Sơn Tinh Thủy Tinh(Đục khoét tuổi thơ) - Phần 1
Một hôm có hai người anh hùng đến xin cầu hôn. Người thứ nhất tên là Sơn Tinh, là một vị thần ở trên núi Ba Vì. Người này đẹp trai khôi ngô mà lại thần thông quảng đại: chàng có thể chỉ tay xuống đất là đồng bằng có thể biến thành dảy núi cao vời vợi, là sa mạc có thể biến thành ruộng lúa phì nhiêu. Người thứ hai ở tận ngoài biễn Đông, phép thần thông cũng không ai bằng, chàng có thể kêu mưa hú gió, điều khiển nước như đại tướng ra trận. Người này tên là Thủy Tinh mặt mủi hùng dũng oai nghiêm. Cả hai đều xứng đáng làm phò mả vua Hùng.
Vua Hùng Vương băn khoăn không biết phải quyết định ra sao. Nhà vua cho mời các quan đại thần vào mà vấn kế nhưng không ai biết cách nào để giúp nhà vua. Vua Hùng Vương bèn cho gọi 2 người anh hùng vào mà nói :
– Hai ngươi hảy ra ngoài mà nghỉ vài ngày khi nào ta lấy được quyết định thì sẻ cho triệu các ngươi vào.
Vua vào gặp công chúa Mỵ Nương mà phán:
– Cha rất đồng ý cả hai không biết làm cách nào mà lựa chọn, con nghỉ sao?
Mỵ Nương còn trẻ thích chơi đùa nên cười nói với cha:
– Vậy thì cha cứ cho họ thi đua, ai thắng thì được làm phò mã!
– Thi đua cách nào?
– Cha cứ đặt điều kiện ai đem về cho cha nhanh nhất những món vật lạ lùng nhất thì người đó sẻ thắng.
– Con có ý kiến gì về những vật lạ lùng đó hay không ?
– Con nghe người ta nói hiếm nhất là voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao. Ai đem được ba món đó dâng cho cha thì người đó thắng.
Vua Hùng Vương mừng rở, quyết định là ngày mai sẻ cho hai chàng Sơn Tinh và Thủy Tinh biết điều lệ cuộc thi.
Mỵ Nương đắc chí thấy vua cha nghe theo lời mình nên kêu mấy cung nử thân cận hộ vệ nàng ra vườn Thượng Uyển mà dạo chơi.
Phần hai chàng trai thì khi ra về, mổi người lại có lối suy nghỉ khác nhau. Thủy Tinh thì tánh tình thích cô quạnh, thanh tịnh nên tìm một con sông lớn mà ẩn. Sơn Tinh thì lại năng động hơn, chàng nghỉ:
– Mình đi cầu hôn nhưng thật ra cũng không biết công chúa nhan sắc ra sao, nếu nàng thuộc loại Dạ Xoa thì uổng công lắm không ? Mình phải tìm cách nhìn nhan sắc của nàng trước đã !
Nghỉ vậy, Sơn Tinh dùng phép thần thông biến thành một hòn non bộ trong vườn Thượng Uyển để có dịp nhìn trộm nhan sắc của công chúa.
Cùng lúc đó công chúa Mỵ Nương cùng mấy cung nử ra dạo vườn. Họ đều cùng tuỗi với nhau nên khi không có ai dòm ngó thì tung tăng cười đùa như một nhóm con gái tầm thường, không phân biệt quân thần. Môt cung nử tên Thủy Tiên cười khúc khít :
– Công chúa gần lấy chồng thì chắc sẻ quên tụi em hết !
Mỵ Nương đỏ mặt :
– Có bao giờ ta biết lấy chồng là gì đâu !
Một cung nữ khác tên là Phượng Tiên lại chọc tiếp :
– Lấy chồng là tối đến được ôm một chàng trai mà ngũ chứ gì !
Mỵ Nương tò mò hỏi:
– Ôm một chàng trai có khác gì ôm một cô gái như mấy ngươi hay không ?
– Ôm một chàng trai chắc phải sướng hơn chứ !
Mấy cô gái cười xòa lên, mổi người thêm một câu đùa cợt. Thật ra họ đều là trinh nữ hết, đều 14 đến 16 tuỗi, có ai biết thật sự đàn ông con trai đâu, nhưng đùa giởn như vậy một lúc thì cả nhóm đỏ mặt, kích thích … Mỵ Nương cười cười :
– Mấy ngươi nói làm ta … thèm được ôm …
Cung nữ tên Tiên quây sang nói với nhóm bạn :
– Nếu công chúa lấy chồng thì chắc mình không được ôm công chúa nửa đâu. Hôm nay chúng ta hảy lấy cơ hội ôm công chúa lần cuối.
