Tâm Sự Của Dì - Chương 7
Không rõ dì mỏi mệt đã chợp mắt được tí nào chưa, điều đó hiện nay đối với tôi không quan trọng, miễn là dì cho phép tôi được ôm ké hơi dì là đủ. Tôi đang nằm mãn nguyện và có phần hãnh diện nữa vì thấy mình đã trở thành người lớn, cho dù mới chỉ được một nửa.
Tôi đã biết thế nào là nứng sướng thật tình. Con chim đã làm được một việc của người chồng đối với vợ, ừ thì tuy nó chỉ ọc quính quáng ra đầy tay dì thôi. Ngược lại thì dì bù đắp bằng cách cho tôi sờ nghịch chỗ vốn nhạy cảm nhất của dì. Mấy ngón tay tôi đã chui vào tận bên trong người, hưởng thụ sự ấm áp và làm cho dì chao đảo.
Lần đầu tiên, tôi thấy cung cách người nữ khi sướng thể hiện ra sao. Trong đầu tôi còn vương vất bàn tay dì đè tóc tôi hay khuôn mặt dì dựa vai tôi. Lúc tôi ngoáy tít thò lò mấy ngón tay, dì quíu lại, người chực bổ nhào vì không trụ vững, hai giò dì tuy chạm đất mà như đang đặt trên lửa than. Dì nhảy tưng tưng, giùn người dạng háng.
Dì không kể ra nhưng tôi biết lúc ấy dì đang bị dầy vò khó chịu. Dí bíu lấy tôi như con ếch đeo trên lá môn trơn, sợ tuột. Hai cái vú dì nhịp đùng đùng, tôi măn chừng nào, dì càng xuýt xoa nơi miệng chừng đó. Dì ví như đạp phải cái gai, nhưng không để ai giúp gỡ ra, dì nhảy choi choi tựa con dế đá đang hăng sức.
Qua dì, tôi được biết trong người đàn bà có thứ nước nhờn gì đó mà khi bện hơi tay đàn ông thì phóng túng xịt ra. Trước tôi đoán nhiều lắm chỉ đầy một chung uống rượu, nào dè trải kinh nghiệm mới rõ nó đầy lưng cái chén con. Chả thế mà tay tôi ướt mẹp, từ đầu ngón chảy lan ra cùi tay như dính vữa.
Tôi buông dì ra rồi mà dì chực đổ sấp xuống sàn, may mà tôi đỡ kịp, không dì bị vỡ mày vỡ mặt là ít. Lúc đó, tôi thương dì cật lực, dì không giận, không chửi mà chỉ than : mày làm mẹ mệt dữ, đã lâu mẹ không biết cơn nhọc nào, giờ mày móc cấu cào làm mẹ bật vỡ toang hết cả. Tôi cúi đầu lặng thinh, dì dấm dẳng hỏi : mày tò mò học ở đâu mà hành mẹ chết điếng. Tôi dấu bặt nguồn tôi đã học đòi.
Bây giờ nằm ôm lưng dì, cả một phản thịt lung linh bày ra trước mắt. Da dì đã mềm, mà mùi hương toát ra càng làm tôi điên đảo. Nó đằm đằm trộn lẫn với mùi gây gây của mồ hôi, lại thêm cơn sướng quyện vô nên đúng là hơi hướm thật đặc biệt. Bàn tay tôi măn đầu vú dì thoăn thoắt, thỉnh thoảng thấy dì khe khẽ rung. Cái núm hết cứng đanh lại mềm ỉu, tôi nắm bắt được cái dáng dịu dàng nên mân mê chỗ quầng và đầu ti mãi.
Dì cục cựa, mông và đít dì dội hậu ra sau, bất giác chạm vào thằng em tôi đang rúc mò như chuột. Có lúc tôi cảm thấy cái đầu nấm như bị tòe đi vì chạm đâm vào một bức vách nào chẹt nhỏ. Bản năng khiến tôi phải thúc rướn tới để thằng em không bị tức, làm hai mông dì rung bần bật như người đang vẩy đuổi con ruồi vo ve bên tai. Lúc đó, tay tôi vê măn sát rạt cái vú, dì rục rịch tới lui, thằng em thấm những cú dồi nên càng đâm chui tợn.
Thình lình tôi thấy thoải mái vô cùng, nhìn xuống mông dì đang mở rộng, thì ra dì mỏi phải kênh giở chân lên. Thằng nhỏ được ơn mưa móc nên thở dồn thở dập. Tôi nương theo đà, kéo phần trên của dì lại gần và mằn mằn lên vú dì. Tôi thoảng nghe tiếng dì từ đâu mãi xa xăm vọng lại, như mơ hồ, chẳng ra thực, chẳng ra hư. Tôi xòe rộng bàn tay vừa bóp vừa mằn cả bầu, quầng lẫn núm vú. Tôi chạm phải bàn tay dì đưa lên đè lấy mu bàn tay tôi.
