Siêu Phẩm Dâm Dục 2 - Phần 18
Ngày Chủ nhật, ngày Chủ nhật, ôi mới vui làm sao. Ông Bắc vừa tắm vừa hát vì vui mừng do công việc tiến triển hết sức tốt đẹp. Từ trong phòng ngủ vọng đến tiếng radio:
– Bây giờ là bản tin cuối ngày và dự báo thời tiết. Hôm nay thứ Hai, độ ô nhiễm không khí ở Berlin vượt quá mức cho phép….
Thứ Hai! Thật là ghê sợ. Ông Bắc lẩm bẩm bởi lẽ ông ta muốn một tuần phải bắt đầu thật tuyệt vời. Vũ Bắc rất thích tắm dưới vòi hoa sen mỗi buổi sáng. Ông ta là một người ưa sạch sẽ đến kinh khủng, nhưng không theo kiểu như những kẻ làm đỏm cầu kỳ mà là kiểu sạch sẽ của những con thú dữ: mèo, báo, sư tử, hổ. Điều đó làm cho ông ta đặc biệt lôi cuốn đối với phụ nữ mặc dù ông đã bước sang độ tuổi đầu năm mươi.Họ có thể liếm sạch patê từ bụng ông ta, uống sâm banh từ rốn và hôn ông ta vào bất cứ chỗ nào mà không hề cảm thấy ghê một chút nào cả. Còn bây giờ ông Bắc đang vươn vai và vỗ oàm oạp dưới tia nước mát lạnh và kỳ cọ những dấu vết của cuộc truy hoan đêm trước trên người. Đối với ông cuộc sống dù cho có thế nào cũng
không bao giờ có thể thiếu đàn bà. Họ giúp cho ông cảm thấy cân bằng hơn và trẻ trung hơn…
Ra khỏi nhà tắm, ông Bắc vội vàng lau người và cuốn tấm thân vẫn còn rắn chắc vào chiếc áo tắm rộng thùng thình rồi trở lại phòng ngủ. Đồ đạc trong nhà ông toàn là những thứ rất giá trị. Thà phải trả tiền đắt gấp ba miễn là được sống trong xa hoa tráng lệ. Ông Bắc tính. Đôi chân trần của ông ta mát dịu trên tấm thảm lông xốp rất hoà hợp với tấm rèm che Trung Hoa. Tường của căn buồng được phủ một lớp giấy bồi lụa mịn màng và óng ánh. Điện thoại trên giường đổ chuông, ông Bắc nhấc máy :
– Thưa ông, bảng tổng kết sáng nay đã được chuẩn bị. Và chúng tôi đã xoay được những số liệu cuối cùng về cổ phiếu của Loth Company.
Ông Bắc mỉm cười :
– Tốt! Bảo Ngọc đã đến văn phòng chưa?
– Anh ấy đã đến được chừng mười phút rồi.
– Tuyệt, tôi sẽ đến ngay.
Ông Bắc đặt ống nghe xuống và thâm tâm tự chúc mừng mình. Sau đó ông ta đứng dậy và rời khỏi buồng ngủ, vừa nhè nhẹ huýt sáo một bài hát thời xưa : “Ngày xưa có cô bé chèo cây me….”
…
Long đi xuống dưới nhà để chuẩn bị đi làm như mọi ngày, trước đó Thảo đã đi ra khỏi nhà từ rất sớm vì mấy hôm nay Loth đang gặp một số vấn đề phức tạp. Thấy Gia Bảo bước ra từ phòng tắm, Long hơi nheo mắt lại vì nhìn thấy con gái bận mỗi chiếc quần lót mỏng tang và chiếc áo phông ngắn đến rốn.
– Chưa đến trường hả con? Sao giờ này vẫn ở nhà vậy? – Long hỏi nhưng cố tránh ánh mắt vào cái đùm hơi cộm lên ở giữa háng của Gia Bảo.
Gia Bảo hơ hơ mái tóc như vừa mới gội xong, cô nhìn bố mỉm cười trả lời :
– Hôm nay con được nghỉ, đang kỳ thi cuối năm mà.
Giờ Long nhìn từ phần chân lên hết cái phần mông cong tớn của Gia Bảo thì anh mới chợt nhận ra con bé giống hệt Thảo ngày xưa khi được ông trời ban cho cơ thể quá hoàn mỹ, đẹp không một vết tì.
– Ừ, cố gắng học cho tốt con nhé. – Long hơi xấu hổ vì có ý nghĩ đen tối trong đầu.
– Học tốt cũng được gì đâu hả bố.
Gia Bảo không biết Long đang ngắm mình, cô vô tư quàng vai anh một cách thân thiết làm cho bộ ngực mềm mại không có áo bảo hộ bên trong khẽ chạm vào cánh tay anh. Cô mỉm cười nói tiếp:
– Đằng nào con cũng chuẩn bị lấy chồng rồi còn gì. Anh Hải bảo con không phải làm gì hết, anh ấy sẽ nuôi..hihi…
Nhắc tới cậu con rể tương lai, lông mày của Long hơi cụp lại vẻ không ưa. Anh quay mặt nhìn con gái rồi nói như dặn dò :
– Chuyện của các con bố không muốn can thiệp vào quá sâu vì bố tôn trọng quyền riêng tư của mọi người. Nhưng có điều này bố phải nói vì con là con gái của bố.
