Sở thích của Đại Gia - Chương 1
Trời ơi, còn 3 ngày mà đến 5 tỷ, chạy đâu cho ra, Tâm nghĩ bụng, vậy coi như năm nay mất thưởng.
Mọi người rà xem danh sách tài khoản, có tài khoản nào với số dư trên 1 tỷ chủ động liên hệ khách hàng gấp, tiếng chị Trưởng Phòng lại cất lên, 200 Triệu tiền thưởng cuối năm dành cho Phòng chúng ta, mọi người cố lên nghe.
Tâm mở danh sách tài khoản, đập vào mắt Tâm là một tài khoản 20 tỷ mới được chuyển từ tài khoản nước ngoài về, click vào chi tiết tài khoản, Tâm mới biết đó là một công ty xây dựng, chủ tài khoản tên là: Nguyễn Tâm Thức (Trời ạ, lấy tên mình lót nữa chớ, Tâm thầm nghĩ), ghi vội số điện thoại ra quyển sổ, Tâm lại tiếp tục tìm kiếm số dư các tài khoản khác.
Có được danh sách 20 tài khoản số dư trên 1 tỷ, Tâm bắt đầu gọi cho chủ tài khoản để thuyết phục họ gửi tiết kiệm tại Phòng GD của mình, nhưng tất cả đều từ chối vì lý do thanh toán tiền cho chủ nợ cuối năm, Tâm thở hắt ra, nhìn đồng hồ, đã gần 6h tối, Tâm quơ vội đống tài liệu bỏ vào giỏ xách rồi chạy đi đón con, chỉ còn lại chủ tài khoản 20 tỷ, Tâm chưa nghĩ ra cách tiếp cận.
Mặc chiếc áo dài xanh đặc trưng của NH VCB, Tâm tất tả đi lên lầu hai của trường mẫu giáo để đón con, Tâm như nổi bật giữa các bậc phụ huynh trong trường, sở hữu chiều cao 1m69, dáng người thon gọn, làn da trắng muốt, đôi gò bồng đảo vừa đủ nở sau một lần sinh con, đeo cặp kính cặn bo tròn làm tôn lên đôi mắt bồ câu, chiếc mũi sọc dừa và làn da mịn màn trắng muốt, mà bất cứ thằng đàn ông nào nhìn vào đều muốn nhìn lần thứ hai. Đó cũng là lý do khi xin một chân làm tín dụng của NH cô được nhận ngay.
Cầu thang lên tầng hai hơi hẹp, phụ huynh qua lại đón con, bỗng Tâm có cảm giác một bàn tay ép chặt và lướt trên đôi mông của mình, Tâm khó chịu nhìn qua, thì bóng một người đàn ông đi đón con lướt qua, anh ta cũng đeo kính cận, chỗ bên kia còn rộng nhưng hắn ta như cố tình đi ép vào để đụng Tâm. Đồ biến thái bệnh hoạn, Tâm nghĩ thầm, rồi lên đón con bé.
Để con chơi cầu trượt cùng đám bạn, Tâm ngồi xuống ghế theo dõi con bé và nghĩ về công việc, 200 Triệu tiền thưởng cuối năm cho Phòng GD với 10 nhân viên, vị chi mỗi người được thưởng 20 Triệu nếu đạt chỉ tiêu, đây cũng là khoản kha khá để tiêu tết, bất chợt Tâm có cảm giác ai đó đang nhìn mình, Tâm ngẩng mặt lên, bắt gặp ánh mắt của người đàn ông vừa đụng mông cô chỗ cầu thang tầng 2, Tâm tỏ vẻ khó chịu với hắn ta ra mặt, cô ngoảng đi chỗ khác.
Bỗng cô giật mình bởi tiếng của Na, phụ huynh có con học cùng lớp với con gái cô: Làm gì suy nghĩ ghê vậy chị? Bên chị có đạt chỉ tiêu không?
Na cũng làm ngành ngân hàng, một NH cổ phần nên chỉ tiêu khá cao, áp lực lớn, đổi ngược lại lương thưởng khá hơn bên cô rất nhiều.
