Tà Áo Nơi Biên Cương - Chương 27: Giao lưu Kinh Mông (2)
Cứ thế A Páo vác Như Hoa đi hết các con đường mòn, vượt qua vài ngọn đồi vòng vèo trong cái giẫy giụa càng ngày yếu ớt của Như Hoa. Vì đoạn đường đi thì xa, Như Hoa trong lòng nghĩ cũng tội cũng tội cho A Páo, vác mình nặng thế này thì còn sức đâu để tối mà làm ăn gì, cô nghĩ bụng: “Hay là mình xuống chạy cùng về nhà cho nhanh nhỉ?”, nhưng nghĩ thế nào lại thôi. Làm như vậy không đúng với phong tục tập quán, lại hạ thấp danh dự của mình. Ơn giời, A Páo khỏe như con trâu rừng, hơi thở vẫn đều đặn, bước đi vẫn phăm phăm không tỏ ra mệt mỏi gì cho cam.
Mãi hơn một tiếng đồng hồ sau, đoàn cướp vợ mới về đến nhà của A Páo, đã chuẩn bị từ trước, một đống lửa to được đốt ở trước cửa nhà, chàng trai phải vác cô dâu bước qua đống lửa này. Theo quan niệm của đồng bào, làm như vậy để xua đuổi tà ma, tránh cho những vận rủi, những điều không may theo cô gái vào trong nhà.
Lễ cướp vợ diễn ra trong buổi sáng, không được đồng bào coi là lễ cưới, đây chỉ là phần đầu tiên của nghi lễ dựng vợ gả chồng mà thôi. Hay nói đúng hơn chỉ là việc để cô gái có điều kiện để tìm hiểu về gia đình nhà chồng tương lai của mình, xem mọi người nhà chồng đối xử với mình có tốt không? Gia đình nhà chồng có phù hợp với mình hay không mà thôi. Ba ngày sau, nếu cô gái ưng thuận thì mới chính thức tổ chức đám cưới, hai người chính thức là vợ là chồng. Trong 3 ngày này, thông thường cô gái ngủ chung với mẹ chồng, hoặc các chị em gái trong nhà không được ngủ với chàng trai vừa cướp mình.
Ấy tục nó là thế, nhưng giờ, mọi thứ cũng phiên phiến, không còn giữ nguyên bản được nữa. Với lại, ở nhà A Páo, ngoài A Páo là cha chỉ còn mỗi A Dếnh thôi. Không lẽ không được ngủ với A Páo thì Như Hoa phải ngủ chung với A Dếnh hay sao?
Đêm đầu tiên.
Ở góc nhà phía bên tay phải, có dải một chiếc chăn, xung quanh có tấm ri đô che kín, gọi là buồng ngủ riêng của “vợ chồng’ Như Hoa. Ở góc nhà phía bên tay trái là chỗ ngủ của A Dếnh, không có rèm riếc gì cả, chỉ chơ lơ chọn lọn một manh chiếu với một cái gỗ bằng mây đan. Ở giữa nhà, bếp lửa vẫn đang cháy rừng rực, A Páo ngồi nhấp từng bát chè tươi, anh không biết mình sẽ phải ngủ ở đâu, nửa muốn chui vào góc kín nơi, có Như Hoa đang ngồi chải đầu bằng chiếc lược gỗ trầm, anh bấn lắm rồi.
Nửa còn lại muốn giữ phong tục truyền thống của tộc mình, sang ngủ với A Dếnh, nó đang ngáy khò khò.
Nghĩ mãi, nghĩ mãi thành ra đêm về khuya lúc nào chẳng hay. Bản Mông đã chìm vào giấc ngủ, chỉ còn tiếng gió rừng từ xa vọng về vi vu hòa lẫn với tiếng lửa tí tách mà thôi.
Bỗng Như Hoa vén khe hở giữa hai tấm ri đô ghép lại ngó đầu ra ngoài, mái tóc Như Hoa để tự do, phủ kín hai bên mang tai, chỉ để lộ ra khuôn mặt trắng hồng hào, cánh mũi phập phồng thổn thức, có lẽ cô mong đợi điều này quá lâu rồi:
– Anh A Páo ời, con gà đã đi ngủ, con lợn ủn ỉn đã rúc vào bụi cây tìm giấc, con chim rừng đã về tổ, sao anh còn chưa đi đi ngủ?
