Sứ giả thời gian - Chương 6
Đôi mắt tên Hợi chợt sáng lên, chỉ vào vợ cậu út mới 14 tuổi:
_ Mày, mày sẽ là đứa quyết định cả nhà mày có toàn mạng không. Giờ ra kia liếm sạch đống tinh trùng trên người mấy con nhỏ nằm dưới kia, cộng với những chỗ trên mặt đất. Làm mà không xong, tao chém đầu mày.
Nói đoạn tên Hợi vung đao chém mạnh xuống làm cái ghế gần đó đứt ra làm đôi. Cô gái khóc thét lên vì sợ. Tội nghiệp cô gái, mới 14 tuổi đầu nào có biết gì đâu. Dưới dâm uy của tên Hợi, một hồi mợ út cũng ngoan ngoãn đi tới liếm mớ chất lỏng nhớp nháp kia.
_ Mày mà ói ra thì nuốt vô cho hết. – Thằng Hợi nói.
Thân thể mợ út khẽ run lên. Nàng mang danh là vợ cậu út, nhưng thằng nhóc mới 4 tuổi thì biết cái gì, nàng chỉ là bảo mẫu thôi. Đống nhớp nháp trắng đùng đục kia phát ra mùi tanh tưởi khiến nàng lợm giọng, nhưng phải cố mà le lưỡi ra liếm vào. Bọn đầy tớ gái và bà năm đã ngất xỉu từ lâu, nằm như xác chết nào có biết gì.
Thằng Hợi chỉ vào hai mẹ con đang ôm nhau khóc, cười lạnh:
_ Mày, con chó cái, cho tới khi con kia liếm xong giọt tinh cuối cùng, mày phải làm cho con mày xuất tinh, tao *** cần biết mày dùng cách gì, nếu làm không xong, tao giết con mày!
_ Không…!
Hai mẹ con hoảng sợ ra mặt. Bà cả đã có tâm lý muốn chết, nhưng còn con nàng, nó phải sống. Tình mẫu tử thiêng liêng như tiếp thêm sức mạnh cho cơ thể đã yếu đến cùng cực, bà cả gian nan nhấc tay lên đưa về phía hạ bộ cậu cả.
_ Đừng mẹ! Con thà chết cũng không thể để mẹ làm chuyện này! – Cậu cả đỏ hoe cả mắt, chặn lại tay của mẹ.
Bà cả đương nhiên không chống lại sức mạnh của đứa con, nàng nhìn về phía mợ út đang run rẩy nuốt từng mớ tinh dịch ghê tởm, biết thời gian không có nhiều, nàng gian nan mở miệng:
_ Con trai, mẹ vốn không muốn sống nữa, nhưng vì con mẹ cắn răng chịu đựng. Nếu con cũng không để ý mạng sống của mình, mẹ liền chết trước mặt con.
Nói xong bà cả liền vùng dậy, cậu cả hoảng sợ ôm mẹ lại, nước mắt tuôn như mưa. Đàn ông vốn không dễ khóc, chỉ là chưa đủ đau lòng mà thôi.
_ Mẹ, mẹ đừng chết, con… con… nghe… mẹ.
Cậu cả gian nan thốt ra những lời này. Ông cha vốn luôn khắc nghiệt với gia đình, nên đối với cậu cả, mẹ là người thân duy nhất.
Tên Hợi chợt chen vào:
_ Khoan đã thằng kia, trước hết mày phải liếm sạch tinh trùng trên người mẹ mày đi, cả trong *** nữa, nếu không thì làm sao biết mày có xuất tinh hay không?
Thân hình cậu cả run lên, nhưng vì mẹ, chàng đành cúi xuống liếm từng chút tinh dịch dính trên người mẹ mình. Bắt đầu từ gương mặt, đến tai, kéo dần xuống cổ, lưng, rồi… dù cố gắng tránh nhưng vẫn phải liếm lấy bầu ngực đầy tinh dịch của mẹ chàng. Hai bầu vú giờ đã sưng tấy, tím bầm nên khi bị mút lấy bà cả rên khe khẽ không phải vì sướng, mà vì đau.
_ Con xin lỗi! -Cậu cả áy náy
_ Không sao, con cứ tiếp đi. – Bà cả động viên con, nước mắt lại chảy ra.
Tên tướng cướp lại chỉ vào Ông Long:
_ Mày, lại đây!
Kế tiếp hắn túm tóc mợ cả đang đứng kế bên:
_ Mày hình như là con dâu thằng già kia đúng không? Có trò chơi cho mày đây, khặc khặc! Thằng kia, tuột quần xuống!