Sếp Đã Đụ Vợ Tôi Như Thế - Phần 6
Tôi ngã phịch lên giường nằm bất động “liệu điều đó có xảy ra không, tôi rất tin và hiểu vợ tôi, chắc chắn cô ấy không phải là người lả lơi, ong bướm và bình thường cô ấy rất đoan trang đúng mực trong quan hệ với phái nam. Cô ấy không phải thứ phụ nữ dễ dãi, có lẽ điểm xấu duy nhất của cô ấy là việc suốt ngày chỉ nghĩ đến tiền lương của chồng thôi. Hôm nay cách hành xử của cô ấy có vẻ hơi quá đáng, nhưng tôi có thể hiểu được bởi mấy tháng nay cô ấy đang bực mình về chuyện mất tiền thưởng của tôi, thêm vào đó là việc tôi luôn thất hứa với cô ấy về việc xin lỗi sếp, cho nên cô ấy đang rất giận và muốn tôi phải nhận lấy hậu quả. Tuy nhiên tôi đã làm tốt việc xin lỗi rồi mà, lẽ nào thế còn chưa đủ, chắc không đâu vì lúc ra khỏi nhà cô ấy đã xác nhận tôi đã làm tốt rồi còn gì…”
“Thế nhưng những tình tiết liên hoàn khớp nhau lúc nãy khiến tôi không thể không nghĩ đến việc đó… chẳng nhẽ việc đó đã xảy ra thật sao… cô ấy đã phản bội tôi rồi sao… tôi thực sự mất cô ấy rồi sao?” Một nỗi buồn, nỗi tuyệt vọng chán trường dâng lên trong lòng tôi, bất giác tôi nhớ lại những kỷ niệm đẹp đẽ đã có, cái mà có lẽ sẽ sắp sửa tan vỡ khi cô ấy tắm xong và đi vào đây.
Còn nhớ từ bé tôi đã rất nhút nhát, ít giao tiếp, trong lớp tôi luôn co mình ít bạn bè, nhưng được cái là vì vậy nên tôi có rất nhiều thời gian đọc sách, những sách mà tôi thích đọc là những sách về điện, điện tử, vật lý… tóm lại là các sách kỹ thuật. Chính vì vậy các môn tự nhiên của tôi rất khá, sau này khi đi làm thì thiên hướng kỹ thuật của tôi càng được phát triển chuyên môn của tôi rất khá. Tuy nhiên ngoài chuyên môn ra, các mặt khác của tôi thì rất tệ.
Thế rồi cho đến khi gặp nàng, cuộc sống của tôi như thay đổi hết trước đây chẳng bao giờ tôi để ý đến người xung quanh, vì tôi biết cũng chẳng ai thèm để ý tới tôi, nhưng mỗi khi đi bên cạnh nàng mọi chuyện lại hoàn toàn khác rất nhiều ánh mắt liếc nhìn, dõi theo chúng tôi, cứ như thể chúng tôi là trung tâm của vũ trụ. Ban đầu tôi tỏ ra ngại ngùng, thậm chí khó chịu vì cứ bị săm soi như vây ở khắp nơi chúng tôi đi cùng nhau.
Nhưng dần dần tôi bắt đầu làm quen và cảm thấy thích thú với việc trở thành trung tâm hút ánh mắt như vậy, thỉnh thoảng tôi còn cố tình bất chợt quay sang nhìn những người đang cố gắng vượt lên để liếc nhìn nàng, để được bắt gặp các ánh mắt giật mình, lấm lét quay đi chỗ khác. Khi đó tôi cảm thấy rất sung sướng, tự hào bởi vì tôi không giống họ, tôi có thể quay sang ngắm nhìn nàng bất cứ khi nào tôi muốn mà không phải sợ sệt như vậy, tôi cảm thấy mình mạnh mẽ hơn khi có nàng ở bên.
