Sông Quê Mùa Nước Lũ - Chương 18
Khuôn ngực thật to, đầy đặn lung linh trắng ngạo nghệ trong đêm tối, ánh sáng từ những chòm sao trong dải ngân hà chiếu xuống.
Bóng tôi và cô in xuống sân đang gần nhau im lặng ngắm nhìn, cái gáo trên tay rơi xuống đất, thổn thức trong vòng tay tôi và cô từ từ ôm nhau thật chặt, im lặng không ai nói lời nào.
Cả khuôn ngực mát lạnh của cô trùm lên ngực tôi, môi cô hôn lên vành tai tôi nhè nhẹ, nhồn nhột, cánh tay tôi nổi cả gai lên, gió sông thổi về tầu lá chuối đung đưa qua lại, cọ sồn sột vào thành nhà tắm.
Bàn tay tôi vuốt xuống lớp da mịn màng, mát rượi trên hai đùi cô, làn nước giếng long lanh mát lạnh đã làm cho tôi dịu lại, bao ngại ngùng e thẹn bay đi đâu mất.
Trong tôi đang bùng lên, cái khát khao mạnh mẽ cũa người chàng trai đang bước qua tuổi mười bảy, hùng dũng quay ngang, dựng lên cái đầu buồi tôi đang trong tay cô nắm chặt, cứng quá cô bẻ, cô lắc, cô vuốt, cô thèm.
Lồn cô nóng hổi, ướt át đám nước cứ tuôn ra, làm cho bàn tay tôi đang vuốt ve trên lồn cô cũng nhơn nhớt, nhòe nhoẹt khí lồn, khi ngón tay tôi luồn sâu vào, cái lỗ lồn cô đang hé ra, dạng ngửa cái lồn ra cô mời gọi:
– Tình ơi…. Tình, cô máu lắm, thế này thì cô chết mất, địt cô đi, buồi Tình đã dựng đứng lên rồi kìa “.
Đúng thật, cứng thật, buồi tôi thật cứng khi cô thả tay ra, cúi người cô định há miệng mút vào buồi tôi một cái, uốn mông, môi cô mút hụt. níu theo buồi tôi tê dại.
Khi môi cô ngậm chặt, giựt nảy hông lên tôi đẩy buồi mình vào vào sâu cổ họng….
-”Oe”…. Cô nhả buồi ra, vỗ mạnh vào mông tôi cái đét…
Ngón tay tôi ngoáy trong lồn cô thật mạnh, cái đầu ngón tay cảm nhận thật dầy, lớp thịt trong cái ống lồn xiết mạnh, đám nuớc ộc ra hai đùi cô Nga xiết lại, đùi cô rung rung, giật giật như sợi dây đàn.
– Cô mắu lắm rồi….. Thều thào tiếng cô tắt lịm.
– Thôi Tình ơi, cô không chịu được nữa…… cháu ngoáy lồn nữa thì cô chết mất, Tình…… Tình….. địt cô đi!
Tôi cũng chẳng hơn gì, nãy giờ, đám tinh khí nằm lâu trong hai hòn dái cũng đã muốn lao ra, khi cơn sướng lan tỏa khắp sống lưng, chạy lên đỉnh đầu, để cho cái đầu ngón chân tê dại.
Cô xuay lưng lại, cái lưng trắng nhờ mát rượi và thật mềm, cánh tay cô vịn vào miệng lu, cái eo hông thắt nhỏ, cái mông nở nang đầy đặn vươn ra phía sau, đón chờ dạng nhẹ hai đùi, vuốt bàn tay xuống cái lồn cô ướt nhoẹt.
Tôi dụi mạnh con cu từ phía sau chui vào, cái lỗ lồn nãy giờ được ngón tay tôi chọc ngoáy, giờ vẫn đẫm ướt nước lồn, há ra ngậm chặt cái đầu buồi đang phồng lên, lao sâu, lao mạnh phành phạch cái háng tôi dội vào mông cô, làm cho bàn tay cô tì vịn trên cái miệng lu cứ chao đi đảo lại.