Chưa chắc đạt em ạ, còn 3 ngày nữa mà thiếu 5 tỷ tiền gửi lận, không biết sao đây. Bên em thì sao?
Bên em chắc đạt chị ạ, còn 20 tỷ nữa, nhưng lão khách hứa với em sẽ gửi tiền qua đến hết tháng 4 mới rút, sáng mai lão lên làm thủ tục.
Trời ơi, em giỏi vậy, bên chị còn 5 tỷ mà cả Phòng đang nháo nhào lên đây, Tâm thở dài, em làm bên chị thì hay biết mấy.
Na bĩu môi, bên chị có người đẹp như chị mà không đạt nữa thì thôi.
Trời ơi, đạt chỉ tiêu hay không liên quan gì đến sắc đẹp hở em? Tâm ngạc nhiên
Na nhe hàm răng trắng đều ra nói: chị không biết hay cố tình giả vờ, sắc đẹp của phụ nữ là vũ khí lợi hại của dân làm sales tụi mình mà chị, đó là lý do đa số các ngân hàng tuyển chân dài không à.
Ý em muốn nói là mình lấy sắc đẹp ra dụ họ gửi tiền hả, Tâm hỏi
Ý em đâu phải vậy, Na nhảy dựng lên, người đẹp thường khách thích nói chuyện, tâm lý thoải mái, sẽ dễ chịu, mình dễ thuyết phục hơn thôi mà.
Tâm cười cười, rồi đưa mắt nhìn tìm con, bỗng ánh mắt dừng ở người đàn ông chạm vào mông chị ở cầu thang, cô vỗ tay Na nói: Em nhớ để ý đến lão đằng kia nhá, gặp lão thì né ra, lão cố tình đi sát để đụng chạm chị em đó, đúng là đồ biến thái.
Na đưa mắt nhìn người đàn ông, ông ta còn khá trẻ, cỡ 40t, nhìn khá bảnh trai, Na buột miệng: Ổng làm gì chị hả?
Lúc nãy ổng cố tình đụng vào mông chị, mà em đừng nhìn chằm chằm lão, lão sinh nghi chừ.
Na cười phá lên: nghi thì được cái gì, mà đàn ông phải có máu dê chứ, đặc biệt người đẹp như chị đàn ông nào không mê, lão nào mà không dê thì hóa ra bê đê hả.
Tâm gắt nhẹ: Em đó, coi chừng bị lợi dụng, người đẹp mà ngây thơ.
Nhìn đồng hồ, đã gần 7h, Tâm tất bật tới dẫn con về, lại một ngày áp lực với công việc lại trôi qua, trở về với gia đình, nấu nướng, rửa chén, quét dọn, giặt dũ, lúc lên giường thì cũng đã 10h tối, lão chồng thì đang chơi game. Tâm thường ru con bé ngủ một mình trước.
Sáng hôm sau đưa con đi học xong, Tâm lấy sổ bấm số của ông Khách với số dư 20 tỷ, hy vọng lão rảnh sẽ uống cà phê sáng thì dễ thuyết phục hơn.
Rất may đầu dây bên kia nhấc máy, Tâm giới thiệu mình làm tại NH nơi anh ta mở TK xong, thấy anh ta có vẻ ngạc nhiên, Tâm tiếp lời: Hôm qua tài khoản bên anh có số dư 20 tỷ, em thấy để đó lâu hơi phí nên gọi thông báo cho anh chuyển qua gửi tiết kiệm, khi nào cần anh rút ra cũng được mà mình lại có ít lãi.
À, tôi biết rồi, người khách trả lời, sáng nay tôi cũng có ý định lên rút để giải quyết công việc.
Rồi xong, Tâm thầm nghĩ, nhưng cố vớt vát, giờ anh có bận không? Em mời anh ly cà phê rồi đến Phòng GD em làm để anh đỡ mất thời gian.
Thôi tôi đang uống với bạn rồi, có gì tí tôi ghé, người khách trả lời làm tiêu tan mọi hy vọng của Tâm.