A Páo nhìn khuôn mặt của Như Hoa ló ra khỏi tấm ri đô, anh nuốt nước bọt đánh ực một cái, bởi khuôn mặt trái xoan, mịn màng, làn môi thướt tha kia chẳng phải đã bao nhiêu đêm anh thầm ước ao đó hay sao, giờ khuôn mặt đó đang ở ngay kia, tại chính ngôi nhà của anh, sắp trở thành vợ của anh. A Páo ngập ngừng hồi lâu rồi mới đáp, tiếng đáp rất khẽ vì sợ mình nói to sẽ làm A Dếnh ở góc nhà kia thức giấc:
– Con gà có ổ, con lợn có bụi cây, con chim rừng có tổ để đi ngủ. Còn A Páo không có chỗ nào để ngủ hết.
Như Hoa tủm tỉm cười, tục cướp vợ cô có lạ gì đâu. Đúng ra, đêm nay chưa thể là đêm động phòng của mình, phải chờ tới ba nữa cơ. Nhưng cô nào có chờ được đâu cơ chứ, cô đợi ngày này đã quá lâu rồi, đợi quá nửa đời người con gái chứ có ít ỏi gì đâu:
– A Páo có chỗ ngủ mà. Chỗ em Như Hoa còn rộng lắm, còn đủ chỗ cho cái lưng rộng như phiến gỗ già trong rừng sâu của anh A Páo nằm. Anh A Páo có muốn nằm ngủ cạnh em không?
A Páo không chần chừ gật đầu đánh thụp một cái, dụi thêm vài khúc củi to vào bên sườn đống lửa, để ngọn lửa cháy lan từ trong ra, ấy vậy vừa hết đêm, lửa trên bếp không tắt lúc nào.
Nhìn lướt sang A Dếnh một cái, A Páo rón rén đi về phía bên kia, nơi có một con bướm đang chờ mình. Như Hoa đã thụt vào trong tấm ri đô chờ lúc nào không hay. Vén mảnh vải ra, A Páo hồi hộp như kẻ trộm, bởi trong ánh sáng rất mờ nhạt của ánh từ bếp củi hắt vào, A Páo nhìn thấy Như Hoa, nằm thẳng đuỗi như một khúc gỗ chắn ngang đường mòn trong rừng. Như Hoa đã thay bộ quần áo truyền thống phụ nữ Mông bằng một quần áo ngủ của người Kinh. Áo mỏng cộc tay, quần cộc đến ngang đùi. Ngực Như Hoa phập phồng, có lẽ cô ấy cũng đang hồi hộp đến cùng cực rồi.
Khẽ khàng như một chú báo đen đang rình mồi, A Páo nhẹ nhàng hết mức có thể để ngả lưng xuống ngay bên cạnh Như Hoa. A Páo cũng nằm thẳng đuỗi giống y tư thế của “vợ”. Nếu A Dếnh lúc này mà ngó vào thì sẽ nhầm tưởng là hai xác chết. Cả hai đang hồi hộp và chưa biết mình phải làm gì.
Mãi một lúc sau, lâu lắm, Như Hoa mới thỏ thẻ, vừa thở vừa nói như kẻ sắp chết:
– Cướp vợ về rồi xong chỉ ngủ thôi à anh A Páo?
Tiếng Như Hoa nhỏ tí ti nhưng A Páo nghe rõ mồn một, cũng bởi chàng đang tập trung lắm. Đã quá lâu rồi, từ ngày mế A Dếnh chết bên bờ suối, A Páo mới có được cảm giác nằm bên cạnh một người phụ nữ như thế này. Ở dưới háng, cây cái con chim đã dựng đứng như một cái chày giã gạo rồi:
– Thì à …. Giàng ơi! Khó chịu quá. Không theo tục nữa đâu à.
Vừa nói dứt lời, A Páo vùng dậy như một con hổ vồ mồi làm Như Hoa giật bắn mình, theo phản xạ co hai chân lên, hai tay ôm chầm lấy bầu vú mình để phòng thân, miệng lập bập:
– Anh A Páo định làm gì Như Hoa?
Vợ chưa nói hết câu, A Páo đã cởi chuồng xong rồi, tai nghe tay làm, A Páo tụt đánh phụt một cái là cái quần chun đen đã rời khỏi hai ống chân, cái con chim A Páo đập đánh pẹt một cái vào vùng bụng. Tiếng “pẹt” trong đêm tối nghe rõ mồn một, vọng đến tai Như Hoa, cũng vùng dậy lui mình về phía góc phòng, giả vờ như mình không muốn làm “chuyện đó”. Ánh sáng không đủ để Như Hoa nhìn rõ cái vật vừa phát ra tiếng kêu. Cô hỏi A Páo:
– Tiếng gì vừa kêu vậy Anh Páo. Có phải tiếng con chim rừng kêu pèn pẹt không?
