Siêu Phẩm Dâm Dục 2 - Phần 64
Để cho sức khỏe được bình phục hẳn, ít nhất phải nằm viện mười ngày nhưng chưa đến một tuần Bảo Ngọc đã xin ra. Trước khi ra về, anh muốn được nhìn thấy Gia Hân lần cuối vì anh đã quyết định sẽ không bao giờ đến ngọn đồi ngày nào hai người vẫn hay hẹn gặp nữa. Bảo Ngọc đã đồng ý, anh sẽ chấp nhận lấy Gia Bảo làm vợ, và anh không muốn Gia Hân biết điều đó, coi như là anh đã biến mất khỏi thế giới này. Đầu đội chiếc mũ lưỡi chai, đeo cặp kính đen, thậm thò thậm thụt như một tên trộm, Bảo Ngọc nhìn thấy Long và Minh Thư đi ra khỏi phòng thì cũng lấy làm ngạc nhiên.
“Sao ông ta lại biết Gia Hân nhỉ? Hay là ông ta cũng có quen và đến thăm cô bé?” – Bảo Ngọc suy nghĩ một hồi lâu rồi mới dám rón rén đi đến gần căn phòng mà Gia Hân đang điều trị. Mở nhẹ cánh cửa, rón rén bước vào khi đã thấy Gia Hân đang nhắm mắt như đã ngủ rồi. Bảo Ngọc bị lay động tinh thần rất mạnh khi được nhìn thấy khuôn mặt thánh thiện của cô bé ngày nào vẫn còn cười đùa với anh trên ngọn đồi cỏ xanh. Đứng đó tầm năm phút, rút trong túi ra một chiếc hình nộm một cô gái đáng yêu bằng gỗ rồi đặt cạnh giường, Bảo Ngọc nhìn lần cuối rồi âm thầm bước ra ngoài.
– Anh cu tí!
Bảo Ngọc bất ngờ đứng im quay đầu lại khi nghe thấy Gia Hân gọi mình. Cái tên cu tí chỉ có mình cô được biết và mỗi khi có ai đó gọi anh là Cu tí thì cảm xúc trong người dâng lên thật khó tả.
– Em biết sẽ có ngày anh đến thăm em mà! – Gia Hân đã mở mắt và cố gắng ngồi dậy.
Bảo Ngọc vội chạy lại bên giường để đỡ khi thấy Gia Hân vẫn còn đau, anh đặt cô nằm xuống rồi nói:
– Em vẫn chưa khỏe thì không nên ngồi dậy. Cứ nằm yên đi, anh đến thăm em đây mà.
Gia Hân giữ chặt lấy bàn tay Bảo Ngọc, mắt cô rơm rớm vì xúc động, vì vui mừng, vì hạnh phúc khi Bảo Ngọc vẫn nhớ đến cô, vẫn tìm cách đến gặp cô.
– Anh đến sao lại quay đi! Anh không muốn nói chuyện với em ư? – Gia Hân vừa nói vừa khóc.
– Không phải vậy… anh…
Gia Hân lau nước mắt, cô bé mỉm cười cầm chặt tay Bảo Ngọc nói:
– Thôi em không trách anh đâu, giờ anh ở đây là em thấy vui rồi. Anh phải ngồi đây lâu lâu với em một chút, em không cho anh đi đâu hết.
Bảo Ngọc cười cười cầm lấy bàn tay Gia Hân lên xoa xoa để cho cô biết rằng mình sẽ không đi đâu hết. Nhưng bất ngờ cánh cửa phòng có người mở ra, hai người phụ nữa xuất hiện cùng với Long và Minh Thư.
– Anh Bảo Ngọc! – Gia Bảo lắp bắp không nói được nữa khi mới đây cô còn khoe với bố mẹ là sẽ lấy anh ta làm chồng. Vậy mà giờ đây, tất cả đều ngỡ ngàng khi nhìn thấy Bảo Ngọc và Gia Hân đang tay trong tay. Một sự bất ngờ thú vị cho cả Thảo và Long.
– Ơ.. em!… – Bảo Ngọc quay mặt ra cửa và lắp bắp khi nhìn thấy lần lượt là Gia Bảo, bà Thảo và Long.
– Cậu và Gia Hân nhà tôi cũng quen biết nhau à? – Long bình tĩnh hỏi
– Sao anh với em gái em lại…. – Gia Bảo cũng không giữ nổi sự ngạc nhiên và tò mò.