Trong những buổi gặp bạn bè cũ đi liên hoan hoặc đến nhà thầy cô giáo, mọi người cứ lân la hỏi chuyện với tôi(chứ không như ngày xưa tôi chỉ đi cùng lớp chứ chẳng chuyện trò gì mấy) như thể tôi có duyên nói chuyện lắm(lúc đó tôi biết chẳng phải do tôi biết nói chuyện đâu, chẳng qua chúng nó lấy cớ để có thể vừa nói chuyện vừa liếc mắt nhìn bạn gái tôi, hoặc nhân tình huống nào đó được nói chuyện với cô ấy… không sao tôi đã quen dần chuyện đó rồi và cảm thấy sung sướng vì từ bây giờ mình có thể dễ dàng hòa nhập với xã hội hơn cái xã hội mà trước đây mình rất thu mình với nó). Có những cậu bình thường nói chuyện với tôi thì chẳng sao, nhưng khi có nàng ở bên cạnh, nói chuyện với tôi cứ lắp ba, lắp bắp.
Tuyệt diệu đúng là tôi đã khám phá ra những điều rất tuyệt diệu khi ở bên nàng. Khi yêu nhau, nàng rất chiều chuộng tôi, chăm sóc quan tâm đến tôi, chăm lo cho tôi mọi thứ kể cả cách ăn mặc, trước đây tôi tính xuề xòa, quần áo có cài gì mặc cái đó chẳng bao giờ sắm sửa(vì đã quen từ bé mẹ lo cho hết) vì vậy nhiều lúc lôi thôi như mấy ông lái xe ôm, bây giờ thì khác, trông tôi cũng… ra phết.
Nhiều lúc tôi cứ ngỡ nàng không phải chỉ là bạn gái tôi, mà nàng còn tuyệt vời hơn thế có lẽ phải ví nàng như là”mẹ”của tôi thì mới diễn tả được hết sự chăm sóc của nàng… còn rất nhiều điều tốt đẹp nữa… tóm lại nàng đến với tôi như 1 nàng công chúa trong chuyện cổ tích lôi tôi ra khỏi vỏ ốc sên mà tôi nấp trong đó suốt hai mấy năm cho tôi sức mạnh và niềm kiêu hãnh… nàng là ánh sáng của đời tôi. Tôi biết, không có nàng tất cả những khám phá kỳ diệu của tối sẽ biến mất ngay lập tức, và tôi sẽ lại trở về với vỏ ốc sên quen thuộc của mình. Nàng là người yêu đầu và duy nhất của cuộc đời tôi.
Trong lúc tôi đang quay cuồng miên man trên giường như vậy thì vợ tôi đã tắm xong và bước lên phòng ngủ trên người cô chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm, vợ tôi vội vàng thu dọn bộ đầm treo lên mắc sau đó leo lên giường định thu tiếp thì bất ngờ kêu toáng lên “ối… anh Bắc à, anh về lúc nào làm em sợ quá” Tôi từ từ ngồi dậy và lạnh lùng hỏi.
“Thằng Đức đâu rồi?”
“Ơ, anh ý về nhà ngay sau khi anh đi mà” vợ tôi tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Sao em lại tắm vào giờ này?”
“Em… em tắm sạch sẽ để chờ anh về… ơ sao anh lại hỏi vậy”, vợ tôi ấp úng.
“Lúc tối em vừa tắm rồi cơ mà”.
“À vì… vì lúc nãy ăn cơm… gã sếp anh uống rượu, hút thuốc lá… ngồi gần em, em sợ mùi nên đi tắm cho sạch” vợ tôi đưa lý do chẳng hợp lý lắm(ừ thì đúng là vợ tôi bình thường rất sạch sẽ, tôi lại không hút thuốc, uống rượu, nhưng…)
“Chỉ ngồi gần thì có mùi gì đâu” tôi hỏi tiếp.
“Gã sếp anh cứ dí sát… vào tai em nói, mùi rượu kinh lắm”.
“Lúc nào?” Tôi gặng hỏi.
“Lúc ăn, lúc nhảy… anh ở đó biết hết rồi sao hỏi kỹ thế”.
“Thế sao em không tắm ngay từ lúc hắn vừa về”.
“Anh này hỏi lạ thật, em tắm lúc nào thì có làm sao?”
“Thôi em đừng loanh quanh nữa thế cái này là cái gì?” Tôi vứt chiếc xi líp cho vợ.
“Của em mà” vợ ra vẻ ngạc nhiên.
“Sao nó ướt sũng thế”.
“Em… em… cũng không biết… chắc… chắc tại…”
“Tại saoooo?” Tôi dồn.
“Tại lúc nãy anh chui vào váy em làm em vừa ngượng vừa… thích, nên…”
“Nên, nên… em đã cho thằng Đức địt à” tôi gào lên.
