Sự trớ trêu của số phận - Chương 25
Khoảng hơn 1 tuần sau, em có hẹn gặp tôi. Tôi đã rất hi vọng vào buổi gặp đó, hi vọng rằng biết đâu em hiểu ra, hiểu rằng tôi không phải như những lời đồn đại ác ý ở dưới nhà, biết đâu em sẽ nghe tôi giải thích, biết đâu tôi và em sẽ quay lại với nhau. Tôi đã hi vọng nhiều như thế, vì có ai đánh thuế ước mơ, tuy vậy, từ tận trong đáy lòng, tôi hiểu rằng buổi gặp gỡ này có lẽ là buổi gặp cuối cùng của cả tôi và em. Tôi biết rằng buổi gặp hôm đó chỉ là buổi gặp để em muốn mọi việc rõ ràng mà thôi.
Chúng tôi gặp nhau ở một quán nước nhỏ ở đường ven hồ tây, nơi mà trước đây chúng tôi vẫn thường ngồi tâm sự với nhau. Chọn 2 chiếc ghế ngồi quay ra hồ, có lẽ cả tôi và em đều sợ phải đối mặt với nhau. Sự im lặng kéo dài thật lâu, ai cũng ngại phải mở lời trước. Tôi châm một điếu thuốc, rít thật sâu, nhà khói, tôi mở lời :
– Em đã thi xong chưa ?
– EM thi xong rồi, anh thi xong chưa ?
– Thi đi xong rồi, nhưng còn đang chờ thi lại mấy môn hôm trước anh bỏ thi nữa.
– Vậy à ?
– Uh
Lại một sự im lặng căng thằng, đằng nào cũng vậy, tôi bảo :
– Thế hôm nay gọi anh ra đây có chuyện gì thế ?
– ừm…. Em muốn nói là …là…., chúng mình chia tay nhau đi.
Những lời đó của em như một nhát dao sắc lẹm đâm thẳng vào tim tôi. Tôi quay sang, đúng lúc em cũng quay sang nhìn tôi, nhìn thẳng vào mắt em, tôi hỏi :
– Em có thể cho anh một cơ hội giải thích được không ? Anh không phải như lời mọi người vẫn nói đâu, anh…
– Em không muốn nghe gì cả- em ngắt lời tôi- từ giờ anh và em chỉ coi nhau như những người bạn bình thường thôi.
Nói xong em chạy vội ra xe, tôi cũng chẳng buồn giữ em lại, tôi hiểu rằng em đã suy nghĩ rất kĩ trước khi đưa ra quyết định này. Mọi lời nói của tôi bây giờ là vô nghĩa, tôi bật cười, chẳng biết trách ai cả. Ngồi chán chê ở đó, tôi bỏ về quán, gọi ông Phương với thằng cứt đi uống rượu. Tôi là thằng uống rượu rất kém, từ xưa đến bây giờ vẫn vậy, nhưng trận rượu hôm đó khi mà cả lão Phương và thằng cứt gục xuống bàn, tôi vẫn còn ngồi một mình và uống thêm vài chén nữa, sau cùng, tôi cũng không biết gì nữa.
Khi tôi tỉnh dậy vào sáng hôm sau thì đã thấy mình đang ngủ ở quán, đầu đau như búa bổ. Tôi uể oải dậy, đi xuống tầng 1. Con bé lễ tân thấy tôi liền bảo :
– Hôm qua mấy anh uống gì mà kinh thế ? may có thằng cu An ( thằng cu làm ở quán) nó đi qua nhìn thấy mới gọi mấy anh em đưa về ( bọn tôi uống ở quán rượu gần quán karaoke)
– Uh, có thấy ví với điện thoại của anh đâu không ?
– Đây anh này, hôm qua bọn nó khiêng anh về rồi đưa em cất đi đây.
Tôi lấy điên thoại bỏ ra thì thấy 1 tin nhắn, mở ra thì là tin của em : “Anh à, em biết là anh rất buồn nhưng thực sự em cũng không vui sướng gì khi phải nói ra lời chia tay như vậy. Chúng mình không hợp nhau, em yêu anh, nhưng áp lực từ gia đình em đã không cho em có sự lựa chọn khác. Thoài gia tới anh hãy quên em đi, em cũng sẽ tập để quên anh. Có lẽ rất khó nhưng chúng mình cùng cố lên anh nhé. Anh cố gắn thi mấy môn còn lại tốt nhé, làm ăn gì thì làm nhưng anh cố gắng thức khuya ít thôi, hại người lắm. Mà anh cũng đừng hút thuốc lá nữa, nếu không bỏ hẳn được thì cũng cố hút ít thôi anh nhé, bây giờ thì em cũng chẳng thể cấm anh hút như ngày trước được nữa. Hạnh phúc anh nhé. Cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã làm cho em.”