Nói xong nàng bước đến dìu Mỵ Nương nằm xuống bãi cỏ. Mỵ Nương ngoan ngoãn để người cung nữ ôm mình trong vòng tay. Đả vậy nàng còn để cô gái hôn nhẹ lên môi mình ! Thì ra nhóm mấy cô gái nầy đả quen với trò chơi nầy rồi ! sống chung với nhau từ thữơ thơ ấu, họ đã cùng nhau khám phá ra những đòi hỏi đầu tiên ngập ngừng của cơ thể … Mỵ Nương để cho cô cung nữ hôn mình rồi nàng còn hé môi để cho Thủy Tiên luồn cái lưỡi vào miệng. Thủy Tiên bắt đầu nút lưỡi của Mỵ Nương, tuy nàng trẻ nhất trong nhóm, nàng chỉ mới hơn 14 tuỗi, nhưng nàng có vẻ rất liếng thoắng và thành thạo trong việc hôn môi. Công chúa buông lỏng người ra, nàng rên nhè nhẹ vì thích thú. Hai cung nữ khác cười khúc khít rồi cũng nằm xuống nệm cỏ … Họ kéo áo của Mỵ Nương lên để phô ra cặp vú trắng nỏn nà của người con gái mới dậy thì, rồi như đả quen với cách thức làm vừa lòng người chủ, họ ngậm hai núm vú đỏ hồng vào miệng mà bú nhè nhẹ. Công chúa Mỵ Nương kêu lên một tiếng nhỏ nhưng cung nữ Thủy Tiên đang nút lưỡi nàng làm nàng không kêu lớn được.
Trong lúc đó Sơn Tinh dưới dạng hòn non bộ trân người ra ngắm nhìn công chúa giai nhân đang để cho 3 người nử tỳ phục vụ một cách thật không ngờ được. Chàng thích thú nhìn trộm mấy cô con gái trẻ tuỗi đùa giởn với nhau một cách vừa dâm dật vừa ngây thơ lạ kỳ … Tự nhiên chàng cũng muốn hiện hình ra để tham dự cuộc vui.
Người cung nử còn lại lúc đó mới tiến đến, nàng nằm xuống giửa hai đùi của Mỵ Nương rồi nhè nhẹ vén xiêm y của công chúa lên. Mỵ Nương tuy đang được nút lưỡi và nút vú nhưng nàng cũng dẩy nẩy kêu lên :
– Không được, Trúc Tiên, ta không muốn đâu …
Trúc Tiên ngạc nhiên :
– Tại sao Công Chúa lại không muốn?
– Tại vì … tại vì … ngoài trời như vầy … ta không quen.
– Công Chúa xin cứ nằm yên mà để cho chúng em phục vụ, Công Chúa sẻ rất đẹp dạ.
– Nhưng … ngoài trời như vầy …
Trúc Tiên không nghe nửa mà đả vén được mấy vạt áo dài của Mỵ Nương sang bên … Đằng kia, Sơn Tinh cố ngống cổ nhìn … mu lồn cô Công Chúa 16 tuỗi từ từ hiện ra. Dung nhan của nàng nổi tiếng nghiêng nước nghiêng thành, nhưng mu lồn của nàng còn đẹp hơn gấp bội ! Làn da lồn trắng mịn, tô điễm bởi một chùm lông đen mõng như tơ … Trúc Tiên lấy hai ngón tay vạch khe lồn ra làm từ xa đôi mắt của Sơn Tinh như muốn nổ tung ra vì kích thích. Mỵ Nương kêu mấy tiếng đầy ngượng ngùng nhưng Trúc Tiên không chần chờ nửa, nàng áp miệng vào khe lồn nỏn nà làm Mỵ Nương giật bắn người lên, ba người cung nữ kia phải dùng hết sức để kềm giử nàng lại. Trúc Tiên bắt đầu nút lồn Mỵ Nương … Mỵ Nương cố vùng vẩy yếu ớt một vài lần nửa rồi nằm im trên tấm thãm cỏ êm để cho 4 nữ tỳ tận tụy cung phụng mình : một đứa thì nút lưỡi, 2 đứa kia thì bú vú còn đứa thứ tư thì nút lồn. Nàng chỉ nằm im được vài phút thì cơ thể nàng chịu đựng không được trước sức công phá của 4 cái lưỡi thiện nghệ, nàng rướn người lên, run rẩy như ngọn cỏ trước gió … rồi kêu lên một tiếng rên dài trong khi âm khí của người con gái trẻ tuỗi ứa ra liên miên. Trúc Tiên mừng rở liếm nuốt chất khí quý báu…
Sơn Tinh chịu không được, hiện nguyên hình ra làm 5 cô gái giật mình sợ hải ngồi chồm dậy. Công chúa Mỵ Nương không kịp che lại phần thân thể còn lỏa lồ, nàng tức giận hỏi :
– Ngươi là ai sao dám vào cung cấm, ta kêu cận vệ chém đầu ngươi ngay.
Sơn Tinh nheo mắt nhìn mu lồn mà Mỵ Nương chưa kịp che làm nàng đỏ bừng mặt, kéo vạt áo lại.
– Tôi là Sơn Tinh, được may mắn đến cầu hôn nàng.
Mỵ Nương ngắm nhìn chàng trai hùng dũng, tự nhiên nàng thấy lòng mình lâng lâng :
– Thì ra là … chàng … tại sao chàng lại dám vào đây ?
– Tôi chỉ muốn được nhìn trộm nhan sắc của nàng nên hóa làm hòn non bộ trong vườn này. May mắn cho tôi là nhờ vậy tôi mới được nhìn dung nhan tuyệt thế của nàng và được chứng kiến trò chơi thật dể thương của nàng với đám cung nữ …