“Anh Bắc” vợ tôi cũng gào lên.
“Sao anh lại nghĩ em như vậy”.
“Tôi vừa thấy nó đi ra khỏi khu này có mấy phút trước thôi, chắc nó vừa làm cô xong chứ gì”.
‘Bốp’ vợ tôi tát tôi một cái.
“Anh thật bỉ ổi, sao anh dám nghĩ vợ anh như thế à… thằng sếp anh làm gì ngoài đó thì liên quan gì đến em… hu hu… anh mất trí à? Hu hu”. Cái tát của vợ tôi không làm tôi thấy đau một chút nào(có thể vì nàng tát không đủ mạng, cũng có thể vì lúc đó tôi đã mất hết cảm giác trên người) nhưng nó như một ngọn đuốc làm cơn giận của tôi bừng lên.
“Thế tại sao xi líp cô ướt sũng thế này, không phải vừa làm tình xong à… có phải muốn đi tắm ngay để xóa dấu vết không?” Tôi cầm xi líp huơ huơ trước mặt vợ. Vợ tôi bưng mặt khóc nức nở.
“Anh thật đểu cáng… hu hu… không ngờ anh lại coi thường em như vậy… hu hu… sau những khổ sở em đã phải chịu tối nay… để giúp anh, giúp gia đình mình… vậy mà… hu hu… anh… anh thật tệ bạc… hu hu”.
“Cô đừng có già mồm vậy cô giải thích tại sao quần cô lại dính đầy nước lồn, tại sao khi tôi gọi điện về cô cứ rên lên như đang làm tình thế hả?”
“Không như anh nghĩ đâu… anh thật… ghen tuông vô căn cứ”.
“Không thì là vì sao, em có nói ngay không… hay phải để anh xử lý” tôi gầm lên và giơ tay định tát Thật bất ngờ vợ tôi đứng thẳng lên giơ mặt ra cho tôi tát rồi nói.
“Anh định đánh em à… định đánh vợ chỉ vì chút ghen tuông nhảm nhí à…” tôi lúc đó chết chân không biết phải làm gì.
“Sao cô ấy cư xử cứ như chẳng có lỗi gì thế nhỉ?” Tôi hoảng hốt nghĩ và co tay lại(thật ra thì trong đời tôi, tôi ghét nhất là mấy ông chồng vũ phu, hơi tí là đánh vợ, tôi vẫn thường nghĩ người có học sao phải làm thế, thiếu gì cách để giải quyết chuyện vợ chồng. Cũng có thể tôi bị ảnh hưởng suy nghĩ này từ những bài báo nói về chuyện vợ chồng, trong đó người việt luôn phản đối sự vũ phu mãnh liệt, và thật sự thì tôi cũng đồng tình với quan điểm này).
“… vậy anh cứ đánh chết em đi… hu hu” vợ tôi lại ôm mặt nức nở.
“Anh không muốn dùng vũ lực với em, nhưng em phải nói thật chuyện vừa xảy ra” tôi hạ bớt giọng.
“Có thật anh muốn biết điều vừa xảy ra không?” Nàng bất ngờ giương mắt lên hỏi tôi. Tôi hơi bất ngờ về thái độ của nàng nên hơi gật gật.
“Chỉ sợ anh sẽ… chẳng còn chút sĩ diện nào đâu”.
“Dù có thế nào em cũng phải nói sự thật, anh muốn biết sự thật” tôi lại lên giọng.
“Thôi được…” vợ tôi chậm rãi tiếp.
“Em đã cố gìn giữ cho anh… em đã làm hết sức mình rồi… nếu anh muốn biết thì…”
“Em nói đi” tôi sốt ruột. Vợ tôi không nói gì nữa chỉ tay về phía tủ quần áo.
“Anh mở ngăn của em ra” hơi lạ lùng, nhưng tôi vẫn làm theo.
“Có gì đâu?” Tôi hỏi.
“Ngăn dưới cùng” vợ tôi đáp gọn lỏn. Tôi chợt giật mình nhớ ra.
