Sau Ánh Đèn Sân Khấu - Phần 65
Diễm Phương bên kia đã hút cạn tinh trùng hai gã bạn của Kenny, tiến công sang Tuyến đang ngơ ngác bên bờ hồ. Cô ta đè ngữa hắn xuống, mút dương vật hắn say mê, mặc tinh trùng còn bê bết dính quanh. Tuyến phấn kích, mặt đỏ bừng, mắt chăm chăm nhìn đôi môi xinh xắn của Diễm Phương nuốt trọn dương vật của mình.
Bản thân của Diễm Phương cũng không hiểu sự rạo rực bất thường trong người mình đến từ đâu. Nó cứ thôi thúc cô lao vào đàn ông như một con nghiện không đủ liều.
Diễm Phương leo lên người Tuyến nhét gọn dương vật hắn vào âm hộ mình rồi ngồi xuống. Hông cô ta sàn sê dọc theo hạ thể hắn, nắm hai bàn tay Tuyến chà sát lên hai vú mình.
– Ưm. Mmm. M…
Kenny gồng đỏ cả mặt, hắn mím môi thúc sâu vào hậu môn Tâm thật nhanh như cố vớt vát thêm chút hương sắc của nàng. Hắn gầm lên, rút phắt dương vật mình ra, xuất tinh xối xả lên bờ mông của nàng. Tâm ngã gục xuống, nằm bẹp lên gã đàn ông bên dưới, mặc hắn chống hai chân, ép dương vật cong vòng ra vào trong người nàng.
Kenny mỉm cười đi vào trong nhà.
Diễm Phương đứng phắt dậy, để mặc Tuyến mặt đỏ bừng với dương vật giật giật trào ra dòng tinh trùng loãng. Diễm Phương lao vào hai gã đang chờ đợi bên Tâm. Cả ba quấn chặt vào nhau quên cả trời đất, tiếng rên la vang vọng cả khu vườn phía sau.
… Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//nu-dien-vien/
Thành ngồi bệt xuống sàn nhà thở dốc, xung quanh anh ngổn ngang các mảnh gỗ vụn. Tấm kính trên cửa sổ vẫn y nguyên, chỉ có khung gỗ bị nứt vỡ vài chỗ.
“Cạch cạch”.
Đột nhiên tiếng khóa cửa vang lên. Thành quay phắt lại, chậm rãi đứng lên, tay anh nắm chặt một chiếc chân ghế vuông nặng trĩu.
Cánh cửa bật mở, Kenny bước vào, toàn thân trần truồng, hai bên là hai tên da đen lực lưỡng. Hắn nhìn Thành, rồi nhìn xuống đống ngổn ngang dưới chân anh, bật cười:
– Ha ha… Đúng là sức trẻ. Những cái ghế của tôi cứng như vậy mà cũng bị cậu đập tan tành.
Thành nhíu mày, hai mắt khép lại thành một đường chỉ ngang, anh nhìn thấy dương vật lòng thòng đẫm nước của Kenny. Hắn cố tình cho anh xem chiến tích sau khi xâm chiếm Tâm.
Đột nhiên anh động. Tay trái tung ra hai mảnh gỗ nhỏ vun vút lao thẳng vào mặt hai tên da đen, chân anh tống mạnh xuống sàn nhà lao đến thật nhanh. Nếu bình thường, với hai mảnh gỗ đó, hai tên vệ sĩ có lẽ chỉ xem như trò đùa khẽ nghiêng đầu, dễ dàng tránh được. Nhưng dưới ánh sáng mờ ảo này, nhất là chúng vừa bước vào từ ngoài sáng, đôi mắt chưa kịp thích ứng, thì hai mảnh gỗ vụn lại làm chúng lúng túng, hoảng hốt.
