Siêu Phẩm Dâm Dục 2 - Phần 15
Khuôn mặt Gia Bảo thẫn thờ, một cô gái cá tính nhưng mới mười tám tuổi chưa va chạm với cuộc sống bon chen thì làm sao có thể nhận biết đâu là kẻ lừa dối. Bây giờ Gia Bảo chỉ biết rằng Phan Hải nói đúng và cô chỉ có một lựa chọn, và tất nhiên gái nào mà chẳng phải theo chồng.
– Được rồi, em đồng ý. Nhưng em thấy có lỗi với Minh Thư lắm. Em với cô ta chơi thân với nhau từ bé.
Nghe câu “đồng ý “thì Phan Hải mừng rỡ khôn xiết. Lần này anh ta nhẹ nhàng ôm lấy Gia Bảo vào lòng, vuốt ve cô như vuốt ve một con mèo. Tất cả đàn bà đều có nhược điểm, Phan Hải biết điều đó và anh ta biết phải làm thế nào để Gia Bảo không bị lăn tăn dằn vặt. Những cái mơn trớn ở vùng nhạy cảm của người phụ nữ, vừa vuốt ve anh ta vừa thủ thỉ :
– Tất cả những người ngoài cho dù có thân thiết đến mấy cũng không bao giờ quan trọng bằng gia đình của mình em ạ. Hãy quên cô ta đi. Em đã có anh phải không, em yêu? Chúng mình sẽ có một cuộc sống hạnh phúc với những đứa con xinh đẹp. Em không phải làm gì cả, đã có anh lo hết. Anh sẽ là người chồng tuyệt vời của em. Những lời yêu thương được rót vào tai khiến Gia Bảo cảm thấy hạnh phúc. Cô quay mặt lại, hai người nhìn nhau trìu mến rồi những cái hôn lập tức quện vào nhau. – Phan Hải đặt Gia Bảo nằm xuống, anh ta hôn lên khắp cơ thể cô, hôn đến đâu Gia Bảo phải ưỡn người lên vì bị kích thích…
– Ui…anh….cho vào đi…địt em đi…em không chịu nổi nữa rồi….
“Đúng là mẹ nào con nấy…” , Phan Hải mỉm cười nghĩ thầm so sánh hai mẹ con. Anh ta vẫn chưa đút dương vật vào, muốn cho Gia Bảo phải cầu xin, và cái đầu tiếp tục cúi xuống giữa hai chân cô để liếm….Lần này Phan Hải cảm thấy hứng thú thật tình bởi anh ta đang vui mừng khi nghĩ ngày ông Quân rời Loth không còn bao lâu.
…
Minh Thư hớt hải đi đến rạp chiếu phim vì sợ muộn. Đến nơi, thấy có mỗi mình Gia Kiên đang đứng chờ thì cô hỏi :
– Gia Bảo đâu cu?
Gia Kiên hừ một tiếng, nó không thích Minh Thư lúc nào cũng gọi mình là Cu. Gia Kiên tự cho mình là đã lớn, nó bắt đầu biết thích đàn bà, biết nhớ nhung và luôn thèm khát ái ân. Với Gia Hân, nó biết rằng cô vẫn coi nó là thằng trẻ ranh, coi nó là thằng đàn ông chỉ để giải tỏa sex trong người. Thực sự nó không thích như vậy chút nào.
– Đã bảo đừng bao giờ gọi như thế nữa cơ mà. – Gia Kiên nhăn nhó cằn nhằn.
– Hihi, sorry nhé. Tại chị quen mồm. Con bạn của chị đâu mà sao không thấy vậy? Nó không đi cùng em à?
– Có đi cùng. Nhưng đi được nửa đường thì ông Hải gọi rủ đi chơi nên bà ấy té rồi. Giờ có mỗi hai chị em mình thôi.
– Có người yêu cái là quên hết bạn bè. Con ôn này hôm nào phải trị tội mới được. Thôi mình vào trong đi.
– Thế xem phim thật hả chị? – Gia Kiên bỗng dưng ỡm ờ thật đáng yêu.