“Hự hự”……… “phạch phạch”……
Hai bàn tay tôi ghì chặt hai hông cô xiết mạnh, cái đầu cu chếch lên, hai đùi tôi rướn lên, cọ mạnh dầu cu trong cái ống lồn, cô sướng, cô rên, hai chân đứng như không vững.
– Thôi Tình ơi…… ơi ơi, sao hôm nay địt mạnh thế! Vỡ lu bây giờ.
Cái lu cô đang vịn chịu, đáy lu lật lên hạ xuống, nước trong lu sóng xánh ọc ọc, như muốn trào ra, ngả ngiêng cái lu hòa cùng trận địt.
Bao nhiêu bực bội, bao nhiêu thèm khá, bao nhiêu nhớ nhung, bao nhiêu sức lực dồn ra hết, dập vào lồn cô thật mạnh, để cho cái đầu buồi to dài cứ lao sâu, lao mạnh vào lồn,
Cô rú lên “ Ôi…. ôi!”.
Buồi tôi phun mạnh, để cho cái đêm chia tay ấy, khi đám tinh khí trong lồn cô nhiễu hết xuống nền nhà tắm.
Cô đã nâng niu kì cọ thật sạch cái đầu cu, nắm bàn tay thật chặt vào đám lông trên mu buồi, cô dắt tôi vào nhà như không cho tôi bỏ chạy, đẩy tôi lên gường, cô vào buồng khép cửa quay ra, nằm cùng với tôi, cô cháu lại địt nhau hai lần nữa………..
“Cộc cộc” vang lên……
– Ai đấy?
– Tình ơi… Tình, em đang tắm hả?
Chết rồi, tiếng chị Linh vợ anh Thắng, mà giờ này chị lên làm gì thế nhỉ, làm dòng hồi ức bị cắt ngang, khuya lắm rồi mà, tôi mặc quần áo xong đi ra khỏi nhà tắm. Chị Linh bảo:
– Bữa nay anh Thắng không về, chị lên lầu ngủ.
– Tưởng gì, chị và cháu ngủ đi.
– Mà em ngủ phòng nào?
– Em ngủ phòng trước.
– Ừ, ngủ dưới một mình chị sợ lắm.
Chị Linh làm ở cửa hàng mậu dịch thời buổi gạo châu củi quế, cái công việc của chị thật đắt giá, bao nhiêu người ước muốn, người trông mong cầu cạnh, mấy tháng nay tôi đi học về, thường phụ chị cộng sổ sách, tem phiếu, bạc tiền,
Anh Thắng làm ở nhà máy sửa chũa ô tô, nhiều hôm đi về mệt mỏi ăn cơm rồi lăn ra ngủ, cuộc sống cứ tuần tự trôi đi.
Có chị, tôi đựoc ăn nhiều món ngon mà ở quê không có, chị Hằng đã vào năm thứ nhất, toàn học đại cương, nhưng hình như chị không ham học, các môn chị toàn hỏi thằng em lớp dưới, nghĩ thật buồn cười, nhiều hôm chị quăng cuốn tập, bảo tôi làm bài hộ rồi chị lăn ra ngủ.
Chiều đến chị đạp xe về nhà, chị Linh trở về, ăn xong hai chị em cộng sổ, có hôm than mệt chị bỏ cho tôi, chị ôm con, ngả mình ngay trên đệm.
Trời đã vào đông, cái quần thun bó chị mặc, làm nổi lên cặp đùi đầy đặn, ngó nghiêng khó chịu, tôi buông cuốn tập bỏ chạy lên tầng trên, chui vào nhà tắm giải quyết……
Cái trường thật đẹp và cũng thật bất ngờ, cô bạn ngồi cạnh hôm đi thi, hôm gặp lại nhau, cứ cười cười cảm ơn nhờ bài toán hôm nay gặp lại.