Hai gã quơ tay loạng lên cố gạt trúng nó, bỏ trống hoàn toàn tuyến phòng vệ cho Kenny ở giữa. Kenny ngơ ngác chưa hiểu gì chợt hai mắt hắn nhíu lại. Thành lao đến như bất chấp tất cả hai mắt anh long lên đỏ bừng như hung thần, thanh gỗ lớn bên tay phải lấp loáng quật thẳng xuống giữa đầu hắn nhanh như chớp giật. Kenny bủn rủn cả người, tay hắn lúng túng không giơ lên nổi, hai mắt trợn to nhìn thanh gỗ lớn dần, vùn vụt lao xuống.
– Ahhhhh…
Kenny hét lên, hai mắt nhắm chặt, đầu gối muốn nhủng ra, mái tóc hắn bay phần phật, xương sống lạnh buốt. Thanh gỗ run run dừng sát trên đầu hắn.
– Mày nên biết điểm dừng. Đừng ép tao phải đổi mạng với mày. – Giọng Thành đanh gọn sát bên tai hắn.
Hai gã da đen gầm lên lao vào anh, đè nghiến anh xuống sàn nhà. Chúng bẻ quặt tay anh ra sau lung, bả vai kêu lên răn rắc. Thành cắn chặt hàm răng, không rên một tiếng.
– Stop… Get out…
Kenny lau mồ hôi trên trán, hét lên. Hai gã vệ sĩ thoáng ngạc nhiên, buông Thành ra, đi ra ngoài.
Kenny nhìn Thành với ánh mắt phức tạp, vừa rồi cậu ta hoàn toàn có cơ hội giết hắn.
– Cậu nên biết là Tâm tự nguyện. Chúng tôi không hề ép buộc nàng. Lao đầu vào chỗ này cũng là cậu, không phải tôi lừa gạt. Cậu nên quên chuyện phục thù đi, vì cậu sẽ không tìm được bất cứ dấu vết gì.
Hắn im lặng bước về phía bàn làm việc. Mở hộc tủ lấy ra một vỉ thuốc nhỏ, đưa cho Thành.
– Cậu cầm lấy thứ này. Cho cô ấy uống. Nó giúp cô ấy quên đi mọi việc xảy ra tối nay. Coi như chút lòng của tôi, vì cậu đã nương tay. Tin tôi hay không thì tùy. – Hắn quay lưng bước ra ngoài phòng.
Thành mím môi im lặng, tay anh nắm chặt vỉ thuốc, lao xuống lầu.
Tâm mê man, hai mắt nhắm chặt, cơ thể nhầy nhụa nhơ nhớp tinh trùng, mặt nàng áp xuống sàn gạch, mông bị kép lên cao, dính chặt với hạ thể một gã đàn ông hì hục phía sau. Bên kia, Diễm Phương vẫn đang phấn khích cuồng nhiệt với hai gã đàn ông.
Thành hầm hầm đi tới, tay bóp chặt thanh gỗ vuông trong tay. Gã đàn ông mặt mũi đỏ bừng, ngơ ngác nhìn anh.
– Này… Này… Khoan… Đứng lại… Tôi…
Hắn ú ớ, rồi lựa chọn dứt khoát buông nàng ra, mặc kệ dương vật mình tím ngắt đung đưa, bỏ chạy ra xa.
Thành lấy một chiếc khăn lông lớn cuốn thân thể Tâm vào trong, bế xốc cơ thể mềm nhũng của nàng trên hai cánh tay của mình. Răng anh nghiến lấy môi mình đến bật máu, mang nàng rời đi.
… Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//nu-dien-vien/
– Reng… Reng… Reng…
Kenny nhăn nhó ngồi dậy, nhấc điện thoại.
– Alô… – Giọng hắn còn ngái ngủ.
– Chú ơi! Đúng như chú dự đoán. Tụi thanh tra thuế và an ninh kinh tế vừa vào công ty. – Giọng run run của Tuyến vang lên.
– Ha ha… Tụi mày cài bẫy ông à! – Kenny cười đắc thắng. – Không việc gì phải sợ mình quét sạch từ hai bữa trước rồi. Mày cứ ở yên đấy…
– Dạ! Cháu biết rồi! – Tuyến ngoan ngoãn nói.
