Siêu Phẩm Dâm Dục 3 - Phần 3
Ông Chung cũng đánh giá rất cao năng lực và quyền thế của ông Phấn, vì vậy nghe vợ nói ông ấy đã nhận lời và hứa chắc chắn sẽ thành công thì ông cũng an tâm trong lòng. Bà Thủy bất ngờ cũng đứng lên và nói với ông:
– Đồ ăn không hiểu có vấn đề gì không mà em cũng thấy đau bụng. Em đi vệ sinh một lát, anh ngồi đây chờ nhé.
– Chết! Có sao không em? Ông Chung tỏ ra lo lắng thật sự. Cái bọn nhà hàng này nấu ăn kiểu gì vậy? Định giết người hết hay sao? Để anh ra nói cho một trận mới được.
– Thôi thôi đi anh! Bà Thủy giữ tay ông Chung lại không cho ông đi.
– Chỉ là đau bụng chút xíu thôi mà, có gì đâu mà làm toáng lên hả anh.
– Như thế mà chút xíu à? Ông Chung tức tối. Phải nói để họ lần sau nấu nướng cho cẩn thận hơn chứ.
– Thôi mà anh! Việc nhỏ ấy mà, việc chính là việc anh sẽ trở thành ngài Đại sứ mới hiểu chưa cưng!
Bà Thủy mỉm cười vuốt má chồng rồi hôn môi ông một cái rất tình cảm. Sau đó bà đi về hướng nhà vệ sinh với sự lo lắng cho những phút tiếp theo. ” Ông chồng mà biết thì chắc ông ấy cầm dao giết ông Phấn ngay trong nhà vệ sinh mất!” Nhưng ông ta đã đợi ở đó, không đến không được!
Đẩy nhẹ cánh cửa bước vào trong, bà Thủy đã thấy ông Phấn đứng nhìn mình mỉm cười dâm dật. Ông ta lại gần bà và cầm tay nói nhanh:
– Anh chờ em từng giây từng phút một! Vào đây với anh nhanh lên cưng!
Bà Thủy lẽo đẽo theo sau nói nhỏ:
– Từ từ đã anh, gì mà vội vàng vậy?
– Anh thèm em đến chết đi được! Ông Phấn kéo bà Thủy vào một buồng vệ sinh rồi khóa cửa lại. Trước đó ông đã dặn kỹ nhân viên nhà hàng là khi thấy bà Thủy vào thì phải có người đứng bên ngoài canh cho ông, không được cho bất cứ ai đi vào bên trong, kể cả buồng nam lẫn buồng nữ.
– Kìa anh… gì mà ngấu nghiến người ta khiếp vậy! Bà Thủy hơi hoảng khi thấy ông Phấn ôm chầm lấy mình, ông vừa hôn môi bà vừa sờ soạng như kẻ chết đói.
– Làm gì thế hả cưng? Hé miệng ra để anh mút lưỡi đi nào! Ông Chung thì thầm như ra lệnh.
Bà Thủy nghe lời liền hé miệng ra thì ngay lập tức bà thấy không chỉ có lưỡi mà cả cái mồm của ông Phấn chui vào miệng bà ngấu nghiến. Nước bọt từ miệng ông vãi ra hòa cùng nước bọt của bà khiến hai bên mép của cả hai người ướt nhẹp trông thật ghê tởm.. ít nhất là từ phía bà Thủy. Nhưng bà cố gắng chịu đựng sự kinh tởm đó để chiều ông ta cho xong việc. Nhìn cái cách ông Phấn hôn tham lam như kẻ ăn mày đầu đường xó chợ, tay thì liên tục thọc từ trên cổ bà xuống bóp lấy bóp để hai bầu vú, bà Thủy thầm kinh hãi ” Một đảng viên có tiếng và rất uy tín với nhân dân mà lại như vậy ư, có khác nào là con thú đâu. Mấy năm nữa có khi ông ta sẽ là ngài bộ trưởng, mà ngài bộ trưởng lại dâm dật hơn cả mấy tên bệnh hoạn… “người thường làm sao biết được những việc như thế này, và không biết có bao nhiêu chị em phụ nữ đã phải chấp nhận như bà đây? Ở cái thời kỳ chỉ có tình và tiền thì không biết còn có bao nhiêu người khốn nạn như ông Phấn????”