“Ngăn dưới cùng trong ngăn tủ của vợ là một ngăn không lớn lắm đấy là nơi duy nhất trong nhà này tôi chưa bao giờ được biết bên trong có gì, hồi mới cưới nàng có nói với tôi nàng muốn có một góc riêng, một góc thực sự của riêng nàng, một góc bí mật với tất cả mọi người, kể cả tôi. Khi đó tôi đã ngay lập tức đồng ý bởi theo tôi, mỗi người đều có quyền được giữ cho mình những điều sâu kín nhất và tôi đã làm cho nàng 1 cái khóa, chỉ mình nàng có chìa, và dĩ nhiên chẳng bao giờ tôi có ý định mở nó”.
“Chìa khóa đâu” tôi hỏi. Nàng tiến đến bàn phấn mở ngăn kéo lấy cho tôi 1 chiếc chìa khóa, chẳng đế mất thời gian tôi mở liền. Bên trong ngăn có 1 quyển sổ(tôi đoán đó là quyển nhật ký), một vài đồ linh tinh, 2 cái nhẫn 1 cái dây chuyền(đây là những đồ nữ trang nàng đã dùng trước khi lấy tôi, sau này tôi sắm cho nàng các đồ khác đẹp hơn nên chẳng bao giờ thấy chúng nữa) phía trong có một chiếc hộp nhựa màu đen. Nàng ra hiệu cho tôi lấy chiếc hộp đen đó ra rồi đóng ngăn tủ lại.
“Anh có thể không mở chiếc hộp này và bỏ thói ghen bóng ghen gió đi… nhưng nếu muốn anh có thể mở, nhưng đừng trách em vì đã để anh mở nó” giọng nàng lạnh lùng đến vô cảm. Tôi bần thần không biết có nên mở hay không, trong này có thể là cái gì mà nàng làm như là nó sẽ nổ tung cuộc đời tôi lên như vậy. Mà dù là cái gì thì làm sao có thể xóa được tội phản bội của nàng ngày hôm nay. Có lẽ điều tồi tệ nhất đã đến với tôi trong khoảng nửa tiếng trước đây khi tôi còn đang ở cơ quan trông máy chủ cho thằng sếp chó chết. Nghĩ đến thằng Đức tôi lại sôi máu lên và… mở liền.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensex.moe/
Tôi giật bắn mình khi nhìn vào bên trong chiếc hộp. Một chiếc chim giả đen sì, dài và to(nó có vẻ to hơn của tôi lúc cương cứng một chút, tôi cũng không biết chính xác nữa vì lúc này máu nóng dồn lên đầy mặt tôi rồi), trông thật kinh tởm. “Cô… cô… thật… dâm đãng… dùng cái này làm gì?” Tôi hét vào mặt vợ. Cô ta có vẻ giận dữ khi nghe như vậy nhưng không nói gì.
“Hầu như ngày nào tôi cũng làm tình với cô… vẫn chưa đủ với cô à… cô thèm sex đến thế à… Thế nào với cô mới đủ đây?” Tôi tiếp trong cơn giận dữ rồi buông thêm.
“… đồ dâm loạn”.
“Dâm loạn à, anh nghĩ vợ mình như thế sao?” Vợ tôi thật sự giận dữ.
“… Ngày nào cũng làm tình à… Đủ à… Anh có biết ngượng không… đã bao giờ anh nghĩ tới… cảm giác của vợ anh chưa?” Vợ tôi càng nói càng giận dữ.
“Lần nào xuất xong anh cũng lăn ra ngủ ngay có bao giờ anh tự hỏi sau đấy… tôi thế nào không?” Tôi hơi sững người vì vợ hỏi 1 câu mà chưa bao giờ tôi nghĩ đến.
“Đúng thật là mỗi khi làm tình sau khi phun hết vào người nàng là tôi thấy chân tay rã rời, mệt ghê gớm và thường lăn ra bên cạnh tận hưởng khoái cảm vừa đạt được sau đó thiếp đi lúc nào không biết. Nhưng rõ ràng trong lúc làm tình tôi vẫn thường cố hết sức để vợ cảm thấy sướng cứ mỗi khi vợ rên, hoặc kêu”em sướnnnnng quá”là tôi lại cố gắng thọc lấy được để vợ tôi sướng cùng. Chỉ lạ là ngay khi tôi vừa xuất xong lăn ra là cô ấy hết kêu liền ngồi dậy lấy khăn lau chùi của quý cho tôi và cho cô ấy, chẳng thấy cô ấy tỏ ra mệt mỏi tý nào. Những lúc đó cảm giác của tôi rất tuyệt vời bởi khoái cảm đang bồng bềnh và chim mình lại được cầm lên lau chùi hơi nhột nhạt nhưng cực thích thú và dĩ nhiên sau đó thường là tôi ngủ say như chết.” Thấy tôi cứng họng không trả lời được vợ tôi tiếp.