Thất vọng, Tâm chạy xe thẳng đến NH mà không ghé uống cà phê. Cả phòng đang râm ran việc mất thưởng nếu không đạt chỉ tiêu, thấy Tâm đến ai cũng hỏi: sao chị? mấy khách hàng của chị có khả quan không? Tâm thở dài lắc đầu làm ai cũng tiu nghỉu.
Thu, chị Trưởng phòng GD đến bàn của Tâm động viên, cố lên em, còn 02 ngày nữa mai, ai cũng đang dùng mối quan hệ của mình để huy động, số KH do em quản lý sao rồi.
Dạ có một ông khách có số dư 20 tỷ, em định thuyết phục nhưng ổng nói sáng nay lên chuyển khoản để giải quyết công việc, Tâm trả lời
Chị Thu vỗ vai, vậy là chưa rút, vẫn còn cơ hội, còn nước còn tát, cố lên em.
Tâm ậm ừ cho qua chuyện, rồi bật máy dò tìm các khách hàng khác.
Đang lúi húi với danh sách khách hàng, bỗng Duyên, cô nhân viên ở quầy giao dịch chạy vào báo: chị ơi, có ông khách chuyển khoản 20 triệu sang ngân hàng khác, mà tài khoản này do chị chăm sóc nè. Duyên chìa tờ giấy chuyển tiền cho Tâm xem, chị Thu nghe vậy cũng đứng lên bước sang. Tâm cầm lấy tờ giấy chuyển tiền: Nguyễn Tâm Thức, cái tên làm cô mất ngủ đêm qua đã xuất hiện. Chị Thu động viên:
– Em ra gặp ông ta thử thuyết phục xem sao. Tâm nhìn chị gật đầu.
Tâm bước ra ngoài, cuối năm, KH đến giao dịch NH khá đông. Tâm cất tiếng: Dạ cho hỏi anh Nguyễn Tâm Thức đâu ạ.
Tôi đây, một người đàn ông tiến đến chỗ Tâm. Trời ạ, hóa ra là gã đàn ông biến thái có con học cùng trường với con gái cô, đúng là tạo hóa mà.
Có gì không em? Tiếng người đàn ông cất lên cắt dòng suy nghĩ của Tâm, giờ Tâm mới có dịp nhìn trực diện, ông ta cỡ 40 tuổi, khá phong độ, đẹp trai, nhưng khuôn mặt nghiêm nghị, không có vẻ gì là biến thái theo suy nghĩ của Tâm, chắc mình nghĩ nhầm cho anh ta rồi, Tâm thầm nghĩ. Tâm nhoẻn miệng cười:
– Dạ, đây là phiếu chuyển tiền của anh phải không ạ, Tâm chìa ra tờ đơn chuyển tiền.
– Uh, đúng rồi, người đàn ông xác nhận, có gì không em?
– Dạ không anh, em là người gọi điện thoại cho anh hồi sáng đó (Tâm nghĩ nhanh để tìm cách kéo dài thời gian), mà hình như em nhìn anh rất quen.
– Uh, tôi cũng thấy cô quen lắm, mặt người khách có vẻ tươi lên, Tâm thầm nghĩ: vậy có cơ hội rồi.
– Em nhớ ra rồi, Tâm reo lên, con anh và con em học cùng trường mẫu giáo, em gặp anh mấy lần ở chỗ sân chơi bọn trẻ.
– Uh, đúng đúng, người đàn ông gật đầu và mỉm cười, ông ta chìa tay ra bắt tay với cô: hóa ra là người quen, cũng may, nhờ em giúp anh vụ này nhé.
– Dạ, anh yên tâm, mà do cuối năm, lượng giao dịch nhiều, nên thủ tục hơi lâu, hay anh có việc cứ đi trước, khi nào chuyển tiền xong em sẽ gọi báo anh nghe.
-uh, cám ơn em trước, người đàn ông trả lời, rồi đi ra.
Tâm bước vào phía sau, ngồi lên bàn, thở dài ngao ngán, chưa bao giờ cô bị áp lực công việc như năm nay. Chắc do nhiều ngân hàng mở ra, rồi áp lực huy động vốn, rồi bên cạnh lãi của NH còn có lãi ngoài, mà chỉ có NH tư nhân mới làm được như vậy, chứ NH Nhà nước thì chắc chỉ có lấy tiền thưởng ra gửi KH chứ làm gì có lãi ngoài.