“Sao mình hồ đồ quá vậy? Hai cái tên gần giống nhau và có chung chữ “Gia” ở đầu mà tại sao mình không để ý nhỉ?” – Bảo Ngọc nghĩ thầm và hỏi:
– Vậy hai người là… là…
– Em với chị Gia Bảo là hai chị em đó. – Gia Hân lên tiếng. – Anh Cu tí cũng biết chị gái em à?
– Chị với anh Bảo Ngọc sắp làm đám cưới đó! Gia Bảo đanh thép thốt lên như muốn đánh dấu chủ quyền.
– Cái gì? Chị vừa nói gì cơ? – Giờ đến lượt Gia Hân sững sờ và cô lắp bắp hỏi lại.
– Anh Bảo Ngọc là chồng sắp cưới của chị. – Gia Bảo nhắc lại.
Minh Thư đứng đằng sau chứng kiến tất cả, cô hiểu mọi chuyện và thương cho Gia Hân. “Có lẽ nào đây là người mà Gia Hân mong ngóng ở trên ngọn đồi?” – Minh Thư suy nghĩ và thầm kết luận: Nếu là như vậy thì thật là trái oan khi cả hai chị em cùng yêu một người. Ai nhường ai đây?
Hơn 1 tháng sau, Gia Bảo thông báo cho mọi người biết là mình đã có bầu. Cha của đứa bé trong bụng cô không ai khác chính là Bảo Ngọc. Còn Gia Hân, từ khi biết chị gái mình cũng yêu Bảo Ngọc thì cô chủ động rút lui và nhường cho Gia Bảo. Gia Hân xin phép được sống với bà Linh và con gái riêng của bà với Long. Chỉ có điều, hai người không hề biết mình là hai chị em cùng cha khác mẹ. Chuyện bí mật đó chỉ có người lớn mới biết và họ vẫn quyết định giữ im lặng. Chuyện tình của Long và Minh Thư ngày càng sâu đậm hơn, Long cảm thấy hạnh phúc và say mê với cô nhân tình trẻ và cũng là bạn của con gái mình. Không muốn Gia Kiên quan hệ loạn luân với Thảo nữa, và cũng không muốn nó có cơ hội thậm thụt với bạn gái mới của mình là
Minh Thư nên Long khôn khéo đẩy Gia Kiên sang Anh du học. Chưa biết giải quyết mối tình thậm thụt này như thế nào thì cái ngày Minh Thư cũng thông báo có thai sau Gia Bảo vài ngày thì Long đã quyết định phải nói ra hết cho Thảo biết. Đã đến lúc anh cần phải làm điều gì đó cho bản thân anh, và cũng cho cả Minh Thư.
Chọn lựa thời điểm thích hợp, Long đưa Minh Thư về nhà và đã nói hết mọi điều thầm kín cho vợ biết. Thảo cũng thoáng buồn, nhưng cái gia đình này từ xưa vốn rất phức tạp chuyện tình cảm trai gái nên có lẽ Thảo không quá bị sốc. Trách ai bây giờ khi mình cũng mang tội lỗi đầy người? Thảo chỉ nhìn Long hỏi:
– Anh định để em sống cô đơn một mình ư?
Long bị câu hỏi khó xử, anh không muốn thế chút nào nên im lặng vì chưa có câu trả lời. Thảo thấy Minh Thư cứ đứng im cúi đầu sợ sệt thì cô đi đến gần, tay xoa vào cái bụng của cô bé rồi mỉm cười hỏi với sự thân thiện:
– Đừng sợ cháu gái! Cô có ăn thịt cháu đâu mà cháu phải sợ. Ngẩng mặt lên cho cô xem nào?
Minh Thư xấu hổ và ngại ngùng ngước mặt lên, cô bé cũng giống như Long khi chỉ biết im lặng. Thảo vẫn xoa bụng Minh Thư và nói tiếp:
– Từ trước cô vẫn quý cháu, giờ vẫn như vậy thôi.
Ngừng lại vài giây, suy nghĩ thật kỹ rồi Thảo nói ra quyết định… một quyết định quan trọng khiến cho hai người hoàn toàn bất ngờ:
– Thư này, cháu hãy về xin phép bố Quân xem bố có cho phép cháu từ nay sẽ sống ở đây làm vợ của chồng cô không nhé? Cháu đừng sợ, khi cô đã ủng hộ thì cô cũng sẽ nói giúp thêm vào cho cháu để bố cháu hiểu.