Chợt Kenny hơi thấy lo lắng.
– Này… Này… Mày còn đó không? – Kenny hỏi to.
– Dạ… Cháu đây chú… – Tuyến vội vã đáp lời.
– Thôi… Mày rời Cty đi. Mang theo cái máy… Đi đâu đó… Lạ một chút… Tối hãy về… Mày không được nhậu nhẹt… Không rời tay khỏi cái máy… Nghe chưa? – Kenny dặn dò.
– Dạ… Dạ… Cháu biết rồi chú. – Tuyến mừng húm, từ đêm hôm đó, hắn như bị uống Viagra, trằn trọc mất ngủ.
… Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//nu-dien-vien/
– Cho hỏi anh đi đâu?
Anh lái taxi nhìn Tuyến qua gương chiếu hậu.
– Đi đâu? Chỗ lạ sao? Lạ thì có gì vui chứ? Đi thăm Thiên Hồng thôi, thèm lắm rồi.
– Hắn lẩm bẩm.
– Anh cho tôi tới tiệm Matxa Thiên Thai trên đường Trần Hưng Đạo B nhé. – Tuyến nói lớn, rồi ngã lưng xuống ghế, miệng cười đắc ý.
… Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//nu-dien-vien/
Tâm cựa mình, hai mắt vừa hé mở đã nhíu chặt lại vì ánh nắng chói chang ngoài cửa sổ. Đầu nàng lâng lâng, cơ thể ê ẩm. Nàng giật mình thản thốt, bật dậy, hét lên:
– Không…
– Em sao vậy? Không sao? Không có chuyện gì hết…
Thành ngồi dậy, ôm chầm lấy nàng, tay vuốt lưng nàng trấn an.
– Em… Hình như… Ôi… Đầu em đau quá… Hình như có chuyện gì đó… tối qua… – Tâm rưng rưng nước mắt, trán nàng ướt đẫm mồ hôi.
– Tối qua không có chuyện gì hết… Em say rượu… Anh đưa em về thôi… – Thành mím môi nói, khóe mắt anh đỏ lên.
– Sao? Em… Không phải… Hình như… – Tâm vò lấy mái tóc mình, mặt nhăn nhúm đau đớn.
Đột nhiên nàng giở chăn ra, tay mò vào giữa hai chân, hai mép âm hộ còn sưng tấy, ê ẩm, dường như không những ở chỗ đó… Nàng ngơ ngác nhìn Thành.
– Ah… Anh xin lỗi… Do anh… – Thành quay mặt đi tránh ánh mắt của nàng – Tối qua do anh quên uống rượu nhiều quá… Không hiểu sao… Anh lau người cho em… Lại khó chịu quá… nên…
– Ahhh… Anh ăn gian… Thừa cơ em ngủ say lại làm như vậy? – Tâm đỏ cả mặt chỉ vào anh.
– Anh xin lỗi mà… Để anh nằm yên cho em muốn làm gì thì làm nhé. – Thành cười, nhưng đôi mắt anh thoáng buồn.
Tâm quỳ gối lên, cơ thể nàng còn nhiều vết mẩn đỏ ngang dọc, hai núm vú tấy đỏ, hai tay nàng chống nạnh, hai mắt long lên như dọa nạt.
– Biết thân biết phận thì nằm yên đấy. Cắn chặt cái gối… Cấm rên la tuyệt đối. Nằm xuống.
Tâm đẩy anh bật ngửa ra, chụp cái gối lên mặt anh. Nàng chồm vào giữa hai chân Thành, nuốt gọn dương vật anh một cách say mê.
Thành im lặng, thầm mong nàng đừng bao giờ nhớ đến chuyện đêm qua. Anh không muốn nàng cảm thấy xấu hổ với bản thân mình và cả với anh.