– Aaaaaa… nhẹ thôi… aaaa… bà Thủy phải rên lên khi ông Phấn tốc váy của bà lên và ông ta mạnh bạo đút cả hai ngón tay vào cùng một lúc để ngoáy trong âm đạo của bà.
Miệng nói nhẹ thôi nhưng một lúc sau thì khốn nạn thay, cứ tưởng phải chịu đựng để cho được việc, nhưng bà Thủy không ngờ là ngón tay của ông Phấn càng chọc thì bà bắt đầu lại thấy sướng. Bằng chứng là âm hộ của bà đang rỉ nước ra thật nhiều, tiếng nhóp nhép cũng vang lên khiến bà xấu hổ. Thấy nước ra nhiều thì ông Phấn càng kích thích, ông ta chọc nhanh hơn và mạnh hơn khiến bà Thủy đang đứng dựa lưng vào cánh cửa cứ phải ưỡn lồn ra đằng trước, mồm thì há hốc thở mạnh dần….
– Không ngờ bà vợ của ngài Đại sứ tương lai lại có bộ ngực chắc và cái lồn dâm như thế này đây… anh khoái quá em ơi! Ông Phấn cười hề hề giơ bàn tay lên trước mặt bà Thủy khoe nó đã ướt sũng. Bà Thủy đỏ mặt thì ông Phấn đưa mấy ngón tay đó lên miệng mút ngon lành.
– Mùi lồn em thơm và ngọt quá đi!
Nói bậy xong câu đó thì ông Phấn áp luôn miệng của ông vào miệng bà Thủy để hôn. Ông Phấn thích lắm và hài lòng khi thấy bà Thủy cũng đã hứng tình và hưởng ứng mạnh mẽ. Bây giờ thì chính bà chủ động đưa lưỡi ra xoắn lấy lưỡi ông mút chùn chụt. Một lúc sau ông Phấn cởi chiếc quần âu xuống đùi rồi ngồi xuống bệ phốt. Ông ta kéo bà Thủy ngồi xuống, mặt bà hướng về cửa, mông hướng về phía ông kiểu địt đằng sau. Ông Phấn hai tay cứ thế ôm hai bên mông bà Thủy xoa xoa và bắt đầu nhấc mông bà lên rồi lại hạ xuống từ từ để con cặc của ông ra ra vào cái âm hộ nhoe nhoét dâm thủy. Địt như vậy được một lúc, bà Thủy đang sướng thì ông Phấn đứng lên, con cặc vẫn cắm trong lồn, ông ta tiếp tục nhấp phành phạch khiến bà Thủy phải bám hai tay vào cánh cửa.
– Ui… ư.. ư.. ư….. bà Thủy cứ thế rên rỉ điên dại. Bà sướng thục sự chứ không hề giả vờ.
Ông Chung ngồi ngoài đợi thấy lâu quá rồi mà hai người không thấy ra thì ông tỏ ra lo lắng. Sợ vợ bị đau bụng hoặc ngộ độc thức ăn thì ông liền đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh để hỏi thăm. Thấy có một cậu nhân viên nam đang đứng ngoài cửa như canh gác, ông Châu không quan tâm mà đi qua luôn. Nhưng người nhân viên giơ tay ra cản lại không cho ông đi.
– Cái gì vậy? Mày làm cái gì đấy? Ông Chung cáu quát lên.
– Xin lỗi ông, đã có lệnh cấm bất cứ ai đi vào trong. Ông đợi một lát được không?