Chị Thu tiến lại hỏi: sao rồi em? em nói chuyện với KH chưa?
Dạ chưa chị, Tâm trả lời, em không biết bắt đầu từ đâu, nếu hỏi thẳng họ từ chối thì hết cơ hội.
Uh, đúng rồi, mà em quen anh ta hả?
Dạ, con ông ta với con em học cùng trường chị ajh, Tâm trả lời.
– Vậy thì dễ rồi, em cứ gặp ông ta, trình bày thực tế, biết đâu ông ta giúp, nếu cần, mình trích ít tiền thưởng để gửi lại.
– Dạ, em biết rồi chị. Tâm trả lời
Tâm ngồi suy nghĩ hoài, nhưng không nghĩ ra cách gì khả dĩ, chợt nhớ đến Na, cô liền bốc máy gọi. Na nhấc máy: Có gì không chị Tâm ơi, rủ em đi ăn hả.
– Vụ này em mà giúp chị được, chị mời em ăn nhà hàng nè. Tâm trả lời, sau đó kể lại câu chuyện về ông khách cho Na.
Nghe xong, Na cười khúc khích: đúng là ghét của nào trời trao của đó, nếu đúng là lão dê xồm như chị nói, thì dễ mà chị.
– Đừng có mà chọc chị, giúp chi đi, nghiêm túc đấy, thường thì em làm cách nào?
– Đàn ông ai chẳng thích thân với phụ nữ đẹp, nhưng đa số đàn ông có gia đình đều thích để đó, không dám làm bậy, sợ lộ ra mất sự nghiệp mất gia đình, Na trả lời, nên mình cứ giao tiếp với họ như thân thiết lắm, dĩ nhiên là mình sẽ không tạo cơ hội cho họ đi quá giới hạn, khi họ thích mình thì mình nhờ vả họ, đàn ông thấy phụ nữ đẹp ai chẳng thích giúp, mình cũng chả mất gì cả, cùng lắm là véo má, nắm tay thôi mà được việc mình chị ạ.
– Thôi, mấy cái vụ đó chị không làm được đâu, Tâm trả lời.
– Chị không làm thì đưa số của lão cho em, em làm cho chị xem.
– Trời bí mật thông tin KH ai dám tiết lộ, Tâm trả lời nhưng cũng sợ Na câu được ông khách này, thôi cám ơn em để chị nghĩ cách
– Chị cứ hẹn đi, ngồi nói chuyện thân thiết, cùng lắm đụng tay chân tí mà được việc, thế nhé. Na cúp máy.
Ngồi suy nghĩ một lúc, Tâm nhắn tin cho ông khách: Anh Thức ơi, trưa nay anh có rảnh không, em mời anh ăn cơm trưa có tí việc nhờ anh.
Điện thoại rung, báo hiệu có tin nhắn đến: Ok em, em ghé sang resort SUN nhé, em cứ đến hỏi bảo vệ có hẹn ăn trưa với anh Thức rồi, anh sẽ nhắn bảo vệ cho em vào. Khoảng 11h30
Tâm cầm điện thoại áp vào ngực, chưa biết gặp Thức mình sẽ nói gì.
Đúng 11h00, Tâm đứng lên lấy giỏ, cả phòng chúc Tâm may mắn, chị Thu nhắn nhủ: Tết này cả phòng trông chờ vào em, làm Tâm cảm thấy áp lực nặng thêm. Tâm thay chiếc áo dài bằng bộ đầm công sở: sơ mi trắng, quần vést đen
Chạy qua con đường ven biển với hàng chục cái resort san sát nhau, Tâm không khó tìm ra SUN resort, gặp anh bảo vệ nhắc có hẹn ăn trưa với anh Thức, bảo vệ nhanh nhẹn: chị để xe em dắt vào, rồi nhanh chóng điều chiếc xe điện tới và nhắc tài xế: Khách ăn trưa của sếp
Chiếc xe điện chở mình Tâm đi quanh co trong khu resort, những hàng cây những bãi cỏ với luống hoa thẳng tắp làm Tâm cảm thấy thư thái, nhẹ nhàng, gió biển thổi nhè nhẹ, giữa trưa mà Tâm không có cảm giác nắng nóng, bởi bóng cây phủ kín lối đi.
