Siêu Phẩm Dâm Dục 2 - Phần 22
Phan Hải lái xe trong cái trời tối chập choạng, anh ta chẳng biết đi đâu vì không muốn về nhà nếm trải sự cô đơn một mình. Cái thành phố Berlin chết tiệt! Ở đây, anh ta chỉ có mỗi người bạn duy nhất nhưng cũng lâu không gặp từ ngày dính dáng tình cảm với hai mẹ con Thảo. Mọi người vẫn coi anh ta lẻ kẻ bí ẩn khi không một ai biết gốc gác xuất xứ anh ta từ đâu tới. Phan Hải mỉm cười với điều đó, càng bí mật càng tốt. Chiếc xe đang đi bỗng quay ngoắt đầu với tốc độ cao, Phan Hải phá lên cười thích thú với sự mạo hiểm, anh ta luôn thích như vậy, càng mạo hiểm càng khiến anh ta trở nên điên cuồng và mạnh mẽ. Đã lâu không gặp Julie, Phan Hải quyết định cho xe quay đầu chạy về thành phố nơi chị gái mình đang sống ở đó. Kế hoạch đã có sự thay đổi, anh ta muốn về để hai chị em bàn bạc, vì giờ đây kẻ thù không chỉ có mình Thảo, mà cả lão Bắc cũng cần phải tiêu diệt.
Sau hơn một tiếng, cuối cùng Phan Hải cũng đến nơi mà mình cần đến. Lặng lẽ đi vào ngôi nhà, anh ta muốn Julie có chút bất ngờ nên không gọi điện báo trước. Căn nhà im lặng đến nỗi Phan Hải nghĩ rằng không ai có nhà. Bật điện lên, cứ tưởng Julie đi ngủ sớm vì cũng đã 10h tối,Phan Hải nhẹ nhàng đi về phía phòng ngủ của chị gái. Càng đến gần thì những âm thanh dâm dục quen thuộc của một con đực và một con cái đang làm công việc gây giống phát ra, anh ta đứng ngoài cửa với sự tò mò muốn biết thằng nào đang ở trên giường với chị gái mình. Tạch, cánh cửa được mở ra. Tiếng động cũng làm cho đôi tình nhân đang mặn nồng trên giường giật mình hốt hoảng nhìn ra phía cửa. Phan Hải hơi bất ngờ khi nhận ra kẻ đang ở trên giường địt chị gái mình lại là Lê Thành, con của Vũ Bắc. Máu dồn lên não, anh ta tức giận hét lên :
– Các người đang làm cái gì thế?
Ban đầu Lê Thành cũng sợ vì cứ tưởng là ông Bắc về nhà bất ngờ, nhưng khi nhận ra người đứng ở cửa là Phan Hải thì sự sợ hãi chợt biến mất. Vớ vội lấy đống quần áo để che thân, anh ta xấc xược hất hàm trả lời :
– Mày không nhìn thấy hay sao mà còn hỏi.
Vốn không ưa nhau từ lâu, nay lại chứng kiến nó xơi chị mình một cách dễ dàng nên Phan Hải điên tiết lao tới muốn ăn thua đủ với Lê Thành một phen.
– Thằng khốn! Ngoài kia có biết bao nhiêu đàn bà mày cho mày, sao mày dám lên giường với chị tao và cũng là vợ của bố mày.
Bị Phan Hải bóp cổ, Lê Thành cố chống cự đẩy ra nhưng vì đang ở thế bị động nên anh ta không tài nào đẩy ra được. Cũng may Julie từ nãy đang đứng dưới đất choàng vội cái áo khoác lên người, thấy hai người xô sát thì cô bỗng nhảy vào kéo em trai mình ra.
– Hải! Không phải việc của em! Đi ra ngoài.
– Em sẽ giết thằng chó đẻ này.
– Chị bảo thôi, có nghe không? – Julie vẫn cố gắng kéo áo Hải lôi ra.
Trong lúc Phan Hải lới lỏng tay vì bị Julie kéo, Lê Thành nhân cơ hội đó liền đạp một phát thật mạnh vào bụng hắn ta khiến Phan Hải bật ngược ngã xuống đất. Bị ăn cú đạp của đối phương, Phan Hải càng lồng lộn như một con thú dữ, anh ta bật ngay dậy và tiếp tục leo lên giường quyết ăn thua. Nhưng anh ta bỗng phải dừng lại và không thể nhúc nhích khi Lê Thành đã kịp vớ khẩu súng lục để trong ngăn bàn cạnh giường chĩa thẳng vào mặt.