– Có điều gì thì bố cứ nói ra, con nghe mà.
Long im lặng trong thoáng chốc rồi chậm rãi nói :
– Chuyện cưới xin bố nghĩ nên từ từ con ạ. Các con hãy tìm hiểu nhau cho kỹ đi không mai kia lại hối hận. Bởi bố thấy con quá vội vàng và đặc biệt là bố thấy Phan Hải không phải là người đơn giản như con nghĩ đâu. Hãy tìm hiểu kỹ anh ta như thế nào đã rồi lúc đấy cưới cũng chưa muộn.
– Hihi, công nhận anh ấy đôi lúc cũng hay nóng tính, nhưng còn những thứ khác thì anh ấy tuyệt vời lắm bố. Bố cứ yên tâm, con gái bố mà chọn chồng thì chỉ có chuẩn, không chọn nhầm người đâu.
Long thở dài vì thấy Gia Bảo đã quá yêu Phan Hải, yêu đến mức độ là mù quáng không còn nhận ra được điều gì nữa. Chính vì lẽ đó, Long sợ con bé sẽ bị tổn thương nhưng tạm thời anh chưa nghĩ ra được cách nào giải quyết êm đẹp cho cả hai mẹ con.
– Bố cứ dặn con như vậy và hy vọng con nghe lời bố. – Long nói xong rồi hôn nhẹ lên má Gia Bảo, anh quay người bước ra cửa.
– À, chiều nay bố đến trường đón Gia Hân về chơi ba bốn hôm đấy. Các con nhớ tối ở nhà đừng đi chơi đâu nhé.
– Vậy à, vui quá. Con sẽ bảo anh Hải tối qua nhà ăn cơm cho vui.
– Tùy con! – Long lạnh nhạt trả lời rồi mở cửa đi ra ngoài.
…
Khi Long vừa đi chừng vài phút thì Gia Kiên cũng lò dò đi xuống trong bộ dạng vô cùng mệt mỏi. Nhìn thấy cậu em mình như vậy, Gia Bảo mắng :
– Đêm qua về khuya cho lắm vào. Chắc nốc nhiều rượu đúng không? Tí tuổi mà rượu với chè.
Gia Kiên bị mắng nên người cũng tỉnh ra đôi chút, nó lại gần thấy hai cái đầu ti nhô lên trong chiếc áo phông của Gia Bảo thì đưa tay bấu nhẹ cái nhũ hoa đó làm Gia Bảo kêu toáng lên vì đau.
– Á, thằng khốn nạn! Sao mày lại véo vú tao?
– Hehe, ai bảo chị mắng em. Tối qua em có sinh nhật thằng bạn cùng lớp nên mới uống hơi nhiều một chút thôi mà.
– Thế sau đấy có gái không? – Gia Bảo mắt long lanh hỏi vì cô cũng tham gia tụ tập với đám bạn nhiều nên thừa biết sau những cuộc bia rượu là những màn sex hoang dại.
Gia Kiên mỉm cười vỗ ngực tự hào trả lời :
– Tất nhiên là có chứ. Em chén con tây cùng lớp trong nhà vệ sinh.
– Bọn tây nó khỏe, mày chắc chịu được mấy phút? – Gia Bảo bĩu môi vẻ khinh thường thằng em.
– Chị đừng đùa! Em chiều tới bến luôn. Mỗi tội là nó chê em một thứ.
– Chê cái gì? – Gia Bảo hỏi. – Chắc chê chim mày bé phải không? Nói xong câu này cô đưa tay lên miệng cố nhịn cười.
– Không phải. – Gia Kiên nhăn nhó khi cứ bị chị coi thường. – Nó bảo thời bây giờ ai lại để…lắm lông thế này.
Gia Bảo hiểu ngay, cô lại càng cười nắc nẻ và nhìn xuống đũng quần đùi của thằng em đang nhô lên một cục cồm cộm.
– Ừ, mày lạc hậu quá. Bọn tây ai cũng cạo hết. Mỗi người việt mình là hay để lông. Chị mày đây lúc nào cũng nhẵn thín và sạch sẽ từ năm mười ba tuổi cơ.
– Thì con gái cạo là bình thường, lồn bà Thư cũng nhẵn thín mà. Nhưng em không nghĩ là con trai cũng phải cạo.
Thấy Gia Kiên đang tâm sự nghiêm túc nên Gia Bảo thôi không cười, cô sợ nó mắc cỡ. Cô giải thích cho em trai mình hiểu như là một bà chị nhiều kinh nghiệm :
– Nếu cạo được thì là tốt. Trông sạch sẽ và đẹp hơn. Chị sex với thằng nào mà khi thổi kèn thấy lông rậm rạp là hết hứng luôn.