Chúng tôi gặp nhau ở một quán nước nhỏ ở đường ven hồ tây, nơi mà trước đây chúng tôi vẫn thường ngồi tâm sự với nhau. Chọn 2 chiếc ghế ngồi quay ra hồ, có lẽ cả tôi và em đều sợ phải đối mặt với nhau. Sự im lặng kéo dài thật lâu, ai cũng ngại phải mở lời trước. Tôi châm một điếu thuốc, rít thật sâu, nhà khói, tôi mở lời :
– Em đã thi xong chưa ?
– EM thi xong rồi, anh thi xong chưa ?
– Thi đi xong rồi, nhưng còn đang chờ thi lại mấy môn hôm trước anh bỏ thi nữa.
– Vậy à ?
– Uh
Lại một sự im lặng căng thằng, đằng nào cũng vậy, tôi bảo :
– Thế hôm nay gọi anh ra đây có chuyện gì thế ?
– ừm…. Em muốn nói là …là…., chúng mình chia tay nhau đi.
Những lời đó của em như một nhát dao sắc lẹm đâm thẳng vào tim tôi. Tôi quay sang, đúng lúc em cũng quay sang nhìn tôi, nhìn thẳng vào mắt em, tôi hỏi :
– Em có thể cho anh một cơ hội giải thích được không ? Anh không phải như lời mọi người vẫn nói đâu, anh…
– Em không muốn nghe gì cả- em ngắt lời tôi- từ giờ anh và em chỉ coi nhau như những người bạn bình thường thôi.
Nói xong em chạy vội ra xe, tôi cũng chẳng buồn giữ em lại, tôi hiểu rằng em đã suy nghĩ rất kĩ trước khi đưa ra quyết định này. Mọi lời nói của tôi bây giờ là vô nghĩa, tôi bật cười, chẳng biết trách ai cả. Ngồi chán chê ở đó, tôi bỏ về quán, gọi ông Phương với thằng cứt đi uống rượu. Tôi là thằng uống rượu rất kém, từ xưa đến bây giờ vẫn vậy, nhưng trận rượu hôm đó khi mà cả lão Phương và thằng cứt gục xuống bàn, tôi vẫn còn ngồi một mình và uống thêm vài chén nữa, sau cùng, tôi cũng không biết gì nữa.
Khi tôi tỉnh dậy vào sáng hôm sau thì đã thấy mình đang ngủ ở quán, đầu đau như búa bổ. Tôi uể oải dậy, đi xuống tầng 1. Con bé lễ tân thấy tôi liền bảo :
– Hôm qua mấy anh uống gì mà kinh thế ? may có thằng cu An ( thằng cu làm ở quán) nó đi qua nhìn thấy mới gọi mấy anh em đưa về ( bọn tôi uống ở quán rượu gần quán karaoke)
– Uh, có thấy ví với điện thoại của anh đâu không ?
– Đây anh này, hôm qua bọn nó khiêng anh về rồi đưa em cất đi đây.
Tôi lấy điên thoại bỏ ra thì thấy 1 tin nhắn, mở ra thì là tin của em : “Anh à, em biết là anh rất buồn nhưng thực sự em cũng không vui sướng gì khi phải nói ra lời chia tay như vậy. Chúng mình không hợp nhau, em yêu anh, nhưng áp lực từ gia đình em đã không cho em có sự lựa chọn khác. Thoài gia tới anh hãy quên em đi, em cũng sẽ tập để quên anh. Có lẽ rất khó nhưng chúng mình cùng cố lên anh nhé. Anh cố gắn thi mấy môn còn lại tốt nhé, làm ăn gì thì làm nhưng anh cố gắng thức khuya ít thôi, hại người lắm. Mà anh cũng đừng hút thuốc lá nữa, nếu không bỏ hẳn được thì cũng cố hút ít thôi anh nhé, bây giờ thì em cũng chẳng thể cấm anh hút như ngày trước được nữa. Hạnh phúc anh nhé. Cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã làm cho em.”
( muốn viết thêm ít nữa, nhưng khi type những dòng này, kí ức ngày xưa lại về, không muốn viết thêm nữa, các bác thông cảm.)
Comments for chapter "Chương 25"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận