Siêu Phẩm Dâm Dục 2 - Phần 10
Katherine, một cô gái người Đức ở cùng phòng trong trường nội trú. Đang ngủ nghe thấy tiếng động, cô liền tỉnh giấc và bật chiếc đèn ngủ cho sáng để xem chuyện gì.
– Gia Hận! Cậu sao vậy? Sao lại máu mũi chảy dòng dòng thế kia?
– Mình không biết. Tự dưng thấy máu chảy ra. – Gia Hân đưa tay lên quyệt mũi và bàn tay cô đỏ hoe vì dính máu.
– Cậu nằm xuống đi để cho máu chảy ngược vào trong. – Cô gái người Đức cũng chỉ biết làm như vậy là tốt nhất nên bảo Gia Hân nằm xuống giường để máu không chảy nữa.
– Cậu có nghe thấy tiếng con quạ kêu bên ngoài không? – Gia Hân nhìn cô bạn hỏi.
Katherine nhìn ra phía cửa sổ, cô chẳng nghe thấy cái gì ngoài sự im lặng đến đáng sợ.
– Làm gì có tiếng con nào kêu đâu. Cậu bị hoang tưởng hay là vừa nằm mơ vậy?
– Vậy à? Có lẽ tớ nằm mơ.
Gia Hân nói dối. Rõ ràng cô nghe thấy tiếng quạ kêu, thậm chí kêu rất to đến nỗi nhức cả tai. ” Không phải là ảo tưởng, đó là sự thật… con quạ như muốn nói điều gì đó cho riêng mình. ” Gia Hân suy nghĩ rồi cũng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
…
Phan Hải sướng phát điên. Anh ta vừa lái xe vừa nghĩ lại sự việc đêm qua. Thật sự chưa một người đàn bà nào mà làm tình hoang dại như Thảo. Cô ta đã đem đến cho Hải những cảm xúc sung sướng tột độ, đến bây giờ hương vị của cuộc ái ân vẫn đang còn chảy trong người anh ta. ” Cả hai mẹ con thật tuyệt vời.. “, Phan Hải mỉm cười tự đắc khi nghĩ lại lúc ban sáng Gia Bảo ân cần chiều chuộng anh như một ông hoàng. Ông trời như ủng hộ anh ta. Đêm qua sau khi tàn tiệc Gia Bảo thông báo là cô đang đến ngày kinh. Theo như cô ấy nói thì lần này kinh nguyệt của cô đến sớm hơn hai ngày so với các tháng trước. Vậy là cơ hội đã đến, anh ta chỉ việc chờ cho Gia Bảo ngủ say rồi lẻn ra ngoài, nơi mà trong bóng đêm đã có Thảo đứng chờ sẵn.
Khi gần đến công ty, Phan Hải chợt nghĩ đến Phan Quân. Anh ta giận dữ nhớ lại vẻ không đồng tình trong thái độ của lão ta khi biết Thảo có cảm tình với mình. Giờ đây thì tất cả mọi người phải coi anh đã là thành viên chính thức của Loth.
Phan Hải đến gặp Phan Quân với tâm trạng phấn chấn của kẻ ngang cơ. Khi vừa mới bước chân vào tòa nhà 20 tầng của Loth Company thì anh ta đã thấy ông Quân đang đứng như chờ mình từ lâu rồi.
– Chào chú! Sáng hôm nay thời tiết thật tuyệt vời phải không chú? – Phan Hải vừa chào vừa đưa bàn tay ra bắt.
Ông Quân biết anh ta đang ở trên mây, biết anh ta đang thỏa mãn mọi thứ khi được cả gia đình Long Thảo yêu quý và coi trọng. Với thành viên của gia đình Loth, ông không có quyền…
– Có vẻ cậu đang nhìn mọi thứ đều tốt đẹp? – Ông Quân mỉa mai. – Giờ cậu đã là Giám đốc điều hành của Loth, những ngày tới sẽ là những ngày cực kỳ khó khăn và vất vả cho cậu đấy. Cậu nên nhớ Loth là công ty kinh doanh ở nhiều lĩnh vực, do vậy một Giám đốc điều hành phải quản lý tất cả mọi thứ.
– Nếu cháu sợ, cháu đã từ chối! – Phan Hải nhìn ông Quân trả lời đầy thách thức và kiêu ngạo.
” Được, để xem mày trụ được bao lâu ở vị trí đấy… ” Ông Quân nghĩ thầm và cũng đã lên kế hoạch hạ bệ Phan Hải.
– Tốt! Tôi và tất cả mọi người trong ban quản trị tin tưởng cậu. Trước khi đưa cậu đi gặp các giám đốc phụ trách từng lĩnh vực thì tôi sẽ đưa cậu đến phòng làm việc mới dành cho một giám đốc của công ty.
– Cám ơn chú! Chú thật là chu đáo.
– Đó là lệnh của bà chủ tịch và tôi chỉ làm theo nhiệm vụ.
– Nhưng dù sao vẫn cám ơn chú. Chắc chắn cháu còn phải nhờ một người kinh nghiệm như chú chỉ bảo cho nhiều thứ.
– Cậu là người thông minh mà! Tôi già và cũng sắp về hưu rồi.
– Ai dám nói đến chuyện về hưu của chú. Cháu cho rằng “Loth Company” còn cần ở sự lãnh đạo của chú trong nhiều năm nữa.
– Tất nhiên rồi, thôi chúng ta lên phòng đi. Tôi sẽ chỉ cho cậu phòng làm việc của cậu ở đâu.
