Tâm Sự Của Dì - Chương 10
Dì trừng mắt nhìn tôi gắt gỏng : mày xin tao để mày bóp tay bóp chân, tao đồng ý, mày lợi dụng lúc tao chợp mắt làm những chuyện lăng nhăng chẳng ra làm sao cả. Tôi chống chế thưa với dì là tôi vẫn trung thành với lời hứa hẹn chớ có dám xàm xỡ gì đâu. Chợt dì nhận ra cả quần ngoài lẫn quần trong bị lột xuống tới bẹn thì xa xả tiếp : phải may mà mày còn giữ lời, chứ không chắc mày lột tao hết ra không còn manh vải nhỏ.
Dì cáu tiết đưa chân đá tôi một cái, lầm bầm : mày xem, mày lột tao có khác gì con lợn nằm chờ cạo lông không. Mày quá quắt lắm rồi, được đằng chân lân đằng đầu, vậy mà mẹ mẹ con con ngọt sớt. Tôi nhăn nhó như khỉ ăn phải ớt hiểm, mùi gây gây ở húm dì còn chờn vờn nơi mũi và ám ảnh đôi mắt tôi, nên tôi rên khe khẽ : tội nghiệp con mà mẹ. Con bóp tay, bóp đùi thì phải xoa bụng, xoa hông, xoa lườn cho mẹ chớ, tại quần nó vướng víu nên con phải kéo bớt xuống mới làm cho mẹ được cẩn thận, con nào dám hỗn hào với mẹ đâu.
Dì bĩu môi dài ra : phải, anh trọng tôi, anh quí tôi mà anh bày của nả của tôi như bày hàng giữa chợ, may mà tôi kịp phát giác, chứ không chắc anh làm thịt tôi rồi cũng nên. Tôi chuế quá, nhưng sự thực là tôi đã không dằn được cơn kích thích nên trộm hôn lên bim dì khiến dì mới sực tỉnh. Chứ nếu tôi cứ đủng đỉnh nhìn ngắm thôi nào dì đã thức dậy nổi đâu. Bởi thế nên tôi tự trách mình quá đỗi.
Dì thấy tôi im im thì quát : mày không kéo quần lại che cho tao, còn lần khân để đó làm gì nữa. Tôi đành phải hạ mình cầu van dì : bề gì, con cũng lỡ tuột ra rồi, có kéo lại thì con cũng đã nhìn thấy. Vả chăng chỗ đó nào còn lạ lùng gì với con nữa, trước mẹ đã cho con sờ thì nay thấy cũng thế thôi.
Dì gạt phắt đi : nói với mày chán bỏ bu. Sờ khác còn lột ra xăm xăm nhìn khác chứ, mày lại còn bặm trợn rúc rúc vào làm cái gì đó chẳng biết, thế mà còn chối bay chối biến như vô tội. Tôi gãi đầu gãi tai năn nỉ : thì con đã xin mẹ rồi, con bảo chỗ đó thơm mà lỵ, mẹ không tin. Con chờ mẹ ngủ, con lột ra và hít thử cho biết tận nguồn, tôi lấp liếm thêm : quả nó thơm thật, mẹ ạ.
Dì phỉ phui tôi bằng cách trề dài môi ra nguýt háy. Tôi nhân dịp nài nỉ : lỡ rồi, dù sao thì con cũng đã “ xơm “ lên bim mẹ, mẹ còn tiếc gì không để con hôn hít và o bế cho nó thư giãn luôn đi.
Dì có vẻ trầm ngâm, đắn đo, nhưng được cái không còn giục tôi kéo quần lên nữa. Tôi xem mòi có chút hi vọng nên òn ỉ tiếp : tội con mà mẹ, con quí mẹ nên mới gục mặt vào chỗ đó, chứ người ngoài hơi đâu đi làm bá vơ như vậy. Dì còn cố chống chế : phải, anh quí tôi nên mới lột tôi ra, còn nếu anh hắt hủi tôi chắc anh đem treo tôi lên xà nhà cho rỏ nước chứ gì.
Tôi giả lơ nhưng hai bàn tay thì xoa vòng vòng nơi nây bụng dì. Tôi mở rộng vòng xoay và hơi nhấn đè lòng bàn tay xuống, những thớ mỡ nơi bụng như bị ép xoắn làm dì dễ chịu. Tôi nhận ra hai chân dì thả lỏng dần, không còn co co gồng cứng như trước.
Cứ thế tôi càng xoa lan ra hai bên hông, vờn vờn các ngón tay cốt để dì nghiệm ra cái nỗi sướng dịu dàng, đằm thắm. Dì thở lên hít xuống thật sâu, xem ra chiều khoan khoái. Tôi đùn mớ da bụng từ dưới lên và miết mềm xuống dưới. Các ngón tay tôi lổn nhổn như cua bò, cố tình gây xao động cho dì, thỉnh thoảng vờ như vô tình chạm vào mớ lông loăn xoăn khiến dì có cảm giác như bị châm chích.
Dần dần tôi thấy dì vặn mình uốn ưỡn lên, vạt áo mở bung khiến hai vú dì vươn đùn như ụ cát nhuyễn. Dì eo óc thở, môi chụm chụm khó khăn, tôi càng gia tăng sự đè để thịt da dì càng căng nở. Tôi bẹo bên hông, tôi nắm nơi rún, tôi véo bên lườn, nhất nhất mỗi cử động đều làm dì thở ra sườn sượt. Có lúc tôi miết sâu gần chỗ gò vệ nữ, dì quên luôn chuyện mắng mỏ tôi mà kễnh người lên xuýt xoa như đạp phải gai.