Minh Thư mỉm cười hiểu ý. Cô thấy Gia Kiên mới mười sáu nhưng lúc nào cũng đòi hỏi chuyện ấy. Nghĩ giờ này con bạn và anh chàng đẹp trai chắc đang trong khách sạn để mây mưa nên cô cũng thấy chút rạo rực.
– Thôi mình đi nhà nghỉ đi. Vào đây sờ mó nhau khó chịu lắm.
Gia Kiên thích thú cười hềnh hệch trêu :
– Bà chị dâm phết. Nhưng mà em lại thích điều đó.
Minh Thư đỏ mặt lườm Gia Kiên, cô mắng yêu :
– Thế có đi không? Đi thì đi nhanh lên vì chị về muộn là hay bị bố mắng.
– Đùa chút xíu mà đã giận rồi. Gia Kiên vô tư khoác vai Minh Thư như người yêu rồi hai người thẳng tiến kiếm một cái nhà nghỉ để làm chuyện người lớn.
…
Khi Minh Thư vừa ra khỏi nhà được mười phút thì Gia Bảo xuất hiện trước cổng nhà cô. Vì như là người nhà nên cô không khách sáo tự mở cổng đi vào bên trong. Đã đến nhà Minh Thư nhiều lần, nhưng hôm nay Gia Bảo cảm thấy hồi hộp khi bấm chuông cửa, cô cảm thấy không được tự nhiên. Nghe thấy tiếng bước chân trong nhà đang đến gần, Gia Bảo hít một hơi dài lấy khí thế rồi chỉnh sửa cúc áo để làm sao cho…hở thêm một chút.
– Cháu chào bác. – Gia Bảo mỉm cười nhìn ông Quân chào.
– Gia Bảo à? – Ông Quân cũng mỉm cười với cô cháu gái yêu quý.
– Minh Thư có nhà không bác?
– Ơ, bác tưởng nó đi cùng cháu? – Ông Quân ngơ ngác. – Không phải hai đứa hẹn nhau đi xem phim ở rạp à?
Gia Bảo nghe vậy thì liền đóng kịch :
– Phim nào? Bọn cháu có hẹn nhau gì đâu? À..chắc con ranh lấy lí do để đi chơi với bạn trai rồi.
– Vậy à? Lát về bác phải mắng nó vì cái tội nói dối.
– Thôi bác đừng mắng được không? Nó lại trách cháu. Bác đừng bảo là cháu đến đây nhé.
Ông Quân nhìn Gia Bảo vài giây rồi cũng gật đầu, ông luôn chiều theo ý muốn của các thành viên trong gia đình Loth.
– Cháu vào nhà chơi một lúc rồi về nhé. – Ông Quân lịch sự mời Gia Bảo vào nhà. – Lâu lắm rồi hai bác cháu mình không có dịp nói chuyện riêng.
– Dạ vâng, cháu rất vui vì điều đó.
Gia Bảo không ngần ngại đi qua người ông Quân để bước vào nhà. Ông Quân đóng cảnh cửa lại. Mùi nước hoa thơm phức khi Gia Bảo đi qua người ông làm ông thấy hơi bối rối. Đi đằng sau, nhìn thấy cô bé hôm nay mặc cái váy ngắn, mà theo ông chắc không thể ngắn hơn được nữa khi hiện rõ hai bờ mông trắng toát cứ phầp phồng lấp ló mỗi khi mảnh vải mỏng phất lên. Cho dù cố xua đi cái ý nghĩ đen tối trong đầu, nhưng ông Quân vẫn phải thừa nhận một điều rằng: Gia Bảo mang trong người quả bom sex giống mẹ.
Gia Bảo ngồi xuống ghế. Cô mỉm cười nhận thấy ông Quân tỏ ra lúng túng khi đưa cốc nước mời cô uống. Ánh mắt của ông có vẻ ngại ngùng cố gắng không nhìn thẳng quá lộ liễu vào hai bầu vú mà Gia Bảo cố tình để hở hết cỡ. Hai bác cháu ngồi trên ghế sofa nói chuyện, nhưng cả hai đều nhận thấy cuộc nói chuyện hôm nay có phần hơi gượng gạo. Gia Bảo đến đây có mục đích nên cô cố tình ăn mặc thật sexy với chiếc váy ngắn cũn cỡn và chiếc áo sơ mi, phía dưới thì buộc lại để hở rốn, phía trên thì hai hàng cúc không cài để lộ cả hai bầu ngực vừa to vừa trắng.