Dì giống như bà mẹ địu đứa con sau lưng, đứa bé ngủ xệ xuống, phải bịn tay giữ sợi dây trước ngực cho con khỏi ngã. Tôi như bám được cái bản lề, cứ thế mà pháo vung thiên. Cái pít tông đâm vằm vào lỗ cỗ máy ra sao thì thằng em tôi lúc này cũng hung hăng như thế. Dì vẫn ngà ngà, không ra thức, không ra ngủ, nhưng rõ rệt là dì đang giúi cái đít ra. Thằng em tôi nhận ra cái giá bia nên bấm cò liên chi hồ điệp, được tăng cường bởi bàn tay bóp vú dì khít khao mới hay.
Tôi bắn ục ục tựa liên thanh 7 nòng rống trong đêm chinh chiến, càn lướt như chiến xa tràn lên đất địch xung phong. Dì quẫy rung theo vì bàn tay tôi bóp vú dồi lắc dữ quá. Dì không hé môi nói năng gì, nhưng tôi nghĩ dì cho tôi thực tập thế bò trườn cho quen trận mạc. Tôi hiện như quân trong đồn chống trả nhiều mặt địch bao vây tấn công. Tôi gào thét xin pháo binh bắn yểm trợ, thủ giữ đồn chặt chịa không buông lung.
Đợt đánh nhau kéo dài trong chớp nhoáng, cà nông thụt đỏ nòng thì bỗng tịt ngưng, song chất sắt bắn rát giờ bị chảy trông vô cùng thiểu não. Tôi nằm lịm đi chờ đợt kiểm kê chiến lời phẩm. Đến khi giờ mới nghe dì chất vấn : tao đang lơ mơ mà mày làm gì huỳnh huỵch như vác gạo, rồi nằm thở phì phì ra thế.
Tôi cất tiếng không ra vì thấy đồn lũy gì vỡ tung vỡ tóe, kẽm gai bị bứt rũ, và dầu nhớt ở đâu dây bôi đầy trên gò, ụ. Tôi phì cười khi tự so sánh như vầy. Cả vùng mông và kẽ đít dì dính lầy nhầy chất bọt trắng. Dì thấy ram ráp, thò tay sờ và kêu toáng lên : sao mày lại ói nữa rồi. Dì la thất thanh, mò mò xem hầm ngầm có bị xâm phạm gì chưa, thấy chỗ đó vẫn khô ran thì chẳng nói gì thêm.
Tôi biết dì lỡm tôi, thực ra dì cố dạy cho tôi bài thứ hai về tình dục nên dì vờ như ngủ quên, nhưng bà thủ thế kỹ càng. Bà chỉ cho phép trọng pháo tôi men đến gần phòng tuyến thôi, rồi cho lệnh oanh kích tự do đến khi thả sạch bom, bắn hết đạn thì dứt. Vì sau đó dì hỏi mắc mỏ tôi : thế nào, dã chiến đêm cũng đạt mục tiêu đấy chứ.
Tôi mắc cỡ bằng chết. Nhưng lại vô cùng tâm phục, khẩu dì. Đúng dì là bà mẹ thực sự, biết thằng con ngẳng thì nhứ nhá cho xem nhưng khoanh vòng hạn chế không cho nó bén mảng vào cấm địa. Nhìn tướng nó ngây ngô dì ngầm chỉ cho nó thế bò trườn, bắn tỉa hoặc bắn từng dây để nó tìm ra kinh nghiệm. Tôi vô vàn cảm động và thấu ơn dì, chẳng hiểu sao bỗng dưng tôi lí nhí : con cám ơn mẹ. Dì không ừ hử mà chỉ tủm tỉm cười. Xong tôi thấy dì ngồi lên, lấy cái áo chùi lúc nãy, bợ lấy mông và khe đít, miệng lẩm bẩm : tao phải đi rửa cái, dính dáp tanh tanh quá.
Dì lăng quăng quay ngược quay xuôi, lúc chìa phía sau, lúc hở phía trước. Tôi nhìn búi cỏ ở háng dì và thấp thoáng cái vỏ sò lông úp sấp mà lòng hân hoan sung sướng. Ngước lên, hai vú dì vẫn nây nẩy rung rinh, cái núm giùng giùng đánh nhịp.