Siêu Phẩm Dâm Dục 2 - Phần 11
Gia Bảo tức giận khi nghe Phan Hải thông báo rằng ngày mai anh ta có chuyến công tác bên Áo tận ba ngày. Hai người đã có kế hoạch là ngày kia đi xem đua ngựa rồi, như thế có nghĩa mọi dự định đều bị hủy bỏ. Một điều nữa khiến Gia Bảo không thích thú là bởi chuyến công tác của Phan Hải chỉ có mẹ cô đi cùng. Có điều sự khó chịu đó cô không thể nói ra thành lời.
– Em phải hiểu và thông cảm cho anh chứ. – Phan Hải ngồi bên cạnh dỗ dành. – Mình còn nhiều thời gian để đi chơi cùng nhau mà. Anh vừa mới lên chức Giám đốc được có một tuần, và bây giờ anh càng phải cố gắng chứng tỏ cho mọi người thấy năng nực của anh như thế nào. Anh không thích mọi người xì xào chức giám đốc của anh là do anh là chồng sắp cưới của em. Anh muốn mọi người thấy rằng anh xứng đáng là một thành viên của Loth.
– Thôi em hiểu rồi. Tại em thấy hụt hẫng nên mới vậy. Mọi thứ đã được chuẩn bị xong hết rồi và anh biết rằng em rất háo hức chờ đến ngày kia để đi. – Gia Bảo phụng phịu.
– Anh sẽ bù cho em bằng một chuyến du lịch bên Pháp vào một ngày cuối tuần nào đó. – Phan Hải cố gắng xoa dịu bằng cả lời nói lẫn hành động. Tay anh ta như một con rắn luồn lách vào trong áo Gia Bảo. Phan Hải luôn biết điểm yếu của người phụ nữ nằm ở đâu.
Gia Bảo đã bị kích thích, cô chủ động đẩy Phan Hải nằm ngửa ra giường. Mấy hôm nay cô chưa được ân ái. Nằm lên người Phan Hải, Gia Bảo cởi chiếc áo phông trên người mình ra. Hai bầu vú đẹp tuyệt trần của cái tuổi trăng tròn khiêu khích trước mắt người tình. Phan Hải nhìn chúng bằng cặp mắt hau háu. Ngay lập tức anh ta ngầng đầu lên và úp mặt vào đó để ngoạm.
…
Long cởi trần mặc đúng chiếc quần sịp nằm trên giường đọc báo trong khi chờ Thảo đang tắm. Phải gần mười lăm phút sau Thảo trong chiếc áo ngủ hai dây mở cửa phòng tắm bước ra bàn trang điểm. Long vẫn cầm tờ báo chăm chú đọc, nhưng mắt anh hé nhìn vợ đang ngồi soi gương và chải lại mái tóc.
“Công nhận càng có tuổi thì cô ấy càng quyến rũ hơn…” Long nhìn thân hình bốc lửa của vợ với sự gợi cảm giống y chang bà Linh ngày xưa. Mùi thơm cơ thể của Thảo bay đến giường làm Long xao xuyến. Một tuần nay Long chưa được làm tình nên đâm ra sự thèm muốn trong anh trỗi dậy một cách mạnh mẽ.
Khi Thảo bước lại gần bên giường, Long nhỏm người dậy, anh ôm vợ với sự âu yếm và thèm khát. Hai quai áo trên vai dần được Long kéo xuống. Bầu ngực bắt đầu lộ ra, Long nhẹ nhàng đặt tay lên đó rồi mơn man và bóp nhè nhẹ. Bỗng Thảo bất ngờ nói cho Long biết một tin mà anh chẳng lấy gì làm thú vị :
– Ngày kia em có việc phải sang Áo ba ngày.
Long vừa mới cúi đầu xuống để ngậm một đầu ti, nghe thấy vợ nói vậy thì anh nhả ra để nói:
– Chắc ông Quân sẽ cùng đi với em chứ gì? – Nói xong Long lại tiếp tục ngậm lấy cái đầu ti để mút.
– Không. Em đi với Phan Hải.
Suýt chút nữa thì hàm răng của Long cắn đứt cái đầu ti khi nghe được câu trả lời đó. Rời miệng khỏi bầu vú trắng nõn, Long ngẩng đầu lên và hai tay cũng buông tấm thân kiều diễm ra. Sự ham muốn bỗng chốc biến mất. Long ngồi dựa vào thành giường, hai tay khoanh trước ngực như vị thẩm phán nghiêm khắc nhìn vợ mình: “Mọi thứ đã đi quá xa rồi!”