Chiếc xe dừng lại ở tiền sảnh, bảo vệ chạy ra mời và dắt lối cho Tâm vào như đã sắp xếp trước. Nhà hàng nằm ở tầng 2, Tâm được bảo vệ đưa vào thang máy sau đó dẫn đến nhà hàng rồi anh ta mới quay trở ra.
Cô bé phục vụ mời Tâm ngồi vào một chiếc bàn vừa đủ cho 02 người, nhà hàng sắp xếp theo kiểu người Hoa, sang trọng nhưng ấm cúng, trên bàn có sẵn ly nước lọc và 02 ly cao (Chắc để uống rượu, Tâm thầm nghĩ)
– Chị ngồi chờ em báo anh Thức, cô bé phục vụ nói
– Ok em, Tâm tự tin trả lời.
Ngồi đợi khoảng 10p thì Thức bước vào, dáng dấp nhanh nhẹn, tiến đến chỗ Tâm chìa tay ra bắt.
– Xin lỗi để em đợi hơi lâu, mình ăn luôn nhé, cũng muộn rồi.
Có vẻ như Thức đã gọi sẵn đồ ăn, 02 cô bé phục vụ chuyển món ăn lên nhanh chóng. Thức mời Tâm uống rượu.
Mặc dù chỉ là loại rượu nho, có 7% cồn, nhưng từ xưa đến giờ Tâm chưa bao giờ uống rượu hay bia, vì cơ địa cô không thích hợp, nhưng Tâm không dám nói, sợ làm Thức cụt hứng, nên cô cũng tự tin chạm ly và nhấp môi.
Tâm bắt đầu câu chuyện với Thức bằng việc học của 2 đứa nhóc cùng trường, có vẻ như đây là mối quan tâm chung và sợi dây của 02 người nên câu chuyện khá hào hứng, rôm rả như hai người bạn thân lâu ngày
Uống tầm 2,3 ly rượu, người Tâm bắt đầu nóng bừng, cô mạnh dạn lên hẳn, nói thao thao bất tuyệt về việc học hành về công việc, qua đó Tâm cũng biết Thức được một tập đoàn Thụy Điển ủy quyền phần vốn góp tại Việt Nam: Đầu tư vào khách sạn, resort, căn hộ cao cấp, may mặc, Trung Tâm thương mại. Hiện anh là Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị của Tập Đoàn, dĩ nhiên người nhà anh cũng thành lập các công ty xây dựng, các nhà máy may, công ty bảo vệ, công ty môi giới bất động sản,…để có thể làm sân sau và cung cấp dịch vụ cho tập đoàn
Bỗng Thức nhìn cô hỏi: Hình như em không biết uống rượu hả, rượu này nhẹ thôi mà.
Tâm giật mình, lấy tay che hai má: Chắc mặt em đỏ lắm hả?
– Uh, Thức mỉm cười, nhưng em yên tâm, rượu này làm phụ nữ đẹp thêm chứ không làm họ say được đâu. Vừa nói Thức vừa rót thêm rượu, Tâm cũng không cản.
– Mà trưa nay em gặp anh có chuyện gì vậy? Tiền của anh chuyển được chưa?
Tâm không nói, nhấc ly rượu lên chạm ly với Thức và uống một hơi hết sạch để lấy can đảm, cô cảm thấy có luồng nước nóng chạy từ cổ họng xuống bụng: Đó là lý do em đến gặp anh, Tâm quyết định đánh bài ngửa.
Sau đó Tâm trình bày về chỉ tiêu của NH, về khoản thưởng dành cho chị em trogn phòng. Nghe xong Thức mỉm cười: Vậy giờ trách nhiệm của em lớn lắm hả, mọi người có thưởng hay không phụ thuộc vào em ah?