– Cô.. cô.. đồng ý.. cho cháu và chú Long? – Minh Thư ngạc nhiên lắp bắp. Cô bé không ngờ là Thảo đã chấp nhận.
– Em nói thật đấy chứ? – Long cũng ngạc nhiên không kém gì Minh Thư.
Thảo mỉm cười nhìn Long trả lời cho anh hiểu:
– Em không muốn mất một người đàn ông tuyệt vời như anh. Em đồng ý và đây cũng là ngôi nhà của anh, anh không phải đi đâu cả. Em làm sao có thể sống nổi nếu như mất anh!
– Cám ơn em, cám ơn người vợ tuyệt vời của anh. – Long lại gần hạnh phúc ôm chầm lấy Thảo và sau đó không kìm nổi sự sung sướng, anh ôm cả hai người vợ vào lòng.
Rồi vào một buổi tối, trong căn phòng lung linh những ngọn nến màu, Long nằm trên giường hạnh phúc và sung sướng ngắm nhìn hai người phụ nữ xinh đẹp trần truồng đang cùng nhau chăm sóc bảo bối của anh. Thảo tỏ ra mình là bà cả, cô cầm dương vật của chồng mút hăng say rồi nhả ra nhường cho Minh Thư mút cùng. Long cảm thấy mình quá may mắn khi được làm chồng của hai thiên thần xinh đẹp này. Hai cái miệng quyến rũ đều cùng mút dương vật của anh không một chút tranh dành, cả hai đều tỏ ra hứng thú phục vụ một người đàn ông mà họ yêu thương. Đỉnh điểm của sự hòa quyện là khi Long nhìn thấy Thảo với Minh Thư
hôn môi nhau. Con cặc trong thoáng chốc đã bị bỏ rơi nhưng Long không thấy có chút gì là phiền lòng, trái lại anh cũng bị kích thích theo bởi màn nút lưỡi đầy gợi dục của hai bà vợ. Thảo dừng hôn, cô quay mặt về phía Long mỉm cười hỏi nhỏ:
– Chồng thích không?
Tất nhiên là Long thích lắm, có ai may mắn được như anh đâu nên ngay lập tức Long nhổm người dậy, anh quàng cả hai tay ôm lấy hai tấm thân tuyệt mỹ rồi anh hôn vợ cả trước, sau đó đến lượt Minh thư. Cả hai người con gái nhìn nhau khúc khích cười bẽn lẽn, trông họ thật là hạnh phúc khi cùng làm vợ một người. Bất thình lình, như đã hiểu ý nhau, như một cặp đôi hoàn hảo, Thảo đẩy Long nằm xuống, còn Minh Thư lập tức leo lên người anh rất nhanh và dí cả phần âm hộ vào miệng Long. Cơn sóng tình lai láng cứ thế chẩy cả đêm, Long không ngờ hôm nay anh lại phong độ đến vậy khi đủ sức chiều được cả hai người đàn bà dâm nhất thế gian này. Đôi lúc anh nằm nghỉ ngơi và ngắm nhìn hai bà vợ tự chăm sóc cho nhau. Tình dục thật tuyệt vời khi tất cả đều cùng được hòa quyện vào nhau. Long hạnh phúc khi thấy Thảo không chút ghen tuông, thậm chí cô còn chủ động liếm lồn cho bà hai được sướng…. Kết thúc cuộc yêu cũng là ba giờ sáng, Long nằm giữa, hai người vợ của anh mỗi người nằm một bên và cùng ôm anh ngủ với sự mãn nguyện được thể hiện trên khuôn mặt.
Bình minh đã lên lấp ló bên ngoài cửa sổ, Long tỉnh giấc bởi cái gì đó nơi háng anh. Mở mắt ra, anh dở khóc dở cười khi thấy cả Thảo và Minh Thư đều đang vọc con cặc của anh cho nó tỉnh dậy.
– Lại nữa à hả hai bà vợ hư hỏng này? – Long thốt lên.
Thảo và Minh Thư cười cười rồi cùng trả lời:
– Ai bảo cái tội tham muốn có hai vợ. Giờ ráng chịu nha!
Long vỗ tay lên trán rồi than:
– Kiểu này chắc phải tìm người trợ giúp thôi!.