Chuyến xe thật chặt, ngày tết đến rồi, tôi mang cái già dặn, cái lung linh của phố phường về làng quê cũ.
Nhớ sông cồn cào, lao ra bến nước, sông cạn mùa nước thật trong, cái gò đá giữa sông, trên đỉnh cồn cát vạt rau lang ai mới trồng thật xanh tốt, con sông uốn khúc lượn vòng chia đôi dòng nước hiền hòa, lội xuống sông bắp chân mơn man dòng nước vờn quanh, đàn cá nhỏ bơi lượn lờ tìm mồi quanh quẩn…
Chị Tuyết đã sắp đến ngày nở nhụy, đêm làng quê sao thật bình yên, không khí se se phảng phất nỗi nhớ mong ngày gặp lại, mẹ tôi vui lắm, cha hỏi:
– Cuộc sống học hành thế nào?
Tôi cười bảo:- Mọi điều đều tốt đẹp.
Nhưng hình như trong tôi đang ánh lên cảm giác là lạ vế những ngày tháng sống bên gia đình bác cả, nó mơ hồ, tất cả như trong chờ đợi điều gì mà tôi chưa hình dung được, để cho những băn khuăn chìm đi quên đi hòa vào ngày tết làng quê đang đến…..
………………
“Éc… éc…. éc….” tiếng lợn kêu inh ỏi, cái chộn rộn không khí ngày tết của làng ùa về, cái âm thanh lợn kêu sao mà vui thế, nó khác hẳn tiếng lợn kêu chặy lụt, nó rộn lên buổii sáng, buổi chiều, cuối năm trời se lạnh.
Mẹ tôi vui mừng ra mặt, mẹ làm thịt cả con lợn, mẹ bảo: – Năm nay nhà mình ăn tết lớn.
Tiếng giã giò, tiếng chặt thịt nghe cứ rạo rực trong lòng, nhìn chị Tuyết bụng chửa gánh lá bánh ra sông, tôi chạy ra gánh phụ, chị cười liếc ngang nói nhỏ:
– Vẫn còn thương chị nhỉ.
Bến sông thật đông đúc, cái bến làng quê gắn bó với bao con người, bao thế hệ bừng lên sức sống, khi tất cả sống dậy hình ảnh làng quê, sống đông hiền hòa, cái chiếu được trải ra, buổi gói bánh chưng sao mà vui thế,
Duyên ngồi sát cạnh tôi, cô Nga đang chỉ cho đứa con gái thân yêu cách gói bánh thế nào, cái thiên chức bắt buộc của người con gái làng quê mà ai cũng phải thuộc phải rõ, tôi mải ràng bánh, ôm chặt sợi lạt xoay vòng.
Nhìn Duyên lâu ngày gặp lại, đứa con gái dậy thì đã ánh lên, hồng lên nụ hoa hàm tiếu hé nở trong buổi xuân về.
Cái nồi đồng thật lớn, nồi bánh đang sôi, cô Nga và mẹ tôi mệt mỏi ngả mình, giao tôi và Duyên trông nồi bánh.
Bếp lửa rừng rực, nhìn đôi má Duyên ửng hồng, tim tôi rực lên nhịp đập nghe như rộn rã…..
Mưa buồn vắng lặng , vài bông tuyết lất phất bay lơ thơ qua cửa sổ , mùa đông đến rồi , chiều muộn , buồn vắng ,uể oải nhặt thanh củi ném vào lò sưởi ánh mắt lãng đãng nhìn bông tuyết đang rơi . ồ sao giống nhỉ …ngày đó …
Cuối thu nắng vàng , gió nồm nam thổi mạnh mùa thả diều đã tới ,khi tiếng sáo diều cất lên từ cánh đồng làng bên kia sông vo vo từng nhịp cả lũ trẻ chúng tôi ào lên reo hò …thi nhău chạy ra bờ sông , một chiếc hai chiếc , ba chiếc lao nhanh lên khỏi ngọn tre kèm theo tiếng sáo diều réo rắt .
