Sau Ánh Hào Quang - Chương 91
– The black one is for you! – Cô ta nói với Trúc, miệng nở một nụ cười bí ẩn.
Trúc nhận ra giọng cô ta là người phụ nữ nói tiếng Anh trọ trẹ trong nhà vệ sinh. Nàng rùng mình hiểu ra, vật màu đen mà họ nói đến là chiếc mặt nạ này. Điều gì đó đang chờ đợi nàng với chiếc mặt nạ che nửa mặt này.
– Hi hi… – Diễm Phương thở hỗn hển, tay che ngang ngực, trượt xuống đùi ông Henry, ngã sang bên Trúc.
– Em vui đùa đi chứ? Thoải mái đi! Ở đây em không phải ngại gì hết. – Diễm Phương quay qua nói với Trúc.
– Chị… Em lúc nảy đi nhà vệ sinh… Em… – Trúc nắm chặt tay Diễm Phương nói.
Đột nhiên đèn vụt tắt, chỉ còn vài bóng đèn đỏ chớp chớp bốn phía.
– Wahhh… Ahhhh….
Tiếng la hét phấn khích khắp nơi. Trúc ngơ ngác nhìn quanh không hiểu.
– Tiết mục chính của đêm nay đó. Mỗi người đeo một chiếc mặt nạ, không ai nhận ra ai. Em được quyền từ chối người tiếp cận mình, nhưng không quá ba người và tối thiểu phải chọn một bạn phối ngẫu. Em nên đổi chỗ khác đi, nếu không nhiều người nhận ra em đấy. – Diễm Phương đứng bật dậy, bỏ ông Henry ngồi đó cười hềnh hệch bên cạnh Trúc.
Trúc đang lúng túng với chiếc mặc nạ đen trong tay, thì Diễm Phương quay phắt lại kéo tay nàng lôi đi.
– Chị quên nói… Ai cũng phải cởi hết quần áo trên người mình, nếu không sẽ bị tước quyền từ chối, bắt chiêu đãi tất cả mọi người đấy… Hai chị em mình không đứng chung với nhau được đâu… Vui vẻ nhé. Chị đi đây.
– Em không …
Đám đông gào thét phấn khích náo loạn, Diễm Phương len lỏi biến mất, bỏ lại Trúc ngơ ngác sợ hãi. Nàng không nghĩ mình lâm vào tình thế này.
Trúc không suy nghĩ nhiều, chạy về hướng cửa ra vào. Đóng chặt. Nàng bối rối nhìn quanh. Một cô gái Châu Á chạy ngang qua nàng, chui ngay sau bức rèm nhung phủ kín tới đất. Bức màn lồm cồm nhấp nhô theo dáng người cô ta cởi quần áo trên người. Đột nhiên, một chiếc mặt nạ xanh dương rơi xuống chân cô ta, bàn tay cô ta đưa ra ngoài mò mẫm tìm kiếm. Hai mắt Trúc lóe sáng, nàng bước nhanh đến, nhặt lấy chiếc mặt nạ của cô ta, đặt chiếc mặt nạ đen trong tay mình xuống. Nàng tránh đi, lách mình chui vào bức màn nhung bên cạnh.
Âm thanh náo loạn bên ngoài lắng dần, thay vào tiếng thở hỗn hển phấn khích chờ đợi. Trúc đeo mặt nạ màu xanh, co ro núp sau tấm màn, cơ thể nàng run lẩy bẩy, không mảnh vải che thân.
Ánh đèn bừng sáng, tiếng gầm rú phấn khích của cánh đàn ông như những con thú hoang. Trúc run rẩy đứng trong bức màn, hai mắt nhắm chặt. Tiếng cười ha hả của đàn ông tiếng ư ử nũng nịu vang lên khắp nơi. Một cặp nam nữ cuốn lấy nhau, ngã dựa vào bức màn Trúc đang ẩn náu, bức màn kéo xệch một bên, nửa thân mình nàng bị lộ hẳn ra ngoài. Trúc hoảng hốt, cố níu tấm màn che kín lại, nhưng đã muộn ba gã đàn ông Tây Phương cao lớn, mặt mũi đỏ bừng lao đến nàng.
