Sở thích của Đại Gia - Chương 9
Tâm mỉm cười và gật đầu nhẹ như hiểu ý của chị Lan. Tại tầng 23, lễ tân đưa đoàn của Lan vào thẳng phòng họp, ở đó đã khá đông các NH khác có mặt, trên mỗi bàn đã để sẵn tên NH, các bàn được sắp xếp hình chữ 0 trải dài trong một căn phòng 100m2 khá rộng, phía trên cùng là chiếc màn hình chiếu.
Tâm thấy Thức đang ngồi phía trên cùng, vẫn mái tóc cắt gọn, khuôn mặt điển trai, phong trần, ánh mắt nghiêm nghị, phía trái anh là một người phụ nữ luống tuổi bên phải anh là một cô gái khá đẹp, trang điểm nhẹ, khuôn mặt nhìn giống người Hàn Quốc, có lẽ là thư ký của anh, cô đoán, đối diện anh là 03 người Thụy Điển hôm trước cô có gặp tại tầng 8 chỗ ăn buffet. Cô nhìn các bảng tên trên bàn, toàn các ngân hàng lớn nằm trong top5, có NH của Na nhưng cô chưa thấy ai.
Tâm nhìn Thức như chờ đợi nếu anh có thấy cô, cô sẽ gật đầu mỉm cười chào lại, nhưng dường như quá xa để anh nhận ra sự hiện diện của cô, chị Lan và sếp Hùng đang trao đổi một số điều khoản trong hợp đồng cấp tín dụng để có thể trình bày cho tập đoàn Mặt trời. Đang miên man suy nghĩ làm thế nào để đến chào Thức thì Tâm bỗng giật mình vì có người vỗ vai:
– Chị đến sớm vậy
Tâm quay lại, hóa ra là Na, cô bé hôm nay khá tươi trẻ với lớp trang điểm nhẹ nhàng, áo sơ mi, chiếc váy khá ngắn hơn so với mọi khi
– Chị cũng vừa đến, em mới đến hả
– Dạ bên em đến sớm nhưng ngồi uống cà phê ở tầng 8, giờ mới lên
– Bên em đi mấy người, Tâm hỏi
– Dạ ba người, mà chắc NH nào cũng chỉ có 03 người thôi chị ơi, sếp em với anh Tùng Trưởng bộ phận tín dụng doanh nghiệp cùng em nữa, vừa nói Na vừa chỉ 02 người đàn ông đang ngồi xuống bàn ở góc bên kia.
– Bên chị cũng vậy, Tâm tiếp lời.
– Sao hôm nay chị hiền vậy, Na nhe răng ra cười, phải tới dụ dỗ lão Thức đi chứ
– Con khỉ này, đừng ăn nói linh tinh, Tâm đập vào tay Na
– Ủa chị không thấy àh, NH hàng nào cũng có ba người, mà luôn có một nhân viên chân dài gợi cảm đi theo đó, đó là người quyết định đó chị, vì các điều kiện cấp tín dụng thì như nhau, quan trọng là ai lấy lòng được anh Thức thôi, Na thì thầm vào tai Tâm, mà đàn ông ai chả mê gái đẹp, mà mấy lão cỡ bự thì chỉ mê gái đẹp nhưng nhà lành thôi, mác sinh viên hoặc công sở chẳng hạn.
Tâm nhăn mặt: em ăn nói ghê nhỉ, có vẻ rành lão Thức ghê ha, có gì với nhau chưa đó?
– Trời, chị nghĩ bậy bạ chi vậy, lão đó đâu dễ dụ đâu, bữa trước em chẳng nói với chị rồi sao, em cố tình đụng chạm mà lão đâu quan tâm, cỡ chị em mình thua xa mấy em bên ngân hàng khác, keo này không biết sao. Na vừa nói vừa đánh trống lảng.
– Không được thì thôi, chứ chả lẽ chị em mình dụ lão, hóa ra đổi tình lấy việc sao? Tâm nhăn mặt.
