Sau Ánh Hào Quang - Chương 118
– Nè… Còn mấy bình trà đâu? Rửa rồi cất trong tủ, Tết sài luôn hay sao? Lẹ lên… Trời ơi…
Tiếng la hét lanh lảnh của Hà vang lên từ bên dưới nhà, làm Trúc mỉm cười. Nàng nhìn mình trong gương, một bộ áo dài ren đỏ, ôm sát cơ thể rất vừa vặn, đầu đội một chiếc lúp hoa văn đỏ.
Nàng cảm thấy mình thật đẹp, đẹp hơn tất cả các thời điểm trên sàn diễn, khoát trên người những mẫu thiết kế đắt tiền lộng lẫy dưới ánh hào quang.
Sau cùng nàng cũng chờ được ngày này, ngày nàng và anh bước qua ngưỡng cửa hôn nhân.
Mới đó đã ba năm. Cái chết của Hào Nam làm bản thân Trúc và Bắc đều khó tiếp nhận. Hai người đã thỏa thuận ngầm với nhau, tưởng nhớ anh ba năm trước khi lập gia đình.
Ba năm qua, rất nhiều thay đổi diễn ra trong cuộc sống của Trúc và Bắc. Gia đình hai cha con của anh dọn về Cần Thơ, mua một căn nhà khá rộng ngay sát bên nhà Trúc, cách ba căn. Hàng ngày chú Thuận có thể qua nhậu với cha nàng. Nếu mẹ nàng cằn nhằn thì họ thay đổi không khí, cha nàng qua nhậu với chú Thuận. Anh được nhận vào dạy Công nghệ Thông tin tại trường Đại học Cần Thơ. Sau cùng, thay đổi lớn nhất có lẽ là Trúc, nàng thật sự rút lui khỏi làng giải trí nghệ thuật, không còn vương chút ánh hào quang. Trúc mở một phòng tập aerobic gần nhà, dù nàng không để tên tuổi mình lên, nhưng tin lành đồn xa, không bao lâu đã có rất nhiều học viên tham gia.
– Cộc cộc cộc…
Đột nhiên có tiếng động lạ ngay ngoài khung cửa sổ. Trúc giật mình quay lại. Nàng nhận ra Bắc, đang ôm ngang thân cây sát ngoài cửa sổ của nàng. Nàng chạy ra mở cửa cho anh.
– Trời ơi… Anh làm gì vậy?
– Ha ha… Cho anh vào đi… Anh muốn nhìn em một chút thôi… – Bắc cười ha hả, một chân bước qua thành cửa sổ.
Trúc nhoẻn miệng cười, đứng yên cho anh nhìn mình trong bộ áo dài đỏ thật đẹp.
– Em đẹp quá.- Anh ôm chầm lấy Trúc khẽ đặt lên môi nàng một nụ hôn.
– Người ta không cho gặp nhau trước đâu… Đã nhịn được ba ngày… Phải chờ sau khi lạy bàn thờ… Rồi sau đó… Ưm… Anh…
Đôi môi của Trúc bị anh hôn rít lấy, tiếng của nàng tắt nghẽn, chỉ biết ngã vào người anh đón nhận nụ hôn ngọt ngào quen thuộc.
– Rồi sau đó động phòng… Đúng không? Hay là … Em tạm ứng cho anh trước đi… Ba ngày rồi còn gì?
Tay anh bất ngờ kéo dây khóa sau quần của Trúc, chiếc quần trắng mỏnh mang của nàng rơi xuống đất.
– Anh… Không được… Đừng mà…
Tay Trúc cuống quít níu chiếc quần lót ren nhỏ của mình đang bị anh kéo tới đầu gối, vừa yếu ớt đẩy mặt anh đang cố rúc vào giữa hai chân mình.
– Ôi… Gần tới giờ rước dâu rồi… Ưm..
– Nhanh thôi mà…
Anh đặt nàng nằm xuống giường. Mái tóc nàng búi cao trong cái lúp đỏ, hai Trúc má nàng đỏ hồng, mắt mơ màn nhìn anh, ngực nàng phập phồng dưới lớp áo dài đỏ bó sát. Bên dưới hai cặp đùi trần trụi, thon dài trắng muốt e ấp bên dưới tà áo dài.
Bắc giở tà áo lên, nhìn ít lông tơ lúng phúng che hờ hai mép âm hộ hồng hào của Trúc. Anh nhoẻn miệng cười.
– Anh thích không? – Trúc che mắt, hai má đỏ bừng lên.
– Anh thích lắm… Tự nhiên đáng yêu hơn… – Bắc vục mặt vào giữa hai chân nàng.
– Ưmmmm…m Ôi… anh… đáng ghét… Sao nó ấm như vậy chứ?
Tiếng rên rỉ hòa cùng tiếng hổn hển trong phòng. Cả hai quấn vào nhau đến quên khuấy đi sự kiện bên ngoài, như thể nó chẳng liên quan gì đến mình.
– Bắc ơi! Cái thằng này… Đến giờ rước dâu rồi kìa…
– Bắc ơi! … Cậu mà trốn… Tôi không ngại rước Trúc dùm cậu đâu…
– Chú rể trốn rồi… Chú ơi! Hi hi…
Xa xa có tiếng gọi í ới của chú Thuận, tiếng cười đùa của Phát và những đứa bạn quê của Trúc bên các mâm quả đầy vun.
Rồi tiếng bước chân dồn dập trên bậc cầu thang. Cửa phòng bật mở, Hà đưa đầu vào, thở hỗn hển, nói:
– Chị ơi.. Anh Bắc ảnh…
– Ưmmm… Ưm…
Hai mắt Hà trợn tròn nhìn quan cảnh trong phòng.
– Ahhh… – Hà kịp lấy tay che miệng mình lại.
Cô bé đóng sập cửa lại, hai má đỏ bừng như say rượu.
– Thằng Bắc có trong đó không?
Ông Sơn và Bà Thanh đứng ngay trước mặt Hà, bốn mắt như dò xét. Hà giật mình quay phắt lại, hai tay vô tình chắn ngang cánh cửa, lúng túng trả lời:
– Dạ… Không… Không có ai hết…
– Cái gì? Sao không có ai hết? Con Trúc đâu? – Ông Sơn, Bà Thanh đồng loạt hét lên.
– Dạ… Ý con là… Ý con là…
________The End__________
Dear AE!
Truyện ‘Sau Ánh Hào Quang’ đã khép lại. Rất cảm ơn AE đã ủng hộ trong thời gian qua.
Mình sẽ ngưng một thời gian, theo đuổi một số đề tài khác.
Mong rằng một lúc nào đó lại có dịp chia sẻ truyện “Sau ánh hào quang phần 2” với anh em.
Thân,
69Deluxe