Cánh diều nâu xậm dán giấy bồi quét lên lớp hồ pha nhựa củ nâu lớp giấy thật nhẹ , thật dai chịu đựng sức gió vượt lên đón gió đưa diều lên cao , diều lớn mang ba tầng sáo , lên cao tầng gió ổn định cả đêm tiếng sáo đan xen trầm bổng vang vọng xóm làng .
Tôi đứng bên mom sông ngước nhìn , cái duyên e lệ núp nhẹ cánh tay tôi , ngọn gió ào lên đẩy cánh diều lên cao tiếng sáo diều càng réo rắt ,
Nhưng một cảnh tượng còn thần tiên hơn khi bên kia sông những cây gạo cao vút lúc lỉu trên cành tầng tầng lớp lớp quả , mằu da đã xạm lại , quả chín, lớp vỏ đã nứt ra thành nhiều mảnh túi bông trong quả bị nén lại khô giòn nhẹ bỗng chuẩn bị chuyến bay ….
Gió nam thổi mạnh hàng ngàn hàng vạn bông gạo bay ra mang theo một hạt bên trong bay ngời ngời trong gió . một cảnh tượng tuyệt vời trắng sáng cả bầu trời , như cảnh trong phim có tuyết mùa đông phương bắc . gió đưa cành gạo rung , bông bay trắng xóa , tôi ước ao bao giờ thấy tuyết nhỉ ….
Cái Duyên vỗ tay reo hò: – Đẹp quá
Bông bay lả tả trắng sáng góc trời nhiều bông rơi xuống bờ sông trôi theo dòng nước để rồi dòng nước đẩy đưa , bông gạo mang mầm hạt đến vùng đất mới , bén rễ cho một thế hệ ra đời ước ao ngày xưa được nhìn thấy tuyết ….
Giờ tuyết rơi giăng ngang cửa sổ chỉ cái với tay nhưng sao hững hờ . đủng đỉnh với tay bật cái máy thu hình cái kênh vệ tinh bấy lâu nay gắn kết sợi dậy tình cảm với quê hương giọng hát ngọt ngào đậm chất miến trung của cô ca sỹ mới đoạt giải dòng nhạc dân ca như rót mật vào lòng ….
…ơi con sông quê , con sông quê . sông càng nhớ thương …mưa nguồn chớp bể …..
Hình bóng quê hương cứ lần lượt hiện ra trôi vào ký ức …. ngày đó , chiều đông tôi cùng cái Duyên đánh trâu ra bãi , mưa phùn cỏ non đàn trâu bình yên gặm cỏ . cái lạnh thấm vào người .
cái Lụa rút trong túi ra bao diêm vơ lớp cỏ khô thêm vài cành củi ngọn lửa bùng lên , hơ tay đôi má cái lụa ửng hồng . cả đám tản nhanh vào mấy ruộng khoai mang cái thành quả ăn trộm được lùi lụt nướng . khoai chín , đợi chờ cười nói …
Thằng Tiến cùng đám bạn chạy lại khều nhanh cướp mấy củ khoai ngon nhất , tôi vội đứng lên giằng lại . xô đẩy chẳng đứa nào chịu buông tay , lùi lại , chạng chân giật mạnh nó lao người về phía trước , văn ngược cổ tay á á ………
Nó buông mấy củ khoai ôm bả vai lăn lộn . đám đông ào lên kêu thằng Tiến gãy tay rồi . rùng rùng chạy về trong xóm .
Ông lang trọc xem xét , nắn nhẹ bất thần giật mạnh , thằng Tiến thét lên nước mắt chảy ra võ vỗ mấy cái ông bảo bong gân đắp thuốc mấy ngày thì khỏi .