Nói chuyện phiếm với nhau một lúc thì Gia Bảo bắt đầu vào vấn đề chính mà cô được Phan Hải giao nhiệm vụ.
– Bác Quân này! – Gia Bảo cố gắng nói khi cô thấy hơi khó mở lời. – Cháu không hiểu sao bác có thể sống như vậy một mình khi không có người đàn bà bên cạnh.
Ông Quân hơi ngạc nhiên khi thấy Gia Bảo hỏi như vậy. Ông trả lời dè dặt :
– Bác quen rồi cháu ạ. Mà tuổi bác gần năm mươi rồi còn đi bước nữa làm gì.
– Thế mà cháu cứ tưởng vì bác đã có mẹ cháu rồi cơ. – Gia Bảo nói ra câu đó thì cúi đầu không dám nhìn mặt ông Quân, cô thấy ngại ngại trong người.
Ông Quân há hốc mồm, ông đang suy nghĩ không biết Gia Bảo nói vậy có ý gì.
– Cháu vừa nói gì? – Ông Quân hỏi lại.
Gia Bảo ngẩng mặt lên, lao đã được phóng đi rồi nên cô lấy hết khí thế nói thẳng ra vấn đề luôn :
– Bác không phải ngại đâu. Cháu biết hết mọi chuyện giữa bác và mẹ cháu rồi.
– Gia bảo! – Ông Quân ghắt lên. – Cháu không được nói luyên thuyên. Giữa bác và mẹ cháu chỉ luôn thân thiết như là anh em trong nhà thôi.
Gia Bảo bình tĩnh, cô mỉm cười ngồi xích lại gần hơn, tay cô cũng chủ động đặt lên đùi ông vừa vuốt ve vừa nói thật khẽ :
– Tại cái ghế này, chính mắt cháu đã nhìn thấy hai người trần truồng quan hệ tình dục. Bác đừng chối và cũng đừng sợ, cháu sẽ không nói cho ai biết đâu.
Ông Quân bây giờ thì cứng lưỡi không còn chối cãi được nữa. Mắt nhìn thẳng vào Gia Bảo, không ngần ngại nhìn xuống hai bầu ngực và cái khe, ông không hiểu Gia Bảo đang làm gì và muốn gì khi tay cô đang vuốt ve đùi ông.
– Cháu..cháu…muốn..gì? – Ông Quân ấp úng mãi mới có thể nói ra được vì ông cảm thấy ông là người lớn nhưng lại thua trận.
– Cháu muốn bác! Cháu muốn được như mẹ! – Gia Bảo trả lời rõ ràng cứ như thể cô là một người đàn bà từng trải.
Ông Quân không thể ngờ được có ngày bị đứa cháu gái yêu quý của mình gạ tình. Ông bối rối và thấy mình khó xử. Từ ngày Thảo có Phan Hải, ông không có người đàn bà nào để giải tỏa nhu cầu. Chính vì lẽ đó mà dương vật của ông cũng đang từ từ ngóc dậy khi bàn tay khéo léo của Gia Bảo đang mon men gần khu vực cấm.
– Cháu làm cái gì vậy! – Ông Quân cố gắng bình tĩnh gạt tay Gia Bảo ra khỏi đùi mình và ông quát cô.
Gia Bảo bị mắng, cô thấy xấu hổ bản thân, thấy mình trông giống như một con phò rẻ tiền đi gạ tình cả một ông già. Nhưng vì nhiệm vụ được giao, vì Phan Hải nên cô cố gắng kìm chế, vẫn phải tỏ ra bình tĩnh và tươi tỉnh để tiếp tục mồi chài.
– Ngay từ hôm được nhìn thấy bác và mẹ yêu nhau, đêm nào cháu cũng nghĩ đến bác, bác có biết không? Cháu mong muốn được một lần…xin bác hãy chiều cháu được không? – Gia Bảo vẫn tiếp tục xà vào người ông Quân ôm ấp.