Páo thấy Như Hoa co mình thì đâm sợ, đành hững lại một chút:
– Con chim rừng đã về tổ ngủ rồi à, tiếng đó là tiếng con chim của A Páo đập vào cái bụng đấy à. Con chim của A Páo đã lâu lắm rồi không được cất tiếng hót. Nó thèm được gặp con chim cái của Như Hoa rồi.
– Hả, tiếng ….. chim của A Páo. Sao to thế?
Từ cảm giác hồi hộp, tò mò, Như Hoa chuyển sang cảm giác sợ sệt. Nói gì thì nói, cô chưa một lần quan hệ tình dục thực sự. Tất nhiên, cô chẳng còn trinh, như bao cô gái khác, cô đã để củ cải rừng, để ngón tay phá trinh mình từ lâu rồi. Cô cũng có hiểu biết về tình dục qua các đĩa phim sex mà các cô vẫn dấm dúi nhau xem.
– Không to đâu mà em Như Hoa, chỉ như con trâu cày, con ngựa thồ bản Mông thôi mà. A Páo sẽ làm cho Như Hoa có cái đứa con trong bụng, giống như con ngựa đực làm bụng con ngựa cái to ra rồi đẻ ra con ngựa con ấy mà.
Thôi, chuyện đến nước này cũng chẳng còn đường, không lẽ sợ chim to mà Như Hoa bỏ về hay sao, các chị em ở trường Pa Thăm cười cho bằng chết.
– Thế người Mông làm như thế nào để làm cái bụng em to?
A Páo thật thà trình bày:
– Cô giáo Như Hoa chỉ cần cởi quần ra thôi, A Páo biết cách làm cho cái bụng cô giáo to lên như con ngựa cái mà.
Đó là sự khác biệt về văn hóa. Văn hóa tình dục của người Kinh mầu mè hơn, nhiều công đoạn hơn so với của người dân tộc. Như Hoa có thể hiểu về nhiều phong tục tập quán của người Mông, nhưng cô thực sự mù tịt về văn hóa địt của đồng bào. Chính vì không hiểu nên Như Hoa lặng yên làm theo sự hướng dẫn của A Páo, như một người vợ Mông bình thường.
Nhẹ nhàng, Như Hoa thả lỏng người, cô tuột nhẹ chiếc quần cộc, kèm theo cả quần lót của mình rồi đặt nó sang bên cạnh, cô trườn mình nằm xuống, bướm hướng lên trên, hai chân duỗi thẳng. Mùi ở bướm xực lên tận mũi cho Như Hoa biết rằng lồn mình đã sẵn sàng để cho A Páo khám phá. Hổn hển Như Hoa nói với chồng:
– Em đã cởi quần rồi.
Không nói không rằng, A Páo dùng hai tay nắm vào hai cổ chân của Như Hoa rồi kéo dịch sang hai bên. Xong rồi A Páo quỳ chồm hỗm ở giữa hai chân, một tay cầm con chim cứng cáp của mình rồi lần vào háng của Như Hoa. Đầu chim vừa chạm cửa bướm đã dính luôn một lớp dịch nhầy nhoen nhoét, chứng tỏ bướm Như Hoa đã tiết dịch nhờn ra rồi.
Khi con chim chưa nong vào bướm, Như Hoa đã cảm thấy căng thẳng, đầu chim ấm nóng, to bản tì tì tạo sức ép lên bướm cô. Cô không dám làm gì, cũng chẳng dám mò tay xuống xem con chim của A Páo to bằng cỡ nào. Chỉ cảm nhận thôi cũng lờ mờ phán đoán là nó rất to, bởi đầu chim đã chiếm diện tích mất nửa bướm rồi.
Như Hoa dạng hai chân ra rộng hơn một chút nữa, cô hy vọng rằng động tác này sẽ làm cửa lồn nhỏ bé của cô mở rộng ra hơn một chút, đặng cho chim A Páo vào vừa:
– Từ từ thôi anh Páo.
Nhưng nào A Páo có nghe, cứ hùng hục ấn vào. Khi đầu chim đã tìm thấy cửa lỗ bướm, mép vào được một tẹo, A Páo cong mông lấy đà, lấy hết sức bình sinh đóng ngập buồi vào bên trong lồn của Như Hoa.
Như Hoa đưa cổ tay lên miệng cắn, cô sợ rằng tiếng thét của mình sẽ làm cho A Dếnh thức giấc: “Á ………………………………..”
Đó là tiếng kêu tình dục đầu đời của Như Hoa. Buồi A Páo đã chiếm trọn âm đạo, làm lồn Như Hoa căng phềnh hết cỡ như muốn nứt toác ra. Cảm giác đầu tiên mà Như Hoa cảm nhận, đó là thốn, đó là khó thở. Các cơ vùng xương chậu căng hết ra, bàng quang bị ép vào làm cô lờ mờ có cảm giác buồn đái. Cũng may, âm đạo đã tiết ra rất nhiều dịch nhờn nên việc đóng buồi của A Páo mới thuận lợi đến giờ phút này.