– Em với cậu ta dạo này có vẻ thân mật trên mức cần thiết! – Long bắt đầu muốn nói chuyện nghiêm túc.
– Anh không muốn gia đình tan nát bởi những đứa trẻ đã lớn. Chúng nghĩ gì khi mẹ mình hành động điên rồ như vậy. – Long muốn ngăn Thảo lại trước khi quá muộn.
– Ý anh là gì vậy? – Thảo giả đò bị oan. – Em với cậu ta tất cả chỉ là công việc. Phan Hải tuy rất giỏi nhưng dù gì cậu ta cũng là lần đầu đảm đương chức vụ to lớn, em cần phải giúp đỡ.
– Em không cần giải thích. Anh biết hết rồi. – Long thấy khó khăn khi nói ra câu đó.
Thảo nhìn kỹ chồng mình, cô muốn biết Long đang bắt nọn mình hay không. Cô chống chế đến giây phút cuối cùng :
– Anh biết cái gì? Anh đừng nghĩ linh tinh. Phan Hải là chồng sắp cưới của con gái chúng ta đấy anh biết không? Sẽ như thế nào nếu như cái suy nghĩ điên rồ của anh được mọi người biết?
Long nhếch mép trong sự tức giận mà anh đang cố kìm nén. Anh muốn hét vào mặt người đàn bà này, cũng là vợ anh về sự giả dối kinh tởm. Vì trong nhà còn có những đứa con nên Long vẫn phải bình tĩnh nói một cách nhẹ nhàng như kẻ không hề ghen tuông.
– Đúng! Anh ta sắp là chồng của con gái chúng ta. Anh biết điều đó, nhưng có lẽ người cố tình không biết chính là em.
Lúc này Thảo cũng đã bắt đầu lo lắng. Cô nghĩ rằng chuyện tình vụng trộm của cô với Phan Hải có lẽ đã không qua được con mắt tinh tường của Long. Thảo bây giờ mới nhớ ra một điều rằng “chồng cô có quá nhiều kinh nghiệm trong những chuyện như thế này”. Cô đã quá coi thường Long và bây giờ anh ta đã biết.
– Em đã không kìm chế được bản thân – Thảo đành thú nhận và cúi đầu xấu hổ.
– Nhưng em đã quá yêu anh ta! – Cô ngẩng mặt lên nhìn Long chờ phán xử khi thốt ra sự thật đau lòng.
Long cảm thấy ù tai, trống ngực đập mạnh hơn. Anh nhìn chằm chằm vào vợ mình và nhận thấy dường như không có sự ân hận. “Sự ương bướng và mạnh mẽ trong con người cô ta thật đáng sợ “, Long nghĩ thầm và tìm cách khuất phục người vợ của mình. Anh biết Thảo từ trước đến nay làm gì chưa bao giờ biết sợ ai. Nếu có sợ thì người đó chắc chắn không phải là chồng cô. Biết tính vợ mình như vậy, Long không muốn căng thẳng, anh tìm cách khuyên nhủ nhẹ nhàng để mọi chuyện được chấm dứt êm xuôi.
– Sẽ nguy hiểm như thế nào nếu Gia Bảo biết được? Em hãy dừng lại ngay từ bây giờ, đừng để mọi chuyện xảy ra rồi thì lúc đó đã quá muộn. Em biết hậu quả như nào rồi đấy.
– Em biết! – Thảo nhìn Long mắt rớm lệ. Cô khóc thực sự. – Nhưng em không thể sống thiếu anh ta được. Em yêu Phan Hải!
Tim Long nhói đau khi nghe vợ mình nói yêu người khác như vậy cho dù mười mấy năm nay anh biết cô không còn yêu anh như trước.
– Em không nghĩ đến anh, điều đó không sao cả. Nhưng em nên nghĩ cho Gia Bảo. – Long vẫn cố gắng làm điều gì đó để ngăn chặn mối tình cấm này.
– Em chấp nhận làm người thứ ba trong bóng tối. Chỉ cần hàng ngày được gặp và nhìn anh ta là em cũng mãn nguyện rồi.
– Và em muốn anh im lặng?
– Mười sáu năm nay anh đã như vậy. – Thảo nói xong cúi đầu xuống không dám nhìn.
– Vậy là anh đã rõ. Em chỉ biết nghĩ cho bản thân mình thôi. – Long nói xong đứng dậy ra khỏi giường.
– Sẽ có một ngày em sẽ nói cho con biết và em tin nó sẽ hiểu và thông cảm cho em. – Thảo nói nhìn Long đang mặc chiếc áo khoác lên người.