– Mày dám! Chỉ cần một viên đạn cũng đủ cho mày nát óc hiểu không? – Lê Thành chĩa khẩu súng trước mặt Phan Hải và dọa dẫm.
Lúc này Julie thấy sợ thực sự, cô ta sợ Lê Thành bóp cò thì thằng em trai yêu quý của mình chắc chết chứ không thể sống được vì khoảng cách quá gần.
– Từ từ bình tĩnh đã nào, chúng ta đều cùng người một nhà và hãy nói chuyện đàng hoàng. – Julie vừa nói vừa kéo Phan Hải ra khỏi giường.
– Thành! Cậu không được hành động dại dột. – Julie nhìn Thành nói và quay sang bảo Phan Hải:
– Em ra ngoài trước đi để Thành mặc quần áo rồi hai người sẽ nói chuyện sau.
Vì Lê Thành có súng trong tay nên Phan Hải không làm gì được, anh ta lặng lẽ đi ra ngoài trong sự cay cú tột độ. Khi Lê Thành mặc xong quần áo, anh ta ra phòng khách thì thấy Phan Hải đứng đó đợi sẵn. Nghếch mặt lên hầm hố nói như người ngồi chiếu trên :
– Tao lên giường với bà ấy thì có sao? Bà ấy là chị mày chứ có phải là chị tao đâu.
Phan Hải vẫn tức tối trong người từ nãy đến giờ, khi nghe Lê Thành nói trắng trợn như vậy thì anh ta lại càng điên lên. Ngay lập tức lao đến túm cổ Lê Thành quát :
– Nhưng bà ấy là vợ của bố mày, mày có hiểu không hả đồ súc sinh!
Mặc kệ để cho Phan Hải túm cổ áo mình, Lê Thành nhếch mép trả lời không chút sợ hãi :
– Bà ấy là vợ bố tao khi nào? Mày bị mắc bệnh ảo tưởng từ khi nào vậy?
Biết mình đuối lý, Phan Hải vẫn cố gằn giọng :
– Nhưng mấy năm nay hai người đã sống với nhau như vợ chồng. Mày có mù không mà không nhận ra điều đó?
Lê Thành chỉ cười, hắn ta nhìn trừng trừng vào Phan Hải rồi khuôn mặt nổi lên sự tức giận.Hắn ta quát thẳng vào mặt Phan Hải :
– Mày mới là thằng ngu khi ảo tưởng mọi thứ. Để tao nói cho mày nghe nhé Hải. Chị mày chỉ là tình nhân của ông ấy thôi. Chị mày chỉ là con điếm rẻ tiền để bố tao vui vẻ hiểu chưa. Đã là điếm thì mọi người có thể chơi, và tao cũng vậy thôi.
– Bốp! – Một cú đấm giữa mặt của Phan Hải dành cho Lê Thành.
Chưa hả cơn giận khi hắn nhục mạ chị gái mình, Phan Hải tiếp tục lao tới. Nhưng giống như ban nãy, anh ta lại phải đứng im khi Lê Thành chĩa khẩu súng lục trước mặt. Julie từ nãy cũng sôi máu khi bị thằng oắt con chửi mình là con đĩ, nhưng cô bình tĩnh không để ý đến lời nói của Lê Thành, cái cô sợ là em trai mình bị dính đạn.
– Thành! Không được làm liều. – Julie lại gần nhìn Thành can ngăn.
Lê Thành đứng lên, tay vẫn chĩa khẩu súng trước mặt Phan Hải, miệng nhếch mép cười khoái trá khi khống chế được đối phương. Vẫn còn đau ở sống mũi vì ăn phải cú đấm rất mạnh, Lê Thành quệt một tay lên đó vì cảm thấy máu đang chảy ra.
– Mày từ nãy cứ chửi tao là đồ súc sinh. – Lê Thành dí sát mặt nói với Phan Hải.
– Mày không biết cái thằng súc sinh là mày chứ không phải là tao nhé. Mày định lên mặt đạo đức với ai?
Lê Thành nghiến răng chửi thậm tệ. Anh ta tiếp tục cái trò nhục mạ Phan Hải :
– Đạo đức mà chén cả mẹ vợ của mình à? Lê Thành nói ra câu đó thì phá lên cười to. Rồi ai chẳng biết mày dâng cả người vợ yêu quý của mình lên giường cho lão Quân sơi. Phì! – Lê Thành nhổ bãi nước bọt xuống đất. Loại người như mày tao khinh!