– Sao cũng được, nhưng mà lão đó thực đẹp trai, phong độ và thành đạt, mẫu người đàn ông lý tưởng của biết bao phụ nữ, được lão để ý thôi cũng đã tự hào lắm rồi, cần chi được việc
Nghe Na nói vậy, trong lòng Tâm giấy lên một sự tự mãn, vậy mà gã đàn ông thành đạt, phong đó ấy, lại mê mẩn cô, có thể quỳ xuống chân cô làm mọi điều cô muốn, trong khi vây quanh anh ta, bao nhiêu là phụ nữ trẻ đẹp, gợi cảm
– Thôi em về chỗ đây, tí gặp nói chuyện nhé
Thức đứng dậy phát biểu, chào đón mọi người xong, anh nhường micro cho cô bé bên cạnh. Sau hơn 1 tiếng trình bày về tính sinh lời của dự án, với tổng vốn đầu tư hơn 4nghìn tỷ đồng, một con số khổng lồ, 01 tiếng tiếp theo là phần trình bày của 05 ngân hàng về khoản tín dụng cấp cho tập đoàn Mặt Trời
Trong đầu Tâm không để ý các phần trình bày, cô chỉ quan tâm đến việc nếu đối mặt với Thức cô sẽ nói gì? Và cô sẽ thoái thác Thức bằng cách nào nếu Thức dụ dỗ cô lần nữa.
Sau gần 03 giờ làm việc, tập đoàn của Thức mời tất cả các NH xuống tầng 8 dùng tiệc, bao quanh Thức là các GD của các NH, Tâm cũng không có dịp gặp gỡ trò chuyện với anh, chỉ duy nhất một lần Thức gặp đoàn của NH cô, có bắt tay và chào như không hề thân thiết, chính điều đó làm Tâm cảm thấy ấm ức, và đặc biệt hơn nữa là cách anh nói chuyên với các cô bé của Ngân hàng khác rất thân mật, ngạc nhiên hơn, khi Tâm thấy Na và Thức trò chuyện riêng với nhau rất vui vẻ và rất thân với nhau, Tâm đặt một dấu hỏi to đùng: Liệu lão ta có bị Na dụ dỗ không, tại sao hôm hẹn với mình gọi cho Na không bắt máy,có phải lúc đó Na và Thức đang ở bên nhau,…rất nhiều câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu Tâm, cô quyết tâm tiếp cận anh để tự khám phá những dấu chấm hỏi đó.
Về phần Thức, anh thấy Tâm đi vào ngay từ cánh cửa phòng họp, nhưng trong đầu anh đã có sẵn kế hoạch, anh lờ đi như không hề quen biết Tâm, đặc biệt anh trò chuyện rất thân mật với các em ở NH khác nhằm trêu tức Tâm, và anh quan tâm đến Na nhiều hơn, dĩ nhiên rồi, vì từ hôm lần đầu chiếm đoạt Na, bất kỳ lúc nào thèm muốn anh đều gọi Na đến, Na cũng không ngần ngại chạy ngay đến bên anh cho dù đang làm việc gì, ở cạnh anh, cô chỉ biết có khoái cảm, cô quên đi chồng, con, quên đi cái cảnh nếu mọi người phát hiện ra chuyện ngoại tình này, cô chỉ biết anh phục vụ cô như một nữ hoàng.
Mọi người dùng tiệc khá là thoải mái và vui vẻ, dường như mỗi ngân hàng đều tự tin sẽ cấp được tín dụng cho tập đoàn nên không khí diễn ra không căng thẳng, Tâm trầm lặng, ít nói, nhưng không hiểu sao hôm nay, sếp Hùng rót ly rượu nào cô đều uống cạn, mặc dù là rượu vang, nhưng với cơ địa của cô, thì sau 03 ly cô đã cảm thấy chuếch choáng, làm Tâm tự tin hẳn lên, quyết tâm khám phá ra mọi bí mật xung quanh người Thức. Hơn nữa, trong lúc ăn, sếp Hùng cứ nhắc đến chuyện cô phải gặp riêng Thức để hỏi han về tình hình dự án, chọn NH hàng nào là đối tác chính,…làm quyết tâm của cô tăng lên gấp bội. Tiệc ăn được hơn 30p cô nhìn quanh thì không thấy Thức đâu, cô đi tìm Na cũng không thấy, chỉ thấy sếp của Na và anh Hùng, cô bấm số gọi Na…
Đang dùng cơm với mọi người, Thức nhận được tin nhắn, là của Na: Em đợi anh từ sáng đến giờ, anh lên đi. Thức biết Na ám chỉ mình lên phòng 1503, sau 02 lần giao hoan của cuộc gặp đầu tiên, Thức đưa thẻ chìa khóa phòng cho Na giữ hẳn, và Na cũng không ngại mà cầm, hơn nữa cô tự hào giữ nó, giống như giam giữ được trái tim của Thức.