– Với em có lẽ chuyện gì cũng được giải quyết dễ dàng. Em nghĩ đơn giản vậy thôi sao? Một đứa trẻ mới mười tám tuổi làm sao có thể chịu đựng nổi cú sốc này đây. – Long vẫn cố gắng bình tĩnh nói một cách nhỏ nhẹ như sợ ai nghe thấy. Nói xong anh đi ra ngoài và nhốt mình trong phòng làm việc riêng.
Thảo nằm vật ra giường khóc khi Long đã đi ra khỏi phòng. Lương tâm cô bắt đầu dằn vặt khi nghĩ đến những lời nói của chồng ban nãy. Cô bắt đầu thấy lo sợ khi nghĩ đến cảnh tượng Gia Bảo la hét, tức giận….
Khoảng nửa tiếng sau từ khi Long đi ra ngoài, Thảo đi đến quyết định khó khăn mà cô không hề muốn. Với chiếc điện thoại, cô nhắn tin cho một người với vỏn vẹn đúng bốn từ : “Mình dừng lại nhé!”
Nút Send đã được bấm, tin nhắn đã được gửi đi, Thảo ôm khư khư chiếc điện thoại rồi khóc một mình trên giường. Trong đầu cô luôn văng vẳng câu hỏi “Tại sao lại là chồng của Gia Bảo?”
– “Có chuyện gì thế em? Em bình tĩnh đi. Mình cần nói chuyện. Anh chờ em ở trong phòng bếp nhé!” Thảo đọc dòng tin nhắn mà Phan Hải vừa gửi lại cho cô.
Phan Hải ngồi trong phòng bếp chờ đợi. Căn phòng tối đen như mực vì anh ta không dám bật điện. Đã hơn ba mươi phút rồi mà vẫn không thấy Thảo xuất hiện nhưng anh ta vẫn cố gắng chờ. Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng thì mới khiến một người đàn bà xi mê anh muốn dừng lại. Phan Hải ngồi cố nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì với Thảo. Cũng may khi nhận được tin nhắn thì Gia Bảo đã ngủ say sau khi trải qua một trận cuồng phong đến mệt lả.
Cái mùi thơm đặc trưng quen thuộc của giống cái phảng phất trong căn phòng làm Phan Hải quay người lại. Thảo đang đứng dựa ở tường từ lúc nào không hay. Phan Hải nhìn thấy, anh ta mừng rỡ đứng lên và lao ngay đến bên người tình. Trong bóng đêm, không ai nhìn thấy rõ nhau, hai người chỉ cảm nhận được hơi thở của nhau vì họ đứng rất gần.
– Đã xảy ra chuyện gì vậy? – Phan Hải thì thầm hỏi.
– Không có gì. – Thảo trả lời thật khẽ và không muốn nói cho anh ta biết chuyện là Long đã biết.
– Không có gì sao em lại muốn dừng? Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì với em.
– Em không muốn Gia Bảo phải buồn. – Thảo nói ra câu đó nhưng bắt đầu lại rung động khi thấy Phan Hải đã nhích sát vào người mình. Mùi đàn ông của anh ta khiến cô có dấu hiệu rạo rực.
– Nhưng chúng mình yêu nhau mà. – Phan Hải đã chạm được vào người Thảo. Anh ta cảm nhận được cơ thể của cô đã mềm nhũn, cảm nhận được cái cơ thể này lại đang đòi hỏi.
– Anh sẽ luôn yêu em chứ? – Thảo không hiểu mình đang nói gì. Mọi sự dằn vặt hình như đã biến mất. Giờ đây cô lại thấy mình không muốn mất người đàn ông mà cô đang yêu.
Đứng đối diện nhau, mặt chạm mặt. Mùi thơm cơ thể của bà mẹ vợ tương lai, cái mùi của con cái đang nứng tình mà có lẽ chỉ có Hải mới cảm nhận được, kích thích lên tận não. Hải không trả lời. Thay vào đó anh ta ôm ghì lấy Thảo ép vào ngực mình. Chẳng cần nhìn thì hai cái môi cũng tự dính chặt vào nhau. Có lẽ quá thèm khát nên hai cái lưỡi quấn lấy nhau ngay lập tức, họ trao cho nhau những nụ hôn nóng bỏng đầy gợi dục.
– Cuộc sống sẽ thật là vô nghĩa nếu như anh không được yêu em. – Phan Hải thì thào những lời mật ngọt để đưa Thảo tiếp tục cuộc phiêu lưu tình ái thú vị.
