té bẹ tanh banh ra để em đã. Tôi lắc đầu ngán ngẩm, đâu dè Tám cương dữ tợn. Tôi quáng quàng bóp vú và đục, còn đùa ghẹo : lồn em ăn mía vậy mà chưa đã sao. Tám phụng phịu đáp trả tôi : đã cho đụ còn nói kháy.