Bị Lê Thành nhục mạ vượt giới hạn chịu đựng, Phan Hải hai tay từ nãy thõng ở dưới bỗng nắm chặt lại và anh ta gầm lên lao tới nhanh như một con sói vồ lấy khẩu súng của Lê Thành. Julie sợ mặt tái xanh, cô vội lao vào hai người hòng can ngăn hai cái đầu nóng.
– Bòm! Tiếng súng nổ vang trong bóng tối yên tĩnh. Ai dính đạn?
Trong lúc giằng co, bất ngờ phật cò và tiếng nổ lớn vang lên. Cả ba cùng giật mình và dừng tay lại nhìn nhau khi sự sống và cái chết vừa đến chỉ trong gang tấc. Rất may viên đạn găm lên trần nhà trong khi dằng co khẩu súng. Julie thấy hai người không sao cả thì cô liền nhanh tay cướp lấy khẩu súng trên tay Lê Thành.
– Cút! Cậu cuốn xéo ngay khỏi đây khi vẫn chưa muộn. – Julie chĩa súng vào mặt Lê Thành.
– Loại này không nên để nó sống làm gì. – Phan Hải nói xong đấm liên tiếp vào mặt Lê Thành.
– Hải, dừng tay lại. Đánh thế đủ rồi. – Julie quát lên và cố lôi Hải ra. Cô sợ Hải sẽ giết cậu con trai duy nhất của Vũ Bắc. Nếu Lê Thành chết, hai chị em cô cũng không còn đất để sống.
Lê Thành đau đớn quệt máu, khuôn mặt anh ta hơi méo mó vì ăn phải những cú đấm chí tử từ Phan Hải. Biết mình yếu thế hơn, anh ta nhân cơ hội Julie đang giữ em trai thì liền chạy ra phía cửa để thoát thân. Khi đã mở được cánh cửa, Lê Thành quay lại cố gắng thốt ra vài câu để dọa nạt :
– Thằng chó! Vụ này tao không quên đâu. Tao sẽ cho người thổi bay xác mày vào trong rừng.
– Tao chờ cái ngày đó!! – Phan Hải cứng đầu đáp trả không một chút sợ hãi vì anh ta cũng là một con sói điên.
– Được! Mày cứ đợi cái ngày đó. Rầm! – Lê Thành đóng mạnh cánh cửa rồi đi nhanh ra ngoài.
Khi còn lại hai chị em trong ngôi nhà, Phan Hải có vẻ vẫn còn tức giận nên anh ta đấm mạnh tay xuống bàn và nhìn Julie nói :
– Sao chị không để em xử hắn nó luôn đi.
Julie bình tĩnh đi lại gần em trai, cô biết tính thằng em mình hay nóng như lửa nên cố gắng xoa dịu cơn tức của nó xuống.
– Giết nó thì được ích lợi gì. Em nên nhớ mục đích chính của chị em mình là ai chứ?
– Em biết. – Phan Hải gằn giọng. – Nhưng em sẽ giết bất cứ kẻ nào dám nhục mạ chị mình.
Julie cảm động, với người ngoài cô không biết như thế nào,nhưng với cô thì Phan Hải luôn có một tình thương đặc biệt.
– Để ý làm gì em. Loại người đó không đáng để em nhúng tay.
Julie vuốt ve tấm ngực để Phan Hải hạ hỏa, lỗi cũng tại cô mà ra. Phan Hải nhìn chị gái mình, tấm áo choàng đã được phanh ra vì vừa nãy giằng co nhau. Hai bầu ngực của chị gái lồ lộ đập vào mắt đẹp không kém gì so với Thảo và Gia Bảo. Phan Hải quay mặt đi hơi xấu hổ khi nhìn thấy vú Julie, cố kìm chế sự ham muốn trong người.
– Lão Bắc không muốn hủy hoại Loth, chị có biết điều đó không? – Phan Hải đi vào vấn đề chính để xua tan ý nghĩ điên rồ đang hiện lên trong đầu.
Julie vô tư ngồi hẳn lên cái bàn, cô châm điếu thuốc rít một hơn rồi nhìn em trai mình trả lời :
– Chị biết. Em định thế nào?
Lần này không muốn nhìn cũng phải nhìn khi mà Julie ngồi trên bàn đối diện mình, Phan Hải dính chặt đôi mắt vào hai bầu vú của chị đẹp đến mất hồn.
– Lão ấy muốn cướp Loth. – Phan Hải trả lời. – Vậy chúng ta phải đi trước, em muốn cướp cả hai.