Dương vật Thành căng dần trong miệng Tâm, sự phục thù êm dịu của nàng làm anh cảm thấy dễ chịu phấn khích.
– Em tuyệt quá Tâm ơi! Ah…
– Đã bảo là im mà… Em sẽ hút cạn anh, cho anh chừa cái tật làm chuyện xấu lúc em ngủ, mà không kêu em dậy… Ưm… – Tâm nói ngọng líu với một vật lớn chèn trong miệng.
– Em tên gì? – Tuyến hỏi, miệng hắn không rời khỏi núm vú người con gái tuyệt đẹp trước mặt.
– Dạ, em là Nguyệt Vy. – Cô ta nói nhỏ.
– Tên đẹp… Người cũng đẹp… Lâu rồi anh mới quay lại đây… Vậy là hai đứa mình có duyên rồi.
Nhật Vy bật cười trước lời nhắn nhủ sáo rỗng của hắn. Tâm trạng cô đang rất hồi hộp. Cô đã chờ ở đây 3 ngày, tiếp 28 người đàn ông xa lạ, thấp kém. Hai mươi tám người, xử lý tay, dùng miệng và dùng cả âm hộ mình để thỏa mãn cho họ. Tất cả chỉ để chờ gã này. Giờ đây, cô sẽ dùng thân xác mình một lần cuối, lần thứ 29 để thỏa mãn hắn và hoàn thành nhiệm vụ. Nhật Vy cảm nhận hai núm vú nàng ray rứt, săng cứng lại trong miệng và trong lòng bàn tay của hắn.
Hai tay cô vò mái tóc của hắn, miệng hé mở rên khẽ, nhưng đôi mắt hoàn toàn tỉnh táo dán chặt lên chiếc cặp da đen để trong góc phòng. Ngoài dự kiến của Thành và Tâm, hắn xách cả chiếc cặp da đựng laptop theo mình, không gửi trong locker như mọi người. Cô suy tính mọi khả năng và kết quả. Chỉ còn một cách…
Nhật Vy quỳ xuống đất, le lưỡi liếm dọc dương vật của hắn. Cô liếm quanh cái đầu tím bầm to sụ như cái nấm, rồi nuốt nó vào miệng mình, từng chút một.
– Ahhh… Em giỏi quá… Ráng đi… Lát anh cho cưng nhiều tiền nha…
Nhật Vy không trả lời, chỉ cố gắng suy tính các bước kế tiếp… Cô cảm nhận vật đó nhanh chóng căng lên trám kín cả miệng cô. Cô xé chiếc bao cao su lồng vào nó, vuốt căng đến gốc.
Tuyến đè ngữa cô lên chiếc giường matxa, hai chân cô mở rộng, mặc hai mép âm hộ căng mọng của mình phơi bày trước mặt hắn. Hắn mím môi nhét đầu dương vật mình chen vào giữa hai mép âm hộ cô. Nhưng nó hoàn toàn khô khan không chút cảm xúc. Hắn lại nhổ nước miếng vào tay mình, trét vào trong người cô, rồi lại nhét vào. Nhật Vy mím môi, cảm nhận dương vật của gã chui hết vào trong mình.
Tuyến gồng người lên hì hục nhấp, hai tay bấu véo hai vú mơn mởn của cô. Nhật Vy mím môi cố chịu đựng, cô đã quen dần sự thô bạo của những người đàn ông tới đây. Cũng đúng thôi, đi chơi gái, chủ yếu là cho mình, chẳng ai rảnh đi quan tâm cảm xúc của những ả buôn son bán phấn. Mặt hắn đỏ bừng, chợt rút phăng dương vật mình ra, rút chiếc bao cao su ném đi, leo phắt lên giường nhét dương vật vào miệng cô. Nhật Vy biết hắn muốn làm gì, cô mút lấy nó, cảm nhận nó gờn gợn cơn tuôn trào, những đợt tinh trùng ồ ạt trong cuống họng cô. Nhật Vy lẳng lặng nuốt hết, mút sạch sẽ dương vật cho hắn. Sau chiều hôm đó, không còn thứ gì có thể được xem là kinh tởm đối với cô.