Thấy anh mỉm cười, Tâm như mở cờ trong bụng: vậy chắc anh ok chứ, Tâm hỏi lại dè dặt, anh chỉ cần gửi kỳ hạn 3 tháng thôi là được.
– Chắc không được đâu em, anh hứa với người khác rồi, câu trả lời của Thức làm Tâm chùng hẳn, sức nóng của rượu cùng việc thất bại làm mắt cô rơm rớm, cô cầm lấy cổ tay của Thức (Anh đang cầm dĩa xiên thức ăn): Anh giúp em lần này đi, chỉ lần này thôi.
Thức nhìn sững Tâm: Anh giúp em rồi ai giúp anh, dù có 3 tháng nhưng tiền lãi chênh nhau đến gần 300 triệu đó em.
Tâm năn nỉ như mếu: Em biết chứ, nhưng người đại gia như anh thì bõ gì, chẳng qua là mối quan hệ của anh thôi mà.
Thức gật đầu xác nhận: đúng vậy
Tâm nói: Em biết khó cho anh, nhưng anh hứa giúp tụi em nghe.
Thức gỡ tay Tâm ra, rót rượu vào ly: em uống đi rồi anh tìm cách
– Không, anh phải hứa giúp em thì em mới uống
– Thức mỉm cười: Đó là điều kiện hả, ok, cạn ly đi rồi anh sẽ tìm cách giúp.
Tâm cụng ly và uống một hơi, mặt Tâm nóng bừng, trời ạ, không kiểm soát được, kiểu này dễ lăn ra ngay tại đây quá, Tâm nghĩ thầm.
– Anh hứa rồi đó nghe, không được rút lời đó
– Em yên tâm, anh sẽ giúp em 5 tỷ trong 3 tháng, ok nhé, chứ không có người lại ăn vạ
– Tâm phụng phịu: Anh đừng chọc em nữa.
Thức tự hỏi, mới gặp nhau lúc sáng, mà giờ đã thân nhau thế này rồi, không biết ý cô ấy sao nhỉ. Thức nhìn lại Tâm, một cô gái có dáng cao, da trắng, khuôn mặt đầy đặn với đôi kính cận to tròn làm anh thèm muốn mỗi khi đến đón con. Âu cũng là số trời, có dịp để tiếp cận, tại sao không nhân cơ hội này, mình cứ tiến tới, biết đâu cô ấy cho mình.
Lúc này Tâm đã bắt đầu trả giá cho việc uống rượu không kiểm soát, đầu cô chuếch choáng, mặt cô ửng đỏ, mắt trĩu nặng, cô nghe thấy tiếng Thức loáng thoáng: Thôi em nghỉ tại resort luôn rồi chiều đi làm. Cô cũng chẳng phản ứng, vì rượu đã ngấm, chân tay cũng bủn rủn.
Thức nói cô bé phục vụ: em đưa chị đến Villas số 8 nhé. Người Tâm cứ nôn nao khó chịu, đi theo sau cô bé mà Tâm muốn rút ngắn quãng đường, đầu óc cứ quay cuồng, rồi không hiểu bao lâu, cô đã thấy mình ở trong một căn phòng rộng rãi, tiện nghi. Cô tiến tới chiếc giường nệm trải ra trắng tinh, nằm vật ra. Cô cũng chẳng nghe tiếng cô bé phục vụ chào đi ra.
Bỗng cô loáng thoáng tiếng bước chân, tiếng hơi thở, rồi giọng Thức: em sao rồi, xỉn rồi hả, sorry anh không biết bắt em uống nhiều quá.
Anh bật giúp em điều hòa với, em thấy hơi nóng.
Điều hòa bật rồi em, 18độ lận, chắc do rượu
Thức khẽ khàng ngồi lên giường cạnh Tâm xoa bóp nhẹ lên đầu: để anh giúp em tỉnh rượu.