Julie đã để ý đến ánh mắt cú vọ của em trai, nhưng cô lại thích thú với điều đó nên không cài lại áo, thậm chí người hơi nghiêng sang một bên để tấm áo choàng phanh rộng hơn.
– Nhưng điều đó là rất khó. – Julie cảm thấy hơi khó nói vì miệng cô hơi khô.
– Em làm được, chị yên tâm.
– Lão Bắc là một con cáo già quỷ quyệt, không dễ lừa được lão đó đâu. Sống mấy năm với lão, chị hiểu mà.
– Không ai là không có nhược điểm. Nhược điểm của lão đó là thích tiền và mê gái.
– Nhưng để rút được một xu của lão lại khó hơn là lên trời.
Phan Hải dường như đã nghĩ ra được một cách, anh ta liền nhếch mép cười rồi nhìn chị gái mình nói ra :
– Hiện nay tiền của lão ấy đang dồn đổ hết vào cổ phiếu của Loth.
– Ý em là…sao?
– Hehe…ý em là như vậy chúng ta sẽ có cơ hội hốt cả hai. Nhưng để làm được điều đó thì em phải nhanh chóng cưới Gia Bảo và là thành viên chính thức của Loth.
– Kế hoạch của em hay lắm. Nếu làm được như vậy thì chị em mình sẽ được sống ở một thế giới khác rồi. Một thế giới dành cho những người có tiền.
– Khà..khà…
Phan Hải cười thích thú khi nghĩ đến điều đó, anh ta bấu nhẹ lên chiếc cằm xinh xắn của Julie rồi nói tiếp :
– Nhưng nhiệm vụ của chị là cố gắng trói chặt lão Bắc lại, đừng quan hệ xác thịt linh tinh nữa được không. Chị thử nghĩ xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu như lúc nãy là lão Bắc về chứ không phải em?
Julie mỉm cười đong đưa ánh mắt như muốn lẳng lơ với chính em ruột của mình, cô nói nhỏ nhẹ :
– Một người đàn bà xinh đẹp phải sống cô đơn trong căn nhà rộng hơn 200 mét vuông thì kìm nén sao được.
– Em hiểu, nhưng chị phải thật cẩn thận vào chứ. – Phan Hải lại đưa ánh mắt chiếu vào hai đầu ti mầu nâu sẫm.
– Chị rất cẩn thận và nghiêm túc. – Julie nói nhỏ khi hai khuôn mặt bỗng hơi gần nhau như có nam châm.
– Chị nghiêm túc cái gì? – Phan Hải hỏi ỡm ờ và ngửi thấy mùi của con cái đang khát tình.
– Nghiêm túc về việc quan hệ với người đàn ông nào đó. – Julie cũng đã nhìn thấy đôi đồng tử đang nở rộng trong đôi mắt của em trai.
– Em đang tò mò về người đàn ông đó đây.
– Đó là người đàn ông yêu thương chị nhất trên đời này.
Nhìn cái miệng chúm chím mời gọi, Phan Hải đã hiểu tất cả. Tay anh ta bỗng lột phanh chiếc áo choàng trên người chị gái mình ra như một con thú điên. Julie không thấy tức giận với điều đó, cô nhìn em trai mình cười phá lên rồi hỏi :
– Em định làm gì chị? Đang đùa hay là nghiêm túc vậy?
– Em đang rất nghiêm túc. – Phan Hải bóp mạnh một bầu vú làm Julie ngửa cổ ra sau thở mạnh.
– Hải? – Julie gọi nhỏ
– Gì vậy chị?
– Em có nghĩ rằng đáng ra chị em mình phải làm cái điều đó lâu rồi chứ nhỉ?
– Vâng, nhưng giờ cũng chưa muộn.
Hai cái môi lập tức cuốn lấy nhau trong đam mê. Julie quặp hai chân bên hông Phan Hải,tay thì quàng quanh cổ anh ta, cô háo hức với nụ hôn loạn luân với em trai mình.
– Hải! Ưm!
– Sao? Chị đang hối hận?
– Không. Chị muốn nói : Em thật là tuyệt!
Phan Hải nghe vậy liền cúi xuống hôn ngồm ngoàm lên đôi môi gợi dục của chị gái mình. Hai người vừa hôn vừa vội vã cởi quần áo ra. Julie nằm ngửa hẳn ra bàn, hai chân co lên để Phan Hải bắt đầu thúc mạnh dương vật vào trong.
– AAAAAAAAAA…. – tiếng kêu kinh hoàng trong màn đêm của một người đàn bà