Thức nhanh chóng đi lên phòng, anh vừa đóng cửa phòng thì Na từ phía sau ôm lấy người anh: Nhớ anh quá, bộ ngực của Na ép vào lưng anh, bụng dưới của cô đè lên mông Thức, Thức hơi ngoái đầu lại, đưa tay vòng ra sau bóp lấy cặp mông căng tròn của Na: Nhớ anh hay nhớ thằng cu anh? Thức trêu
Na cắn lên vai Thức: bộ anh không thèm em hay sao mà nói vậy?
Thức xoay người lại, siết chặt lấy Na: gặp em là anh muốn lột đồ em ra chứ thèm cái gì, anh đặt một nụ hôn lên môi na, lưỡi anh trườn vào bên trong miệng cuộn và mút chặt lấy lưỡi Na, tay anh xộc vào chiếc váy công sở ngắn cũn của Na, anh kéo chiếc quần lót của Na xuống: Đánh nhanh xuống còn gặp mọi người, Thức nói với Na như để lý giải hành động của mình.
Na như hiểu ý anh, cô co chân đạp chiếc quần lót xuống, bàn tay cô sục sạo mở thắt lưng và kéo khóa quần anh ra, cô cầm chiếc quần dài vào chiếc quần lót của anh tụt hẳn xuống, chiếc dương vật của anh hùng dũng bung ra, Na cầm trọn lấy nó, nóng hổi, cương cứng .
Thức cầm một chân Na kéo lên, cô đưa nhanh chiếc dương vật của anh cạ lên rãnh âm hộ như thể bôi trơn cái đầu dương vật của anh, Thức kiễng chân lên, chiếc dương vật nhanh chóng chui tọt vào trong âm hộ của Na, một cảm giác bó chặt lấy dương vật của anh, anh cảm nhận sự co bóp trong Na. Anh bắt đầu nhấp, mặc dù hơi khó khăn nhưng dương vật anh vẫn đều đặn ra vào.
Na cảm thấy khoan khoái kể từ lúc chiếc dương vật của Thức đi vào, với tư thế này, mặc dù những cú thúc của anh không mạnh bạo, hùng dũng, sự có sát không nhanh và mạnh, nhưng Na đâu có quan tâm, cô chỉ quan tâm được làm tình với anh, cô mặc kệ anh thúc nhanh hay chậm, cô siết chặt lấy người anh, hôn ngấu nghiến lên môi anh.
Bỗng điện thoại của Na reo lên, Thức rời môi Na ra: Em có điện thoại kìa. Cứ mỗi từ thốt ra là một cú thúc vào sâu trong người Na, Na lắc đầu: kệ, anh không được ngừng lại đó, Thức một tay vẫn nhấc chân của Na lên, một tay bấu lên mông Na, người anh vẫn liên tục thúc để đưa chiếc dương vật ra vào bên trong âm hộ của Na, tiếng rên ư hử của Na làm anh kích thích hơn.