Ngay lập tức, phản ứng của cơ thể Như Hoa chính là co bóp. Lồn cô co thắt lại như muốn bóp nghẹt cái buồi vừa mới xâm phạm.
Nhưng A Páo không đủ hiểu biết để cảm nhận điều đó, A Páo địt Như Hoa theo bản năng của giống đực, theo cách mà một con vật đực phối giống con vật cái. Chứ không phải là cảm nhận về mặt tình dục. Thấy lồn Như Hoa bóp chặt buồi mình, A Páo rút buồi ra rồi lại đóng lại ngay lập tức. Động tác rất nhanh, rất mạnh mà liên tục không ngừng nghỉ, không quan tâm tới biểu hiện của Như Hoa.
Như Hoa vừa thốn vừa pha chút khó chịu ở vùng âm hộ. Cô không nghĩ rằng buồi A Páo lại to đến mức này, còn nhớ có lần, cô đã từng thủ dâm với củ cải loại to nhất, to như cổ tay cô, nhưng cũng không có cảm giác chật chội, áp lực đến như thế này. Cô cần phải quen, hay đúng hơn là lồn cô cần một thời gian nữa mới có thể quen được với kích thước và hình dạng của buồi A Páo.
– Từ từ thôi A Páo, từ từ thôi em khó chịu quá.
Nhưng A Páo nào có nghe được lời Như Hoa nói, tay không bóp vú mà chống xuống nền bên hông của Như Hoa, mông đít nhấp nhổm liên tục. Máu dồn về buồi, hơi thở dồn dập, miệng rên ư ử.
Như Hoa đành co hai chân mình lên, dạng rộng ra hai bên để giảm áp lực ở bướm. Phải đến 5 phút sau, khi lồn đón gần trăm phát địt, Như Hoa mới cảm giác bớt thốn, bắt đầu cảm nhận được những tia hứng khởi đầu tiên.
Trước nhất, chính là mỗi lần buồi A Páo vào sâu nhất, đầu buồi chạm vào điểm G cứng ở tận cùng âm đạo, mỗi lần một ít làm Như Hoa tăng dần sướng khoái. Thứ nhị, mỗi lần A Páo rút buồi ra, lồn Như Hoa mất áp lực thu nhỏ lại ngay, rồi lại bị nong rộng ra hết cỡ, cứ lặp đi lặp lại cái động tác thu nhỏ, căng ra nhiều lần cũng tạo thêm một bậc sung sướng.
Thêm một thời gian nữa, Như Hoa đã hoàn toàn hòa nhập với cuộc làm tình đầu tiên, bướm cô bắt đầu phản ứng tích cực lại, nước ở bên trong ồ ạt tiết ra, tạo thành những tiếng nhóp nhép, nước ra nhiều nhỏ giọt xuống tận mông làm cô có cảm giác man mát.
Rồi A Páo rít lên, lực địt ngày càng mạnh, tốc độ địt ngày càng nhanh, buồi nở lớn thêm, cứng hơn một cấp độ:
– Ối con ma rừng ơi, A Páo sướng quá con ma rừng ơi. Cô giáo Như Hoa ơi, A Páo làm cái bụng của cô giáo to đây. AAAAAAA.
Từng dòng, từng dòng tinh trùng nóng hổi, đặc sệt từ trong thân buồi của A Páo thi nhau tuôn ra không ngừng nghỉ, tất cả đều phụt thẳng vào tận cùng của âm đạo Như Hoa, không ít tinh trùng bắn thẳng vào tử cung.
Như Hoa cũng gần như đạt cực khoái, lồn cô co bóp dữ dội đón tinh trùng, cô nâng mông lên cao để buồi A Páo được tì chặt vào miệng tử cung mình. Không dám rên to, nhưng miệng Như Hoa chảy nước dãi, mắt nhắm nghiền: “Ơi mẹ ơi, sướng …. Lồn quá!!!!!!!”
Lần làm tình đầu tiên của Như Hoa diễn ra như vậy đó, không mầu mè hoa mĩ, không cầu kỳ nhưng cũng mang lại cho Như Hoa phần nào đó thỏa mãn. Khi A Páo nằm thở phì phò như con trâu vừa cày xong mảnh rãy bên cạnh. Như Hoa tủm tỉm tự nghĩ: “Mình phải dạy cho A Páo biết cách địt của người miền xuôi thôi”. Nụ cười trong đêm tối của Như Hoa, đó là nụ cười của hạnh phúc.