“Anh thật ích kỷ chỉ biết tận hưởng khoái cảm một mình”.
“Nhưng rõ ràng anh cũng thấy em sướng mà, anh cũng đã cố gắng để em sướng cùng” tôi biện minh.
“Hu hu hu…” vợ tôi bưng mặt khóc.
“Anh tưởng anh tài giỏi lắm à… hu… hu… đó là lỗi của tôi… hu… hu… tôi muốn anh sung sướng tôi muốn anh hạnh phúc, tôi muốn anh trở thành người mạnh mẽ, tự tin… nên tôi đã… hu hu… tôi đã cố… tỏ ra… sung sướng… tôi đã sai… làm anh ảo tưởng… hu… hu” vợ tôi ôm mặt nấc lên từng hồi. Tôi sững sờ, chết lặng.
“Cô ấy đã lừa dối tôi, suốt 1 năm qua… thật nhục nhã cho thằng chồng như tôi” Tôi sụp đổ hoàn toàn, trước kia trong thời gian yêu nàng cũng có lúc tôi nghĩ đến việc mình có vẻ ra hơi nhanh vì có lúc chỉ ôm hôn nàng, sờ soạng nàng và khi chim tôi chạm đùi nàng tôi cũng đã ra rồi, ban đầu tôi cũng hơi lo nhưng khi tìm hiểu qua sách báo thì biết với người chưa gì như tôi thì thế cũng không phải là chuyện hiếm lắm sau nay khi lấy vợ sẽ cải thiện dần, với lại lúc đó tôi nghĩ bố mẹ tôi không dị tật, không bị ảnh hưởng chất độc màu da cam vậy thì tôi chẳng có lý do gì mà khác thường.
Sau đó đến lần đầu tiên tôi và nàng có cơ hội làm chuyện ấy khi đấy cả nhà nàng đi vắng tôi mới chỉ thò mớm được đầu chim vào lồn nàng thì đã phun rồi. Phải đến lần thứ 2 cách đó mấy tuần sau tôi mới thực sự địt được nàng theo đúng nghĩa lúc đó cũng rất nhanh nên tôi không nhớ gì nhiều chỉ nhớ là thật sung sướng, thật khoái cảm, thật tuyệt vời, như ở trên mây. Nhưng rõ ràng là tôi đang tiến bộ dần, lần sau lâu hơn lần trước, vì vậy tôi cũng chẳng băn khoăn nữa.
Sau khi cưới khoảng một hai tháng đầu mỗi khi làm tình xong tôi cũng có cảm giác là nàng có vẻ không sướng lắm, nên tôi đã hỏi nàng có sướng không và muốn tôi làm những gì khi đó nàng có nói là thích tôi sờ soạng, khắp người, thích được bú vú, bú lồn, thế còn tuyệt nhiên nàng chẳng nói gì đến việc đút chim vào lồn cả, tôi cũng đã cố gắng bú vú bú lồn nàng nhiều hơn để nàng thật nứng rồi mới đút chim vào lồn, nhưng hình như khi tôi đút chim vào nàng chỉ sướng 1 chút ít lúc đầu sau đó không tỏ vẻ sướng nữa. Chính vì vậy tôi cũng hơi hoảng, nàng cũng cảm nhận được cảm giác đó của tôi, sau đó 1 thời gian tự nhiên tôi bắt đầu thấy nàng có vẻ bắt nhịp sung sướng với tôi nên tôi nghĩ là chắc 2 vợ chồng đã tìm được tiếng nói chung, ngờ đâu… hóa ra từ lúc đó nàng bắt đầu giả vờ tôi, lừa dối tôi.
Lúc này tự nhiên bao nhiêu cảm giác giận dữ của tôi biết đâu hết thay vào đó là cảm giác nhục nhã, hẫng hụt… cảm giác mà tôi không thể tả được… cái mà mình cứ tưởng là đã làm rất tốt cho vợ, vợ cần phải cám ơn mình vì ngày nào mình cũng đem nó đến cho vợ, cái mà giúp mình tự tin khi nói chuyện phòng the với hội ở cơ quan… hóa ra cái đó của tôi chẳng đáng 1 xu, niềm tin sụp đổ… không hiểu tôi có xứng đáng là 1 thằng đàn ông không nữa?