– Anh nằm xuống nghỉ mệt, em matxa cho khỏe, rồi về. – Cô nói nhỏ.
– Ừ… – Tuyến cười toe toét.
Hắn nằm sấp xuống, úp mặt vào cái lỗ trống trên giường, hai mắt lim dim thỏa mãn.
– Em đi lấy chút đá nóng chườm cho anh nhé. – Nhật Vy hơi hồi hộp chờ đợi.
Hắn không nói gì, chỉ nằm yên đó. Cô choàng lại chiếc áo khoát, rồi mím môi đi vòng đến chiếc cặp da trong góc phòng. Nhật Vy lặng lẽ bước ra ngoài, không quên đóng cánh cửa phòng sau lưng mình.
Tuyến thiu thiu ngủ, chợt hắn bừng tỉnh bật dậy nhìn ngay vào góc phòng. Trống rỗng. Chiếc laptop đã mất.
– Khốn nạn… Con điếm…
Tuyến tông cửa lao ra. Đến ngay thành cầu thang, hắn hét lên inh ỏi.
– Chặng con nhỏ đó lại… Nó ăn cắp laptop của tôi… Chặng lại.
Nhật Vy đang đi thong thả đến chân cầu thang tầng Trệt. Nghe tiếng hô của Tuyến, cô hoảng hốt chạy thẳng ra ngoài. Kế hoạch lại thay đổi lần nữa, khi cô không tìm được người cộng sự ngầm bên trong phòng locker.
Nhật Vy ôm chặt chiếc cặp trước ngực, cắm đầu chạy sâu vào con hẻm nhỏ bên cạnh tiệm matxa Thiên Thai. Cô nghe tiếng chân, la ó dồn dập sau lưng mình. Cô chạy mãi, càng chạy càng mất phương hướng với những con hẻm ngang dọc như tổ kiến bên trong này. Bất chợt cô đâm sầm vào một nhóm người.
Gã đàn ông ngã ngữa ra la chí chóe, miệng văng tục không ngớt. Hắn mặc mỗi chiếc quần short nhàu nát dơ bẩn, da đem ngăm, ngực chảy xệ. Xung quanh hắn là một nhóm choai choai cởi trần, người xâm trổ quần quện khắp nơi. Ngổn ngang dưới chân cô là mấy chai rượu, ca trà, đĩa lòng heo đổ tung tóe bê bết dưới đất.
– Bắt con nhỏ đó lại. – Người đàn ông lớn tuổi hét lên.
Nhật Vy chưa kịp hoảng hốt thì hai ba tên nhóc đứng ngang vai cô đã lao vào ôm chầm ngang người cô.
– Không… Buông tôi ra… Tôi sẽ cho mấy người tiền… Muốn bao nhiêu cũng có… – Nhật Vy cố vùng vẫy, cô quay lại phía sau nhìn lo lắng.
– Hắc hắc… Tiền hả? Dĩ nhiên là cần… Nhưng… Phải xem coi mày có bao nhiêu rồi mới tính được! Lấy cái cặp da của nó, đưa tao.
Một thằng nhỏ dằn lấy chiếc cặp khỏi tay Nhật Vy, đưa sang gã. Gã ta kéo khóa, mắt không ngừng lướt dọc cặp đùi thon dài trắng muốt của cô dưới lớp áo khoát.
– Mẹ nó… Có đéo gì mà nói lớn tiếng… Cái của nợ này đem ra bán giỏi lắm được vài triệu. – Gã nhìn thấy chiếc laptop, chán nản ném xoạch ra nền đất.
– Không… Tôi có tiền mà… Ông trả lại tôi cái đó, cho người đi với tôi… Tôi sẽ lấy tiền cho ông… Năm mươi triệu… Được không? – Nhật Vy nói.