– Sssuỵt !!! – Thảo chặn lời Phan Hải bằng một nụ hôn cháy bỏng.
Hải đáp lại nụ hôn của Thảo bằng cái ghì đến nghẹt thở. Bàn tay anh ta lần mò xuống mông nàng xiết chặt. Thảo ngửa cái cổ cao trắng mịn lên chờ đợi. Như hiểu ý, Hải đưa lưỡi liếm từ từ xuống duới và dừng lại nơi yết hầu, gã dùng môi ngoạm lấy cái cổ mà mút nhè nhẹ làm Thảo rên ư ử..
Thảo cũng bắt đầu chủ động khi đưa tay xuống dưới tìm dương vật của Hải đang cứng đơ trong quần. Sự đụng chạm đó ngay lập tức khiến Hải thích thú, anh ta cũng luồn tay vào trong váy kéo cái quần lót của bà mẹ vợ xuống chân.
Thảo quay người bám hai tay vào tường rồi chổng mông chờ đợi Hải trong cơn nứng cao độ:
– Yêu em luôn đi anh. Em không thể chờ lâu hơn được nữa. – Thảo muốn nói từ địt nhưng với Hải cô vẫn ngại nên thay từ địt bằng từ yêu.
Phan Hải ngay lập tức tụt chiếc quần của mình xuống, anh ta vừa cầm dương vật đập lên mông Thảo và hỏi :
– Thế có muốn dừng nữa không?
– Không! Không bao giờ! – Thảo quay người lại trả lời nhanh như một cái máy.
– Cho vào đi anh! – Thảo thể hiện sự dâm đãng đến tột cùng.
Hải không dám làm mạnh vì sợ cả nhà chẳng may nghe thấy, anh ta chỉ ôm lấy mông Thảo mà nhấp nhẹ nhàng. Nhưng chừng đó cũng quá đủ cho cả hai, cảm giác hồi hộp nơm nớp lo sợ làm tăng thêm kích thích của sự khoái cảm.
– Dập mạnh nữa đi Hải! Em sướng quá!
Phan Hải cũng đang trong tình trạng nứng cao độ cho dù cũng vừa mới làm tình với con gái của Thảo. Cơn sướng lan tỏa chạy khắp cơ thể, không e dè hay sợ sệt gì nữa, Hải bắt đầu dập nhanh và mạnh hơn khiến cái đầu của Thảo dúi về phía trước.
Trong cơn sướng của khoái cảm nhục dục, Thảo không còn nghĩ được gì nữa. Đầu cô liên tục lắc lư vì cái sướng đến dồn dập, cô muốn hét lên cho cả nhà đều biết rằng cô với Phan Hải đãng yêu nhau. Dù đang trong tình trạng mê man của dục vọng, bỗng Thảo vẫn thấy xa xa sau bức tường đằng kia có cái đầu đang nhìn hai người mây mưa. Nghĩ chắc đó là Long, Thảo biết anh sẽ im lặng như mười sáu năm qua anh đã làm như vậy nên cô không hề tỏ ra sợ hãi.Thậm chí cô muốn trêu tức người chồng của mình, bởi mười sáu năm trước Long rất thích như vậy khi nhìn thấy người khác địt vợ.
– AAAAA…Ư..Ư..Ư…Sao anh địt sướng thế này. – Thảo mạnh dạn rên rỉ những từ dâm dục và mắt cô hướng về cái đầu đang thậm thụt nhìn trộm.
Thấy Thảo cũng đã bắt đầu dâm loạn, Phan Hải không còn ý tứ gì nữa, anh ta cũng thể hiện mình là tay chơi ái tình :
– Thảo ơi! Anh thích địt em lắm ! Anh thích cái lồn của em!
– Vâng, cứ địt em đi anh, đâm buồi anh sâu vào, em thích thế lắm, sướng vô cùng anh ạ. Địt nhanh lên nữa đi anh.
Lần đầu được nghe chính miệng người đàn bà cao sang và quyền lực nói dâm tục, Phan Hải kích thích cùng cực, anh ta không thể kìm chế được cơn sướng và xuất luôn những dòng tinh khí vào sâu bên trong âm đạo người tình.
Hai cơ thể ôm ghì lấy nhau đầy thỏa mãn, vừa hôn Thảo vừa nhìn về phía bức tường thì không còn thấy cái đầu lấp ló ở đấy nữa. Cô mỉm cười, vậy là Long đã chấp nhận im lặng để vợ ngoại tình với cậu con rể như anh đã từng làm với mẹ cô là bà Linh.