Sứ giả thời gian - Chương 15
Hai mẹ con cố gắng phục vụ tên quan huyện. Kể từ khi lão trưởng làng chết, dù chỉ vài ngày, nhưng không biết bao nhiêu ánh mắt nhòm ngó vào chiếc ghế béo bở này. Khi còn sống, ông Long đắc tội với không ít người, nay ông Long vừa chết, bọn họ sẽ vui vẻ ném đá xuống giếng. Bước đường cùng, bà cả đành dắt theo đứa con dâu cầu cạnh tên quan huyện háo sắc này.
Dương vật láng bóng tên quan huyện không ngừng ra vào âm đạo cô con dâu. Bầu ngực căng tròn không ngừng đung đưa theo từng nhịp chuyển động. Gương mặt thiếu phụ trẻ ửng hồng, phát ra những tiếng rên rỉ mê người. *** cô không ngừng co bóp lấy cây gậy thịt tên quan huyện.
Tên quan huyện nằm ngửa ra, nàng con dâu đưa vú sát vào miệng hắn chịu sự dày vò, bên dưới bà mẹ nắm lấy dương vật nhét vào âm đạo đã đầy nước, bắt đầu cưỡi ngựa. Ở tư thế này người phụ nữ hoàn toàn chủ động. Bà mẹ càng nhịp nhanh và mạnh hơn, tiếng rên cũng lớn hơn, nhằm tăng thêm sự kích thích cho tên quan huyện mau xuất tinh chấm dứt sự nhục nhã này.
“A…a…a… “ một lúc lâu sau, tên quan huyện rốt cuộc chịu không nổi bắn tinh xối xả vào âm đạo bà mẹ chồng, mặt úp vào ngực cô con dâu, hơi thở nhẹ dần sau cơn cực khoái.
Cơn sướng qua đi, gã bắt đầu sắp xếp lại tin tức thu được từ hai mẹ lão trưởng làng. Rõ là phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí.
Trong một thôn dưới quyền của gã có một cặp chị em Hồ Túc, Hồ Nhị sắc nước hương trời, lại còn giỏi võ. 3 năm trước, khi cô chị vừa 13 tuổi lấy anh thư sinh nghèo, cái gì mà “chàng chưa thi đỗ thì chưa động phòng”. Một hôm gã đi khám điền thổ bắt gặp đôi chị em này, máu dâm nổi lên, chưa kịp giở trò thì bị đánh cho lăn quay xuống hầm phân. Tức lắm nên gã bày kế khác, dụ dỗ tên Thi – chồng cô chị – nhường cô vợ xinh đẹp cho gã, đổi lại gã sẽ để cử một chức quan nho nhỏ với bề trên. Ai ngờ tên này ngoan cố không chịu, gã đành mượn cớ gán tên này vô tội tạo phản mang đi chém đầu. Cứ tưởng hốt được 2 chị em vào tay, thì hai con ranh đó lại chiêu binh mãi mã, phất cờ khởi nghĩa, nào là “Trước đền nợ nước, sau trả thù nhà”. Con bà nó chứ, giờ làm gì còn cái gọi là nước Đại Việt, sớm đã bị Trung Hoa đại quốc thu vào bản đồ Đại Hạ, đổi tên thành quận Giao Chỉ rồi. Phụ quốc? Hừ, chỉ dựa vào một lũ đàn bà?
Giờ lại tới cái làng này. Hơn ai hết gã biết rõ ai đứng sau lưng bọn giặc cướp. Cướp gì mà đầy đủ đao thương ngựa cưỡi? Đó chỉ là quân đội ngụy trang mà thôi, mục đích để cho người Đại Việt không thể tích trữ tài sản thóc lúa. Cai trị lâu như vậy mà người dân còn chưa quên gốc của mình, vương triều Đại Hạ luôn sợ có ngày bọn họ tạo phản.
Thế mà chỉ trong một đêm, nói chính xác hơn là trong một tích tắc hơn trăm người bị giết sạch, tử trạng thê thảm. Điều này có nghĩa một vị “thần” đã giáng thế, hơn nữa vô cùng bất lợi cho Hoa Hạ đại quốc.
Với cái đầu quan trường lão luyện của gã, gã nhận ra đây chính là thời cơ tốt cho gã một bước lên trời. Chỉ cần tâu bẩm 2 tin này lên trên, chẳng mấy chốc quân đội Đại Hạ sẽ san bằng bọn thổ dân kia, gã sẽ lập công đầu, tha hồ thăng quan tiến chức.
Khoái trá trước ý nghĩ trong đầu, gã bóp mạnh vú cô con dâu khiến nàng ra phải rên rỉ, lão cười hặc hặc, vung thương xung trận lần 2
_ Ha ha ha… tốt… thiệt là tốt… mẹ con hai người xứng đáng được bổn quan huyện “trọng thưởng”. Ha ha ha…
Những tiếng rên rĩ dâm đãng lại vang khắp căn phòng.