– Ha ha… Năm chục chai hả? – Hắn bỉu môi nhìn Nhật Vy – Mày tưởng tao là con nít hả? Mày chẳng qua là một con điếm ở Thiên Thai thôi… Mặc cái áo khoát đó chạy lông nhông ngoài này… Chắc ăn cắp đồ của khách rồi đây mà… Năm chục chai… Buồn cười… Tao đem mày nộp lại cho thằng khách đó, có khi còn đòi được 500 ngàn đó. Coi bộ hợp lý hơn đó. Ha…
Tiếng cười của gã đột nhiên tắt nghẽn, miệng cứng đờ, hai mắt hắn trợn tròn. Chiếc áo choàng đã bị cô bỏ rơi xuống đất. Trước mặt gã đàn ông lem luốc ngồi bệt dưới đất và đám nhỏ bụi đời là một thân hình vệ nữ hoàn mỹ đến trong mơ chúng cũng không tưởng tượng ra được.
– Tôi cần một cú điện thoại và chiếc laptop đó. Còn lại tùy ý mấy người…
Giọng Nhật Vy vang lên thánh thót, lọt vào tai chúng như mệnh lệnh của thiên thần. Gã đàn ông rồi rít gật đầu, tay run rẩy móc chiếc điện thoại cũ mèm dán keo ngang dọc trong túi quần đưa qua cô.
Nhật Vy mím môi bấm số của Tâm.
– Hàng về tay… Bảo cậu Thành tới ngay quán cafe Hồng Đào gần bên Thiên Thai, có mặt trong vòng 10 phút nữa. Tới gọi.
Cô trả lại chiếc điện thoại cho gã đàn ông. Hắn thèm thuồng hai mắt dán chặt lên thân thể lõa lồ của cô.
– Đi… Lại đây… – Hắn níu tay Nhật Vy dắt cô đi theo. – Mày mày… Chặng hai đầu cho tao… Lát có thằng thay…
Nghe lời nói của chúng làm Nhật Vy rùng mình. Chúng trải thẳng dưới đất một chiếc áo mưa ngang hết con hẻm. Cô mím môi nằm xuống, nhắm mắt lại, cầu mong chuyện này chấm dứt sớm. Bàn tay nhỏ bé của cô che ngang miệng mình, hai chân co lại mở rộng ra. Cô có thể nghe tiếng nuốt nước miếng ừng ực, những hơi thở nặng nề bao quanh mình.
Một thân thể nặng nề đè lên cô. Mùi mồ hôi lâu ngày xen lẫn mùi rượu làm cô phải bịt mũi mình lại. Gã đàn ông trung niên đó vò nắn hai vú cô, miệng mút chùn chụt say mê. Dương vật gã căng cứng, rỉ nước cọ khắp nơi giữa hai chân cô. Hắn thở hồn hộc, tay đưa xuống lấy đầu dương vật mình cố nhét vào âm hộ cô. Hàng lông mày cô nhíu lại, cảm nhận vật kinh tởm đó đi sâu vào trong người mình. Hắn nắc hùn hục không được bao lâu đã xuất tinh ào ạt trong người cô.
– Thằng Phiên… Tới mày…
Tám thằng nhỏ đen đúa xung quanh hâm mộ nhìn đàn anh của chúng hì hục giải quyết trên thân thể tuyệt đẹp của cô gái lạ mặt. Đối với chúng, cơ thể đàn bà không quá xa lạ, nhưng những thứ chúng thấy và được chạm tới đều chảy xệ, nhão nhẹt. Hôm nay chúng mới thật sự phấn khích thưởng thức sắc đẹp của một người phụ nữ đích thực.
Thằng nhỏ chạc 16 tuổi, ốm nhom, vừa hì hục thúc dương vật vào người Nhật Vy, miệng vừa mút hai núm vú nàng say mê.