Dạ thôi, cám ơn anh, em chỉ cần nghỉ một chút là tỉnh, Tâm trả lời, câu nhắc nhở đừng cho họ cơ hội vượt quá giới hạn của Na lượt qua đầu cô
Trong một lúc tình cờ Thức đưa mắt xuống phía dưới, chiếc váy công sở của Tâm bị vén lên, để lộ cặp đùi thon tròn, trắng muốt, chiếc ren của cái quần lót màu đò thấp thoáng, làm anh rạo rực, cộng với men rượu làm anh cảm giác cương cứng
Tay của Tâm thả dọc xuống, vô tình chạm vào ngay giữa quần, cái của anh cương cứng càng cứng hơn, Tâm rụt vội tay về và che mặt: "quái quỉ thật, cái ông này, chắc có rượu vào lại muốn cái khoản đó đây”.
Cô muốn đứng lên và chui vào toa lét nhưng người cô boải hoải, đầu đau như búa bổ, 2 tay cô ôm lấy đầu, tay Thức vẫn miết trên trán cô
Đôi chân thon dài của Tâm cạnh hông anh, cạ tới cạ lui, làm Thức lâng lâng, anh cảm nhận mình đang tiết ra nhớt ngay đầu. Anh nhắm mắt, bất ngờ ôm chầm lấy Tâm. Quá bất ngờ, Tâm chỉ kịp kêu "Anh" thì đã bị đôi môi Thức bịt kín. Thức vừa hôn vừa cởi phăng cái thắt lưng, , chiếc quần dài cũng bị ông đạp tụt xuống rất nhanh. Tâm vừa cố vùng dậy vừa quay đầu thoát khỏi đôi môi anh vừa nói gấp gáp:
– Ơ kìa, anh … anh làm gì vậy…. anh buông em ra …. kìa anh. Tay cô đẩy ngực anh ra, nhưng phần vị phụ nữ, phần vì rượu nên lực đẩy cô khá yếu
Mặc kệ cô nói gì, Thức nhẹ nhàng siết người cô bằng hai cánh tay, một tay Thức kéo váy cô lên rồi móc cái quần lót của cô ra một bên. Tâm thấy bối rối, cô không bao giờ nghĩ Thức dám làm liều như vậy. Trong tiềm thức cô có một sự e sợ Thức sẽ không giúp, một mặt cô cũng rất thích người đàn ông phong độ, thành đạt. Có lẽ vì thế mà mặc dù rất muốn thoát ra, nhưng cô không dám kêu to lên và sự chống cự của cô cũng không đủ quyết liệt để thắng được sức lực sung mãn của Thức…. Lúc này tay của Thức kéo chiếc quần lót của cô lệch ra một bên, một đầu ngón tay của anh nhấp nhấp ngay cửa mình của cô, hai đùi cô bị chân anh chèn vào giữa banh rộng ra. Thức kéo tụt nốt chiếc quần lót của anh xuống, cái dương vật gân guốc của anh cạ vào đùi trong của cô, làm bản năng đàn bà của cô trỗi dậy, cùng với việc kích thích ngón tay của anh, âm hộ cô bắt đầu tiết ra nhớt, dây thần kinh âm hộ bị kích thích, cô cảm thấy rạo rực, cô nuốt nước bọt và không biết xử trí sao trong tình huống trớ trêu này, thì cảm giác ở phía dưới đã báo cho cô biết rằng Thức đã đưa đầu dương vật vào đúng giữa hai mép thịt môi âm đạo của cô. Lúc này cảm giác nguy hiểm mới đánh thức cái đầu óc mụ mị vì sợ sệt bối rối của cô.
Một người phụ nữ đã có gia đình không thể để chuyện này xảy ra được. Cô không thể làm chuyện tội lỗi này với người đàn ông khác. Cô bậm môi cố đẩy Thức ra để vùng dậy, thoát ra… Thức vẫn nhẹ nhàng đè cô bằng cơ thể của anh, anh nhanh nhẹn khéo léo đẩy dương vật chui vào người cô. Vừa vật vã tìm cách đẩy Thức ra, Tâm vừa nói:
– Anh Thức….. đừng làm vậy với em ….