Tấm màn bị kéo rộng ra, cơ thể trần truồng căng tròn của Trúc lộ ra trước mặt ba gã đàn ông đeo mặt nạ, ba cái dương vật to lớn đung đưa giữa hai chân. Trúc há hốc, miệng vừa mở ra định lên tiếng từ chối nhưng đầu óc nàng không kịp nghĩ ra lời nào bằng tiếng Anh.
Một gã xông đến trước, trám kín miệng nàng với chiếc lưỡi nồng mùi rượu của hắn. Thân hình nàng bị nhấc bổng lên, đặt lên chiếc sofa bên cạnh. Miệng nàng ú ớ, cố đẩy gã đàn ông đang cuống lấy lưỡi mình, hơi rượu trong miệng ông ta bốc lên làm nàng chếch choáng. Một chiếc miệng khác ngấu nghiến hai đầu vú nàng. Hai chân Trúc bị mở rộng ra, chưa kịp định thần, thì âm hộ nàng bị xâm chiếm bởi một cái lưỡi thứ ba.
– Ưm…mmmm
Trúc vùng vẫy yếu ớt. Cảm giác rạo rực đê mê của những chiếc lưỡi, những cánh tay lông lá phủ kín thân thể mình làm hai mắt nàng dại đi. Núm vú nàng đỏ bừng, săn cứng, âm hộ nhòe nhoẹt óc ách trước chiếc lưỡi vét sâu bên trong. Nàng biết mình không còn bao lâu thời gian tỉnh táo, lý trí mách bảo nàng không thể buông thả với những kẻ này, họ sẽ kéo nàng lún sâu vào vũng lầy nhục dục. Dù hâm mộ Diễm Phương rất nhiều mặt, nhưng không bao giờ Trúc muốn trở thành một người phụ nữ dâm loàn như cô ta.
Trúc cố vùng vẫy. Nàng co chân đạp bật ngửa gã đàn ông đang rúc vào giữa hai chân mình, gạt gã đang mút chùn chụt hai vú mình, đẩy gã đàn ông đang ngấu nghiến đôi môi mình.
– No… Stop … I don’t want you.
Ba gã nhăn nhó nhìn nhau như thương lương, rồi đồng loạt mím môi chồm lên người Trúc.
Trúc hoảng sợ thật sự. Khác hẳn lúc đầu, họ nhẹ nhàng vuốt ve tạo cảm giác hưng phấn cho nàng, giờ đây ba gã như những con thú, đè nghiến Trúc xuống nệm ghế, một bàn tay bịt kín miệng nàng. Hai mắt Trúc rưng rưng, tuyệt vọng, cảm nhận một vật to lớn đang kéo căng hai mép âm hộ mình, tìm đường xâm nhập.
– Stop… – Một gã bảo vệ da đen to lớn lao đến, kéo ngã ba gã đàn ông giải thoát cho Trúc.
– You’ve heard the lady. She used her refusal. Go away.
Một người đàn ông Châu Á, nói tiếng Anh đặc giọng Mỹ bước đến. Ông ta đeo một chiếc mặt nạ khác lạ, phủ kín mặt, giữa hai mắt có logo hình viên kim cương. Ba gã đàn ông kia hậm hực nhìn ông ta rồi lồm cồm bò dậy, bỏ đi chỗ khác.
Trúc co ro, hai bàn tay nhỏ bé không đủ che chắn cơ thể trước ánh mắt hai háu thèm thuồng của gã bảo vệ da đen.
– You… Get out. – Gã đàn ông Châu Á không chút khách sáo với gã bảo vệ.
Ông ta quay sang nhìn Trúc, không hề giấu diếm ánh mắt hau háu nhìn ngắm khắp thân thể nàng.