Sau Ánh Hào Quang - Chương 96
Nàng biết mình phải diễn trò này cho trót. Nàng tự tin kỹ thuật diễn xuất của mình có thể qua mặt Diễm Phương.
Hai má Trúc đỏ bừng lên, cúi đầu thấp xuống như muốn giấu vào ngực, hai tay vặn vẹo với nhau.
– Bình thường thôi. Ai cũng vậy mà. Không có gì mắc cỡ hết. Vào thử đi. – Diễm Phương mở cửa, nắm tay kéo Trúc vào.
– Nhưng.. Nhưng… – Trúc toan lùi lại.
Cát Phượng rã rời, biết có người vào nhưng vẫn tiếp tục há hốc chịu đựng gã da đen liên tục mang đến cho cô nhiều khoái cảm. Gã da đen quay qua, nhìn Diễm Phương và Trúc, nhe răng cười hềnh hệch.
Diễm Phương buông rơi chiếc váy xuống chân, cơ thể cô ta hoàn toàn trần truồng, không mặc nội y bên trong. Cô ta bước đến, quỳ sau lưng gã, vuốt ve bộ ngực săn chắc của gã, cô ta cúi xuống liếm những giọt mồ hôi lấm tấm trên vai gã. Trúc đứng bên cạnh, rùng mình, nàng thấy lợm giọng buồn nôn trước biểu hiện dâm đãng của Diễm Phương. Đầu nàng xoay chuyển thật nhanh, kế sách để thoát khỏi nơi này mà không gây nghi ngờ với Diễm Phương.
Trúc nhìn quanh, nàng thấy hộp khăn giấy bên cạnh. Nàng lặng lẽ lùi ra sau lưng Diễm Phương, rút miếng khăn giấy, gấp vuông lại, giở váy lên, chớp nhoáng nhét vào đáy quần lót mình.
– Lại đây… Vui vẻ đi nào… – Diễm Phương kéo Trúc lại sát bên giường.
– Dạ… – Trúc cởi chiếc váy treo bên thành giường, nàng cởi áo ngực, nhưng chừa lại chiếc quần lót trên người.
Diễm Phương gật gù hài lòng, vậy là kế hoạch đầu độc đã thành công, chỉ còn một bước nhỏ nữa.
– Come here, my beautiful lady. – Gã da đen choàng tay ôm ngang eo Trúc, trong khi hạ thể vẫn không ngừng trùng kích chan chát vào cửa mình Cát Phượng.
Cánh tay hắn thật mạnh khỏe, cơ thể nàng mềm nhũng trong vòng ôm của hắn. Mặt nàng đỏ bừng, đầu cúi thấp, ánh mắt quan sát lưỡi hắn đáng quanh đầu vú mình. Lưỡi hắn nhám sạm, nóng hừng hực làm hai núm vú nàng săn cứng lại.
– Ưmmm..m… – Trúc choàng tay ôm lấy cái đầu to lớn của hắn, ghì sát vào ngực mình.
Cát Phượng đột nhiên run lẩy bẩy, gục xuống, lịm đi.
Gã da đen mừng rỡ, nhấc cả thân mình Trúc kéo hẳn lên giường. Miệng hắn ngấu nghiến hai vú nàng, bàn tay hắn luồn xuống giữa hai chân Trúc, chạm vào đáy quần lót, đột nhiên sững lại nhìn nàng.
– Oh.. I’m sorry… I forget… – Trúc đỏ bừng cả mặt, vùng người lùi lại.
Diễm Phương nhíu mày khó hiểu chợt nhìn xuống đáy quần lót Trúc nhô ra một lớp trắng trắng, cô ta phì cười.
– Thôi, không sao. Vậy thì chị độc chiếm hắn hôm nay vậy.
Trúc tiu nghỉu, mặc quần áo vào, ánh mắt ghen tị nhìn Diễm Phương.
– Chị vui vẻ đi. Em đi về. Ở đây bị chị chọc điên lên mất! – Trúc nói, rồi nuối tiêc xoay lưng đi ra ngoài.