– Ahhhh…
Nó bật người lên, rên dài. Dương vật phóng xuất lượng tinh trùng nhiều gấp đôi gã trung niên kia. Hắn đỏ bừng, đứng dậy, mắt kịp nhìn xuống hai mép âm hộ đỏ hồng của Nhật Vy, dòng tinh trùng trắng đục tràn xuống áo mưa. Ngay lập tức một thằng nhóc khác trám kín âm hộ của cô.
– Reng… Reng… Reng…
– Đưa cho tôi… Đưa cho tôi…
Gã đàn ông trung niên vui vẻ đưa chiếc điện thoại sang cho cô.
– Alô… Anh là… Thành… Anh mặc áo màu gì? Biển số xe… Ok… Đợi chút… – Nhật Vy nói giọng run run, mặc thằng nhóc đen đủi đang bám cứng hạ thể của cô.
… Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//nu-dien-vien/
Thành bồn chồn đi qua đi lại. Anh mong chờ việc này đã lâu. Nhưng anh vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.
– Eh… Cầm lấy…
Thành quay phắt lại. Trước mặt anh là một thằng nhóc chừng mười hai, mười ba tuổi, mặc quần sọt cởi trần, tay xâm trổ xanh lè. Nó đưa cho anh một chiếc cặp da đen. Thành ngay lập tức nhận ra nó, anh đón lấy. Thằng nhỏ như rất gấp, quay đầu bỏ chạy vào hẻm mất dạng.
Thành choảng tỉnh mở chiếc cặp ra. Anh thở phào nhận ra chiếc laptop đó. Mục tiêu đã vào tay.
Không phải cái usb sao? Tại sao cả chiếc laptop chứ? Anh không hiểu Nhật Vy ở đâu? Thằng nhỏ đó là ai? Nhưng thời gian không cho phép anh suy nghĩ nhiều. Thành rú ga lao nhanh vào dòng người.
… Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//nu-dien-vien/
Bước ra khỏi Cty Thiên Hà, Thành thở phào nhẹ nhõm. Anh đã hoàn thành nhiệm vụ giao chiếc máy đó cho ông Chen, giữ nó bên mình thật khó bảo đảm không bị cướp lại. Nếu giữ nó trong tay và bị bắt gặp, anh sẽ bị tố cáo là ăn cắp tài sản người khác. Điều tra là một chuyện, ăn cắp tài sản người khác với lý do để lấy thông tin lại là chuyện khác. Lúc đó lý lẽ chưa chắc đứng về phía anh.
Ông Chen có mối quan hệ rất lớn với lực lượng cảnh sát an ninh, ông ta ngay lập tức mang nó đi giao cho người tin tưởng.
Dọc đường đi, Thành chợt cảm thấy bồn chồn lo lắng. Kế hoạch lần này thay đổi, thay vì lén lút sao chép thông tin, không ai hay biết, nhưng Nhật Vy lại lấy cả chiếc laptop, vô tình đẩy anh và Tâm vào tình thế nguy hiểm. Anh rút điện thoại bấm số Tâm. Tiếng reng liên tục thật lâu không có người bắt máy. Linh cảm báo cho anh một mối hiểm nguy rất lớn đang chờ hai người.
Anh mím môi lao đi với hết tốc lực.
Cánh cửa apartment của Tâm đóng chặt, dường như không có gì bất thường. Nhưng hai mắt anh lại tập trung vào tấm thảm chùi chân phía trước, Tâm rất không thích nó bị đẩy xô lệch như vậy. Anh rút điện thoại của mình ra, bấm số ông Chen, rồi nhét lại vào túi. Thành chậm rãi xoay tay nắm cửa, bước vào.
Hai mắt anh đỏ hồng, môi mím lại. Anh đã trở về muộn.
Tâm bị trói chặt hai tay căng ra trên ghế sofa, miệng nàng bị dán băng keo, hai mắt rưng rưng nhìn anh. Thành thở phào nhận ra chiếc váy dài trên người nàng còn y nguyên, nàng chưa bị xâm phạm. Thành nheo mắt nhìn ba tên da đen lực lưỡng và một người đàn ông trùm kín mặt.