Tôi biết dì thống khoái nên cứ khảy búng lên cục gồ tròn làm dì tru mỏ lên chịu đựng. Nhân đà, tôi quàng bàn tay vuốt vòng qua cặp đùi và nhẹ kéo nó xê giãn ra, dì thuận theo ý tôi, khiến cái hoa giữa háng dì nở bung chấp chới. Tôi càng măn chỗ thịt non nơi đùi làm dì nôn nao cật lực.
Dì đã cố không phát ra lời rền rẩm mà vì không chịu được nên chói vói cọ hai bàn chân vào nhau. Tôi xích dần bàn tay vào phía trong háng dì, măn măn mớ thịt mềm và nhạy cảm ở đó. Dì uốn người như con sâu khoanh và rít lên nho nhỏ : mày làm tao nôn quá. Tôi chẳng nói chẳng rằng tiếp măn phía trong đùi dì.
Hai mu trầy trợt hé mở, tôi thấy rõ ngấn nước sùi ra như dãi con nít chảy. Tôi vừa măn vừa nhấn, vừa bóp vừa xoa, chạm lần khân vào tí mu, tí lông và làm cho cái lỗ húm phì phò há mở. Dì trăn trở liên hồi, hai vú rung như chiếc lá bị gió thổi. Tôi dùng hai ngón tay nhúm lấy từng cái mu, bóp nặn te te. Dì trân người lên cao chống trả.
Bất đồ tôi xỉa ngón tay trỏ vào cái lỗ ngoáy vèo một cái. Nước thấm ướt ngón tay tôi, dì văn người quặp lấy mà giữ rịt lại. Hơi ấm tỏa ra lồng lộng, tôi xoay tròn ngón tay, dì tê điếng quằn người. Tôi chạm đúng cái mội ngứa bên trong người dì nên khoắng nhanh khoắng vội, không cho dì đạp bung ra. Dì quặp khư khư ngón tay tôi, ngoáy mông ngoáy đít mà hít hà.
Tôi móc ngược, móc xuôi, chỗ nào cũng lịch kịch chạm vào những núm thịt trơn nhớt. Dì càng cong người tợn rít ra rít róng : chứ mày ngoáy gì mà ngoáy kinh thế. Tôi nhìn hai vú dì vồng to mà nói : con bắt được cục nứng của mẹ rồi, để con khảy cho mẹ sướng. Dì thở hắt ra từng cơn, kêu trèo trẹo : cục nứng với chả cục nợ, sư anh, làm tôi muốn xón đái bằng chết. Tôi biết dì hài lòng nên ấn vào bim dì như người ta ấn củ triện hàng trăm hàng nghìn lượt lên tờ giấy.
Hai chân dì bung cao lên, xàng đạp lắc lư và cái bim chuệch chòa chuệch choạc nơi ngón tay tôi bịn chắc trong đó. Tôi càng gia tăng móc búng, dì càng bật ngửa, bật nghiêng đùng đùng. Nước từ đâu đổ ra như tháo, cái miệng nhễu nhão từng từng, lông dính lem nhem đầy chất trắng đục.
Dì đu người lên bíu lấy cánh tay tôi nói không ra hơi : mày làm dì tức bỏ bố, y như ai ngắt nhéo gì bên trong vậy. Dì hết gượng nổi bám đu lên tay tôi làm tôi cố móc mà không được như ý. Dì bíu một lúc thì mệt, ngả lăn đùng ra, tay tôi bớt bị đeo cứng nên móc xoạch xoạch làm dì chí cha chí chóe kêu như ma dại.
Dì thở hết ra, người bã như cái giẻ rách, nằm oặt ra, mặc cho tôi vần, tôi khẻ. Tôi bụm thêm một ngón nữa và thi nhau ngoáy, bơm cho dì chết cứng. Tôi lại trườn người tới gặm lấy cái vú dì mà nhằn để dì chịu cùng một lúc hai lực hành hạ. Dì kêu ông ổng lên : mày ngưng một tí cho tao nhờ, bức bách quá, mày ngoáy hồi nữa chắc tao chết mất.
Tôi thấy mắt dì dại đi, long lên sòng sọc càng biết việc tôi làm có tác dụng nên tôi khuyến khích dì : mẹ để con giúp bứng đi cái khao khát của mẹ bấy lâu. Con cam đoan mẹ sẽ thích, dù cho nó hơi cấn một chút. Dì lính quính chẳng ra sao, lúc nghểnh người lên, lúc vứt oạch xuống, hai đùi vít giữ chặt tay tôi, còn vú thì dán sát vào miệng tôi mới lạ.
Tôi không ngờ mình tinh ranh đến thế nên răng tôi cứ cắn nhay lên đầu vú dì còn tay thì móc sâu vào giữa háng. Dì kêu nhoai nhoái mà nào có chịu hất đẩy ra. Tôi xục thêm một hồi thì dì hết cục cựa. Tôi rút tay ra, tựa hồ như có chất keo đặc vướng theo nhầy nhụa. Tôi nhìn dì nằm tênh hênh thành một cục to đùng, tôi chẳng để dì kịp thở, tôi vục ngay miệng vào vừa hôn vừa hít cái hoa ở giữa đùi dì đang nở banh toác hoác.
Tôi ịn môi vào khắp nơi, đè lên mu, ép lên cái hạt thịt và day tràn lên cục thịt lồi từng chặp. Dì phùn nước ra ào ào…