Mặc kệ, Thức không hề dừng lại, còn một chút cuối cùng, Anh lựa thế rồi dập mạnh một cái cho dương vật chui ngập lút vào người Tâm rồi găm chặt như đóng đinh ở đó. Tâm cảm nhận rõ âm đạo mình đã bao bọc trọn vẹn cái dương vật cường tráng của Thức. Cô vừa cảm thấy bối rối vừa cảm thấy có lỗi ghê gớm. Thức bắt đầu nhấp, tay kia anh đã để lên và chống xuống nệm cho tiện làm . Nhìn Tâm lúc này thật tội nghiệp, mặt cô đỏ bừng, tay cô bịt lấy miệng để tránh phát ra tiếng rên khi mà chiếc âm hộ của cô liên tục co bóp do chiêc dương vật của Thức đưa ra đưa vào liên tục, hai bầu vú tròn trịa của cô bị ngực anh chà xát qua 02 cái áo cũng bị kích thích, cô cảm nhận 02 núm vú cương cứng, cái dương vật gân guốc nhịp nhàng thụt ra thụt vào chỗ háng cô kèm theo tiếng động bạch bạch đầy xác thịt. Tâm cố tránh không dám nhìn vào khuôn mặt thoả thuê của Thức, đầu óc cô giằng xé với những mâu thuẫn, cô vừa muốn chống cự, vừa sợ Thức giận, đồng thời lại muốn cảm giác khoái cảm cứ kéo dài, nó làm phía dưới cô chảy nước không ngừng, co bóp liên tục, cô cứ có cảm giác bồng bềnh. Trong khi Tâm đang bối rối giằng xé với những suy nghĩ như vậy thì Thức thoả thuê tận hưởng cơ thể đàn bà nõn nà của cô. Có lẽ Thức đã ham muốn cô lâu rồi nhưng nay mới có dịp thoả mãn ham muốn của mình, Anh làm tình một cách cực kỳ hưng phấn. Sự mạnh mẽ của Anh khiến chiếc giường sang trọng vững chắc của resort phải rung lên, hơi thở anh phì phò dồn dập, mặt anh đỏ bừng vì khoái cảm. Bất chấp sự chống cự mang tính chất hình thức theo lương tâm của một người phụ nữ có gia đình, Thức dập Tâm càng lúc càng nhanh hơn mạnh hơn với tiếng gừ gừ khoái trá. Cô không hiểu tại sao cảm giác khoái cảm của cô cứ miên man, kéo dài bất tận được như vậy, vì với chồng, cô bắt đầu ham muốn thì cũng là lúc anh ra, đằng này với Thức, co thấy âm hộ co bóp liên tục, chất nhờn liên tục chảy ra, cô cảm nhận nó chảy xuống đùi non của cô, tràn cả ra nệm, cô cảm nhận được mọi thứ xung quanh, nhưng cơn sướng vẫn cứ đang âm ỉ từ dưới lan tỏa ra khắp cơ thể. Cô bắt đầu không kiểm soát được sự sung sướng của bản thân thì cảm nhận dương vật của anh căng cứng hết cỡ trong âm đạo cô. Cùng với một tiếng kêu ậm ự trong cổ họng của Thức và một cú thúc sâu lút, cô cảm nhận được từ đầu dương vật Thức một tia chất lỏng ấm ấm phọt thẳng tưng vào tận đáy âm đạo cô…và nó cứ phọt ra liên tục theo nhịp giật giật của cái dương vật đó.. Vừa xuất tinh Thức vừa nhìn thẳng vào mắt Tâm đầy vẻ hả hê, cuối cùng anh cũng đạt được điều anh mong ước …giật giật phải đến hơn chục cái, dương vật Thức mới thôi phọt tinh trùng và bắt đầu mềm xuống xìu xuống. Thì lúc này, Tâm cũng vừa lên đỉnh, bản năng của giống cái trỗi dậy mà Tâm có muốn cản không được, âm hộ cô co bóp mãnh liệt hơn, mút chặt lấy cái dương vật đang dần lỏng của Thức, Tâm cong người lên, tay cô choàng qua người anh, chân cô tự dang ra và siết lấy anh, như thể muốn cái dương vật đang lỏng dần đó đi sâu vào cô hôi, từng đợt khoái cảm từ phía dưới cô của lan tỏa khắp người, Tâm cắn lấy môi để không phát ra tiếng rên, tiếng rên của người đàn bà khi lên đỉnh