Sứ giả thời gian - Chương 14
_ Mẹ vốn không phải người của làng này. 17 năm trước mẹ sống với ông bà ngoại con ở cách đây 1 ngôi làng. Khi đó vào mùa khô, tất cả các con suối quanh làng đều khô cạn. Muốn có nước, mọi người phải đi xa gần tới làng bên cạnh. Duy có cái giếng trong đền thờ giữa làng là đầy nước nhưng không một ai dám lấy. Người trong làng đồn là cái giếng đó chịu một lời nguyền kinh khủng, bất cứ ai dám uống thứ nước này sẽ biến thành cụ già rồi chết. Hôm đó mẹ chơi đùa với lũ con gái trong làng, khát quá nhưng không kỳ lạ không một gia đình nào quanh đấy còn nước cả. Ma xui quỷ khiến thế nào mẹ làm liều múc nước trong giếng uống mặc cho lũ bạn can ngăn. Nước trôi xuống bụng mẹ trong cặp mắt kinh hoàng của mọi người. Mẹ không bị già đi như lời nguyền, nhưng sau khi trở về nhà, bụng mẹ to lên nhanh chóng, ngay tối hôm đó mẹ sinh ra con. Ông bà ngoại xua đuổi mẹ, người trong làng cho con là hiện thân của quỷ, đòi giết cả 2 mẹ con. Vừa sinh xong, mẹ dựa vào chút hơi tàn mà chạy trốn mãi. Ngày này qua ngày khác, cho tới một hôm mẹ tới được nơi đây, khai hoang rồi cứ sống cho đến bây giờ.
Thằng Tùng nghe mà bàng hoàng. Hóa ra nó không có cha, mẹ nó cho tới lúc sinh vẫn còn là trinh nữ. Nó là hiện thân của quỷ sao? Nó không biết, thế nào là thần, thế nào là quỷ? Chẳng phải bây giờ dân làng còn đang ca tụng nó như vị thần hay sao?
_ Mẹ, con có một bí mật, cũng là một món quà, mẹ sẽ là người đâu tiên được biết.
Mẹ nó hơi ngạc nhiên, dường như đứa con ngày nào chỉ trong một tích tắc đã thay đổi thành người khác.
Tùng cười cười, mẹ nó bỗng trợn mắt há mồm khi thấy cơ thể mình trẻ lại, chẳng mấy chốc đã trở thành thiếu nữ của 17 năm về trước.
_ Mẹ, 17 năm qua mẹ đã vất vả vì con nhiều rồi. Mẹ vừa là mẹ, vừa là cha. Sau này con sẽ không để mẹ phải sống khổ cực nữa. Cho mẹ biết một sự thật, con chính là thần, con có thể điều khiển được thời gian.
Hai mẹ con ôm chặt lấy nhau, có những lúc ngôn từ trở nên thừa thải, hai con người cảm nhận nhịp đập của nhau, cảm nhận sự liên hệ của huyết nhục tình thâm.
—
Chỉ vài ngày sau, tin đồn làng Vũ Thủy xuất hiện thần hộ mạng lan truyền một cách nhanh chóng. Càng về sau người ta càng thêu dệt thêm lắm chuyện thần kỳ. Thậm chí có người còn cam đoan rằng tận mắt nhìn thấy vị thần giáng lâm trừng trị lũ cướp hung tợn.
Lúc bấy giờ, trong phòng ngủ của quan tri huyện, một lão già râu cá trê, thân hình lùn tịt tròn lẳng như quả bóng bằng thịt, một tay ôm hông người phụ nữ bò trước mặt, dương vật bóng lưỡng không ngừng ra vào âm đạo sưng mọng và ngập nước kia, ta còn lại của lão chọc ngoáy vào động thịt của thiếu phụ khác đang đưa mông về phía gã. Tiếng va chạm phành phạch của xác thịt và tiếng rên từ hai người phụ nữ làm cả căn phòng tràn ngập mùi vị dâm dật.
_ Cưng nói thật chứ, tất cả đều chết hết à?
Thiếu phụ thở hổn hển, chịu đựng sức nặng của tên quan huyện béo mập và cây gậy thịt không ngừng hoạt động của hắn, giọng nói đứt quãng:
_ Vâng… ưm… ưm… chính mắt em… ah… đã nhìn thấy… ah … tất cả… đều già đi… ah… ah… rồi… ah… chết… ưm… mạnh nữa lên… ưm… ưm… ưm…
Thiếu phụ xoay mặt lại trả lời tên quan huyện, không ngờ đó chính là mợ cả, vợ con trai lớn nhất của lão trưởng làng.
Người đưa *** chịu đựng những ngón tay quái ác của tên quan huyện không ai khác hơn chính là bà vợ cả lão trưởng làng, cố nén khoái cảm truyền đến từ hạ thể, bà cả nói:
_ Con xin quan trên xem xét,… ưm… ưm… cho con trai con… a… a… thay cha nó giữ chức trưởng làng… a… a…
_ Khà khà khà… nể tình hai mẹ con nàng phục vụ tận tình, ta sẽ cho đề bạt thằng oắt con đó. Ha… ha… ha… rên to nữa lên, ta thích…!