Ông Quân người nóng bừng, mùi thơm của cơ thể một cô gái mười tám tuổi làm ông xao xuyến, ông muốn lắm chứ, nhưng :
– Không được cháu! – Lần này ông Quân nhẹ nhàng nói. – Bác làm vậy thấy có lỗi với mẹ cháu lắm.
– Không ai nói thì sao ai biết được. – Gia Bảo nói khi miệng cô đã ở gần rất mặt ông Quân.
Nhìn đôi môi đỏ thắm chúm chím,hàm răng trắng tắp vô cùng khêu gợi, tấm thân mềm mại chạm vào người, ông Quân cảm thấy lửa dục đang bốc lên ngùn ngụt.
– Gia bảo dừng lại đi cháu! – Giọng ông đã trở lên khàn đục.
Biết cá đã cắn câu, Gia bảo không những không dừng lại mà cô liền gắn chặt môi mình vào môi ông. Không còn sự từ chối, ông Quân đã bị đánh gục bởi một cô gái trẻ hấp dẫn. Nụ hôn và cái lưỡi ngọt ngào của Gia Bảo đã đánh gục ông.
Rời môi ông Quân ra trong sự chiến thắng, Gia Bảo nhìn ông lẳng lơ và ngồi dựa vào thành ghế. Hai chân cô co lên để lộ chiếc quần lót màu trắng bên trong. Gia Bảo bắt đầu hành hạ con mắt của ông Quân khi liên tục có những hành động gợi dục. Tay cô từ từ đưa xuống vuốt ve chỗ háng, vạch chiếc quần lót sang một bên để cho ông Quân nhìn thấy cái lồn xinh đẹp đỏ au không một cọng lông.
Nuốt nước bọt, ông Quân chưa bao giờ được thấy cái âm đạo nào mà đẹp đến như vậy. Đôi mắt của ông như bị thôi miên khi cứ dán chặt vào những ngón tay của Gia Bảo đang miết cái khe thịt mềm mại.
Cảm thấy hành hạ ông già như vậy là đủ, Gia Bảo nhổm dậy, cô đi xuống đất và quỳ dưới hai chân ông Quân. Hai bàn tay búp măng nhẹ nhàng cởi khóa quần, cô mỉm cười lôi dương vật của ông ra vuốt ve…nó cứng đơ.
– AAAAA…Thảo…bác…sướng…
Ông Quân rên lên khi dương vật đã nằm trong miệng của Gia Bảo. Ông thấy sao ấm áp vô cùng.
Gia bảo ngước mắt lên nhìn mỉm cười rồi lại cúi xuống tiếp tục mút. Cô trổ hết tài nghệ mút mà Phan Hải đã huấn luyện cho cô để làm sao ông Quân xuất tinh mà cần phải địt. Vì cô không muốn điều đó.
Do lâu không được quan hệ và bị kích thích bởi lần đầu được một cô gái trẻ như Gia Bảo mút cho nên ông Quân đúng là không thể giữ được lâu. Gần mười phút sau, ông ấn đầu cô xuống và giữ thật chặt, đồng thời hét lên :
– AAAAAA…Gia Bảo…bác ra…AAAAAA…
Ngay sau khi hét lên, cái miệng xinh xắn của Gia Bảo chứa đầy tinh trùng của ông Quân bắn vào trong. Đưa tay lên quệt những dòng tinh khí nhớt nhát quanh miệng, Gia Bảo đứng lên chỉnh lại quần lót nhìn ông Quân mỉm cười nói :
– Cám ơn bác đã cho cháu được toại nguyện. Tinh trùng của bác ngon quá. Thôi cháu về đây không Minh Thư nó về bây giờ lại lộ hết bí mật.
Ông Quân bây giờ thì đã tỉnh táo, ông không hiểu sao mình lại hành động hồ đồ như vậy, ông thấy thật xấu hổ.
– À quên, bác nhớ đừng nói với Minh Thư là cháu đến đây nhé.
– Ừ bác biết rồi. Thôi cháu về đi.
Khi Gia Bảo đã bước ra khỏi nhà, ông Quân ngồi suy nghĩ mà vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, không hiểu sao Gia bảo lại làm vậy. “Chẳng nhẽ con bé đến đây chỉ là để mút cho mình thôi sao…?”