Đang trong cơn say của khoái cảm, bỗng có tiếng gõ cửa, Thức và Na giật mình nhìn nhau, cả hai đứng bất động và tự hỏi, không hiểu ai ở bên ngoài, vì Thức và Na có đến hơn chục lần làm tình ở căn phòng này mà chưa bị ai quấy rầy bao giờ, sao hôm nay lại có tiếng gõ cửa, anh đưa tay lên ra dấu im lặng với Na, Na căng người không biết vì khoái cảm còn dư âm bên dưới hay vì sợ hãi, bỗng tiếng chuông điện thoại của Thức đổ liên hồi, anh vội vàng rời Na ra, lục lấy điện thoại, là Tâm gọi, anh nhìn Na, Na vẫn chưa biết ai gọi, anh nhìn ra hướng cửa, tiếng gõ cửa lại vang lên dồn dập, anh đẩy Na vào phòng vệ sinh, em tắt chuông đi, Thức thì thầm, như sợ Tâm gọi anh không được sẽ chuyển qua gọi Na, và cô ấy sẽ phát hiện ra Thức và Na đang đứng cạnh nhau.
Quả thật khi Na chuyển điện thoại sang chế độ im lặng thì máy có tín hiệu cuộc gọi đến, Thức ghé mắt vào nhìn vào màn hình thấy chữ Chị Tâm NH, Thức thì thầm: em cứ nghe bình thường và ở kỹ trong này, anh ra xem ai gõ cửa nhé. Na gật đầu nhanh chóng và đóng cửa phong tắm lại.
Thức lấy máy gọi lại cho Na, máy báo bận (chắc đang nói chuyện với Na) anh nhanh chóng chỉnh lại trang phục và tiến ra mở cửa.
Quả thật là Tâm, cô đang nói chuyện với ai đó trong điện thoại (chắc là Na, Thức đoán), Tâm đứng đó, với chiếc áo sơ mi trắng, chiếc váy công sở, đôi kính cận bo tròn ôm lấy đôi má bầu bĩnh, khôn mặt trái xoan nhìn Tâm như một thiên thần:
– Ủa là em hả, Thức ngạc nhiên, anh định gọi lại cho em đây, Thức giơ điện thoại lên
Tâm nói người ở đầu dây bên kia tí gọi lại xong, nhìn vào mắt Thức: Em tưởng anh trốn em rồi chứ
– Sao lại phải trốn em, Thức chống chế
– Tâm gạt người Thức qua một bên và đi vào bên trong, cô nhìn lên ra giường ngay giữa phòng, vẫn phẳng phiu, gọn gàng, như vậy không phải Na và Thức đang ở cùng nhau như mình nghĩ, Tâm nhủ thầm.
– – Ủa em tìm gì hả? Bữa trước em bỏ quên đồ hả.
– -Tâm đỏ mặt quay lại chống chế: sao anh biết, hôm trước từ đây về em thấy lạc mất cái thẻ bảo hiểm, Tâm bịa ra
– – Anh dọn kỹ rồi, không thấy, mà có lạc ở đây thì cũng mất rồi, cả 2,3 tháng rồi còn gì, Thức nói, mà sao biết anh ở đây mà tìm
– Em lên đại, hỏi cô thư ký anh cô nói không biết anh đi đâu, em nhờ cô bấm thang máy lên tầng 15
– Trời, em liều mạng quá, không sợ anh ăn thịt hả
– Với địa vị như anh chắc có nhiều thịt để ăn, việc gì đi ép uống ai, Tâm trả lời. Thực sự những ly rượu vang làm cho cô mạnh bạo hẳn lên, có những hành động và lời nói cô không thể nào kiểm soát được
– Tại sao bữa trước cho anh leo cây, bất ngờ Thức hỏi
– Tâm đã chuẩn bị sẵn cho câu hỏi này, cô nói nhanh: Em định đến nhưng trường kêu con em sốt, em đi đưa con vô viện mà ko kịp trả lời anh, cho em xin lỗi.
– Thức tiến sát đến ôm lấy Tâm: Vậy hôm nay phải bồi thường cho anh.
– Tâm vùng vẫy muốn thoát ra khỏi người Thức, tay cô đẩy người anh ra, nhưng sức của Tâm không thể chống cự được, Thức siết chặt lấy Tâm, đặt lên môi Tâm một nụ hôn kéo dài, anh ép sát dương vật anh cạ vào bụng dưới cô. Cái của anh vẫn cương cứng do cuộc giao hoan dở với Na lúc nãy, anh đẩy cô xuống giường, anh ngã đè lên người cô…