– Rầm…
Đột nhiên, cánh cửa sau lưng Thành dập mạnh. Anh giật mình quay lại. Một gã da đen khác nhăn răng cười khềnh khệch đứng chắn ngang cánh cửa.
– Các ông muốn gì? – Thành thăm dò.
– Tự cậu biết đấy. Đồ vật đó cậu không thể lấy. Liệu hồn trả lại… Không thì hậu quả khó lường. – Gã đàn ông trùm kín mặt nói.
Thành nhíu mày, dáng vóc lực lưỡng của người này dứt khoát không thể là Kenny. Anh nhận ra giọng nói này hơi quen, nhưng nhất thời chưa nghĩ ra kẻ này.
– Tôi không hiểu ông đang nói tới cái gì? Nếu là tiền… Chúng tôi sẵn sàng trả… – Thành cố câu giờ.
– Gỉa vờ sao? Tôi không đủ kiên nhẫn với cậu đâu. – Gã nhếch mép cười.
– Get him. – Hắn hất cằm về phía gã da đen sau lưng anh.
Hai cánh tay vạm vỡ của hắn choàng qua định ôm chặt lấy anh. Thành đã phòng ngừa từ trước, thúc cùi chỏ ngược ra phía sau thẳng vào mũi hắn.
– Ahhh… Fuck…
Gã da đen đau đớn gập người xuống, hai tay ôm lấy mũi mình, máu nhểu xuống sàn nhà từng giọt. Ba gã khác lao đến. Thành cố hết sức bình sinh đá thẳng vào hạ bộ một tên, đấm vào mặt gã khác, nhưng chỉ có tên bị đá là đau đớn gục xuống. Tên bị đánh vào bên mặt cứ trơ ra như vừa được anh nựng yêu. Hai gã túm chặt lấy tay anh, bẻ quặt ra phía sau. Thành đau đớn gầm lên, hai mắt đỏ bừng. Tâm vùng vẫy, mắt nàng rưng rưng nhìn anh bị chế phục trên sàn nhà.
– Tight him to the chair. – Gã trùm đầu ra lệnh.
Hai gã lôi ngược thân mình Thành lên, trói ngược tay anh ra sau ghế với cọng dây thừng chuẩn bị sẵn, siết chặt đến mức anh không cảm nhận được hai bàn tay của mình, hai chân anh cũng bị trói chặt vào chân ghế.
– Tụi mày muốn gì? Giết tao đi… Không thì tao thề thằng Kenny không có kết quả tốt đâu… Ưmmm – Thành bị bịt miệng ngang với một miếng băng keo.
– Suỵt. Mày không cần gấp. Tiết mục đó là tráng miệng. Không ai ăn tráng miệng trước bữa chính cả. Món chính nguyên liệu sẽ là Hoa hậu Helen Thanh Tâm được nấu bởi bốn đầu bếp da đen siêu hạng. Ha ha… Vụ này hấp dẫn hơn vụ hôm qua nhiều… – Gã cười khằn khặc.
– Ưmmm…
Thành vừa nhận ra, hắn là gã Bảo bạn của Kenny. Hắn đã nói chuyện với anh đêm qua, sau đó bộc lộ sở thích mút bộ phận sinh dục phụ nữ.
Tâm sững sờ, nàng vừa nghe thấy dường như nàng đã bỏ lỡ chuyện gì đó đêm qua. Không lẽ những hình ảnh mơ hồ trong giấc mơ đó là có thật?
– Roẹt… Roẹt…
– Ưm…
– Ưmmmm…
Bảo xé tung váy áo trên người Tâm ra, từng mảnh da thịt hồng hào, phô này trước mắt bốn con sói hoang bao quanh sẵn sàng lao vào cấu xé nàng bất cứ lúc nào. Tâm và cả Thành cố vùng vẫy hết sức. Hai mắt nàng rưng rưng nhìn anh tuyệt vọng.