– Vậy à. Thế thì em cũng sẽ cạo hết ngay. Nhưng mà em làm sao mà cạo được? – Gia Kiên nhìn chị mình hỏi dò.
– Hôm nào bảo con Thư cạo cho. – Gia Bảo quắc mắt trả lời đanh đá.
– Từ hôm bác Quân nghỉ việc, chẳng hiểu sao bà ấy cắt đứt nghỉ chơi với em rồi.
– Vậy à? – Gia Bảo cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự. Từ hôm chuyện đó xảy ra, hai đứa bỗng dưng không ai nhìn mặt ai và người chủ động lánh mặt là Minh Thư.
– Hay là…Hay là…Gia Kiên ấp úng nhìn Gia Bảo.
– Hay hay cái gì?
– Hihi…Hay là chị gái làm ơn giúp thằng em chút đi. – Gia Kiên nói xong cười khì khì như trẻ con.
– Mày điên à? Bảo ai sao lại bảo tao. – Gia Bảo trợn trừng mắt mắng em trai.
– Thì giờ có mỗi chị gái, không bảo chị còn bảo ai được nữa. – Gia Kiên cũng đốp lại mạnh mẽ. Nhưng sau đó nó xuống giọng. – Mà chỉ là cạo lông thôi mà, có gì nghiêm trọng đâu mà chị phải ngại. Chẳng qua em không tự cạo được thì mới phải nhờ đến chị.
– Không! – Gia Bảo cương quyết từ chối.
– Không thì thôi! – Gia Kiên cũng không thèm và tự ái quay người định đi lên gác.
– Nhưng không được nói cho ai biết đâu nhé. – Bỗng Gia Bảo bất ngờ đồng ý làm Gia Kiên quay người lại cười nhăn nhó. Hai chị em nhìn nhau cười rồi khoác vai tình cảm đi vào phòng tắm.
– Chị gái nhẹ nhàng thế thằng em có phải yêu không?
“Bốp!” – Gia Kiên nói xong đưa tay ra đằng sau vỗ nhẹ lên mông chị gái mình mà chỉ đang mặc đúng chiếc quần lót.
– Ơ thằng dở này! Đau tao. Vỗ đéo gì như vỗ đít ngựa ý. Có muốn tao cạo giúp cho nữa không?
– Sorry chị gái…hehe…Công nhận chị và bà Thư có quả mông mẩy thật đấy. Bóp đã tay!
Gia Bảo quay sang lườm yêu nhưng cũng sướng khi được thằng em trai khen. Cô cũng công nhận là mình có dáng người đẹp khi ngực nở mông cong mà đàn ông ai nhìn cũng phát thèm. Chưa sướng được một phút thì Gia Kiên dội một gáo nước lạnh khi hai người đã bước vào phòng tắm.
– Nhưng mà vẫn thua một người.
– Ai? Gia Bảo tò mò. Ai mà có quả mông đẹp hơn chị mày hả? Nói mau không tao xẻo chim bây giờ.
Gia Bảo vừa dọa vừa đùa khi đưa tay xuống bóp lấy con cặc của Gia Kiên ở trong quần. Nhưng cô bỗng rụt tay lại như bị điện giật vì thấy nó cứng đơ như thanh củi. Gia Bảo đỏ mặt hơi xấu hổ vì chuyện đó.
– Mẹ! – Gia Kiên trả lời không chút ngại ngùng, rồi nó vô tư cởi áo phông và quần đùi ra để bước vào bồn tắm.
– Mày nói cái gì? – Gia Bảo bất ngờ khi Gia Kiên nói vậy.
– Thì em bảo người có cặp mông vừa to vừa đẹp là Mẹ. Mông và ngực của mẹ vẫn là đẹp vô đối. Chị với bà Thư chưa là gì, vẫn còn thua xa. Em nói vậy chị đừng buồn, nhưng đó là sự thật. Hiếm có một người phụ nữ nào có vẻ đẹp hút hồn như là của mẹ.
Gia Bảo cũng thoáng buồn nhưng thấy Gia Kiên nói hoàn toàn đúng. Cô biết mẹ mình là người đàn bà đẹp. Cái tuổi ba mươi tám như là thời kỳ mà vẻ đẹp của bà được nở rộ rực rỡ nhất khi mà mọi thứ trên cơ thể được phát triển một cách hoàn hảo.
– Mày cũng soi mẹ ác gớm chứ nhỉ! – Gia Bảo mắng yêu và nhìn thấy Gia Kiên trần truồng đứng trong bồn tắm.
– Hihi, không phải là soi, mà là đập vào mắt chị ơi.
– Đập vào mắt xong rồi thì dựng đứng như thế kia phải không?
Gia Kiên nhìn xuống dương vật của mình đang dựng đứng thẳng tưng thì cười cười vì biết ý của Gia Bảo đang ám chỉ cái gì.
– Mày cứ liệu thần hồn. Tao mà mách mẹ là mày ăn no đòn đấy. Thôi xả nước lên người đi rồi tao cạo cho nào. – Gia Bảo vừa dọa vừa với cái dao cạo và lọ keo bọt để trên giá.