Phan Hải khoan khoái trong lòng khi nhìn thấy tấm bảng treo bên ngoài cánh cửa có đề dòng chữ ” Giám Đốc Điều Hành “. Bước vào bên trong, anh ta hài lòng khi thấy căn phòng thật rộng rãi với đầy đủ tiện nghi.
– Cậu thấy thế nào, Hải? – Ông Quân đứng đằng sau hỏi.
– Tuyệt vời. Cám ơn chú.
Ông Quân nhận thấy vẻ hài lòng và thích thú trên khuôn mặt Phan Hải. Anh ta chăm chú ngắm nhìn mọi thứ rồi đi ra phía cửa sổ. Từ căn phòng trên tầng thứ hai mươi của tòa nhà Loth mở ra một trong những cảnh đẹp nhất nước Đức. Từ đây có thể nhìn thấy toàn bộ thủ đô Berlin hiện đại và cổ kính.
– Cậu thấy phong cảnh thế nào? – Ông Quân hơi mỉm cười hỏi Phan Hải lúc này không rời mắt nổi khỏi bức tranh trải rộng.
– Thật kinh khủng! Quá đẹp!
– Thôi cậu ngồi xuống ghế đi chúng ta nói chuyện qua một chút về công việc. Giờ phòng này đã là của cậu, cậu có thể tha hồ ngắm bất cứ khi nào cũng được. Tôi còn rất nhiều việc phải làm.
Phan Hải quay lại đi ra chiếc ghế sofa ngồi xuống. Khuôn mặt anh ta ra vẻ chăm chú lắng nghe ông Quân nói về các lĩnh vực kinh doanh quan trọng của Loth như khách sạn, nhà hàng và bất động sản… v.. v.. Nhưng ko một chữ nào của ông lọt được vào đầu anh ta. Phan Hải đang mường tượng lại hai bầu ngực đung đưa của Thảo dưới đám cỏ xanh… sự thèm muốn lại trỗi dậy.
Đúng lúc đó có tiếng gõ cửa và một người phụ nữ xinh đẹp trong chiếc váy đắt tiền mà chỉ dành cho các quý bà bước vào. Cả Thảo và Phan Hải đều cố kìm nén cảm xúc, họ lại xưng hô cô cháu trong cái xã giao bên ngoài. Tuy không thể hiện ra điều đó, nhưng con mắt tinh tường của ông Quân dường như đã phát hiện ra điều gì đó không bình thường trong con mắt của họ. ” Chắc chắn hai người đã có gì với nhau… ” Ông Quân nghĩ thầm như vậy.
– Khoảng một tiếng nữa tôi sẽ đưa cậu đi đến các chi nhánh của Loth trong thành phố. Có nhiều thứ cậu cần phải biết. Ông Quân nhìn Hải dặn dò. Còn việc này nữa. Việc tuyển một thư ký thì cậu có quyền chọn lựa và đăng tuyển nếu như cậu muốn. Nếu như không tìm được ai thích hợp thì tôi sẽ giúp cậu.
– Cám ơn chú. Chú lúc nào cũng chu đáo và tỉ mỉ.
– Thôi giờ tôi phải đi có chút việc. – Quay sang Thảo ông nói tiếp. Mọi thứ anh đã dặn dò cậu ta rồi, em yên tâm.
– Em luôn tin tưởng ở anh. – Thảo mỉm cười rồi nhìn ông Quân đi ra ngoài.
Khi cánh cửa vừa được đóng lại thì ngay lập tức Phan Hải lao đến như một con hổ, anh ta vồ lấy người đàn bà xinh đẹp để hôn lên khắp bờ môi gợi tình.
– Ai vào lại thấy bây giờ. – Thảo hổn hển cố nói.
– Anh nhớ em kinh khủng!
” Mình cũng vậy ” Thảo nghĩ thầm và cơn dâm cũng nổi lên ngay lập tức. Với anh ta, cô luôn thấy mình hứng tình và đòi hỏi được thỏa mãn cho dù đêm qua hai người đã quần nhau đến tận 3h sáng.
Bàn tay Phan Hải dời hai bầu vú căng mọng đưa ra đằng sau để kéo khóa phéc mơ tuya sau lưng và chậm rãi kéo tụt hai quai áo xuống khỏi vai cô. Sau đó, anh ta dịu dàng hôn lên cổ, lên vai cô, dùng tay gạt mớ tóc dày rồi khẽ lướt đầu lưỡi quanh vành tai cô, liếm dái tai. Anh ta dùng cả hai tay từ từ tụt chiếc nịt ngực để đôi vú của cô lộ ra.
– Ôi anh làm em chết mất Hải ơi! – Thảo thì thào với tay bám lấy gáy anh ta khi hai bầu vú được bóp nhẹ.
– Em nhìn chúng này. Anh ta thì thào. Chúng đẹp làm sao!
Tay anh ta bắt đầu ve vuốt, âu yếm đôi bầu vú mượt như lụa của cô. Anh ta sờ tìm đôi nhũ hoa, khẽ bóp chúng, làm cho chúng cương lên, nhô hẳn ra ngoài quầng màu nâu nhạt. Cúi đầu xuống, anh ta ngậm lấy một đầu ti và dùng đầu lưỡi lượn quanh. Khi hàm răng của anh ta day day nhẹ chỗ đầu nhũ hoa thì Thảo bủn rủn chân tay, khuôn mặt cô đã trở nên đờ đẫn. Ở bên ngoài mọi người vẫn đang hối hả làm việc cho một ngày mới bắt đầu….