Sau Ánh Hào Quang - Chương 80
– Ha ha ha… – Phát bật cười, đắc ý liếc qua Hào Nam, nhưng anh ta vẫn mỉm cười điềm nhiên như không hề thấy gì.
– Anh không chọc ghen được anh Hào Nam đâu! Ảnh có lời lâu rồi… – Trúc trêu chọc, nháy mắt với Hào Nam, khoát tay anh bước đi.
Anh lắc đầu cười khổ. Trúc dường như đã thông suốt, vết thương lòng đã lành lại.
– Là sao? Là sao? – Phát cuống quít chạy theo hai người.
– Sao sao gì? Leo lên xe hay muốn ở lại? – Hào Nam nói vọng ra sau.
Chiếc BMW đen của Phát lao ra khỏi khu biệt thự của Cty Sunshine.
Rèm cửa sổ tầng 1, văn phòng của Diễm Phương được kéo lên một góc. Một đôi mắt tuyệt đẹp nhìn theo bóng chiếc xe xa dần.
– Em tính bao giờ thực hiện bước sau?
Một giọng đàn ông trong góc tối của căn phòng vang lên.
– Chưa.. Mà gần đến rồi… – Diễm Phương không quay đầu lại, trả lời.
– Sao phải chờ lâu như vậy? Danh tiếng không phải đã đủ rồi hay sao?
– Còn một bước nữa… Con nhỏ còn ngoan quá… Phải bôi bẩn đầu óc của nó đã… Khi đó…
– Ha ha…ha ha…
Hai tiếng cười vang lên trong phòng.
______________________
Trúc thoáng nhăn mặt trước tiếng nhạc cuồng loạn lớn tới mức lùng bùng hai tai. Ánh đèn chớp lóe liên tục mờ ảo. Phát nhúng nhảy, tay vuốt ve hai cô gái ăn mặc hở hang uốn éo trong lòng mình, mắt anh ta liếc nhìn Trúc như đưa tình.
Nàng không nghĩ địa điểm tập kết hai người dẫn mình đi lại là nơi ăn chơi như vậy, loại hình ăn chơi này trước đến giờ Trúc chỉ thấy trên TV. Nhưng dù sao Phát cũng biết nghĩ cho danh tiếng của nàng, đặt một căn phòng riêng rộng khoảng 40 mét vuông, một cái sàn gỗ nhỏ và một thanh inox dựng tới trần nhà, hệ thống âm thanh hiện đại như sàn nhảy, dãy ghế sofa xếp vòng quanh phòng.
– Em uống chút rượu vào sẽ dễ chịu hơn… Thằng Phát này chừng này tuổi vẫn thích những nơi như vầy… lạ thật đó… – Hào Nam nói lớn vào tai Trúc, đưa cho nàng một ly rượu óng ánh.
Trúc nhận lấy, uống một hơi cạn sạch. Hào Nam rót cho nàng một ly nữa, chưa kịp nói gì, nàng lại uống một hơi nữa cạn ly. Hơi rượu bốc lên làm hai má nàng đỏ hồng.
– Không phải chuốc say em chứ? – Trúc nói, che miệng cười nắc nẻ.
– Anh cần phải chuốc rượu em sao? – Hào Nam hôn nhẹ lên dái tai Trúc, làm nàng thoáng rùng mình.
– Anh đừng làm vậy… Ở đây kì lắm… – Trúc thoáng đỏ mặt.
Trúc tự rót cho mình một ly rượu, uống cạn.
– Em ngại với Phát? – Hào Nam hỏi nhỏ.
– Không… Anh Phát có gì đâu mà ngại chứ… Hai cô gái kia… – Trúc nói, mắt nhìn về hai cô gái uốn éo trên sàn, lâu lâu vẫn liếc nhìn nàng hâm mộ và đố kỵ.
– Ngại gì chứ? Hoa hậu quen bạn trai như anh xấu hổ lắm sao? – Hào Nam nói , ánh mắt nhìn nàng thật buồn.
Trúc quay qua nhìn anh, đôi lông mày nàng hơi nhắn lại. Nàng hôn nhẹ lên môi Hào Nam, rồi nói:
– Anh đừng nói vậy, được không? Anh và anh Phát đều là bạn tốt của em. Em rất tự hào được quen biết hai người, nhưng chuyện… tình yêu … hiện giờ em không muốn nói đến.
Tay nàng nằm gọn trong bàn tay ấm nóng của Hào Nam. Men rượu bốc lên làm hình ảnh trong mắt nàng hơi mờ nhạt.
– Buông tay ra… Buông tay ra… tới phiên anh… – Phát từ đâu xông tới, ngồi bên Trúc ôm vòng lấy vòng eo nhỏ bé của nàng.
Trúc hoảng hốt gỡ tay anh ta ra, mắt nhìn lên. Hai cô gái kia đã đi ra ngoài. Hào Nam cười nhăn nhó. Anh không hề ghen với Phát, nhưng nếu Trúc thật sự yêu Phát, có lẽ anh sẽ rất buồn.
– Tối nay đi với anh nhé, Hoa hậu của lòng anh. – Phát nói nhỏ vào tai bên kia của Trúc, lưỡi anh ta liếm nhẹ lên cổ nàng.
– Anh… anh làm gì vậy… đừng mà… – Trúc nói nhỏ.
Nàng đẩy Phát ra, bàn tay xoa nhẹ hai cánh tay nổi da gà của mình.
– Em chọn đi… Anh hay anh ta… – Phát đứng phắt lên, mắt trợn lên, hai tay chống hông.
Trúc bật cười trước điệu bộ của anh ta. Phát là thế không bao giờ nghiêm chỉnh. Nàng đứng lên, đầy Phát ngã xuống ghế bên Hào Nam. Trúc tủm tỉm cười, bàn tay xoa xoa cằm, mắt nhìn hai người đàn ông như lựa chọn.
– Khó nói quá… Không có cơ sở nào để so sánh hết… – Trúc cười nắc nẻ.
– Được. Hai đứa đứng lên so kiếm nào… – Phát hét lên hào hứng, tay mở khóa quần.
– Ahhh… anh này… anh làm gì vậy? – Trúc che hai mắt lại.
– Hào Nam… mày đứng lên… dám cạnh tranh với tao không? – Phát đùa như thật.