Tiếng rên rỉ của Diễm Phương văng vẳng như cố tình đuổi theo bước chân của Trúc. Nàng thấy ghê sợ nơi này như ghê tởm cảm giác ẩm ướt trên ngực mình.
Đột nhiên có tiếng tít tít nhỏ vang lên bên tai Trúc, nàng nhìn quanh phát hiện cửa phòng Diễm Phương hé mở.
Trúc biết rõ, rất khó có cơ hội xâm nhập phòng Diễm Phương. Đây có lẽ là cơ hội duy nhất để tìm ra chứng cứ tố cáo đường dây mại dâm của Sunshine và Kenny Trần. Tuy trong đầu Trúc vẫn trống rỗng, không biết mình thật sự cần tìm gì, nhưng cơ hội này nàng vẫn không muốn bỏ qua.
Nàng mím môi nhìn quanh. Hành lang trống vắng hoàn toàn. Trúc khẽ đẩy cửa phòng Diễm Phương, bước vào, khép lại sau lưng.
Chiếc Iphone của của cô ta nằm im trên bàn làm việc, đèn màn hình còn sáng. Nàng hồi hộp bước đến, nhặt nó lên. Ngón tay run rẩy trượt lên màn hình. Một tấm hình của Diễm Phương, nằm sấp trên giường tươi cười, phô bày toàn bộ phần lưng và mông không che đậy gì và một ô vuông yêu cầu nhập mật mã, nàng bỏ xuống.
Ánh mắt Trúc tập trung lên chiếc laptop trên bàn. Nàng khẽ nhấn nút. Màn hình lóe sáng. Vẫn có mật mã. Trúc chán nản, toan tắt nó đi. Đột nhiên có điều gì đó lóe lên trong đầu nàng. Trúc chộp lấy chiếc điện thoại, bấm chiếc nút nhỏ phía trên. Phần tên owner hiển thị trên đó không phải là tên của Diễm Phương, mà là cụm từ viết không dấu, Trúc lẩm nhẩm đọc:
“Sau ánh hào quang”
Những ngón tay thon dài của nàng trắng bệch run rẩy cẩn thận đánh lên bàn phím. Khung mật mã biến mất. Màn hình desktop hiện lên. Trúc nín thở mở hộp mail Outlook của cô ta ra, bên trong ghi nhớ ba địa chỉ khác nhau. Rất nhiều giao dịch được mã hóa, vắn tắt, nhưng trong đó có một email làm nàng chú ý.
Ngày 15/12/2012, 3 ngày trước. Thời điểm Diễm Phương và Trúc đang ở Singapore. Nội dung rất đơn giản:
Ship, 19h00, U & HTT: 50k. xParty.
Trúc bần thần, đôi vai nàng run rẩy, màn hình trước mặt nhòe đi. Hôm đó không chỉ đơn thuần là một buổi thác loạn để lôi kéo những lớp người mẫu mới vào vũng bùn nhục dục, mà còn là đặc biệt tổ chức, có thu phí, có thù lao. Trúc nghiến răng căm hận, cô ta dám bán thân thể nàng.
Cổ họng nàng chợt tắt nghẽn. Nàng phát hiện một email mang tựa đề “Bước chân Thiên thần” trong mục thư gửi đi của Diễm Phương, trước một ngày video của nàng bị tung lên mạng 3 tháng trước. Trúc sững sờ nhận ra, mỗi biến cố xảy ra quanh mình trong thời gian gần đây, đề do một tay Diễm Phương thao túng. Để đến giờ đây, nàng đang đứng sát bên vực thẳm tội lỗi, một bước chân nữa không còn đường quay lại.
Trúc mím môi dùng điện thoại mình chụp hình tất cả các chứng cứ đáng nghi ngờ trên máy Diễm Phương.
Nàng cẩn thận chuyển máy về chế độ khóa, khép cửa lại đi ra ngoài.
_______________________