Cảm giác nhục nhã lúc này của tôi lớn hơn nhiều so với lúc phải chui váy vợ trước mặt thằng Đức. Lúc đó tôi vẫn giữ được niềm kiêu hãnh vì tôi nghĩ rằng tôi đang hy sinh cho vợ, tôi đang chứng tỏ cho vợ thấy vì yêu nàng tôi có thể làm mọi thứ kể cả là chấp nhận hạ mình(cái mà tôi không bao giờ thỏa hiệp vì bất cứ một lý do nào khác). Bây giờ thì khác tôi chẳng có một lý do chính đáng nào để bào chữa cho sự hèn kém của mình… tôi đúng là một gã chồng vô dụng.
“Tại sao em không nói với anh, không chia sẻ với anh” tôi hỏi nàng mà như đang tự trách mình.
“Liệu tôi có thể tiếp tục nói thật không khi suốt mấy tháng đầu sau ngày cưới anh cứ như người mất hồn chỉ vì tôi cho anh biết cảm giác thật… vì anh tôi đã phải hy sinh cảm xúc của mình để anh có thể tự tin trong cuộc sống, tự tin phát triển sự nghiệp… đã bao nhiêu đêm anh lăn ra ngủ để mặc vợ anh ngứa ngáy, trằn trọc bên cạnh, không biết tôi sẽ chịu như vậy được đến bao lâu nếu bạn tôi không mua giúp tôi cái anh đang cầm trên tay, nhờ có nó mà tôi mới đỡ khổ mỗi khi anh lăn ra ngủ sau khi tận hưởng khoái cảm. Thế mà giờ đây đổi lại anh gọi tôi, vợ anh là… đồ dâm loạn… được, nếu anh muốn như vậy… anh sẽ phải trả giá vì cái mà anh vừa nói” giọng vợ tôi thật lạnh lùng, nó như những cái tát, đập liên tiếp vào mặt tôi khiến tôi tối tăm mặt mũi tôi đi ra khỏi phòng như người mất hồn, phia sau lưng vẫn văng vẳng tiếng vợ bật khóc thút thít.
Đêm hôm đó tôi nằm ở ghế sa lông ngoài phòng khách vắt tay lên trán suy nghĩ. Bao nhiêu cảm xúc cứ dồn dập loạn xạ ý nghĩ mình là một thằng đàn ông vô dụng cứ giày vò xéo nát tâm trí tôi. Cũng có lúc tôi chợt nghĩ có thể việc nàng cho tôi xem cái chim giả chỉ là cái cớ để che giấu việc nàng vừa tằng tịu với thằng sếp xong. Tuy nhiên việc nàng có tằng tịu với thằng Đức hiện nay vẫn chỉ là suy đoán, Việc nàng thở hổn hển trong điện thoại khi tôi gọi về nhà có thể giải thích là vì nàng đang thủ dâm cũng vì thế nên xi líp nàng ướt, tại sao nàng lại thủ dâm lúc đó… chắc là do lúc tối tôi chui vào váy làm nàng vừa ngượng vừa thích, việc gặp xe thằng Đức thì tôi không nhìn rõ có phải biển số 29 không nữa.
Nói chung việc gì cũng có thể xảy ra mà cũng có thể không xảy ra, tôi như người lạc đường mất phương hướng, chẳng biết tin vào đâu… Chỉ có mỗi một chi tiết làm tôi thấy vẫn nghi vấn, đó là tại sao thằng Đức khi nói chuyện với tôi lại thở hổn hển chẳng nhẽ nó vừa địt vợ nó vừa nói chuyện với tôi à, nếu thế thì ai chat với khách hàng ở bên kia, chẳng nhẽ nó có 3 đầu 6 tay vừa địt vợ, vừa chat với khách hàng vừa nói chuyện điện thoại với tôi… Suốt cả đêm đó tôi cứ trằn trọc trăn trở không biết từ mai phải đối xử với vợ thế nào… cuối cùng thì tôi quyết định tạm thời tin vợ còn các điểm nghi vấn tôi sẽ bí mật theo dõi rồi tìm cơ hội làm sáng tỏ sau… mãi tới gần sáng tôi mới thiếp đi.