Ông Chung không tin vào tai mình, mà điều đó càng làm ông nghi ngờ vợ ông với thằng cha Phấn đang làm điều gì đó mờ ám bên trong. Nghĩ đến điều đó, ông Chung vốn tính ghen tuông nên bừng bừng quát:
– Thằng nhãi! Đứng dẹp ra để cho tao vào!
– Xin lỗi ông, tôi không thể. Tôi chỉ làm theo mệnh lệnh.
– Mệnh lệnh cái mả cha mày! Vợ tao đang ở trong đó mày có biết không? Ông Chung gắt và gạt luôn tay cậu nhân viên ra thật mạnh rồi nhanh chóng mở cửa đi vào. Vừa vào bên trong, chưa biết là buồng nào nhưng ông đã kịp nghe tiếng rên rỉ của vợ ông, sau đó im bặt rất nhanh khi nghe thấy ông đi vào… từng đó thôi cũng đủ để ông biết là họ đang ở buồng nào.
– Em đang làm gì trong đó thế hả Thủy? Ông Chung cố gắng bình tĩnh đứng bên ngoài hỏi.
– Dạ… em đang đi vệ sinh… chưa xong… em vẫn đau bụng lắm… anh cứ ra ngoài chờ em chút đi.
– Sao em đi vệ sinh lại vào buồng con trai vậy? Ông Phấn đâu? Hay ông ta cũng đang ở trong đó phải không? Mở cửa ra anh xem nào.
– Ông Phấn nào mà lại dám vào đây? Bà Thủy cố chống chế. Anh điên à! Ra ngoài chờ em đi, em sắp xong rồi.
Ông Chung không tin, ông giật giật cái nắm cửa và nói to:
– Thế mở cửa ra anh xem có đúng không? Mở ra… mở raaaaaaaaa!
Khó chịu vì có người phá đám, ông Phấn hẩy mạnh cái mông khiến con cặc lại đâm lút cán. Bà thủy bị bất ngờ nên rú lên tiếng aaaaa rất to. Vậy là đã công khai, ông Chung đã rõ là ông Phấn đang địt vợ mình bên trong.
– Thằng chó! Sao mày dám làm vậy? Ông Chung hét ầm lên.
Bên trong ông Phấn vẫn hăng say địt tiếp, miệng thì trả lời:
– Biết điều im mồm thì ra ngoài đợi đi. Vợ mày đã đồng ý cho tao địt, đó là điều kiện quan trọng để mày được làm ngài Đại sứ, hiểu chưa!
– Tao không cần! Ông chung hét lên trong uất ức.
– Được rồi, mày nói không cần nhé. Vậy suất đó tao để cho người khác, tiền họ biếu tao còn nhiều gấp đôi, gấp ba mày.
– Đấy, chồng em không cần chức vụ đó nữa rồi. Vậy thôi, em mặc lại váy và đi về với chồng em đi! Ông Phấn đánh vào tâm lý tham lam của phụ nữ khi nói với bà Thủy như vậy.
Tất nhiên bà Thủy không muốn mọi thứ đã hầu như là xong xuối hết rồi lại đi đổ xuống sông xuống biển như vậy. Bà bực ông chồng phá đám nên mắng:
– Tôi bảo ông ra ngoài chờ tôi cơ mà! Đi ra nhanh lên! Có chuyện gì đâu mà ông làm ầm lên vậy.
Bà thủy mắng chồng xong thì tự tay bà cầm con cặc của ông Phấn rồi quỳ chân xuống đất để mút cho nó cương cứng lại. Khổ thân thằng bé, xìu nhanh quá vì chồng bà phá đám. Ông phấn cười tự mãn, không có gì làm ông thích thú bằng việc vợ kẻ khác chủ động chiều mình như vậy, kể cả là bất chấp chồng bên cạnh ngăn cản… một thú vui của những kẻ có tiền và có chức.